Bài đăng nổi bật
Mối hận thù
- Nhận đường liên kết
- X
- Ứng dụng khác
Phần 1
Ai cũng có cho mình một thời học sinh đẹp đẽ, những kỷ niệm vô giá chẳng bao giờ quay lại đc. Bản thân tôi cũng vậy, tôi đỗ ngôi trg mong ước, có những người bạn chí cốt và đặc biệt hơn cả, tôi có Phương, hồi đó cứ nghĩ về Phương là tôi thấy mình là kẻ hạnh phúc nhất thế gian. Kể qua một chút thì tôi và Phương học khác lớp, tôi quen nàng trong lần đầu diễn văn nghệ ở trường, tôi đã biết mình sa lưới tình kể từ lần đầu đó và quyết tâm tán được nàng. Trời không phụ lòng kẻ si tình, Phương đồng ý yêu tôi sau nhiều tháng bền bỉ. Khỏi phải nói có bồ là hot girl thì sướng thế nào, mỗi khi tan trg đèo nàng về tôi lại phổng mũi, tự tin đầy mình trước con mắt ghen tị của mấy thằng khác. Nhưng hạnh phúc đó chẳng kéo dài được lâu, cuối lớp 11, sóng gió ập đến với tôi.
Thời điểm đó tgian học của tôi rất nặng, ba mẹ muốn tôi đỗ đạt cao nên ép tôi học rất nhiều. Ngược lại với gd tôi, nhà Phương không hề bắt ép nàng học nhiều, dự định sẽ đưa nàng đi du học rồi về tiếp quản công ty của ba Phương. Do điều kiện như vậy, những buổi đi chơi thưa thớt dần, tôi chỉ gặp nàng trên trường, có hôm tranh thủ hẹn hò 30p sau khi tan trường rồi tôi lại phải đi học thêm. Nhưng chẳng sao cả, chúng tôi vẫn rất vui khi ở bên nhau, Phương động viên tôi rất nhiều, rồi vẽ ra nhiều viễn cảnh màu hồng sau này, đúng thật Phương là món quà thượng đế ban cho tôi.
Một ngày, thằng bạn hớt hải đập vai tôi rồi nói:
– Ê mày biết gì chưa? Thằng Thông khối trên đang tán Phương đó…
Tôi sững người một lúc, tôi biết Thông, nó hơn tôi 1 khối, có tí mã, nhà giàu, nó cặp hết con này đến con khác nên nó có biệt danh Máy Dập. Nhưng kệ mẹ nó chứ, bình thằng Phương cũng đầy thằng tán nhưng đâu có cửa, với cả Phương rất ghét bọn ăn chơi lêu lổng, đợi kiếp sau nha thằng chó. Nghĩ vậy tôi gạt phắt lời cảnh báo của thằng bạn. Giờ tan trường, tôi chờ Phương sẵn ở chỗ cũ, nàng vẫn chưa thấy đâu cả, lâu hơn mọi khi. A, nàng kia rồi, nàng vừa đi vừa nói chuyện với ai đó, 2 người tiến lại gần hơn, tôi đã nhận ra gã bên cạnh rồi, đó là Thông. 2 người chào nhau, nàng nhanh chân chạy về phía tôi…
– Chờ em lâu không, em có tí việc…
– Ai đi cùng em vậy…
– À là anh Thông đó. Anh đó hát cùng em trong lần diễn văn nghệ tới…
Chắc vì phải tập luyện chung nên nhiều người thấy nàng hay đi với nó nên sinh ra đồn thổi. Mặc dù vậy tôi cũng có một chút lo vì dạo này không ở bên nàng thường xuyên. Nhưng kệ đi, tôi rất tin tưởng Phương mà.
Mấy ngày sau, tranh thủ không đi học thêm tôi rủ nàng đi chơi…
– Tối mai đi chơi nhé em…
– À chết, e bận tập văn nghệ rồi…
– Ủa, tập cả tối thứ 7 á?
– Vâng, sắp diễn rồi mà, sr anh nhìu…
Tôi bắt đầu thấy hụt hẫng, chưa bao h nàng từ chối đi chơi như vậy. Mấy hôm sau, cũng là lý do tương tự. Tôi thấy ngày càng buồn hơn.
Vẫn như mọi ngày, tôi lóc cóc tới lớp học thêm sau khi tan trường. Chợt tôi thấy bóng dáng qua thuộc lướt đi ở hành lang tầng 1. Đúng Phương rồi, nàng đang theo sau thằng Thông, dáng vẻ nàng hơi e dè. Tôi không chịu nổi thêm nữa, tôi quyết định gặp thằng Thông đó cảnh báo nó đừng có ý đồ gì với Phương. Tôi chạy ra phía hành lang đó, nhưng không thấy ai cả, quán tính cứ đưa tôi men theo lối hành lang tới tận cùng, không hiểu sao tôi bước chậm lại, cố gắng không gây ra tiếng động, như đang rình rập vậy. Quả thật, trong lớp học có người, tôi mon men cửa sổ, phóng tầm mắt xuống cuối lớp…
Có đôi học sinh đang hôn nhau cuối dãy, đứa con gái ngồi lên lòng thằng con trai. Thằng kia vuốt ve lưng rồi luồn tay kéo cao váy con kia lên lộ hẳn cặp đùi nõn nà. Thằng con trai bắt đầu ngấu nghiến phần cổ, đứa con gái ngửa cổ ra sau và tôi có thể nhìn rõ mặt… Giây phút đó tim tôi chết lặng, gương mặt đó thật quá đỗi quen thuộc, tôi không thể nào chấp nhận hiện thực này, Phương đang thân mật với thằng khác, đúng vậy, là tôi bị cắm sừng.
Trong lúc tâm trí tôi đang rối như tơ vò thì hàng cúc nàng đã bị tuột phăng, vạt áo phanh ra, cặp ngực trắng phau, tròn trịa ẩn sau cái áo lót trắng đã phơi bày trước mặt thằng Thông. Nó điềm đạm hôn nhẹ lên vầng vú nàng, bàn tay bóp nhè nhẹ rồi úp mặt vào khe ngực nàng. Nó đấy nàng nằm ngửa ra bàn, tôi thấy rõ cặp ngực đang phập phồng sau lớp áo lót kia bị thằng Thông bú liếm, nó kéo xệch áo lót Phương xuống, đây là lần thứ 2 tôi thấy đầu ti hồng hào của Phương, nhưng trớ trêu thay, nó đang bị liếm láp bởi thằng khác. Phương nhắm nghiền mắt, khẽ ôm cổ nó, nó hôn dần xuống bụng rồi tốc váy Phương lên. Phương mặc silip trắng có cái nơ nhỏ, tháng trước tôi từng chạm vào xilip này rồi nhưng nàng giãy nảy lên, kêu tôi biến thái. Thế mà giờ đây, nàng chỉ nằm im cho thằng khác miết miết đáy quần lót nàng. Nó thè lưỡi liếm vệt dài dưới xilip nàng, hai tay đã cầm sẵn cạp quần lót. Liếm đến cái thứ 3, xilip nàng đã bị tụt chóng vánh, vắt vẻo ở cổ chân. Vệt nắng cuối chiều len lỏi qua khe cửa, chiếu rọi con bướm non tơ cùng với đám cỏ đen nhánh trên mu. Mắt hắn sáng rực lên, con bướm của Phương là báu vật, hắn nâng niu nó bằng cái lưỡi điêu luyện. Ban đầu là quẹt dọc phần bẹn mịn màng, tiếp theo là 2 mép bướm hồng hào, rồi tới hột le bé xíu. Nàng ôm miệng trước những cái quệt lưỡi nhám nhúa đó.
Chợt tiếng chuông đt tôi vang lên, là của đứa bạn lớp học thêm. 2 người đó bị đánh động vội vàng mặc lại đồ rồi chạy ra cửa sau.
Ngồi trong lớp mà tim tôi vẫn đập mạnh, trải nghiệm vừa rồi thật sự khác lạ. Bình thường tôi nghĩ rằng nếu tận mắt trông thấy ny tôi thân mật với thằng khác thì tôi sẽ đập nát 2 đứa đó. Nhưng không hiểu lý do gì, vào khoảnh khắc đó, tôi như bị chôn chân, đầu óc trống rỗng, và tôi chỉ muốn đứng yên chứng kiến cảnh đó. Cảnh người tôi yêu thương cắm sừng tôi.
Tối hôm đó, tôi vẫn nhắn tin với nàng bình thường, như không có gì xảy ra cả…
– Hôm nay của em thế nào…
– Hôm nay vẫn như bình thường thôi. Vẫn nhớ anh mỗi phút hihi…
“Thật chứ? Thế lúc thằng Thông bú vú, liếm Ɩồŋ có nhớ tới anh không?” Trong đầu tôi liên tục hiện lên cảnh tượng đó. Bây giờ phải làm sao nhỉ. Tôi không biết phải làm thế nào. Nên vạch mặt nàng và thằng chó Thông, tẩn nó 1 trận rồi muốn ra sao thì ra? Thật khó để lựa chọn…
Ngày hôm sau, tôi quyết định bùng lớp học thêm. Tôi muốn lén theo dõi Phương. Hôm nay cũng là ngày Phương tập duyệt cho chương trình. Tôi đứng khuất trên lan can tầng 2, cố không để Phương phát hiện. Cuối cùng cũng đến tiết mục của Phương, lũ bạn ở dưới hét ầm lên khi thằng Thông nắm tay Phương bước ra sân khấu. Cả hai thật tình tứ, chẳng khác gì 1 cặp cả. Thỉnh thoảng thằng Thông còn chỉnh tóc, vuốt phẳng váy cho Phương khiến tôi tức ói máu. Buổi tập dượt kết thúc khá muộn, Phương ở lại để nhận trang phục diễn. Có vẻ nàng đang đi vào wc nữ để thử trang phục. Chợt thằng Thông xuất hiện kéo phắt nàng sang wc Thông. Tim tôi lại đập mạnh, chẳng lẽ thằng Thông định chơi nàng ngay trong wc??? Tôi lén mò vào wc, bước thật khẽ, chỉ có 1 buồng đóng cửa. Tôi cố hết sức không gây tiếng động gì, sang buồng kế bên ngồi im như tượng. Tôi khẽ áp sát tai qua vách gỗ mỏng…
– Anh hư lắm nhé. Nhỡ ai biết thì sao…
– Về hết cả rồi mà…
– Hôm qua tí thì bị phát hiện đó…
– Nhưng vui mà…
Tiếng xào xạc của quần áo không ngừng, tôi đoán thằng Thông bóp vú, sờ Ɩồŋ Phương rồi, cu tôi đã cứng ngắc từ bao giờ.
