Bài đăng nổi bật

Phụng Tiên - Liêu Trai Chí Dị Chi Dâm

Lưu Xích Thủy người huyện Bình Lạc (tỉnh Quảng Tây), còn nhỏ đã thông minh đẹp trai, mười lăm tuổi đã vào học trường huyện. Cha mẹ mất sớm đâm ra chơi bời bỏ học. Nhà không dư dật mà ưa chải chuốt, quần áo chăn nệm đều là thứ tốt đẹp. Một tối được người ta mời uống rượu, lúc đi quên tắt đèn, uống được vài chén sực nhớ ra vội quay về. Nghe trong phòng có tiếng trò chuyện khe khẽ, núp nhìn qua cửa sổ thấy một thiếu niên ôm một cô gái thật xinh trần truồng nằm trên giường. Nhà Lưu xây trên phủ đệ của một nhà quyền quý bỏ hoang, thường có nhiều chuyện quái dị nên biết ngay là hồ nhưng thấy dáng người không to nên cũng không sợ, sấn vào quát:


“Giường ta cho các ngươi nằm gian dâm đấy à?”


Hai người hoảng hốt vơ quần áo trần truồng bỏ chạy thì bị Lưu đứng ngay cửa chặn lại, nói với người đàn ông:


“Ngươi ra ngoài trước, ta có chuyện cần nói với vợ ngươi, lát nữa sẽ thả nàng ra nhanh thôi, ta không làm gì nàng đâu”.


Người trai kia ức lắm nhưng thấy Lưu cao to hơn mình nên cũng không dám cãi lại, lầm lũi đi ra. Lúc này ả kia đã mặc vội được quần áo cũng muốn đi ra, Lưu đóng cửa rồi tiến gần lại, bất chợt thò tay vào váy, rút mạnh quần lót của nàng ra. Quần lót bằng lụa mỏng màu tím, bên trên có thêu chữ Bì, Lưu thích lắm, cất ngay vào túi áo, nói với nàng:


“Nếu ngươi muốn lấy lại thì tối nay quay lại đây, chúng ta thương lượng.”


Nàng uất lắm, nhưng không làm gì được, chỉ nói “Ngươi được lắm!” Rồi đẩy cửa mà đi. Chồng nàng thấy nàng ra thì nhanh nhảu hỏi:


“Hắn có làm gì nàng không?”


“Mới có phút chốc như thế thì đã làm gì được thiếp, về nhanh thôi, mất mặt quá rồi.”


Lát tối có một tỳ nữ bước vào, xưng tên là Ngọc, xin Lưu trả lại đồ, Lưu nhìn dáng người con tỳ nữ nhỏ nhắn, đáng yêu, tuy không sang bằng tiểu thư buổi sáng nhưng dùng tạm đêm nay cũng được, Lưu cười đòi phải báo đáp. Tỳ nữ xin đổi rượu, Lưu không chịu, xin tặng vàng, cũng không chịu.


“Thế ngài muốn báo đáp gì?”


“Ta muốn tiểu thư nhà ngươi đến gặp ta.”


“Ngài đừng không biết xấu hổ. Nhà ta họ Bì, cô cả là Bát Tiên, người cùng nằm lúc nãy là chàng họ Hồ. Cô hai là Thủy Tiên đã gả cho quan huyện họ Đinh ở huyện Phú Xuyên (tỉnh Quảng Tây). Bọn ta tuy là hồ nhưng cũng có quen biết người của nha môn đấy.”


“Ngươi còn dám đem quan phủ ra dọa ta, ngươi có tin ngày mai ta đem quần lót của tiểu thư nhà ngươi đem đi rêu rao khắp chợ không?”


“Ngài thật ngang ngược”. Ngọc giận đỏ mặt nhưng không cãi lại được, ấp úng nói tiếp:


“Cô cả có dặn, nếu ngài không chịu đổi rượu với vàng thì nhà còn một cô út sẽ gã cho ngài. Cô ba là Phụng Tiên còn đẹp hơn hai cô lớn nhiều, chắc chắn chàng sẽ vừa lòng”.


“Được, có thể xem xét lại. Nhưng cô cả nhà ngươi hôm nay thất hẹn với ta, ta phải bắt ngươi chuộc lỗi thay cho tiểu thư nhà ngươi.”


Nói rồi Lưu sấn tới ôm chầm lấy Ngọc quăn lên giường.


“Quan nhân tha cho em.”


Lưu mặc kệ nàng giãy giụa kêu la, hai tay từ sau lưng lòn vào áo xoa nắn cặp vú của nàng. Miệng Lưu liếm vào tai nàng, lâu lâu cắn nhẹ kích thích nàng. Ngọc bắt đầu thấy sướng, không la nữa, mắt nhắm nghiền, rên ư ử “đừng mà… ư… ư… em sướng…”


“Con hồ ly nhỏ nhà ngươi, hôm nay để ta cho biết mùi nam nhân là như thế nào.”


“Ư… ư… đừng mà… em còn phải cưới chồng…” Tuy nói vậy nhưng mắt nàng vẫn nhắm nghiền tận hưởng những cú bóp từ Lưu.


“Con nô tỳ nhà ngươi chỉ gã cho bọn nhà nghèo được thôi, thì còn quan trọng gì chuyện trinh tiết.”


