Bài đăng nổi bật
Câu chuyện gia đình
- Nhận đường liên kết
- X
- Ứng dụng khác
Phần 1: Dẫn sói về nhà
– Ủa?! Thiện, nhớ tao không mày?
Nghe thấy có ai đó gọi tên mình, tôi ngước mặt lên nhìn và chợt giật nảy như thể có một dòng điện đang chạy dọc sống lưng. Một gã trai cao to trong bộ đồ công sở sang trọng. Tôi lập tức nhận ra đó là thằng Hiếu, cơn ác mộng thời trung học của tôi, hay nói đúng hơn của của cả gia đình tôi.
Nó đang đứng đó nhoẻn miệng cười, nụ cười xán lạn trên gương mặt điển trai của nó vẫn làm tôi nổi da gà mỗi lần đối diện. Tôi cúi gằm mặt, không dám nhìn thẳng vào mắt nó. Ánh mắt đó vẫn luôn mang lại cho tôi cảm giác một con sói đang nhìn con mồi của mình. Mà con mồi đó, là tôi, luôn chỉ biết cúi đầu khuất phục.
Khi đó tôi đang học lớp 9. Thằng Hiếu là bạn học cùng lớp của tôi. Nó nổi tiếng là một đứa “con nhà người ta” chính hiệu. Công tử nhà giàu, đẹp trai, khéo ăn nói… là những gì người ta sẽ nhắc đến khi nói về thằng Hiếu. Tụi con gái trong trường cứ chết mê chết mệt, ve vẩy xung quanh nó. Mà lạ kỳ, mỗi hôm lại thấy nó đi chơi với một đứa, thế mà không bao giờ thấy đứa nào ghen tuông hay trách móc gì nó cả.
Ai cũng thích thằng Hiếu, bởi vì họ không biết, đằng sau gương mặt thiên thần kia là tên sành sỏi ăn chơi, đại ca trường học. Thậm chí mấy thằng đầu gấu trường cấp ba bên cạnh cũng nghe nó sai bảo. Đơn giản bởi vì nó có tiền, rất nhiều tiền. Nghe đâu mẹ nó mất khi nó mới 5 tuổi, còn cha nó là giám đốc một công ty công nghệ lớn.
Ngược lại với thằng Hiếu, tôi là con một của một gia đình hết sức bình thường. Cha thì làm nhân viên một công ty nhỏ, mẹ thì ở nhà thỉnh thoảng nhận việc linh tinh về làm để có thêm thu nhập. Thế nên tôi luôn thấy bản thân mình lép vế trước những đứa như thằng Hiếu. May mắn là thành tích học hành của tôi lại vô cùng tốt, thậm chí còn nhiều năm liền đứng đầu lớp.
Cảm thấy bị một thằng mọt sách tôi vượt mặt, nên thằng Hiếu luôn nhìn tôi bằng ánh mắt bất thiện. Từ khi vào năm cuối cấp, nó bắt đầu lấy việc bắt nạt tôi làm thú vui. Mới đầu là chép bài, làm hộ bài tập về nhà, trực nhật thay cho nó, rồi đến sai tôi đi mua đồ ăn, nước uống…
Thậm chí, cứ thấy tôi cảm mến bạn nữ nào trong lớp, là thằng Hiếu lại cố tình tấn công ve vãn bạn nữ ấy. Và đương nhiên là với bên ngoài điển trai và bên trong nhiều tiền như thằng Hiếu, hiếm có cô gái nào mà thằng Hiếu nhắm tới lại thoát khỏi nanh vuốt của nó.
Cứ mỗi lần nhìn thấy bạn gái mình thầm thích bị thằng Hiếu kéo vào lòng vuốt ve ngay trong lớp học, tôi lại thấy bản thân mình thêm thua cuộc. Đã có lần tôi gom hết can đảm để bật lại thằng Hiếu. Kết quả là thằng Hiếu nháy mắt với hai thằng nữa kéo tôi vào toilet để “dạy dỗ” lại. Đó thật sự là cơn ác mộng đời học sinh của tôi. Xong chuyện, tụi nó còn bắt tôi chui qua háng để vào lớp, làm cả lớp cười thích thú.