– Vú em tuyệt thế…
– Ưm…
– Anh bú thế này sướng không…
– Sướng… ưm…
– Anh cũng muốn sướng buồi như thế…
Bên dưới sàn, tôi thấy rõ cặp đùi trắng nõn của Phương đang quỳ xuống. Trời ơi, nàng sắp bú buồi cho nó sao? Ở cái nơi dơ bẩn này? Tiếng thắt lưng, phéc mơ tuya len lỏi, tiếng nhóp nhép, pha lẫn rên rỉ của thằng Thông…
– Uôi e giỏi thế. Đúng là có tố chất mà. Đúng rồi, liếm xuống bi đi bé…
Tuy đã yêu nhau mấy tháng trời mà bướm nàng tôi còn chưa được nhìn. Mà giờ đây, nàng đang bú cu thằng khác say mê.
– Em còn rát không…
– Đỡ rồi ạ. Hôm trước vẫn còn rỉ máu ra đó…
– Thương quá. Tại buồi anh to quá mà. Hôm nay sẽ không đau như lần đầu đâu…
Vậy là nó đã phá trinh nàng rồi… Dù đã lường trước nhưng tôi vẫn thấy suy sụp hẳn. Người con gái tôi thương đã không còn trinh trắng. Tiếng rên của Phương khẽ vang lên, tôi đoán buồi nó đang ở bên trong nàng rồi. Tôi cúi sát xuống sàn ngước lên, trên người Phương chỉ còn vỏn vẹn chiếc quần lót trắng bị kéo xệch 1 bên. Thằng Thông bóp mông nàng ửng cả lên, buồi nó lút cán trong cái lỗ đỏ hỏn của Phương.
– Anh địŧ kiểu mới nhé…
Nói xong nó kéo Phương đứng dậy, xoay người nàng lại, 2 tay Phương chống lên cửa. Nó cầm ċặċ ve vẩy mông nàng, dí xuống mép bướm đồng thời tì tay lên vai Phương.
– Ưm, ư…
Thằng Thông dấn thật mạnh từ sau, từng nhát một, tới khi thấy trơn tru nó từ từ dập mạnh hơn. Mỗi cú thúc làm Phương há hốc mồm, đôi mắt lim dim, hai hàng mi cong vút thật gợi tình. Tiếng phạch phạch vang vọng khắp căn phòng, tôi thấy rõ tia nước bắn ra từ Ɩồŋ Phương sau mỗi cú dập.
– Ôi Ɩồŋ em khít quá.
– Ưm… sướng Ɩồŋ quá…
Thằng Thông rùng mình, vội rút ċặċ ra khỏi Ɩồŋ Phương, từng dòng tinh trùng nhớp nhúa vương khắp mông nàng.
Tôi bần thần ngước lên từ sàn nhà xí, Phương đang liếm nốt giọt tinh còn sót lại trên cu thằng Thông. Nó xoa xoa đầu Phương tỏ vẻ hài lòng. Tôi ngồi ngẩn ra, tiếng bước chân xa dần, không gian trở nên yên ắng. Một lúc sau tôi nhận đc tin nhắn từ Phương:
– Ui mệt thật, em vừa duyệt chương trình xong. Anh đã học xong chưa…
– Ừm anh về nhà rồi. Trời tối em về cẩn thận nha…
– Hì hì, em có anh Thông tiện đường nên đi chung cho đỡ sợ…
– Ừm vậy thì tốt rồi…
Đã đến ngày tổ chức văn nghệ trường, tôi đến đón Phương đến trg. Hôm đó Phương diện chiếc váy trắng quây ngực, có 2 dây bé xíu lộ ra bờ vai trắng nõn nè. Lớp makeup càng làm tăng thêm sự xinh đẹp của nàng, hàng mi cong, đôi môi đỏ mọng. Bình thằng thì tôi sẽ rất tự hào vì có ny xinh như vậy, nhưng giờ đây, cảm giác như Phương không còn thuộc về tôi nữa, một chút buồn…
Tôi tạm biệt Phương để nàng vào cánh gà, nàng đi tới đâu thu hút ánh mắt bọn con trai tới đó. Tôi đi ngang qua thì nghe thấy tiếng nói:
– Này con hàng thằng Thông kia…
– Xời nhìn ngon nghẻ thế nhỉ haha…
– Nó bảo tí nữa chú ý có trò hay trên sân khấu đấy…
– Hahaha để xem thế nào…
Tôi giật mình. Thằng Thông định bày trò gì à?? Tôi bồn chồn, lo lắng nhưng cũng không biết phải làm gì cả. Tôi ngồi mà chẳng để ý đến các tiết mục đang diễn ra cả, chợt MC hô to giới thiệu tiết mục của Phương và thằng Thông, tim tôi đập thình thịch. Ở dưới hò hét khi thấy thằng Thông nắm tay Phương ra sân khấu. Tôi chăm chú quan sát tiết mục, không bỏ sót từng cử chỉ động tác, điệp khúc cuối vang lần, tôi dần giãn cơ mặt ra, phù… không có chuyện gì rồi, đụ mẹ thằng khốn Thông làm tôi lo lắng.
Bất thình lình, cả trường hú hét ầm lên, tôi chết lặng nhìn lên sân khấu. Phương bị thằng Thông ôm nhấc bổng lên cao, cánh tay nó làm váy Phương bị kéo lên cao lộ toàn bộ mông trước nghìn con mắt.
– Ôi vãi Ɩồŋ, xilip lọt khe luôn…
– Dâm vãi Ɩồŋ chúng mày ơi haha…
Bọn xung quanh quay sang nhìn tôi cười hả hê. Tôi đỏ mặt tím tái, ngồi chôn chân ở đó. Phía trên kia, Phương đã chạy vào cánh gà từ khi nào.
Tôi rệu rã trở về nhà. Vẫn không có tin tức gì từ Phương. Ngày hôm sau, Phương không đi học. Lúc này, tôi cảm thấy thương nàng vô cùng. Tôi quyết định qua nhà xem nàng thế nào. Gặp mẹ nàng ở dưới tầng, cô cũng tỏ ra lo lắng vì Phương tuyệt thực từ hôm qua đến giờ, chỉ nhốt mình trong phòng. Tôi đập cửa, Phương không chịu gặp. Tôi thể hiện thái độ không chịu rời đi chừng nào gặp được nàng. Mãi đến tối, nàng mới chịu mở cửa. Hai mắt nàng đã sưng húp, mặt mày giàn dụa nước mắt…
– Em đừng buồn nữa. Có… anh ở đây mà…
– Em… em có lỗi… với anh…
Phương khóc nấc lên. Tôi ôm lấy nàng vào lòng.
– Có chuyện gì đi nữa. Anh vẫn luôn bên em…
Lời nói của tôi làm Phương khóc lớn hơn. Suốt buổi tối hôm đó, nàng đã thú nhận với tôi mọi chuyện…
– Hức… hức anh… anh biết rồi hả… Sao anh còn yêu được em vậy…
Tôi cũng không biết nữa… Điều gì khiến tôi còn ở bên nàng đến lúc này. Thế rồi, tôi nghĩ ai rồi cũng có sai lầm. Nàng đã vượt qua chính mình để nói ra sự thật với tôi. Tôi sẽ cho nàng cơ hội sửa sai.
Tôi hôn nhẹ lên đôi môi Phương, nàng nhắm nghiền mắt lại, ôm lấy cổ tôi. Cái lưỡi của Phương thật mềm, tôi say mê mút, tay tôi nhanh chóng tìm tới bầu ngực căng phồng sau lớp áo phông kia. Vú Phương thật mềm mại, tôi nắn bóp thật chậm rãi, tận hưởng cảm giác khoan khoái này. Tôi ngấu nghiến cổ nàng, rồi liếm xuống bầu vú, hương thơm từ áo ngực khiến tôi say đắm. Tôi lột áo Phương ra, cặp ngực phập phồng nảy theo, ôm vồ lấy nàng, tụt áo lót xuống, bú liếm 2 đầu ti hồng hào, cái lưỡi tôi đi đến đâu đầu ti nàng cương cứng tới đó. Tôi quệt lưỡi xuống bụng nàng, rồi tới dần khu tam giác nhạy cảm. Cái quần ngủ ngắn cũn trông sexy vô cùng. Tôi không chịu được nữa, tụt phăng quần nàng xuống. Trước mặt tôi lúc này, chính là chiếc xilip trắng lọt khe bé xíu.
– Anh…
Nàng gọi tên khiến tôi nứng vô cùng, tôi vục mặt vào xilip nàng mà liếm, cái khe bé xíu ẩn hiện sau lớp vải ướt đẫm. Tôi vén xilip nàng sang bên, 2 mép bẹn mịn màng, lông mu tỉa tót gọn gàng. Tôi banh 2 mép bướm bé xíu ra, ôi, lỗ Ɩồŋ nàng hồng quá. Tôi dí mũi vào hít một hơi thật sâu, vừa ngai ngái, vừa nồng quyện lại khiến tôi ngây ngất. Không chịu nổi nữa, tôi vục mặt bú liếm, tiếng nàng khẽ rên lên. Càng bú nước Ɩồŋ nàng ra ướt đẫm miệng tôi, tôi càng thọc lưỡi sâu vào Ɩồŋ nàng. Phương như tê dại, túm tóc tôi mà giật…
– Ui… ui… thích quá…
Tôi liếm tới mỏi tê cả lưỡi. Phương thở hổn hển, bỗng nàng ngồi phắt dậy, đẩy tôi xuống giường. Nàng đè lên người tôi, liếm nhẹ đầu ti, tôi rùng mình, phê tận óc. Nàng liếm xuống phía dưới, lôi con ċặċ cương cứng của tôi ra ngoài. Nàng lim dim nhìn tôi, thè lưỡi liếm nhẹ đầu khấc, tay vừa sóc nhẹ nhàng, lưỡi đưa đẩy phía dây thắng. Tôi không ngờ nàng liếm cu giỏi vậy. Thấy tôi sướng, nàng tung hết skill ra, ngậm lấy đầu khấc rồi ủn dần vào mồm tới khi ngậm trọn cu tôi vào miệng. Tôi cảm nhận lưỡi nàng quấn chặt lấy thân ċặċ tôi, vừa ấm vừa mềm mại. Nàng chậm rãi nhấp nhô trên cu tôi, tôi chỉ biết nằm im tận hưởng cơn khoái lạc.