Vừa nói, tay của Lưu lần mò xuống dưới quần lót con tỳ, xoa lên xoa xuống ngay hạ bộ. Xoa thấy ấm ấm ướt ướt, biết con tỳ này cũng nứng lắm rồi.


“Em có thấy sướng không?”


“Có… em sướng lắm… ưưư… ngài kì quá.” Ngọc thẹn thùng vờ đẩy Lưu ra. Lưu cũng tạm ngưng, đứng dậy cởi áo, chỉ chừa lại quần với khúc thịt đang cộm lên.


“Mau lại đây cởi quần cho ta”


Ngọc thấy khúc thịt ẩn sau lớp quần thì bất chợt nuốt nước miếng. Nó từ từ cởi quần Lưu xuống, con ċặċ to bự bật tưng ra chĩa trước mặt nó. Đó giờ nó chưa thấy thứ gì vừa to vừa dài như thế, bọn hồ lang mà nó biết cũng chỉ be bé thôi, thầm nghĩ thì ra của con người là như thế, hèn chi cô hai Thủy Tiên lại mê đắm chàng họ Đinh kia như thế. Đang ngồi suy nghĩ thì Lưu đã kéo đầu nó lại gần ċặċ mình hơn.


“Em dùng miệng làm sạch nó cho ta”


Nàng bị kê mặt sát con ċặċ to dài cũng có chút sợ, bắt đầu ngửi ngửi. Một cái mùi vừa khai vừa có chút hôi nhưng không hiểu sao lại nam tính lạ kỳ, khiến nàng dù thấy hôi nhưng vẫn muốn ngửi, thậm chí bất giác còn dí sát mũi lại ngửi phần đầu ċặċ.


“Há miệng ra”


Nàng cũng bất giác há miệng ra, Lưu được thế đẩy ngay con ċặċ gân guốc vào miệng nàng.


“Mau mút đi.” Lưu không chút thương hoa tiếc ngọc, tay để lên đầu Ngọc kéo ra kéo vô ngay ċặċ mình, mặt ngửa lên trời, hai mắt nhắm tận hưởng. Bên dưới Ngọc như mất hết ý thức, ngậm mút ra mút vô theo nhịp đẩy của Lưu. Lưu bất chợt kéo đầu Ngọc vào sát bụng hết cỡ, tống con ċặċ đâm sâu vào cuống họng nàng, giữ đó một hồi lâu, Ngọc không chịu nổi đập tay lên đùi Lưu xin tha. Lưu thả đầu Ngọc ra, Ngọc thở gấp, miệng thì chảy nước miếng nhiễu nhão khắp người. Lưu thấy thế thoa nước miếng khắp người Ngọc, tiện tay bóp một bên vú thật mạnh.


“Đêm nay em chết với ta.”


Nói rồi Lưu tiến tới lột quần nàng xuống, tiện tay giật luôn cái quần lót bằng lụa trắng, để lộ cái Ɩồŋ trắng nõn hồng hào có vài cọng lông tơ. Ngọc theo phản xạ lấy hai tay che vùng kín lại, nhưng sức nào cản nổi Lưu, hai tay Lưu kéo hai tay nàng ra, đầu úp vào Ɩồŋ mút chùn chụt. Ngọc sướng oằn người rên rỉ không xiết:


“Nhột quá chàng ơi… ư… ư… em sướng quá… ư… ư…”


Lưu cứ mặc kệ, mút lấy mút để cái hột le khiến Ngọc không chịu nổi, hai đùi kẹp chặt lại nằm lăn qua lăn lại, dâm thủy từ Ɩồŋ chảy ra khắp giường. Lưu biết nàng đã sướng lắm rồi, nước cũng đủ bôi trơn rồi, liền đưa con ċặċ để lên trên bụng nàng ướm thử thì thấy dài tới rốn. Hai tay dang rộng chân ra, Lưu đút thẳng vào không cho Ngọc cơ hội chối từ. Ngọc la đau lên một tiếng rồi khóc, Lưu cứ thế thong thả nhấp vào kéo ra chỉ mới phân nửa thân ċặċ. Thấy nàng không rên nữa, chỉ nằm khóc, Lưu mạnh bạo thúc mạnh vào, tống hết con ċặċ vào Ɩồŋ. Ngọc lúc này phải ưỡn lưng lên để hứng trọn con ċặċ đó, miệng la không thành tiếng, mắt trợn ngược. Lưu càng lúc càng thúc mạnh, mặc kệ máu trinh hay máu từ tử cung chảy ra khắp giường. Ngọc vừa khóc vừa xin tha:


“Đau quá… quan nhân tha cho em… hư hư hư…”


Lưu lúc này mới rút con ċặċ gân guốc của mình ra tạm nghỉ, Ngọc như được giải thoát, co người ôm lấy hạ bộ. Lưu sang bàn uống bình rượu xong quay lại giường lật cơ thể Ngọc đang co ro sang tư thế nằm bò, rồi đút con ċặċ dài của mình vào từ phía sau thành tư thế kiểu chó. Ngọc nằm úp mặt xuống gối cắn chặt để chịu đau, trong khi Lưu cứ nắc thật mạnh vào âm đạo nàng. Thấy Ngọc im lặng, Lưu tiện tay vớ mớ tóc Ngọc kéo ngược lên, Ngọc đau đớn la om sòm Lưu càng phấn khích càng nắc mạnh hơn. Hai tay chuyển sang bóp cặp vú nhỏ như trái quýt của Ngọc, vừa bóp vừa nhấp thật nhanh, xong rồi xuất hết đống tinh chất chứa mấy ngày nay vào Ɩồŋ nàng, lúc này y mới chịu thả Ngọc xuống, cơ thể nàng nằm bẹp trên giường thở hổn hển, vú và Ɩồŋ đỏ rần.