Sau hôm đó, tôi không dám nghĩ đến chuyện phản kháng nữa. Với tâm trí non nớt và bản tính nhút nhát của mình, tôi đã không hề nghĩ đến chuyện sẽ đem chuyện bị bắt nạt nói với thầy cô hoặc cha mẹ. Mà có nói với cha tôi, thì khả năng là ông cũng chỉ bảo tôi cố gắng nhẫn nhịn mà học cho xong.
Vậy nên tôi chỉ tự nhủ là còn mấy tháng nữa thôi thì năm học cuối cấp cũng kết thúc rồi. Sau đó, tôi sẽ cố gắng để thi vào trường Chuyên của tỉnh, mà với sức học trung bình khá của thằng Hiếu, chắc chắn nó sẽ không thể vào cùng trường Chuyên với tôi được, chứ đừng nói tới là vào cùng một lớp. Mọi chuyện cứ diễn ra như thế cho tới một ngày. Thằng Hiếu gặp mẹ tôi.
Chiều đó mẹ ghé qua trường đón tôi rồi hai mẹ con cùng đi dự đám cưới một người quen của mẹ. Cả đám đang lũ lượt bước ra tới cổng trường thì tôi nhận ra bóng dáng của mẹ mình. Phải công nhận một điều là mẹ tôi là một người phụ nữ đẹp. Dù nhà tôi chỉ thuộc dạng trung bình, nhưng cha tôi vẫn luôn cưng chiều mẹ hết cỡ.
Ông luôn cảm thấy bản thân mình may mắn khi cưới được bà về làm vợ, nên ông không cần bà lăn lộn ra ngoài kiếm việc, chỉ cần ở nhà chăm sóc nhà cửa, thỉnh thoảng tìm việc nhẹ nhàng làm thêm. Nhờ vậy mà ngoài 30 rồi mà sắc vóc của mẹ vẫn mặn mà. Bộ váy ôm gọn càng làm nổi bật thêm ba vòng đầy đặn của bà. Tôi nghe mấy thằng choi choi bên cạnh cứ xì xào. Thằng đi kế bên tôi còn đưa tay sửa lại đũng quần. Rồi nó quay qua nói với tôi:
– Má thằng nào nhìn ngon vãi! Cái mông đó mà doggy thì sướng phải biết!
Một cảm giác tức giận dâng lên trong tôi khi nghe những lời tục tĩu về mẹ mình như vậy. Nhưng đâu đó trong lòng tôi cũng có chút tự hào về người mẹ xinh đẹp của mình. Chợt tôi nhìn thấy thằng Hiếu trong đám con trai đang bình luận về mẹ mình. Nó cũng bắt gặp ánh mắt của tôi. Thấy thế, tôi vội quay đi và bước nhanh về phía mẹ trong ánh mắt ngạc nhiên và ganh tị của tụi con trai xung quanh.
Tôi mỉm cười choàng tay ôm lấy tay mẹ như muốn khẳng định với mọi người và đặc biệt là thằng Hiếu, một đứa mồ côi mẹ, rằng đây là người người mẹ yêu dấu của tôi. Đó là điều mà tôi sẽ mãi mãi hơn thằng Hiếu. Thế nhưng tôi thật sự không ngờ, chính sự háo thắng trong phút chốc của tôi khi ấy đã khiến một con sói hoang khát máu được đánh thức. Mà con mồi của nó chính là tôi và gia đình yêu dấu của mình.
Từ hôm đó, thằng Hiếu đối xử với tôi khác hẳn. Lúc đầu tôi còn không tin vào sự thay đổi này. Tôi nghĩ đám tụi nó chắc lại muốn bày trò gì đó chơi khăm tôi. Nhưng rồi tôi cũng nhận ra là không có trò chơi khăm nào nữa. Chẳng những không bắt nạt, mà thằng Hiếu còn dẫn tôi đi chơi điện tử, chơi bida, đánh bài… Những thứ mới lạ và cuốn hút mà tôi chưa bao giờ thử qua.