– Anh… địŧ em đi…
Lời thì thầm của nàng khiến tim tôi đập mạnh, tôi mạnh mẽ vùng lên đè ngửa nàng xuống giường. Háng nàng đã banh rộng, mép Ɩồŋ nhem nhép, ửng đỏ mời gọi con ċặċ của tôi. Tôi cầm lấy ċặċ, trượt dọc Ɩồŋ nàng, cảm nhận rõ sự ẩm ướt, tôi ấn nhẹ đầu cu vào cửa mình nàng, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Phương, tôi thúc mạnh vào trong. Nàng rên lên một cái, ċặċ tôi đã nằm gọn trong lỗ Ɩồŋ nàng. Tôi nhấp nhẹ nhàng, cái khe đó thật hẹp. Nhịp sau dần mạnh hơn, tới khi tôi cảm nhận được từng ngóc ngách trong cái Ɩồŋ nàng, tôi dập thật mạnh. Từng nhịp rõ mồn một, âm vang phạch phạch khắp phòng. Phương nhắm nghiền mắt, há hốc mồm bởi những cú dập của tôi. Tôi kéo mông Phương lên trước mặt, cái xilip bé xíu xộc xệch, lỗ đít nàng cũng hồng hào ghê gớm. Tôi thúc từ sau nàng, cái mông trắng phau gợn lên theo từng nhịp doggy của tôi. Tôi ghì lấy mông nàng, đè úp thìa xuống giường mà nhấp. Phương rên la thảm thiết, tôi càng địŧ mạnh. Tôi xoay người nàng lại, bú mút 2 bầu vú trắng phau vừa nhấp đều đặn…
– Ưm… sướng quá… xuất vào… Ɩồŋ em đi…
Khuôn mặt Phương thật dâm tà, tôi gồng cơ đít thúc những nhịp nước rút cuối cùng. Luồng điện chạy lên não, tôi rùng mình, trút toàn bộ tinh trùng vào lỗ Ɩồŋ nhoen nhoét của Phương. Tôi rút ċặċ ra, dòng tinh trùng ào ra ướt đẫm ga giường. Phương thở hổn hển, mồ hôi lấm tấm. Tôi ôm nàng gọn trong lòng, thiếp đi 1 lúc.
Phần 2
Đêm đó tôi phải động viên khuyên nhủ nàng rất nhiều, tôi muốn nàng hãy đạp lên quá khứ mà bước tiếp. Tôi sẽ luôn bên cạnh nàng dù có bất kỳ chuyện gì. Còn chuyện thằng Thông, nàng bắt tôi hứa không đc làm gì nó, nàng sợ xảy ra chuyện gì thì tôi sẽ phải chịu thiệt. Mặc dù rất muốn cho nó 1 bài học nhưng tôi đành phải hứa với nàng.
Ngày hôm sau, tôi lại đến đón nàng đi học, cảm giác như mọi chuyện lại trở về quỹ đạo của nó vậy. Đến cổng trường, nàng tỏ ra hơi lo lắng, tôi nắm chặt lấy bàn tay nhỏ bé của Phương, đàng hoàng rảo bước vào trường. Có một vài ánh mắt hướng về chúng tôi, cả những cái chỉ trỏ, những lời lẽ trêu chọc “Phương lọt khe”, “Phương không lông”, “Phương dâm”. Tôi càng nắm tay nàng chặt hơn đồng thời trợn mắt với bất kỳ thằng nhãi nào tới gần nàng. Cứ vậy, chúng tôi tiến vào lớp an toàn. Trái ngược với ngoài sân trường, hội con gái trong lớp thấy Phương lập tức tới hỏi chuyện, an ủi nàng, bọn con trai thì vỗ vai, có phần nể nang tôi hơn vì tôi đã ra dáng 1 người đàn ông bản lĩnh. Tôi thầm cảm ơn trời phật, sóng gió này sẽ qua đi thôi.
Tôi không còn thấy thằng Thông và đám bạn của nó lảng vảng quanh lớp tôi nữa, không biết bọn nó đang âm mưu chuyện gì? Tôi chỉ nghe loáng thoáng là sắp sinh nhật thằng Thông, bọn nó đang tia mấy em khóa dưới ngây thơ để thịt. Thật may Phương đã kịp thoát khỏi tay nó không thì…
Tôi đi chơi với Phương nhiều hơn, hẹn hò như những đôi khác. Tôi đắm chìm trong cơ thể mơn mởn của nàng, đôi môi đỏ mọng, bầu vú hồng hào, con bướm non tơ không biết đã bao lần khiến tôi khuất phục.
– Em đẹp quá Phương à…
– Ưm… ưm…
Từ góc nhìn này trông Phương thật xinh đẹp. Mắt nàng nhắm nghiền tận hưởng con cu đang cương cứng của tôi trong miệng. Nhiều lúc tôi không chịu đc bắn thẳng vào miệng nàng, Phương nũng nịu nhè ra miệng rồi lườm yêu tôi. Nàng hay bảo tôi là “ra trong miệng em thì ok chứ bắn trong bướm thì e giết anh”. Ôi tôi nguyện cho nàng giết đó. Tôi đang sống trong những ngày hạnh phúc của cuộc đời…
– Anh ơi, mai em đi ăn với gia đình nè…
– Ah vậy à. Vậy thui mình hẹn khi khác nhé…
Theo kế hoạch tôi với nàng định hẹn hò tối đó nhưng nàng hủy kèo mất rồi. Tôi đành đi chơi game với đám bạn cùng lớp vậy. Ngồi trong quán game, thằng bạn chí cốt inbox cho tôi…
– Này, tao vừa thấy con Phương đi qua đây này…
– À. Tối nay nó đi ăn với gia đình ấy mà…
– Nhưng tao thấy nó vào quán Karaoke gần nhà tao mà…
– Lạ nhỉ. Mày thấy đi cùng ai không?
– Không. Đi một mình…
Tôi hơi chột dạ. Nhà nàng cũng dạng không thích ồn ào, sao hôm nay lại đi kara nhỉ? Tôi thấy có dự cảm chẳng lành, vội chạy về nhà Phương ngay.
Nhà Phương vẫn sáng đèn. Tôi bấm chuông, mẹ Phương ra mở cửa…
– Con hả. Cô tưởng 2 đứa đang đi chơi chứ?
– A… Con lấy hộ Phương cục sạc ạ…
Tôi đành nói dối mẹ Phương. Vờ lên phòng nàng lấy đồ. Tôi vô tình nhìn thấy chiếc laptop nàng đang sáng đèn. Tôi bèn thử vào mess xem có chuyện gì mà nàng giấu tôi như vậy. Đập vào mắt tôi là tin nhắn của thằng Thông…
Anh sẽ kết thúc chuyện này. Anh chỉ xin gặp em 1 lần nữa thôi. Rồi anh hứa mọi chuyện sẽ kết thúc mà…
Vậy là đúng rồi, thằng chó kia uy hiếp Phương đến gặp nó. Tôi gọi ngay cho thằng bạn để hỏi địa chỉ quán karaoke kia. Ngay lập tức tôi và thằng bạn đã có mặt ở nó. Tôi hùng hục xông vào nhưng bị nhân viên ở đó giữ lại. Thằng bạn nói khéo bọn tôi tới chơi với thằng Thông nhưng cũng không được, phải có người xuống dẫn mới cho lên. Tình hình ngày càng căng thẳng, nó nháy mắt với tôi 1 cái rồi ôm chặt lấy nhân viên của quán, tôi hiểu ý lập tức chạy nhanh lên tầng tìm Phương. Hết phòng này tới phòng khác, không thấy nàng đâu cả, tôi vẫn thật gấp rút đạp cửa từng phòng một. Thế rồi chỉ còn 1 phòng cuối ở đó, tim tôi đập thình thịch, phòng bị khóa trong, không thể nhìn thấy bên trong. Tôi dồn hết sức đạp mạnh, cửa bị bung ra. Toàn bộ cảnh tượng trong đó đập thẳng mắt tôi. Một cảnh tượng thác loạn đúng nghĩa, nam nữ trong đó trần như nhộng, bên góc phòng 1 con đang bị vây kín bú cu mấy thằng xung quanh, 1 con thì nhảy đứng hẳn trên bàn, uốn éo, chẳng mặc gì trên người. Nhưng tôi chẳng bận tâm, mắt tôi ráo riết tìm Phương. Thế rồi tôi thấy sâu bên trong phòng, khuôn mặt thằng chó Thông đang rất hả hê, bên dưới nó, cả đám con trai túm tụm chơi một con bé. Cặp vú bị 2 thằng nắn bóp không ngừng, phía dưới một thằng đang banh rộng háng nó ra rồi vục mặt vào bướm nó bú liếm thao bạo. Thằng Thông đẩy một thằng con bé đang bú ra, rồi nhét cu vào mồm nó, tay nó vén nhẹ mái tóc xõa xượi của con bé lên. Và… tôi chết lặng… khuôn mặt đó… chẳng phải ai khác… là Phương…
Tôi bị bọn nhân viên ấp tới khóa tay đè nghiến ra sàn. Tôi giãy giụa, gào thét như xé toang cổ họng nhưng Phương dường như không nghe thấy gì. Ánh mắt nàng vô hồn, cơ thể như buông xuôi để mặc bọn nó giày xéo. Từ dưới sàn, tôi buộc phải chứng kiến thằng kia cầm con ċặċ ve vẩy trước cửa mình nàng, tôi bất lực nhìn nó nhấp sâu vào Ɩồŋ Phương. Tôi cay xè mắt, thằng Thông cười hả hê, nó nhìn thẳng mắt tôi, tay cầm ċặċ quệt khắp mặt Phương. Nó túm lấy tóc Phương, lắc lia lịa như món đồ chơi không hơn không kém. Thằng đang địŧ Phương nhanh chóng rút ċặċ ra, nhổm lên trước, nơi thằng Thông đã banh sẵn miệng Phương, dòng tinh trùng bắn thẳng mồm nàng trong tiếng cười khả ố của bọn xung quanh. Tôi lịm đi… chẳng còn biết gì cả…
Khi tỉnh lại, tôi thấy mình đang ở trong phòng khách sạn lạ. Tôi nghe tiếng thút thít bên tai, Phương đang ngồi kế bên tôi, nàng co người lại, khóc nức nở.
– Em…
Tôi thương Phương vô cùng. Điều tôi muốn làm nhất lúc này là băm vằm bọn chó kia thành trăm mảnh. Tôi cũng không dám báo công an vì tâm lý nàng đang rất tệ. Báo công an đồng nghĩa gia đình nàng cũng biết chuyện. Không biết Phương sẽ chịu cú sốc này như nào nữa. Tôi đành im lặng, đưa nàng về nhà.
Mấy ngày sau đó, tôi xin nghỉ ốm để chăm sóc Phương. Gia đình nàng vẫn chưa biết chuyện này. Nàng vẫn chỉ khóc. Chợt tôi nhận đc tin nhắn, 1 đường link lạ kèm nội dung “Em nữ sinh bị hiếp tập thể”. Bình thường tôi chả để ý những đường link virus đó. Nhưng sau vụ của Phương vừa rồi, tôi cứ lo sợ bọn nó quay video uy hiếp nàng. Tôi đã click vào link đó. Đoạn clip bắt đầu chạy. Đó là 1 căn phòng khách sạn, 1 đôi nam nữ đang nằm bất tỉnh trên giường… Tôi nín thở… không ai khác… đó là tôi và Phương. Một thằng tiến tới phía Phương, nắn bóp vú nàng. Chiếc máy quay dí sát dưới váy nàng, thằng kia kéo ngược váy lên, bướm Phương đỏ ửng cả lên, nó vẫn cố đút ngón tay vào bướm nàng mà móc thô bạo. Đoạn clip kết thúc. Tôi sôi máu, bọn nó tung lên mạng để định giết nàng hay sao. Tôi phi thăng đến trường, tôi sẽ giết thằng Thông.