“Mau mút sạch tinh dịch còn lại trong ċặċ cho ta.” Lưu chĩa con ċặċ còn cương cứng của mình trước miệng Ngọc. Ngọc ngoan ngoãn mở miệng ra ngậm, mút, không oán trách lời nào. Xong rồi Lưu thả cho nàng về, dặn kêu Bát Tiên tối ngày mai đến gặp.



Phần 2


Bát Tiên ngày hôm sau, trời vừa tối đã tới phòng Lưu như đã hẹn. Vừa gặp đã buông lời trách móc:

“Quan nhân hôm qua ngài hành con nô tỳ của thiếp đến nổi bữa nay nó nằm liệt trên giường, không hầu hạ gì được cho thiếp.” Vừa nói Bát Tiên vừa ngồi lên đùi Lưu, rút rượu mời chàng. Lưu cũng nhìn ra ý tứ của Bát Tiên nên cũng dìu theo.


“Đó là vì nàng thất hứa với ta trước. Mà có trách cũng trách nàng, nuôi gia nhân trong nhà sao lại để thân nó mình hạc sương mai không chịu nổi mấy nhịp của ta.”


“Thì hôm nay thiếp đến chuộc lỗi với chàng đây.”


“Được thôi, đêm nay còn dài, nàng nói ta nghe trước chuyện của Phụng Tiên sao rồi, nghe Tiểu Ngọc nói nàng ấy xinh đẹp tuyệt trần nhỉ?”


“Ghét ghê, mỹ nhân đã ngồi kế bên mà còn nhắc đến người khác.”


“Nàng đã có chồng rồi.”


“Nhắc tới càng mất hứng, cái đấy của hắn vừa nhỏ vừa mau ra, chẳng thể thỏa mãn được thiếp, hi vọng hôm nay thiếp có thể thử cây nhục bổng của chàng.”


“Nàng có vẻ còn vội hơn ta đấy nhỉ?”


“Hơ, có đâu…” Bát Tiên e thẹn cười. Nàng nói tiếp:


“Hôm qua thiếp vừa nói với nó về chuyện của chàng, nó giận dỗi chửi mắng cả thiếp. Cũng may là nó chưa biết chuyện của Tiểu Ngọc, không thôi nó sợ không dám gặp chàng mất. Chàng chịu khó chờ vài hôm để ta thuyết phục nó, nhà bọn thiếp không phải loại hứa bừa nuốt lời đâu.”


“Được, ta tin nàng. Hôm nay để xem thành ý của nàng tới đâu thì ta sẽ trả lại quần con cho nàng.” Nói rồi Lưu bế thốc Bát Tiên đem qua giường. Bát Tiên bận một váy lụa vàng, dáng người đầy đặn, ngực to như hai quả bưởi, mông đít cũng căng tròn chứ không nhỏ như Tiểu Ngọc.


Bát Tiên ôm hôn môi Lưu đắm đuối, đôi tay nhanh nhẹn cởi y phục cho chàng, xong lần mò xuống hạ bộ sờ soạng cái con ċặċ đang nhổng lên trong quần Lưu. Lưu cũng tận hưởng mút lưỡi nàng, tay lần mò xuống xoa bóp cặp mông căng tròn của Bát Tiên.


“Ư… ư… con ċặċ chàng bự quá… em muốn ăn nó, Ɩồŋ em ướt hết rồi… ư…”


Lưu lột đồ Bát Tiên xuống, xé luôn áo ngực, gỡ luôn cái quần lót nhỏ, kéo Bát Tiên quỳ xuống ngay hạ bộ mình, chàng tự cởi quần mình xuống, để lộ con ċặċ đang cương cứng ngắc chĩa thẳng trước mặt Bát Tiên. Nàng như đồng tử giãn nở, đầu óc như bị mê hoặc, tự động gục đầu vào ċặċ Lưu mà mút, nước miếng chảy tùm lum, tay phải thì thò xuống Ɩồŋ mà xoa. Lưu đứng ngửa mặt lên trời mà tận hưởng. Mút được một lát, Lưu thấy đã sẵn sàng, bèn kêu Bát Tiên nằm lên giường:


“Đủ rồi, nằm lên giường banh Ɩồŋ ra cho ta xem.”


Bát Tiên ngoan ngoãn nghe theo, nằm ngửa trên giường dang rộng hai chân, tay vạch hai mép Ɩồŋ ra, mời gọi con ċặċ của Lưu đâm vào âm hộ của mình. Phải nói tới Ɩồŋ của Bát Tiên, tuy lớn tuổi hơn nhiều so với con nha đầu Tiểu Ngọc, nhưng Ɩồŋ vẫn hồng hào, không một cọng lông, bụng không có chút mỡ.