Thằng Hiếu đã thực sự mở ra một thế giới mới cho một đứa chỉ biết vùi đầu vào học hành như tôi. Chẳng những chỉ cho tôi những trò hay, tôi không có tiền, nó còn sẵn sàng cho mượn. Lần đầu tiên trong cuộc đời học sinh của mình, tôi cảm thấy mình thật sự hòa nhập được với nhóm của thằng Hiếu.
Giờ ra chơi, nó với đám bạn còn kéo tôi vào toilet coi mấy tấm ảnh người lớn. Là thằng Hiếu với mấy nhỏ trong lớp, thậm chí còn có mấy đứa lớp dưới. Với một thằng con trai đã học đến lớp 9 như tôi, đương nhiên là tôi đã không ít lần tưởng tượng những cảnh trai gái như thế này để thủ dâm. Nhưng đó là lần đầu tiên tôi nhìn thấy những hình ảnh trần trụi một cách chân thật như vậy.
Tôi chăm chú xem từng tấm hình, rồi như chết trân khi thấy tấm hình mấy nhỏ bạn mà tôi thầm thích đang vục mặt vào háng bú cu cho thằng Hiếu. Tôi còn nhớ khi đó tôi đã sướng tới nỗi, tự bắn trong quần của mình. Làm tụi thằng Hiếu cứ cười nắc nẻ.
Rồi một ngày, thằng Hiếu đứng trước mặt tôi:
– Ê Thiện, tháng rồi mày mượn tao tổng cộng 500k. Giờ tao hết tiền xài rồi, mày trả tiền cho tao đi.
Tôi như đứng hình. 500k!!! 50k tôi còn không có. Lấy đâu ra tiền trả nó! Tôi nhẩm nhẩm.
– Mày… mày có tính lộn không?! Tao nhớ đâu có mượn mày nhiều dữ vậy!
– Đụ má! Mày mượn tiền chơi game, chơi bida, rồi còn uống sting, ăn mì ly. Giờ muốn quỵt hả?!
– Nước ngọt với mì toàn là tụi mày gọi mà! Chứ tao có bao giờ gọi đồ ăn đâu?! – Tôi cuống quýt nói.
– Không nói nhiều! Bây giờ mày có trả không? Không thì tao lại nhà đòi ông bà già mày.
Tôi nghe đến đây thì mặt đã xanh như tàu lá. Cha mẹ tôi sẽ phản ứng thế nào nếu biết đứa con trai mà họ vẫn luôn tự hào là chăm ngoan học giỏi lại ăn chơi sa đà đến mức thiếu nợ thế này.
– Đừng… đừng… Tao năn nỉ mày! Tao thật sự không có tiền. Nhưng mà mày kêu tao làm gì trả nợ cũng được.
Tôi quỳ xuống chân thằng Hiếu, nước mắt như chực trào ra rồi. Vẻ mặt thằng Hiếu dịu lại. Nó liếc xuống nhìn tôi rồi hạ giọng nói:
– Tao có cách này! Mày vừa có tiền trả nợ mà còn dư chơi game luôn! Mày muốn làm hông!
Tôi như vớ được phao cứu sinh:
– Cách gì?!
– Nhớ mấy tấm hình người lớn tao cho mày coi hông?! Cái đó bán nhiều tiền lắm á! Giờ tao giúp mày chụp hình giống như vậy đem bán.
– Trời! Chụp… chụp hình… Mà chụp với ai! Tao đâu có bạn gái mà chụp hình kiểu đó!
– Đâu cần bạn gái! Mẹ mày còn ngon hơn người mẫu nữa đó! – Thằng Hiếu nhếch mép cười.
Tôi phải đứng hình mất 3 giây mới giật mình tỉnh lại.
– Mẹ… mẹ tao… Mày nói đùa phải không?! Cha mẹ tao giết tao chết!
– Tao đâu có nói chụp cha mày với mẹ mày. Là chụp tao với mẹ mày! Hehe… Tao có cách làm cho cha mẹ mày không biết gì. Mày có muốn làm hay không? Nói một tiếng thôi, mất thời gian của tao quá! Không tao qua nhà đòi tiền cha mẹ mày đây.
Nói rồi thằng Hiếu trừng mắt với tôi một cái, định quay người bỏ đi. Tôi hốt hoảng:
– Làm! Làm! Tao làm! Nhưng mà mày làm vậy với mẹ tao, làm sao mẹ tao không biết được.