Nó vẫn ngồi trong lớp học, tôi cầm cục gạch lao thẳng vào giã thẳng tay vào đầu nó, viên gạch vỡ làm đôi, nó ngã quỵ xuống đất, bất tỉnh.
Tôi không nghĩ cuộc đời sẽ rẽ nhánh như vậy. Từ bé đến lớn cuộc đời tôi thật êm đềm. Tôi luôn nghĩ rằng tương lai mình sẽ kiếm đc công việc tốt, có vợ đẹp, con ngoan, có một gia đình kiểu mẫu mà ai cũng mong ước. Tôi sẽ sống như vậy cho đến khi già, ra đi trong vòng tay gia đình, con đàn cháu đống. Nhưng có ai ngờ, cuộc đời tôi lại rẽ ngang như vậy.
Một tháng sau vụ náo động đó, tôi bị đình chỉ học và bị quản chế ở nhà. Trường tôi khá danh tiếng nên đã lo lót hết dư luận, không để vụ này lọt ra ngoài. Nói về thằng Thông, nó đúng là cao số, tay nó đỡ kịp cú giáng của tôi nên chỉ ăn 1/3 viên gạch vào đầu. Nó nằm viện 2 tuần thì về. Nghe tin ba mẹ nó cũng tức tốc từ Mỹ trở về. Về phần gia đình tôi, hằng ngày mẹ vẫn lên xin xở hiệu trưởng để tôi tiếp tục học và được đi thi. Mẹ cũng vài lần gặp gia đình nó. Tôi thương mẹ lắm, mẹ chịu chửi mắng từ cả gia đình thằng khốn đó lẫn lão hiệu trưởng. Về nhà thấy tôi vậy, mẹ lại khóc. Tôi thầm tự trách bản thân mình rất nhiều.
Có lẽ dạo gần đây lo chuyện cho tôi mà mẹ tìm đến quán rượu giải khuây. Thỉnh thoảng cứ 10h tôi thấy mẹ trang điểm 1 chút, diện đầm rồi ra ngoài tới rạng sáng mới về. Tôi cũng lo lắng có chuyện gì xảy ra nên hôm đó, tôi quyết định âm thầm bám theo bảo vệ mẹ. Có chiếc taxi đã chờ mẹ sẵn ở ngoài. Tôi đã nhanh trí cài app định vị trong đt mẹ từ chiều rồi, nên cứ thế đạp xe bám theo. Tín hiệu dừng lại ở quán nhậu nọ, quán này khá ồn ào, chắc mẹ rủ bạn đi uống cùng. Tôi mò tầng 1, tầng 2 cũng không thấy mẹ đâu. Chỉ còn tầng 3 dành cho khách đặt phòng riêng. Tôi mò lên, cố không để nhân viên quán phát hiện ra. Và rồi tôi thấy mẹ ngồi trong phòng kia, có khá nhiều đàn ông, mỗi ông lại có 1 cô ngồi cạnh. Mẹ cũng vậy, mẹ đang tiếp rượu cho ông ngồi cạnh. Lúc này tôi mới sửng sốt, gã ngồi cạnh mẹ chính là ông hiệu trưởng trường tôi. Bình thường lão rất đạo mạo, nghiêm túc nhưng bây h lão như biến thành lão già đê tiện. Lão liên tục có hành động sỗ sàng, tục tĩu, lão ôm eo bá vai rồi sờ đùi mẹ nữa. Nhưng mẹ không có phản ứng gì cả, vẫn cười đùa, tiếp rượu cho lão…
– Công nhận chị Loan quá đẹp luôn ấy anh Tuấn ạ. Anh đúng số hưởng ấy…
Một ông chú trong bàn nhậu cười khanh khách nói về mẹ. Mình bắt đầu sôi máu…
– Haha còn phải nói à. Tôi để ý các cậu cứ tia em Loan của tôi suốt đấy nhé…
– Ôi giời chị Loan đẹp quá, bọn em không kìm nổi anh ạ…
– Haha vậy thì tôi cho các cậu thỏa mãn 1 phát nhé…
Dứt lời, lão hiệu trưởng giật mạnh 2 dây áo mẹ xuống, bầu vú trắng phau, căng tròn của mẹ lồ lộ ra ngoài. Mẹ giật mình lấy tay che lại, ngượng nghịu nhưng chẳng dám phản kháng lão. Bọn xung quanh ồ lên vỗ tay tán thưởng…
– Đúng tuyệt phẩm luôn. Vú chị quá đẹp anh ạ…
– Bây giờ cậu nào đoán đúng đầu vú em Loan thâm hay trắng hồng tôi cho bú 1 cái…
– Ôi anh chơi lớn thế hahaha…
Cả lũ chúng nó sôi nổi tranh luận đầu vú mẹ màu gì. Tôi nghe ở ngoài mà toàn thân như bốc hỏa. Tôi như chôn chân, bất động chứng kiến cảnh mẹ đang làm trò tiêu khiển cho lão ta.
– Được rồi. Xem này…
Lão từ từ kéo tụt áo lót mẹ xuống. Cặp nhũ hoa hồng hào lộ ra. Lão ta nắn bóp vú mẹ rồi nâng vú cao lên, chĩa ra trước cặp mắt hau háu của bọn kia.
– Nào nhận thưởng đi chứ…
Cả bọn lao tới người mẹ, tranh nhau bú mút cặp vú mẹ trước sự hả hê của lão hiệu trưởng. Mẹ quay người đi nhắm nghiền mắt lại trong khi 2 bầu vú bị bọn sói hoang xâu xé.
Tôi đứng lặng thinh bên ô cửa sổ, nhìn từng lớp vải trên người mẹ rơi xuống. Bọn đàn ông vây kín quanh mẹ, sờ nắn khắp cơ thể lõa lồ của mẹ. Mẹ bị đặt ngửa lên bàn, hai thằng hai bên banh chân mẹ rộng ra, vùng kín của mẹ phơi bày toàn bộ. Lần đầu tiên tôi đc nhìn thấy Ɩồŋ mẹ rõ ràng, chân thực đến vậy. 2 mép bướm nhẵn nhụi, hột le phồng lên ửng đỏ, dịch nhầy nhơm nhớp từ bên trong ứa ra khắp mép Ɩồŋ. Hai thằng đàn ông cứ thay nhau đút tay vào trong mẹ, vừa móc vừa hả hê cười. Không biết từ lúc nào, miệng mẹ đã bị con ċặċ gân guốc kia đâm tới lút cán, nhấp nhả đều đặn, dịch nhờn ứa ra lăn dài trên má. Mẹ nằm ngửa trên bàn tiệc, như một miếng thịt thơm lừng trước bầy thú hoang tranh nhau xâu xé.
– Ê nhóc…
Tôi giật nảy mình, tên nhân viên quán đã phát hiện ra tôi. Tôi vội vàng chạy thẳng. Tôi lánh vào nhà vệ sinh, thở hổn hển. Nhưng… tại sao tôi lại bỏ chạy nhỉ? Vì bị bắt quả tang đang rình xem bọn đàn ông chơi tập thể mẹ? Tôi hoàn toàn có thể cho mỗi thằng 1 nhát hơn là bỏ chạy thế này. Không hiểu sao tôi lại làm thế nữa.
Tôi ngồi thần ra trong đó 1 hồi lâu, suy nghĩ về những chuyện điên rồ này. Đột nhiên thấy tiếng mở cửa rất mạnh, tiếng bước chân của 1 đám người, xen lẫn tiếng cười nham nhở. Tôi nhìn lén qua cửa buồng WC, một đám đàn ông vây quanh 1 người phụ nữ trần chuồng, cô ta bị bịt mắt bằng tấm vải đen, vừa quỳ xuống đất, cô ta lập tức bị đút ċặċ vào mồm, đôi tay đều phải sóc ċặċ không ngừng. Tôi khẽ mở cánh cửa rộng ra đến khi có thể thấy rõ người phụ nữ kia… chẳng phải ai khác… đó là mẹ. Cái đau nhói ở tim cứ đằng đẵng theo tôi suốt tối nay, lũ chó kia đang chơi đùa mẹ tôi như con điếm dâm đãng, rẻ mạt vậy. Mẹ tôi bị kéo le vào buồng vệ sinh bên cạnh, vệt nhầy rơi từ miệng xuống ướt đẫm cả vú.
Mẹ ngồi trên nắp bệ xí, chân vắt lên cao, con bướm đỏ au nhớp nhúa của mẹ tiếp tục đón nhận những cú thúc mạnh bạo từ con ċặċ gân guốc kia. Vừa địŧ nó vừa nắn bóp 2 cặp vú nảy tưng tưng trước mặt.
Suốt cả tiếng đồng hồ sau đó, đám đàn ông vào ra buồng toilet bên không ngừng, bao cao su ngổn ngang dưới sàn, già có, trẻ có, có cả những thằng choai choai chỉ ngang tuổi tôi.
– Ê mày còn bao không cho tao…
– DM tao còn 1 cái thôi à…
– Thôi tao chơi miệng nó vậy…
Tôi nghe được hết, mỗi tiếng nói, tiếng cười hả hê, tiếng nhóp nhép, phạch phạch, tiếng rên rỉ, những lời chửi rủa văng vẳng cứ in hằn vào đầu tôi. Nhưng tôi chẳng làm gì khác cả, ngoài ngồi lặng thinh chứng kiến mẹ bị biến thành món đồ chơi, một cái bồn chứa tinh cho đám khốn nạn đó.
– Tối nay em tuyệt lắm. Nhà kia cũng êm êm và không làm lớn chuyện nữa. Tuần sau con em có thể đến trường rồi. Đây là phần của em tối nay nhé cưng…
Lão hiệu trưởng rút vài tờ tiền trong mớ lộn xộn trên tay rồi đưa mẹ, không quên bóp vú mẹ một cái. Lão vứt đồ của mẹ xuống sàn rồi quay mặt bước đi, mẹ vơ đồ lại, trên tay vẫn nắm chặt mấy tờ tiền nhàu nhĩ. Mẹ lặng lẽ mặc lại đồ rồi ra về.
Tôi định bước ra thì nghe thấy tiếng nói chuyện của bọn nhân viên quán…
– Không ngờ bọn giáo viên dâm dê vậy nhỉ…
– Ừm toàn thầy giáo với quan chức sở bộ đó…
– Con kia hình như là phụ huynh à…
– Đúng. Đến xin cho con đi học lại rồi bị mấy lão chơi. Tháng trước là con bé giáo viên thực tập. Mà tao nghe nói lão ta bắt được 1 đôi học sinh địŧ nhau trong trường nên đang ép con bé kia thì phải…
– DM lão này mất nết thật…
– Haha mấy lão có đồ chơi thì anh em mình cũng hưởng sái tí…
– Đúng. Hôm nay tao nhét đc vào lỗ đít nó rồi. Hôm trước còn khít đéo nhét đc haha…
Tôi lặng lẽ ra về. Hoàn toàn không biết phải làm gì tiếp theo. Tôi còn nghĩ hay là cho lão hiệu trưởng với thằng Thông mỗi đứa 1 nhát dao rồi mình cũng đi luôn. Chứ cứ sống như vậy khác nào địa ngục. Chợt tôi nhận đc tin nhắn của Hoàng – thằng bạn chí cốt của tôi, nó hẹn tôi nói chuyện gấp, tôi nhìn đồng hồ cũng 2h sáng rồi, nhưng thôi, tôi vẫn ra bờ sông gặp nó.