“Thiếp đã cạo lông sạch sẽ là để hôm nay cho chàng thưởng thức đó, mau đút vào trong thiếp đi.”


Lưu cũng không thèm bú Ɩồŋ nữa, mà tiến tới đâm lút cán con ċặċ vào Ɩồŋ Bát Tiên. Bát Tiên tru lên vì sướng, Lưu cũng nhấp nhả mạnh bạo như muốn phát tiết, không cần nhẹ nhàng như với Tiểu Ngọc hôm qua nữa. Thanh âm “bạch bạch” và tiếng rên la của Bát Tiên vang khắp phòng.


“Ư… ư… sướng quá… Cặc chàng vừa to vừa dài đâm tới tử cung thiếp rồi…”


“Thế ċặċ ta và của chồng nàng ai sướng hơn?”


“Tất nhiên là chàng rồi, thứ vô dụng ở nhà kia chỉ đáng xách dép cho chàng”


Lưu nằm xuống giường, để Bát Tiên ngồi lên trên nhún nhảy với con ċặċ của mình. Bát Tiên lúc thì nhún lúc thì đẩy Ɩồŋ tới lui, hai tay Lưu nhào nặn cặp vú bự của nàng khiến ngây ngất, miệng không ngừng rên la. Lưu bắt đầu nắm 2 tay nàng, nàng biết ý nhổng hông lên, Lưu nhấp lên liên hồi vào Ɩồŋ Bát Tiên, khiến nước Ɩồŋ nàng vì sướng mà bắn tung tóe, miệng thở dốc, nằm gục trên người Lưu. Mùi da thịt nàng thơm phức khiến Lưu cũng đê mê.


“Chổng mông lên nào, ta muốn chơi từ phía sau”


Bát Tiên ngoan ngoãn nằm chổng mông lên trời, hai tay banh Ɩồŋ rộng ra như mời gọi. Lưu thấy Ɩồŋ nàng bị mình nong ra hơi rộng, nên muốn đổi ý thử lỗ đít đang khép chặt của nàng. Lưu vừa lấy tay vét nước Ɩồŋ xoa lên lỗ đít của Bát Tiên, vừa nói:


“Chổ này chắc chưa ai khai phá cho nàng nhỉ?”


“Đừng mà, chỗ đó dơ lắm, trước giờ thiếp chưa từng cho chồng đụng vào chỗ đó.”


“Vậy hôm nay ta sẽ lấy trinh lỗ đít của nàng.”


Bát Tiên tuy miệng rên ư ử “đừng mà” nhưng tay chuyển từ banh Ɩồŋ lên banh mông ra, để Lưu dễ đâm vào lỗ đít. Lưu thấy ċặċ mình và đít của Bát Tiên đầy đủ nước nhờn rồi, nên chầm chậm đút vào. Bát Tiên cắn răng chịu đau mỗi khi Lưu đút vào từng chút một cho tới khi con ċặċ Lưu nằm trọn trong đít của Bát Tiên.


“Nàng nói xem con ċặċ ta đâu rồi?”


“Trong đít thiếp… ư… ư…”


Lưu nhấp ra nhấp vô nhẹ nhàng cho Bát Tiên dần quen, có nước dịch vàng từ trong đít chảy ra, ċặċ của Lưu bắt đầu nhấp nhanh hơn. Tiếng “bạch bạch” lại vang khắp phòng. Lưu vừa tét vào mông Bát Tiên vừa la:


“Con đĩ này đúng là dâm quá, hôm nay Lưu ta phải nong rộng đít của nàng.”


“Đánh em nữa đi, em đúng là hạng đĩ điếm cho chàng đụ.”


Lưu vừa đánh mông, vừa kéo vai, kéo tóc Bát Tiên vừa nhấp liên tục. Bát Tiên như mất ý thức, nằm vừa rên vừa tận hưởng sự khoái lạc từ lỗ hậu đem tới. Lưu nắc càng lúc càng mạnh, rồi xuất từng dòng tinh nóng hổi vào đít của Bát Tiên, xong chàng rút ċặċ ra đưa trước miệng Bát Tiên cho nàng làm sạch cứt hòa lẫn tinh trùng bám trên ċặċ của chàng.


“Liếm sạch cho ta rồi nói ta nghe đít nàng có vị gì?”


Bát Tiên không đáp, tuy thấy mùi hôi từ đít mình nhưng vẫn ngậm sâu vào miệng, nàng mê con ċặċ này quá rồi, dơ bẩn cách mấy nàng cũng chịu, nàng mút lấy mút để, liếm cả hai hòn dái lên đến đầu ċặċ để làm sạch cho Lưu. Lưu bất giác quay người lại ngồi lên mặt nàng, lỗ đít ngay trên mặt, Bát Tiên hiểu ý bú liếm cả lỗ đít cho Lưu.


“Ngoan lắm, rất biết phục vụ đàn ông”


Cặc Lưu cương cứng lên lại, đè Bát Tiên ra dập thêm lần nữa, rồi cả hai dắt nhau đi tắm. Lúc ra về Lưu trả lại quần lót cho Bát Tiên, còn nàng thì hẹn ba ngày sau sẽ quay lại.