– Mày ngu quá, chỉ giả bộ mấy tư thế người lớn rồi chụp hình thôi! Làm sao mẹ mày biết được! Đây, cầm bịt thuốc này, tối nay mày pha vô nước cho cha mẹ mày uống. Đảm bảo ổng bả ngủ một giấc ngon lành tới sáng mai. Khi nào nghe ba tiếng mèo kêu thì ra mở cửa cho tao!
Một lần nữa, tôi lại trở về một đứa chỉ biết ngoan ngoãn gật đầu theo lời sai bảo của thằng Hiếu.
Tan học, tôi thất thểu đi về nhà với bịch thuốc giấu kĩ trong cặp. Đến tối, sau khi cả nhà đã cùng nhau ăn uống xong, cha tôi ngồi xem tivi trong phòng khách, mẹ thì ngồi một bên may vá mớ đồ mà bà nhận về nhà làm thêm. Hai người cười cười nói nói vui vẻ. Tôi nhìn bức tranh gia đình đầm ấm mà dạ dày chợt cồn cào, cảm giác như tôi đang tự tay phá nát hạnh phúc này.
Nhưng tôi không biết mình phải làm gì khác nữa. Không thể để cha mẹ biết chuyện tôi đi chơi game rồi còn thiếu nợ như vậy được. Tôi chỉ biết hy vọng mọi chuyện sẽ như lời thằng Hiếu nói. Chỉ cần vài tấm hình giả vờ, tôi có thể trả hết nợ cho thằng Hiếu, cha mẹ tôi cũng không hề hay biết gì chuyện này. Và tôi sẽ lại là một đứa con ngoan khiến cha mẹ tự nào.
Nghĩ đến đây, cảm giác căng thẳng trong lòng tôi cũng buông xuống đôi chút. Tôi bước lên phòng mình học bài như mọi khi. Sau khi làm hết bài tập về nhà đến khoảng hơn 9 giờ tối, tôi mở cặp lấy gói thuốc thằng Hiếu đưa rồi cố gắng tỏ ra bình tĩnh bước xuống bếp. Giữa đường thì tiếng cha tôi gọi với theo làm tôi giật thót:
– Thiện, rót cho cha ly nước!
Tôi nghe tim mình đập như trống trong lòng ngực. Cố gắng dạ một tiếng mà giọng hơi khàn đi vì run. Cũng may cha mẹ tôi không nhận ra điều gì bất thường cả. Tôi bước nhanh vào bếp và rót hai ly nước. Đắn đo chừng vài giây rồi móc ra gói thuốc trong túi quần. Trong đó là bột thuốc màu trắng. Đây chắc là một viên thuốc ngủ đã được nghiền nát.
Cảnh tượng bỏ thuốc vào trong nước tôi đã thấy nhiều trong phim, nhưng đến khi chính tay mình làm thì tay tôi cứ không tự chủ mà run bần bật. Cũng phải thôi, người mà tôi đang bỏ thuốc chính là cha mẹ của mình. Tôi run run cầm hai ly nước đưa cho cha mẹ.
– Cha mẹ uống nước.
– Cảm ơn con trai. Ra đóng cửa nẻo cẩn thận rồi chuẩn bị vô ngủ con! – Cha tôi đưa tay nhận ly nước, mỉm cười hiền hòa.
Tôi vâng dạ rồi bước ra khóa cửa. Trong lúc bước đi còn không quên quay lại nhìn xem cha mẹ có uống nước không. Thấy cha tôi uống một hơi gần hết ly còn mẹ thì vẫn cặm cụi may đồ, tôi chợt lo lỡ mẹ tôi không uống thì mọi chuyện coi như hỏng. May là cuối cùng bà cũng dừng may, đưa tay với lấy cốc nước rồi tu một hơi cạn sạch. Tôi thở hắt ra một hơi như trút được gánh nặng.