Phần 3
Nó đã ngồi sẵn ở bờ kè, thấy tôi đến nó đứng phắt dậy.
– Khuya rồi mày gọi tao ra đây làm gì?
– Chuyện quan trọng. Bữa tối tao nghe lén được ba tao nói chuyện điện thoại. Ba tao điều tra nhà thằng Thông lâu rồi, tội rửa tiền, có cả lão hiệu trưởng trường mình nữa…
– Vậy sao??
– Tao biết mày đang dính vào nhà thằng Thông, đây là cơ hội mày trả thù nhà nó đó. Mày phải nắm lấy cơ hội này…
– Nhưng tao làm được gì??
– Mày phải bình tĩnh nghe tao nói. Tối nay tao thấy con Phương đi cùng thằng Thông… có lẽ nó bị thằng Thông ép buộc gì rồi. Nhưng đây là cơ hội bẫy thằng Thông, mày phải thật bình tĩnh!
Tôi lặng lẽ đi về nhà đầu óc tôi như muốn nổ tung. Thằng hiệu trưởng, thằng Thông và cả gia đình nó, tôi muốn hủy hoại tất cả. Bọn chó đó đã chà đạp lên những người phụ nữ của tôi bao nhiêu, tôi sẽ trả lại gấp trăm gấp ngàn lần.
Hôm sau tôi chạy sang ngay nhà Phương, mẹ nàng bảo nàng đã đi học từ sớm rồi. Tôi lập tức nghĩ về câu chuyện hqua thằng bạn kể, vậy là đúng rồi, Phương đang bị thằng Thông giở trò. Tôi cố gắng gọi điện cho nàng nhưng không được. Chợt tôi nhận được tin nhắn từ thằng bạn…
– Tao thấy Phương đi học cùng thằng Thông…
Thằng Thông đã đi học lại rồi, còn tôi vẫn trong thời gian đình chỉ. Nghe thật nực cười, cái thằng phá trường lớp như nó được đường đường chính chính ngồi trong lớp, còn tôi muốn vào trường phải lén lén lút lút chèo cổng sau. Tôi phải thật cẩn thận để không ai phát hiện. Hôm nay lớp Phương có tiết thể dục, tôi nấp bên nhà xe quan sát, không thấy nàng đâu cả. Tôi thử tìm wc nhưng cũng k có. Chợt tôi thấy thầy Hải, giáo viên thể dục lớp Phương đi ngang qua hành lang, bộ dạng nhìn trước ngó sau thật đáng ngờ. Đang trong giờ dạy thầy ấy đi đâu mà trông có vẻ lấm lét thế nhỉ? Linh tính thế nào tôi mò theo. Thầy Hải đi thẳng về hướng phòng ông hiệu trưởng, đóng kín cửa. Tôi nhớ ra lũ học sinh bọn tôi từng bày trò khoét 1 lỗ cửa kính phía sau phòng hiệu trưởng, tôi bèn vòng ra sau để nhòm vào. Cuối cùng, toàn bộ những gì trong căn phòng đều lọt vào mắt tôi.
Tôi nhìn ra ngay lão hiệu trưởng và thằng Thông đang ngồi chễm chệ trên ghế sofa, lão cười nham nhở xua xua tay:
– Nào chú đến muộn cứ phá show của anh. Tránh ra cho bọn nó mần nhau đi…
Tôi đưa mắt về giữa căn phòng, ông thầy thể dục vừa đứng dậy, phía dưới chân ông ta, có 2 người phụ nữ, trên người họ chỉ còn chiếc xilip bé xíu, cơ thể lõa lồ, da thịt phơi bày hết ra ngoài. Lão thầy thể dục ra vẻ tiếc nuối bóp vội vú cả 2 người mới chịu thôi. Hai người họ vẫn cúi sầm mặt xuống, tóc xõa che kín mặt.
– Còn chờ gì nữa. Mọi hôm dâm lắm mà 2 con đĩ haha…
Thằng Thông hả hê cười cợt, bộ dạng thật khốn nạn. Lúc này người phụ nữ kia quay mặt về phía người còn lại. Cô này có cặp vú to hơn, người đầm hơn. Cô ta vén nhẹ tóc sang bên để lộ khuôn mặt. Tim tôi như ngừng đập… Đáng lẽ tôi phải nhận ra sớm hơn… Người đang trần chuồng quỳ dưới sàn kia là mẹ tôi. Mẹ hôn môi cô gái kia thật sâu, kéo xuống cổ. Cô gái ngửa cổ lên khi lưỡi mẹ dần tiến xuống 2 bầu vú mơn mởn. Làn tóc khẽ buông rơi, khuôn mặt cô gái dần hiện ra… Chẳng phải ai khác… Đó là Phương…
Phương nhoài người về phía mẹ, bàn tay bé nhỏ của nàng xoa đều cặp vú căng tròn của mẹ, 2 cái lưỡi cuốn vào nhau, mẹ vuốt ve lưng Phương nhẹ nhàng. Nàng bắt đầu đưa lưỡi xuống núm vú mẹ, vừa mút vừa nắn bóp, mẹ dim mắt lại. Bất ngờ lão thể dục bế thốc mẹ lên, banh rộng háng mẹ ra trước mặt Phương. Nàng lồm cồm bò tới, dụi mũi vào xilip bé xíu chỉ đủ che khe bướm của mẹ. Thằng Thông vỗ mông Phương đen đét, bỡn cợt cái quần lót dây nàng đang mặc, nó banh đít nàng ra, lỗ đít Phương rúm ró làm nó khoái chí.
Phía trên lão thể dục đã kéo xilip mẹ sang bên, Phương liếm dọc cái mép rồi ve vẩy đầu lưỡi hột le. Mẹ ngửa cổ bị lão ta nút lưỡi, lão đặt ngửa mẹ lên ghế sofa, cầm con ċặċ to dài đút vào miệng mẹ.
Tôi không thể chịu nổi nữa, tôi sẽ xông vào một mất một còn với lũ chó kia, thà chết chứ k thể để những người mình yêu thương bị hành hạ như vậy. Đột nhiên, miệng tôi bất ngờ bị bụm lại từ sau. Tôi giật mình vùng vẫy, nhưng nhìn kỹ lại hóa ra đó là thằng bạn chí cốt:
– Khẽ thôi. Mày phải bình tĩnh, đây là cơ hội lấy bằng chứng để trừng phạt bọn nó.
Nó cầm đt quay phim lại toàn bộ cảnh tượng trong phòng rồi kéo tôi ra khỏi đó để tránh hỏng việc.
– Chỉ cần ba tao có được đoạn video này, lão hiệu trưởng và thằng Thông sẽ bị tam giam điều tra ngay. Tuy sẽ có rất nhiều khó khăn phía trước nhưng tao tin ba tao sẽ tóm gọn cả đường dây của ba thằng Thông. Mày hãy tin tao!
Tôi vẫn còn quá sốc trước cảnh tượng vừa rồi, tôi giật lấy đt của nó rồi chạy thẳng về nhà…
Thu mình vào góc phòng tối, ánh sáng le lói từ màn hình đt rọi vào khuôn mặt vô hồn của tôi. Tôi vô thức mở đoạn video đó lên. Video zoom sát mặt thg Thông, vẻ mặt hả hê khốn khiếp khi mẹ tôi đang quỳ xuống dưới hạ bộ của nó mà bú mút, lão Hải thể dục đang gồng mình nhấp thô bạo vào bướm Phương trong khi miệng nàng ú ớ ngập trong con ċặċ của lão hiệu trưởng. Video lại một lần nữa quay sang thằng Thông, nó vừa kéo mẹ tôi lên ghế sofa, nó cầm con ċặċ cứng ngắc ve vẩy trước cái háng đang banh rộng, nó cười cợt trước vẻ khép nép của mẹ:
– Hôm trước cô làm con dùng hết bịch bao cao su rồi đó. Nên hôm nay con địŧ cô trần luôn nha. Sao cô khép nép vậy? Hôm nọ cô dâm lắm cơ mà. Con điếm!
Mẹ lấy tay bịt miệng khi con ċặċ nó đã cắm sâu vào trong…
Tại sao… tại sao 2 người để bọn chúng làm nhục như vậy?? Có phải đó là cách duy nhất bảo vệ tôi không?? Nếu vậy cứ để tôi chết quách đi cho xong.
Lòng căm hặn bao trùm lấy tôi, tôi chỉ muốn băm bọn chó kia thành trăm mảnh. Bỗng tôi bắt gặp ánh mắt của mẹ trong video, nó thật rầu rĩ, nhưng trong thoáng chốc mắt mẹ lim dim lại, cảm giác như mẹ cũng có khoái cảm trước những cú nhấp dồn dập của thằng Thông. Tôi dần chăm chú hơn vào video. Ánh mắt của Phương, cũng giống mẹ, trong nét đượm buồn lại có gì đó thật phê pha khó tả. Phương vừa bị lão thể dục địŧ vừa ngậm lấy ċặċ lão hiệu trưởng, tôi thấy rõ cái đầu lưỡi nhỏ bé của nàng đang ve vẩy đầu khấc của lão rất điệu nghệ, cứ như nàng đang tận hưởng chứ không phải bị ép buộc vậy. Thằng Thông vỗ mông mẹ như ra hiệu đổi tư thế, ngay lập tức mẹ lật úp người xuống, co đùi chĩa mông ngang ċặċ nó, sự hợp tác khiến tôi lặng người.
Đũng quần tôi đã ngộn lên từ khi nào. Tôi đang cửng lên khi chứng kiến mẹ và bạn gái bị địŧ tập thể…
Chuyện gì thế này? Cảm giác kích thích hưng phấn đan xen trong nỗi căm hờn. Đây có phải là cảm giác mà mẹ tôi và Phương đã trải qua? Cơn nhục dục trỗi dậy khi bản thân bị áp bức cùng cực, bị tước đoạt mọi thứ, nó như cái sung sướng của kẻ nô lệ, cơn khoái lạc khi bị thuần hóa.
Từ hận thù tôi dần cảm nhận được cái kích thích khó tả kia. Cái khoái cảm thật khiến người ta sa ngã. Tôi như đứng giữa lằn ranh vô hình, trả thù, cứu mẹ tôi và Phương khỏi những con quỷ kia hay đi theo dục vọng để tự biến mình nô lệ của nó.