Phần 3


Ba ngày sau, vào lúc lúc trời nhạt nắng, bóng xế non đoài, Lưu vừa đi chơi về bước vào nhà, thấy cửa phòng ngủ mở toang. Đi vào thì thấy Bát Tiên ngồi trên bàn rượu, trên giường thì có một người như bị trói, trên mặt che một chiếc khăn. Bát Tiên cất lời:

“Thiếp đem vợ đẹp như đã hứa đến cho chàng đây.”


Nói rồi đứng dậy cười chào Lưu rồi ra về. Lưu đến bên cạnh lật khăn che mặt, thấy một dung mạo tuyệt sắc giai nhân, biết chắc đây là Phụng Tiên. Nàng còn mê man ngủ chưa tỉnh, trên người hơi rượu còn phảng phất nồng nàn, đôi má ửng hồng hây hây, trông thật diễm lệ. Lưu mừng quá, cầm chân cởi tất rồi ôm lấy nàng cởi xiêm y ra. Phụng Tiên hơi tỉnh rượu, thấy Lưu nhưng không vùng vẫy gì được, chỉ tức tối nói “Con đĩ Bát Tiên bán ta rồi!” Lưu ôm ấp vuốt ve an ủi, do tay mới đi ngoài đường ướt mưa nên còn hơi lạnh, Phụng Tiên mới nhại một câu trong Kinh Thi để chọc chàng:


“Đêm nay là đêm gì mà gặp con người lạnh lẽo thế này?”


“Nàng ơi, nàng à, người tuy lạnh lẽo như thế nhưng cây nhục bổng của ta thì nóng lắm.” Nói rồi Lưu cởi quần ra, cho Phụng Tiên xem con ċặċ to khỏe dũng mãnh của chàng. Phụng Tiên lần đầu thấy cái giống đực to lớn như vậy, lòng vừa sợ vừa nuốt nước miếng. Lưu sờ soạng một hồi lâu, khám phá hết cơ thể nàng, rồi mới bắt đầu giao hợp. Cơ thể Phụng Tiên trắng trẻo mịn màng, ngực không to bằng Bát Tiên nhưng lại rất tròn trịa vừa tay, âm hộ có nhúm lông đen cắt tỉa gọn gàng chứ không cạo nhẵn nhụi như Bát Tiên.


“Từ nay nàng là vợ ta rồi thì cạo sạch lông đi nhé, ta thích nhẵn nhụi cơ.”


Nói rồi Lưu nâng hông nàng lên, từ từ đưa khúc nhục bổng vào. Tư thế này là ċặċ đâm vào sâu trong âm đạo nhất, nhưng chàng chỉ mới đút vào hai phần ba. Máu trinh chảy ra, Phụng Tiên cũng đau nhưng không khóc, Lưu ra vào nhẹ nhàng một hồi thì nàng thấy sướng, rên nhè nhẹ. Lưu bắt đầu đâm sâu hơn và nhanh hơn, Phụng Tiên hốt hoảng vì bị chọt trúng tử cung.


“A… a… nãy giờ chàng chưa vào hết sao… a… a”


Lưu không đáp mà càng nắc thật mạnh hơn. Phụng Tiên không chịu nổi, vùng người nhảy xuống giường nhưng không có sức chạy. Lưu bắt lại đút vào từ phía sau nắc theo kiểu chó, hai tay chống dưới đất mà chịu đựng. Lưu đổi sang tư thế khác, nắm hai chân nàng lên, lúc này chỉ còn hai tay nàng chống xuống đất, Lưu mỗi lần thúc vào Ɩồŋ nàng thì tay nàng lại bước tới trước mấy bước, Lưu thuận thế đẩy nàng bò khắp phòng. Cuối cùng ẵm nàng bỏ lại lên giường, cười nói:


“Nàng từ nay đừng có mà bỏ chạy nữa nhá.”


Phụng Tiên thở hổn hển vì mệt và sướng, không còn hơi sức đâu mà đáp. Lưu đi lấy rượu uống một hớp xong đưa Phụng Tiên uống cho có thêm sức. Xong rồi Lưu lại đưa ċặċ vào Ɩồŋ Phụng Tiên mà nắc lên bờ xuống ruộng, bắn từng dòng tinh khí nóng hổi vào sâu trong tử cung của nàng. Xong việc cả hai nằm trò chuyện tỉ tê, rồi ngủ cùng nhau tới sáng thì Phụng Tiên mới ra về. Từ đó, tối nào Phụng Tiên cũng mò đến, cùng Lưu hoan lạc cả đêm. Lưu chơi Phụng Tiên đủ mọi trò từ cắn núm vú, chơi kiểu đứng, sang cả chơi lỗ đít, có hôm còn nong cho lỗ đít Phụng Tiên rộng như cái hang sâu nhìn không thấy đáy, xong đổ rượu vào đó rồi cả hai cùng uống. Phụng Tiên cũng mê cách Lưu hành hạ mình, mỗi ngày đều rửa lỗ hậu sạch sẽ, cạo lông Ɩồŋ nhẵn nhụi, chiều theo ý Lưu hết mình.