Trả thù…
… hay…
… chấp nhận…
Phần 4
Tiếng mở cửa, chắc là mẹ về rồi. Ngay lúc này, tôi ngại đối diện với mẹ, một mớ bòng bong trong đầu tôi, vừa thương vừa trách mẹ. Khuôn mặt mẹ lộ rõ sự mệt mỏi, nhưng khi vừa thấy tôi, mẹ mỉm cười thật hiền, mắt ánh lên tia nước…
– Nhà trường đồng ý cho con đi học lại từ tuần sau rồi. Lần này đừng để xảy ra chuyện gì nữa con nhé. Sắp thi cử rồi.
Lời mẹ nói thật bình thản, tôi có nằm mơ cũng không tưởng tượng nổi đằng sau sự bình thản đó, mẹ đã đánh đổi tất cả. Tôi cố nén cơn uất hận lại, chạy vọt ra khỏi nhà, tôi chẳng biết làm gì cả ngoài chạy trốn hiện thực.
Ting… ting…
Là tin nhắn của Phương…
– Bây giờ em mới nt lại anh được. Vừa nãy em có tiết kt nên không nghe máy. Anh có việc gì đó? Mà em gặp mẹ anh trên trường nè. Anh được đi học lại rồi, mẹ vui lắm…
Tôi ngồi gục xuống gốc cây, cả cô gái bé nhỏ của tôi, cũng vì tôi mà hy sinh thân mình. Giờ đây tôi không còn trách họ, cảm giác trong tôi lúc này, là sự hèn hạ. Tôi ghê tởm chính bản thân mình, nhục nhã và đớn hèn. Bất giác, trên cành cây cao, chim mẹ vừa mới về tổ, đàn chim non đã ăn hết mồi mà nó mang về, chẳng còn lại gì cho nó cả, nhưng nó không có vẻ gì là bất mãn, nó sẵn sàng hy sinh cho đàn chim non, không cần đáp lại. Cách những người yêu thương tôi vì tôi mà hy sinh, tôi đã thấu hiểu được hoàn toàn. Và giờ đây, từ giây phút này, là cách tôi đáp lại.
Từng bước chạy, tôi chưa bao giờ có cảm giác này.
Con đường mà tôi chọn, là trả thù.
Tôi đã sẵn sàng.
Tôi thở không ra hơi sau khi chạy 1 mạch tới nhà Hoàng. Tôi giao chiếc đt cho nó.
– Tốt rồi. Mày làm đúng lắm. Tao sẽ đưa cho ba tao ngay, bọn chó đó phải trả giá!
Nó nắm chặt lấy vai tôi, như tiếp thêm cho tôi vô vàn sức mạnh.
– Bây giờ, tao phải gì tiếp?
– Chuyện này khó, nhưng mày buộc phải làm. Là nói cho mẹ mày và Phương biết mọi chuyện. Rồi vận động họ tố giác.
Đúng như lời nó nói, chuyện này thật khó, tôi không dám đối diện trước mẹ và Phương. Nhưng tôi buộc phải làm, đây là cách tôi đáp lại sự hy sinh của họ, là cách một người đàn ông bảo vệ gia đình. Tôi phải chứng minh cho mẹ và Phương thấy.
Tôi chọn gặp Phương trước. Nàng vừa mở cửa, tôi đã lao tới ôm người con gái đó thật chặt. Mắt tôi nhòe đi, nỗi đau này vì tôi mà nàng gánh chịu, tôi nguyện dành cả phần đời còn lại bù đắp.
– Anh sao vậy? Có chuyện gì phải không?
Tôi run lên đáp:
– Anh biết hết rồi…
Nàng nhũn người ra, khóc nấc lên từng cơn, cay đắng và tủi hờn. Cả hai chúng tôi cùng ôm nhau khóc thật lâu.
Nàng kể tôi nghe mọi chuyện, những lần lão hiệu trưởng đem mẹ và Phương ra làm trò tiêu kiểu cho đám quan chức biến chất, chuyện thằng Thông ép nàng thành món đồ chơi cho đám con nhà giàu, nó bắt mẹ tôi phục vụ nó như nô lệ tình dục, từng câu chữ, tôi găm vào tim.
– Tối nay, mẹ anh phải đi theo nó. Nhưng em không biết đi đâu.
Tôi điên cuồng gọi điện cho mẹ, nhưng không được. Tôi chạy thục mạng về nhà để ngăn cản mẹ. Thằng chó đó sắp phải trả giá rồi, xin mẹ đừng đi theo nó. Căn nhà tối om, chỉ còn ánh đèn ở gian bếp, bữa tối mẹ đã chuẩn bị sẵn. Có mảnh giấy nhỏ xếp cạnh:
– Con ăn rồi rửa bát đũa, xếp gọn gàng. Mẹ đi có việc về muộn.
Trống ngực đập thình thịch, 2 chân tôi như muốn khụy xuống. Có lẽ đây là điểm kết thúc cho mọi chuyện, tôi không thể chờ, không muốn chờ, không muốn nó bị sự trừng phạt của pháp luật. Cho dù mạng đổi mạng, hãy kết thúc như thế.
Tôi nhấc máy gọi điện cho thằng Thông…
– Ai?
– Là tôi đây. Tôi vừa biết tin được đi học lại. Tôi cảm ơn Thông rất nhiều đã bỏ qua cho tôi.
– Hahaha. Mày biết điều thế ngay từ đầu có phải tốt không? Được, tao đang rất vui. Tao bỏ qua cho mày đó. Từ nay mày phải nghe lời tao, mày hiểu chứ?
– Tôi hiểu rồi. Tôi có món quà này để đáp lại Thông. Liên quan đến thầy hiệu trưởng và mẹ của Thông…
– Hả? Mẹ tao? Lão hiệu trưởng? Mày đừng láo Ɩồŋ không tao giết mày đó…
– Tôi muốn gặp trực tiếp để đưa cho Thông. Hãy cho tôi địa chỉ ngay bây giờ…
Thằng Thông đã sập bẫy. Tôi biết ba mẹ nó không mấy quan tâm thằng Thông, nó hành hạ mẹ tôi cũng vì oán hận chính ba mẹ nó. Tôi đã có trong tay địa chỉ. Phương vẫn liên tục gọi điện cho tôi, xin lỗi em, tôi không còn lựa chọn nào nữa rồi.
Đó là khu nhà bỏ hoang bên rìa thành phố, trời đã sẩm tối rồi. Tôi men theo lối cầu thang cũ kỹ lên tầng trên gặp nó. Nó ngồi chễm trệ, xung quanh là mấy thằng đầu trâu mặt ngựa.
– Mày có 5 phút…
Nó hất hàm về phía tôi. Tôi rảo bước đến gần nó, và, không chần chừ, tôi dùng cả sức bình sinh chạy thục mạng, xô đẩy cả mấy thằng ra ngăn cản, tôi ghì được thằng Thông ra sàn, kề dao vào cổ nó…
– Mẹ! Mẹ tao đâu!!!
– Địt mẹ thằng chó này! Mày làm cái đéo gì thế!!!
Lưỡi dao bén ghì sát tĩnh mạch ở cổ nó, rướm máu. Bọn xung quanh không dám lao vào.
– Mày bình tĩnh… Mẹ… mẹ mày… ở trên tầng…
Tôi kéo nó dậy đi lên tầng.
Dưới ánh đèn le lói, ở chính giữa căn gác xập xệ, mẹ tôi bị bịt mắt bằng miếng vải đỏ, 2 tay bị treo ngược lên trần nhà, lõa thể hoàn toàn, bầu ngực mẹ ánh lên thứ kim loại quái dị, nó xuyên ngang qua đầu ti mẹ.
Mẹ!!! Bọn chó làm gì mẹ tao thế kia!!! Tôi chưa kịp định hình đã nhận cú giã từ sau gáy. Tôi đổ gục xuống, mất ý thức.
Tỉnh dậy mơ màng, đầu tôi vẫn đau choáng váng sau cú đánh vừa rồi. Tôi nhận ra mình đang bị trói cả 2 tay ra sau. Thằng Thông như thể chỉ trực chờ tôi tỉnh lại, nó sút mạnh vào bụng tôi tê dại. Nó giật ngược tóc tôi lên:
– Địt mẹ thằng chó! Mày định giết tao à!!! Mày tới số rồi con ạ! Cả con mẹ mày cũng vậy!
Mẹ, mẹ đâu rồi? Tôi gắng gượng đảo mắt tìm mẹ. Kia rồi! Mẹ tôi ngồi rũ rượi tựa vào cái ghế. Thằng Thông tiến về phía mẹ, nó kéo cằm mẹ tôi lên, bóp miệng mẹ thô bạo, nó đổ thứ thuốc gì đó trong lọ thủy tinh kia, từng giọt một. Cả đám cười nắc nẻ, khuôn mặt mẹ dần trở nên vô hồn.
– Thả… thả mẹ tao… ra…
Tôi thều thào yếu ớt, cố gắng bò về phía trước. Cảnh tượng thê thảm đó càng làm bọn chúng phấn khích.
– Nhìn con chó con này đang lết về chó mẹ kìa. Để bọn tao giúp mày nhé…
Mẹ tôi bị bọn nó buộc sợi dây quanh cổ, kéo giật thô bạo khiến mẹ phải bò theo chúng. Thứ thuốc kia khiến mẹ không còn làm chủ được mình nữa rồi. Bọn nó biến mẹ thành thứ tiêu khiển, thoải mái chơi đùa trên cơ thể mẹ. Mẹ vừa bò, vừa bị thằng khác ủn từ phía sau bằng những cái thúc ċặċ vào Ɩồŋ mẹ, nếu bò nhanh quá, lập tức có thằng khác đút ċặċ vào miệng mẹ rồi nhấp thô bạo để hãm lại. Bọn chúng gọi đó là trò Kẹp Thịt.
Mắt tôi nhòe đi, sự bất lực, tôi cảm nhận nó trên từng tế bào cơ thể.
Mẹ đã bò sát lại tôi rồi. Ánh mắt vô hồn, mẹ có còn nhận ra tôi không? Chúng kéo phần dưới của mẹ ngang mặt tôi, gần đến nỗi để tôi thấy rõ từng con ċặċ nhét vào nơi nhớp nhúa đó và kéo theo tia nước bắn ra khắp mặt tôi sau những cú dập thô bạo.
– Mày biết tao thích gì nhất ở con điếm này không? Nó sở hữu cái lỗ đít ma thuật, khi cắm vào rồi nó bóp nghẹt ċặċ tao không tài nào rút ra được, chỉ khi bắn tinh mới chịu buông hahaha. Mày không tin à? Để tao thử nhé…
Bọn chúng banh mắt tôi ra, bắt tôi chứng kiến thằng Thông địŧ lỗ đít mẹ. Nó ve vẩy con ċặċ bên ngoài cửa hậu, rồi từ từ ấn vào trong, tới khi lọt được đầu khấc vào trọn vẹn, nó ấn thật mạnh, từng cú nhấp cứ thế tới tấp.
Bạch… bạch… bạch…
Thứ âm thanh khiến tôi ám ảnh.