Được dăm ba tháng thì Bát Tiên nổi sinh lòng ghen tức vì em mình độc chiếm tình nhân, khiến nàng khổ sở vì không được thỏa mãn với con ċặċ của Hồ, người chồng hồ ly của nàng. Phụng Tiên đã biết chuyện Bát Tiên gian dâm với Lưu lần đó, nên đêm nào cũng tới canh phòng chồng, nhằm trả thù chị chuyện xưa bắt cóc mình đưa cho Lưu. Bát Tiên uất lắm, xúi cha là Bì Lão dọn nhà sang Phú Xuyên cho ở gần con gái thứ là Thủy Tiên, lấy cớ là chồng kinh doanh ở đây đã hết suôn sẻ, qua kia chồng nàng có thể dựa hơi em rể là Đinh mà kinh doanh. Bì Lão tuổi cũng đã cao, hết kinh doanh từ lâu, mọi thứ đều giao cho con rể và Bát Tiên quản lý, nên nghe nói thế thì cũng gật đầu chiều theo ý Bát Tiên.


Phụng Tiên đến nhà kể cho Lưu nghe rồi từ biệt Lưu. Lưu hết lời cản, muốn giữ nàng ở lại nhưng nàng không chịu. Từ đấy không thấy Phụng Tiên đến nữa.



Phần 4


Qua hơn một năm, Lưu nhung nhớ không khuây, tình cờ đi đường gặp một nữ lang cưỡi ngựa thong thả đi, có người lão bộc cầm dây cương chen qua sát người, qua rồi lại nhấc tấm khăn che mặt ngoảnh nhìn Lưu, phong tư vô cùng xinh đẹp. Giây lát lại có một thiếu niên phía sau vượt lên, Lưu nói:

“Không biết nàng ấy là ai mà đẹp quá?”, Rồi khen nức nở.


Thiếu niên chắp tay cười nói: “Ông quá lời rồi, đó là người vợ quý phu nhân của ta đấy.”


Lưu hoảng hốt ngượng ngùng xin lỗi, thiếu niên đáp:


“Có gì đâu. Nhưng “Nam Dương có ba ông Cát thì ông chiếm được rồng rồi”[1], ta thì tầm thường có gì đáng nói.”


Lưu nghe câu nói lấy làm ngờ, thiếu niên lại hỏi:


“Ngài không nhận ra kẻ nằm trộm trên giường sao?”


Lưu mới biết đó là chàng họ Hồ, anh em bạn rể với mình, bèn chuyện trò chọc ghẹo nhau rất vui vẻ. Hồ Lang kể:


“Cha mới về, ta định tới thăm, ông đi cùng không?”


Lưu mừng rỡ, theo vào núi Oanh Sơn trên núi vốn có nhà dân bỏ hoang do người trong huyện lánh nạn tới ở. Cô gái xuống ngựa vào, lát sau có mấy người ra đón:


“Lưu quan nhân cũng tới rồi!”


Vào ra mắt ông bà nhạc thấy một gã béo trung niên áo giày sang trọng ngồi trước ở đó, ông già Bì Lão nói đó là anh rể họ Đinh ở Phú Xuyên, mọi người vái chào nhau rồi cùng ngồi. Lát sau rượu thịt bày lên la liệt, mọi người cười nói râm ran, ông già nói:


“Hôm nay cả ba chàng rể cùng tới chơi, có thể nói là cuộc gặp gỡ hay đẹp, lại không có người ngoài, cứ gọi cả bọn trẻ ra làm một bữa tiệc đoàn viên”.


Giây lát ba chị em kéo nhau ra, ông già sai lấy thêm ghế cùng cho ngồi cạnh chồng. Bát Tiên thấy Lưu cứ che miệng cười. Phụng Tiên cũng theo đà mà đùa giỡn chọc ghẹo, Thủy Tiên thì dung mạo hơi kém hơn hai người, nhưng có vẻ nghiêm trang đường bệ, cả bàn cười nói ầm ĩ mà nàng chỉ cầm chén rượu cười nụ. Rồi đó giày dép lẫn lộn, lan xạ thơm lừng, cùng nhau uống rượu vô cùng vui vẻ.



Phần 5


Lát sau, Bì Lão uống đã say cáo lui về phòng nghỉ trước, để lại mọi người uống rượu ngắm trăng tiếp. Bát Tiên liếc mắt nhìn Lưu, Lưu tình cờ cũng cùng lúc nhìn Bát Tiên, cả hai đều ngầm hiểu ý của nhau, mọi người xung quanh không ai để ý cả. Bát Tiên chờ Bì Lão đi xa, liền cho đuổi đám gia nhân ra khỏi hậu viên, sai Tiểu Ngọc ra đứng canh cửa, không cho ai vào.

Xong, nàng cất tiếng:


“Chẳng mấy khi trăng thanh gió mát, rượu ngọt thịt ngon, chỉ còn sáu người chúng ta tại đây, chi bằng chúng ta cùng ân ái vợ chồng, chồng người nào làm với vợ người đấy, ăn uống chơi bời đêm nay thỏa thích, mọi người có ai phản đối không?”


Đinh cười hè hè lên tiếng: “Ý tưởng này đúng là mới lạ, ta rất mực đồng ý.”


Lưu nâng ly rượu lên cũng đồng ý: “Ta không phản đối.”


Phụng Tiên và Thủy Tiên ngồi đỏ mặt cả lên, cả hai không nói gì cả.