Xin hãy cứu lấy mẹ… Xin hãy giải thoát chúng tôi…
Đoàng… Đoàng…
– Đứng im! Tất cả đã bị bao vây!
Tiếng bước chân dồn dập, náo loạn đan xen, tôi ngước lên nhìn, tôi nhận hai khuôn mặt thân thuộc của Phương và thằng Hoàng bạn chí cốt.
Hai người đến cứu tôi à?
Có phải là thật hay là ảo giác của não bộ trước phút giây cuối cùng của cuộc đời đầy khổ ải?
Mọi thứ dần tan biến theo cái chớp mắt…
Phần 5
Ba mẹ tôi chia tay nhau từ khi tôi còn nhỏ, tôi giận ông lắm. Nhưng khi lớn lên rồi, tôi mới hiểu và thông cảm cho ba mẹ, khi cả 2 không còn tình cảm thì có cố sống chung với nhau, bằng mặt không bằng lòng, thì nhà cũng không khác gì chốn ngục tù. Ông vẫn chu cấp đều đặn, thi thoảng gặp tôi sau những chuyến công tác dài, vậy là đủ. Có lần tụi trong xóm trêu tôi là đồ không có ba, những lần vậy tôi chạy về nhà mếu máo với mẹ. Vậy là bả tìm tới nhà từng đứa chửi hẳn bố mẹ nhà bọn nó không biết dạy con. Mẹ dạy tôi thằng nào cà chớn cứ thụi cho nó cái là nó hết nhây. Giá mà bây giờ cũng dùng cách đó được…
Thế giới giờ đây thật tàn nhẫn.
Có lẽ cái chết lại là sự giải thoát.
Tôi lờ mờ tỉnh dậy, toàn thân ê ẩm. Căn phòng trắng toát. Đây là thiên đường sao?
– Anh!! Anh tỉnh rồi!! Bác sĩ… bác sĩ!!!
Ồ không! Tôi vẫn còn sống và đang nằm trong viện. Tôi nhận ra giọng nói của Phương. Thế mẹ đâu rồi! Tôi gắng gượng vùng dậy, đầu tôi thỉnh thoảng có cơn nhưng nhức, dây thần kinh cảm giác đang căng như dây đàn. Đang lững thững bước ra thì bác sĩ, y tá ập tới cản tôi lại, dìu về giường. Tôi thấy rõ Phương rồi, gương mặt nàng gầy hẳn đi, mắt đẫm lệ. Người con gái của tôi chịu nhiều khổ sở rồi.
– Bệnh nhân thể trạng tiến triển tốt. Các anh có thể tiếp xúc được nhưng không được làm bệnh nhân căng thẳng quá. Cần theo dõi mấy ngày tiếp theo đến khi hồi phục hoàn toàn.
Vị bác sĩ nói vậy với 1 người đàn ông lạ mặt, tôi cũng không rõ là ai.
– Anh… Anh còn đau ở đâu không…
Phương nức nở khóc, tôi chỉ biết nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng rồi ôm chặt vào lòng.
– Em kể cho anh mọi chuyện đi. Mẹ anh đâu rồi?
Tôi nín thở, nghe Phương kể lại.
– Sau khi anh chạy đi tìm mẹ. Em lo lắng nên gọi cho Hoàng kể chuyện mẹ anh bị thằng Thông ép buộc. Ba của Hoàng lập tức triển khai vây bắt chúng nó. May mắn đến giải cứu anh và mẹ kịp thời. Tang chứng vật chứng đã rõ, em và mẹ đều đang hợp tác lấy lời khai. Có chú cs kia được cử túc trực bảo vệ anh từ hôm nhập viện. Mẹ anh vẫn ổn, buổi sáng mẹ vừa mới ở đây.
Tôi như trút bỏ được cả tấn xiềng xích giăng kín trong lòng, người tôi nhẹ hẳn đi. Cái thở phào chưa bao giờ nhẹ nhõm đến thế.
Hai chúng tôi dắt tay nhau đi dạo trong khuôn viên của bệnh viện. Bầu trời buổi chiều tà thật yên bình. Cơn khổ ải của gia đình tôi có lẽ đã qua đi rồi. Cảm tạ trời phật.
– Em… Anh quyết tâm rồi! Anh sẽ học hành thật chăm chỉ, kiếm thật nhiều tiền rồi cưới em làm vợ!
– Hmmm. Anh vẫn bị ấm đầu à. Chắc gì vào đại học xong anh còn nhớ tới em!!
– Không bao giờ…
Tôi kéo nhẹ cằm Phương lên, môi kề môi, hơi thở ấm áp của nàng khiến tôi thật sự hạnh phúc…
– Anh yêu em…
Nụ hôn thật sâu, nàng khẽ đặt tay lên ngực trái tôi, tôi vòng tay qua sau nàng, vuốt ve cái eo lưng nhỏ nhắn rồi thật nhẹ luồn tay vào áo nàng. Mịn quá! Người tôi nóng bừng lên, 2 đầu lưỡi đã quấn chặt với nhau rồi. Tay tôi mon men tới cặp ngực của Phương, chiếc bra không gọng khiến tôi cảm nhận rõ sự tròn trịa của bầu vú tới mức hoàn hảo, tôi khẽ vuốt ve nhẹ nhàng vầng ngực rồi tới cái rãnh, rồi bất ngờ bóp mạnh khiến Phương há miệng ư lên một cái, tôi càng quấn chặt lưỡi hơn.
– A… anh hư thế, ai thấy bây giờ…
Trời nhá nhem tối, cơn rạo rực trong tôi bừng lên mãnh liệt, tôi vội vàng kéo Phương ra khu sau của bệnh viện. Nàng đỏ mặt bẽn lẽn rảo bước theo tôi. Chúng tôi nắm tay nhau xuyên qua dãy hành lang tối, dần dần thưa thớt bóng người. Tôi chọn 1 căn phòng chứa đồ đạc y tế cũ kỹ, cánh cửa mất then cài khép hờ. Hai ánh mắt đắm đuối nhìn nhau, chúng tôi lại vồ vập lần nữa. Mùi hương từ cổ Phương, một bên ngực bị tụt vội trễ nải, cái lưỡi của tôi nhanh chóng quẹt qua hết. Tôi xoay người nàng lại, hôn nhẹ dái tai rồi liếm xuống cổ, cu tôi cứng ngắc ép sát bờ mông mềm mại của nàng dễ chịu vô cùng. Bây giờ tôi mới phát hiện ra nàng rất thích đc hôn tai và sau ót, bằng chứng là xilip nàng đã tạo rãnh sâu ướt nhẹp khi ngón tay tôi vừa mò tới. Nàng luồn tay qua sau mân mê ċặċ tôi, chợt nàng kéo cổ tôi xuống thì thầm…
– Để em làm anh sướng nhé…
Tôi bất ngờ đến sướng điên người, nàng quỳ dưới chân tôi, mũi dúi dúi ngoài cái đống ngồn ngồn dưới quần. Nàng tụt phăng quần tôi xuống, con ċặċ cứng ngắc giật tưng lên ngang mặt nàng. Từng ngón tay nhỏ bé chạm vào thân ċặċ, nàng kéo tụt khiến dây thắng căng ra, cái lưỡi thè ra hết cỡ rồi từ từ tiến tới đầu ċặċ. Tôi nhắm nghiền mắt tê dại, lưỡi nàng ve vẩy quanh dây thắng, trườn lên khe tiểu rồi cuộn tròn đầu ċặċ, sau đó cả con ċặċ của tôi nằm gọn trong miệng nàng. Tôi búi gọn mái tóc bồng bềnh của nàng trên tay, thúc nhẹ nhàng ċặċ vào miệng nàng, mềm mại, ẩm ướt và ấm, tôi đắm chìm trong cơn khoái lạc.
Đang đắm chìm trong cơn hoan lạc, tôi bỗng nghe thấy tiếng bước chân khe khẽ đang tiến về phía chúng tôi. Có ai đó đang đứng ngay ở ngoài căn phòng. Qua cái bóng cao lớn kia, tôi đoán đó là đàn ông. Người đó đứng đó yên lặng, hình như không có ý ngăn cản chúng tôi làm điều bậy bạ trong bệnh viện.
Mặc dù biết đã bị người lạ phát hiện, nhưng thật kỳ lạ, tôi không muốn dừng lại. Trái lại, ċặċ tôi càng cương cứng lên trong hoàn cảnh đó. Tôi đã từng chứng kiến Phương bị ép làm tình, thậm chí từng có cả khoái cảm. Nhưng giờ đây, tôi đang trong hoàn cảnh ngược lại, cơn khoái cảm bừng lên khi có người chứng kiến tôi làm tình với Phương.
Người đàn ông đó vẫn lặng lẽ đứng ở ngoài. Ồ! Thì ra có 1 tấm kính nhỏ trong phòng. Chắc có lẽ người đó đang thấy đc chúng tôi qua tấm kính đó rồi. Phương càng lúc càng mút mãnh liệt, nàng không biết đc có ai khác đang quan sát mình, nàng chỉ cảm nhận đc con ċặċ tôi đang cứng ngắc và nhầy nước. Tôi khẽ kéo váy nàng lên cao, bờ mông trắng phau ẩn dưới chiếc xilip trắng ren, thật quá đỗi gợi cảm, đúng không? Tôi kéo nàng dậy, Vén áo thật cao để lộ cặp vú hồng hào, tụt phăng xilip, tôi nâng 1 bên đùi nàng lên, cả vú bướm nàng, đều đang bị tôi phô bày trước mắt người lạ. Cặc tôi và và bướm Phương đều đẫm nước nhờn, đến mức tôi hẩy nhẹ mông, con ċặċ tôi đã tiến sát mép Ɩồŋ nàng. Không chần chừ nữa, tôi thúc cu chọc sâu vào Ɩồŋ Phương. Nàng ư lên cái thật vang vọng. Con ċặċ tôi đang khám phá nơi bí hiểm nhất của ng con gái xinh đẹp này, biết bao người mong ước mà đâu đc, kể cả cái người đang ngay ngoài căn phòng kia. Càng nghĩ càng hưng phấn, tôi thúc vào Ɩồŋ Phương càng mạnh, con bướm nàng siết lấy ċặċ tôi càng chặt. Một bên thúc, một bên siết, nước nhờn bắn thành từng tia tứa ra từ Ɩồŋ nàng. Tôi ghì nàng vào tường, thúc những cú nước rút cuối cùng, tiếng rên thất thanh, tiếng phạch phạch, nhóp nhép hòa quyện trong cơn dâm điên cuồng. Phút chốc, Ɩồŋ nàng đã ngập trong tinh trùng của tôi. Hai đứa thở hổn hển, nhễ nhại nhìn nhau cười trong hạnh phúc.
Phía ngoài kia, hành lang vắng tanh, không còn bóng người.
Phần 6
– Hưmmm, bắn hết vào trong em rồi…
Phương phụng phịu ngó xuống dòng tinh dịch đang lăn dài xuống mép đùi nàng. Tôi chỉ biết gãi đầu cười hì trước lỗi lầm của mình. Lâu lắm rồi tôi mới đc sung sướng đến thế. Hai chúng tôi mặc lại quần áo rồi dắt nhau về phòng, nơi hành lang tối tăm có 2 trái tim đang rực cháy.
Về đến cửa phòng, tôi khựng lại, mẹ kia rồi. Mẹ nhìn tôi, mắt ngấn lệ, bả cúi mặt xuống khóc nghẹn.
– Anh qua mẹ đi…
Phương rơm rớm khẽ đẩy lưng tôi về phía trước. Chân tôi như bị quả tạ trăm cân ghì xuống, tôi là thằng nghịch tử, vì tôi mà mẹ khóc quá nhiều, hy sinh quá nhiều.
– Mẹ…
Tôi quỳ xuống chân mẹ, khóc nấc như đứa trẻ…
– Mẹ… mẹ xin lỗi…
Đêm đó ở viện, mẹ và tôi trò chuyện tới rạng sáng, từ những chuyện hồi tôi còn bé tí thời đại đến khi vào bước vào tuổi dậy thì ngang ngạch. Chưa bao giờ, mẹ và tôi nói chuyện nhiều đến thế.
Sáng hôm sau, tôi được mấy chú công an đến hỏi thăm. Đêm qua tôi cũng nghe mẹ kể lại rồi, thằng Thông, lão hiệu trường, lão thể dục và nhiều ông có chức vụ cao trong ngành bị tạm giam rồi. Riêng ba thằng Thông thì đang trốn truy nã, ba nó bỏ đi để mặc mẹ nó ở lại. Tôi có hỏi về mức án cho thằng Thông nhưng mấy chú không nói. Miễn nó phải trả giá, là được rồi.
Tôi ở viện thêm 2 ngày thì được về nhà, tạm thời tôi và Phương không phải đến trường vì trường đang rất loạn. Ở nhà thật chán, may là thằng Hoàng tan học lại qua thăm tôi.
– Ê đêm nay có đá bóng đấy, coi không?
– Mẹ tao không cho sang nhà mày coi đâu. Đang giai đoạn căng mà.
– Ừm nhỉ. A, hay tao xin ngủ lại nhà mày.
– Ơ được đó. Mẹ tao cho ngay thôi…
Thằng Hoàng chơi với tôi từ bé, mẹ nó mất sớm, mẹ tôi thương lắm, cũng coi nó như con cháu trong nhà. Mà giờ đây nó đúng là ân nhân của gia đình tôi nữa.
– Con còn yếu lắm, thức đêm hại sức khỏe…
– Con thấy đỡ nhiều rồi mà mẹ. Không sao đâu.
– Đúng đó cô Loan à, cô cho bọn con xem đi cô…
– Thôi được rồi, thế con ở lại đây ăn cơm tối luôn. Rồi cô làm đồ đêm cho 2 đứa…
Biết ngay mà, thằng Hoàng xin cái là mẹ đồng ý ngay, chứ nếu tôi chắc xin gãy lưỡi.
Mẹ chuẩn bị đồ ăn đêm cho 2 đứa tôi rồi về phòng ngủ trước. Tôi với nó coi đá banh ở phòng khách.
– Ê, nhìn này…
Nó lúi húi lấy ra mấy lon bia giấu trong cặp sách.
– Trời mày mua lúc nào vậy?
– Suỵt… Coi đá banh mà không có tí này thì gọi còn gì phê nữa…
– Mẹ tao biết là cấm cửa mày nha…
– Đừng để cô Loan biết là đc hehe…
Đúng là có tí men coi khoái hơn hẳn. Nhưng chắc có lẽ cơ thể còn yếu nên tôi ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Đến khi tỉnh lại thì trận đấu đã qua rồi. Thằng Hoàng đâu rồi nhỉ? Tôi nghĩ chắc nó vô phòng tôi ngủ đệm cho êm rồi. Tôi định đi toilet thì thấy phòng mẹ vẫn sáng đèn. Mẹ chưa ngủ hay sao nhỉ? Linh cảm thế nào tôi thử khẽ bước tới. Càng gần càng nghe rõ tiếng nói chuyện, tôi thật nhẹ nhàng liếc vào khe cửa:
– Thôi muộn rồi, con về phòng ngủ đi nha…
– Hay… hay cô cho ngủ ở đây 1 đêm ạ…
Trời!!! Cái gì thế này?! Thằng Hoàng đang ngồi trên giường mẹ. Giữa lúc đêm khuya thế này, lại còn xin ngủ chung với mẹ!!! Tôi định xông vào cho nó một trận nhưng tự nhiên tôi thấy tò mò xem mẹ giải quyết thế nào. Bất giác tôi để ý mẹ đang mặc bộ đủ ngủ mỏng tang, ngắn cũn mà ở khoảng cách kia, thằng Hoàng thấy đc hết da thịt mẹ…
– Cô biết từ con thiếu hơi ấm của mẹ từ nhỏ. Lúc con còn bé, 2 đứa ngủ chung với cô đc. Cô coi con như con đẻ mà. Nhưng giờ 2 đứa đều lớn cả rồi… Thôi nằm đây cô xoa lưng 1 chút rồi về phòng nhé.
– Vâng ạ…
Mẹ tắt đèn, chỉ bật đèn ngủ. Thằng Hoàng đặt gối nằm sát bên mẹ, bàn tay nó vòng qua khẽ ôm bụng mẹ. Mẹ tôi đưa tay vỗ vỗ lưng nó. Trông cả 2 thật yên bình nhưng trong lòng tôi vẫn lấn cấn. Tôi biết mẹ nó mất từ khi nó còn bé, hồi nhỏ tôi với nó cũng ngủ với mẹ tôi suốt, nhưng giờ đây có gì đó không phải… Trong lúc tôi không biết phải làm gì thì 2 người lại nói chuyện…
– Nào con nhắm mắt lại đi chứ? Đúng là không khác gì lúc nhỏ…
– Ơ… lúc nhỏ cô biết con đang giả vờ ngủ ạ…
– Sao mà qua mắt cô cho đc. Con là đứa khó ngủ mà. Phải có cái gì mân mê ở tay mới chịu ngủ…
– Trời… vậy là cô biết con lén sờ ti hồi đó ạ…
– Anh vầy vò thế sao cô không biết cho đc…
– Con… con xin lỗi cô ạ…
– Xin lỗi gì chứ. Cô coi con như con đẻ mà…
Cả 2 dừng lại một hồi. Tôi cũng lặng yên thoi dõi câu chuyện của họ…
– Kìa… đừng con!
Tiếng mẹ hắt ra, tôi trố mắt nhìn vào bàn tay của Hoàng đang đặt lên bầu ngực mẹ…
– Cô Loan ơi… con xin lỗi…
Dứt lời nó lật tung cái chăn lên rồi chồm lên người mẹ. Nó vục mặt vào phần cổ mẹ trong khi bàn tay nắm bóp cặp vú mẹ tôi liên tục. Thoáng chốc cái dây áo ngủ bé tí đã bị lột xuống, cặp nhũ hoa hồng hào của mẹ vừa mới dứt khỏi tay nó đã bị miệng nó ghì xuống bú mút sụp soạt. Tay mẹ nắm lấy tóc nó, miệng vẫn không ngừng kêu nó dừng lại.
Nhưng cái cách mẹ chống cự lại Hoàng, thật giống cách mà Phương tỏ ra khi tôi với nàng lần đầu làm chuyện đó.
Mẹ và thằng bạn thân tôi, họ đang làm tình với nhau.
Bàn tay nó đã chạm tới điểm nhạy cảm của mẹ, hai bắp đùi mẹ như dạng ra để nó dễ dàng miết miết, ngón tay nó ấn vào đã tạo thành rãnh ẩm ở ngoài xilip. Cái lưỡi nó trượt dọc từ bầu vú, xuống bụng, quệt quệt 2 mép đùi rồi vục mặt vào háng mẹ, nó vén xilip mẹ sang bên, cái lưỡi nhép nhúa quẹt dọc mép Ɩồŋ, ve vẩy hột le rồi đùn 2 mép mịn màng tách ra để ngoáy vào trong. Mẹ lim dim tận hưởng khoái lạc, tiếng rên khe khẽ vang lên. Nó đứng dậy, tụt phắt quần xuống, con ċặċ cứng ngắc chĩa thẳng trước mặt mẹ. Mẹ lập tức chồm dậy, bám lấy bắp đùi nó, ướm mặt vào con ċặċ to đùng đó, mũi dí sát hít hà.
– Cô… cô bú cho con đi…
Mẹ nắm lấy ċặċ nó trong tay, vuốt ve mơn trớn nhẹ nhàng, lưỡi mẹ thè ra chạm vào 2 hòn bi nó rồi quệt dài lên, liếm qua thân ċặċ rồi ngậm trọn đầu khấc vào miệng. Mẹ trong mắt 2 đứa tôi vừa hiền dịu mà nghiêm ngắc, nhưng giờ đây, trông mẹ thật tràn đầy dục vọng. Nó đẩy mẹ xuống giường, banh rộng háng mẹ ra, con ċặċ nó ve vẩy cửa mình mẹ…
– Cô… cho con địŧ cô nhé…
Mẹ ưm lên một tiếng, con ċặċ nó đã gọn trong Ɩồŋ mẹ. Nó đủn thật từ từ như đang khám phá sâu bên trong mẹ vậy. Thế rồi nó ghì người xuống, những phát dập đã phát thành tiếng “bạch bạch”, hai tay mẹ vòng qua tấm lưng rắn chắc đó, bám víu để chuẩn bị cho những cái dập liên hồi. Cả căn phòng hòa trong âm thanh của tiếng nhóp nhép, tiếng rên rỉ cùng với tiếng dập vào Ɩồŋ mẹ đầy ái dục. Nó lật úp mẹ xuống, nâng bờ mông trắng phau lên, nó vỗ lấy 2 cái đen đét rồi cắm con ċặċ nhét thẳng vào cái Ɩồŋ nhớp nhúa trơn tuột. Nó gồng hết từng thớ cơ trên cơ thể cường tráng, dồn sức dập vào Ɩồŋ mẹ liên tục tăm tắp, tiếng rên của mẹ ngày một lớn.
– Đừng… đừng bắn vào trong…
– Cô… cô há mồm ra…
Nó rút ċặċ ra sau nhưng cái dập nước rút cuối cùng, mẹ nhanh chóng há miệng hứng những dòng tinh phụt ra từ ċặċ nó. Cả gương mặt mẹ lấm lem tinh dịch, hai khóe miệng cũng trực trào dòng tinh rớt xuống bầu vú. Phía dưới đũng quần tôi, cũng ướt thẫm từ bao giờ.
– Cả hai cùng ôm nhau sau cuộc ân ái mãnh liệt. Tôi lặng lẽ về phòng, những ngày tháng tiếp theo, tôi không biết đối diện họ như nào.
…
Còn tiếp…
- Nhận đường liên kết
- X
- Ứng dụng khác
Nhận xét
Đăng nhận xét