“Nào, ai đồng ý thì cùng nâng ly uống cạn với ta.” Bát Tiên chìa ly rượu ra giữa bàn, lần lượt năm ly còn lại cũng nhập thành một, rồi cả sáu đều uống cạn. Đinh là người nhanh nhẹn nhất, vừa uống xong là đã ôm chầm lấy vợ là Thủy Tiên, cởi xiêm y nàng ra, nhào nặn cặp ngực nhỏ nhưng hơi xệ của nàng. Lưu quay sang hôn môi Phụng Tiên đắm đuối, tay của cả hai chỉ mới sờ soạng bên ngoài, cảm nhận cơ thể của nhau sau cả năm xa cách. Bát Tiên thấy thế thì nổi máu ghen lên, chồng nàng là Hồ chưa dám manh động gì, đã bị nàng bắt chui xuống váy bú Ɩồŋ cho hả cơn ghen.


Đinh cởi đồ ra, chuẩn bị hành sự với Thủy Tiên. Cặc hắn chỉ được bự bề ngang, chiều dài thì hơi ngắn, chỉ bằng phân nửa của Lưu. Lưu lúc này cũng đã cởi đồ ra, dùng con ċặċ gân guốc của mình mà giã vào Ɩồŋ Phụng Tiên. Vừa mới đút vào mà Phụng Tiên đã lên đỉnh, y nắc thêm tầm chục phát thì lên đỉnh lần thứ hai, nằm xụi lơ trên bàn. Còn Bát Tiên được Hồ bú cho lên đỉnh, dâm thủy chảy lênh láng nhưng không cho Hồ đút vào, bắt Hồ tự sục con cu nhỏ bằng ngón út của hắn để cho bắn ra dưới đất. Bên Đinh cũng chẳng khá hơn là bao, được ngắm nhìn cơ thể của hai đại mỹ nhân làm hắn nứng tột độ, chơi Thủy Tiên cực nhanh làm chưa đến năm nhịp đã xuất tinh vào Ɩồŋ nàng. Xong rồi mệt quá, xin cáo lui về phòng ngủ trước, Thủy Tiên bận sơ y phục rồi dìu hắn đi vào.


Bát Tiên thấy cả hai đi rồi, nhìn sang Phụng Tiên đang nằm xụi lơ trên bàn, ċặċ Lưu thì vẫn còn cương cứng dũng mãnh, bất giác đạp Hồ đang ngồi hầu dưới đất ngã lăn quay lên vũng tinh hắn vừa xuất ra.


“Thứ vô dụng nhà ngươi coi Lưu đại nhân mà học hỏi.”


Nói rồi lại quay sang Lưu: “Muội muội ta không hoàn thành nghĩa vụ với chàng, phận làm tỷ tỷ như ta phải thay mụi ấy hầu hạ chàng.”


Vừa nói Bát Tiên vừa dùng tay sục ċặċ cho Lưu vừa nút lưỡi không rời. Lưu cũng hưởng ứng, một tay xoa mông, một tay bóp vú, miệng cũng nút lưỡi nàng quyến luyến. Sau đó, Bát Tiên cầm con ċặċ dài của Lưu nhét vào Ɩồŋ từ phía trước rồi nhảy lên người chàng, Lưu cũng dùng tay giữ hai chân nàng lên, tư thế này khiến ċặċ chàng đâm vào sâu nhất có thể trong âm hộ Bát Tiên. Chàng bắt đầu nắc, từng cú nắc khiến Bát tiên sung sướng tới tận óc, đã lâu rồi nàng mới có lại cảm giác này, nàng rên la một cách đĩ thõa. Hồ quỳ dưới đất kế bên không dám hó hé gì, chỉ ngồi khúm núm sục con ċặċ nhỏ bằng ngón út của mình. Lưu thấy hơi ồn, sợ Bát Tiên đánh thức mọi người nên đặt nàng lên bàn, vừa nhấp vừa bịt miệng, bóp cổ nàng để không phát ra tiếng. Bát Tiên tuy ngộp thở nhưng rất kích thích với trò bạo dâm của Lưu. Nàng quay người lại đổi sang kiểu chó, kéo tay Lưu một tay nắm tóc mình, một tay giữ ở cổ. Lưu thích thú càng đụ mạnh hơn, mỗi cú thúc đều thọc sâu vào tử cung nàng.


Thủy Tiên lúc này đã quay lại, thấy Bát Tiên đang hành lạc trong sung sướng, thì bất giác cũng sờ xuống Ɩồŋ mình, tự thủ dâm. Bát Tiên thấy thế thì kêu nàng lại, nói xin với Lưu cùng đụ nàng luôn. Lưu vừa nhấp vào phía sau của Bát Tiên vừa nói với Thủy Tiên:


“Nàng muốn ta chăm sóc nàng thế nào đây?”


“Chỗ này của thiếp bức rức quá, vừa nãy lão Đinh chưa làm thiếp thỏa mãn mà đã ra, xin quan nhân ban thưởng cho cái Ɩồŋ hèn mọn của thiếp con ċặċ của chàng.” Vừa nói Thủy Tiên vừa vén váy lên cho Lưu xem Ɩồŋ của mình, một cái Ɩồŋ cạo lông nhẵn nhụi y như Bát Tiên. Lưu vừa thấy dâm thủy vừa có lẫn tinh trùng của Đinh chảy ra, nên chê:


“Lồn nàng còn dính tinh trùng của kẻ khác thì ta không chơi đâu.”


Bát Tiên nghe thế thì quát gọi Hồ tới bú sạch tinh trùng trong Ɩồŋ cho Thủy Tiên, Hồ nghe gọi thì ngoan ngoãn bò tới ngay bú Ɩồŋ cho Thủy Tiên không chút kiêng dè.


“Con chó này của nàng khá ngoan đấy.” Lưu cười giỡn với Bát Tiên.


Lưu vừa nhấp vừa thọc tay vào lỗ nhị của Bát Tiên khiến nàng sung sướng lên đỉnh thêm mấy lần nữa rồi nằm luôn trên bãi cỏ. Thủy Tiên lúc này được Hồ bú Ɩồŋ cho sạch sẽ liền chạy tới bên Lưu quỳ xuống bú ċặċ:


“Đã quá quan nhân ạ, thiếp chưa bao giờ được bú con ċặċ nào lớn như này.”


“Thế chồng nàng có bao giờ chạm tới tử cung nàng chưa?”


“Chưa bao giờ ạ.”


“Vậy hôm nay ta sẽ cho nàng biết cảm giác đó.”


Lưu đặt Thủy Tiên lên bàn, dang hai chân nàng ra rồi đứng đút ċặċ vào mà nắc. Hai tay Lưu cũng không tha cho cặp vú của nàng, nhào nặn một hồi y đưa miệng cắn núm vú thật mạnh, Thủy Tiên như lên cơn, hai chân kẹp chặt hông của Lưu, ngón chân cũng quíu lại, dường như cú cắn bất ngờ khiến nàng lên đỉnh. Rồi cả hai lại đổi sang kiểu chó, Lưu cũng dùng ngón tay nong lỗ đít nàng, rồi lấy luôn trinh lỗ đít của Thủy Tiên. Phụng Tiên bấy giờ đã tỉnh, bò tới phía sau bú lỗ đít cho Lưu, Lưu như sướng gấp bội, càng nắc lỗ đít Thủy Tiên mạnh hơn, xong bất ngờ quay qua nhét con ċặċ vào mồm Phụng Tiên đang quỳ phía sau, y nắc thêm vài cái rồi phóng tinh ào ạt vào trong miệng Phụng Tiên. Phụng Tiên nuốt ực ực hết sạch ngon lành. Thủy Tiên cũng quỳ xuống bú mút liếm sạch ċặċ cho Lưu.


Sau đó, Bát Tiên lấy ra một viên “Hoàn Dương Đan” cho Lưu, uống vào thấy ċặċ khỏe trở lại như ban đầu, rồi cả bốn người kéo nhau vào phòng hoan lạc cả đêm. Đêm ấy Lưu xuất tinh đến tận năm lần.


Sau đêm hôm đó, Bì Lão vì uống rượu quá nhiều, tuổi đã cao, gặp đêm khuya gió lạnh khiến ông bị viêm phổi, chạy chữa được một tuần thì không qua khỏi. Lưu bán hết nhà cửa chuyển tới núi Oanh Sơn sống chung với Phụng Tiên. Bề ngoài, Bát Tiên và Hồ Lang quản lý hết việc trong nhà, nhưng đêm đêm cả hai chị em Bát Tiên Phụng Tiên đều quỳ cúi hầu hạ dưới con ċặċ của Lưu, Lưu như ông hoàng thực sự trong cái nhà này. Lỗ đít hai nàng lúc nào cũng bị nong rộng rồi nhét trái khổ qua vào, kể cả ban ngày, để giữ cho đít luôn giãn nở Lưu muốn chơi lúc nào thì chơi, có lúc còn làm hố tiểu cho Lưu đái vào. Hồ Lang thì bị Bát Tiên khóa cu lại, ngoan ngoãn thì nàng mới mở ra cho sục. Còn Thủy Tiên, vào các dịp ngày rằm mùng một, lễ giỗ, nàng đều lấy cớ xin Đinh cho về nhà thắp hương cho cha, nhưng thực chất là để nhập bọn hoan lạc ái ân cùng Lưu. Về sau, Bát Tiên và Phụng Tiên lần lượt đẻ mỗi người một đứa con trai, đều là con của Lưu cả.


Giải nghĩa:


[1] Nam Dương được rồng: Thời Tam quốc anh em Gia Cát Cẩn, Gia Cát Lượng và em họ là Gia Cát Đản ẩn cư ở Nam Dương, đều có tiếng tài giỏi, trong đó Lượng tức Khổng Minh giỏi nhất, có hiệu là Ngọa Long. Sau Cẩn theo giúp Ngô, Lượng theo giúp Thục, Đản theo giúp Ngụy, người ta vì thế có câu “Thục được rồng, Ngô được hổ, Ngụy được chó”. Đây ý nói Lưu lấy được người đẹp nhất trong ba chị em Bát Tiên.

— Hết —




Nhận xét

Popular Posts

Dì Tôi

Cứu Cánh Lúc Nửa Đêm

Cô giáo và người mẹ xinh đẹp

Chịch Anh Rể – Tác Giả: Lê Cương

Vợ cũ bị ông bạn địŧ

Cuộc đời