Đến giờ lên giường, tôi nằm phòng bên cạnh phòng cha mẹ, im lặng nghe tiếng cha mẹ thì thầm nói chuyện, rồi có tiếng sột soạt… Sau đó tự dưng im bặt. Im lặng một cách đáng sợ. Tim tôi cứ đập thình thịch từng hồi. Bất chợt:
– Meo… meo… meo…
Thằng Hiếu tới rồi. Tôi ngồi bật dậy, chần chừ vài giây rồi cũng lọm thọm bước ra mở cửa.
Cạch… cửa mở, thằng Hiếu lách người vào, theo sau nó là một người nữa! Trời, đó là thằng Long! Cái thằng đầu gấu của trường cấp ba bên cạnh. Tôi cứng họng nhìn cái tướng đô con của nó, miệng lắp bắp:
– Sao… sao…
– Sao trăng cái gì. Mày ngu quá! Có người đổi qua đổi lại mới có nhiều hình đẹp, bán được nhiều tiền hơn.
Nói rồi thằng Hiếu vỗ vỗ vào mặt tôi. Nó nhìn láo liên hỏi:
– Ông bà già mày sao rồi?! Mày đã cho ổng bả uống thuốc ngủ chưa?
Tôi gật gật đầu rồi lấm lét dẫn hai đứa nó đi về phòng của cha mẹ mình. Đến cửa phòng, thằng Hiếu nhỏ giọng bảo tôi:
– Mày vô coi ông bà già mày ngủ thiệt chưa? Xong rồi bật đèn lên, tụi tao vô.
Đến nước này tôi chỉ còn biết ngoan ngoãn nghe lời, nhẹ nhàng mở cửa phòng bước vào. Trong bóng tối chập choạng, tôi bước đến giường lay cha mẹ:
– Cha… mẹ… cha mẹ ngủ chưa?
Đáp lời tôi chỉ là những tiếng thở đều đặn. Tôi cũng thở một hơi, rồi bật công tắc đèn.
Cả căn phòng bất chợt tràn ngập ánh sáng khiến tôi phải nheo mắt thích ứng. Hai thằng ngoài cửa thấy đèn sáng thì nghênh ngang đi vào. Tôi quay lại nhìn cha mẹ mình thì thấy hai người đang trần như nhộng ôm lấy nhau. Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy hình ảnh cha mẹ mình lõa thể như thế này, vì vậy lập tức cảm thấy xấu hổ quay đi. Thằng Long cười sằng sặc:
– Chắc là thuốc mê ngấm nhanh quá. Ổng bả tính làm mà chưa kịp…
Nói rồi nó bước tới đẩy cha tôi lăn qua một bên rồi cười cợt với tôi:
– … vậy để tụi này phụ cha mày làm nốt nhé Thiện.
Tôi tái mặt, nhìn thằng Long lấy chân dí vào mặt cha mình mà bất lực không dám lên tiếng ngăn cản. Hai thằng nhìn nhau cười khoái trá, rồi bắt đầu cởi từng món đồ trên người xuống. Nhìn hai thằng cơ bắp cuồn cuộn, múi nào ra múi nấy, mà tôi thấy tủi với thân hình còm nhom của mình. Cũng phải thôi, thời gian tôi cắm cúi ở nhà học bài thì tụi nó lại đi tập gym, chơi thể thao. Hơn nữa gia đình tụi nó đều thuộc dạng dư dả điều kiện, nên hai thằng cũng đặc biệt đô con, lực lưỡng hơn đám cùng trang lứa.
Đang suy nghĩ linh tinh thì tôi giật mình nhìn thấy hai thằng đã lột tới quần lót rồi. Hai cái quần lót boxer đắt tiền được lột ra, giải phỏng hai cái của nợ căng cứng và gân guốc đến phát hoảng. Tôi không kìm được mà liếc mắt nhìn rồi tự so sánh. Chim của tôi chắc chưa đến một phần ba của tụi nó. Củ khoai thằng Long vừa to vừa đen, còn cây hàng của thằng Hiếu thì dài và cong như một thanh kiếm.
Hai thằng lột quần lót ra, không biết vô tình hay cố ý lại quăng đúng lên mặt của cha tôi. Cha tôi vẫn đang nằm mê man bên cạnh mẹ, tôi cắn răng định bước đến gỡ hai cái quần lót dơ bẩn đó xuống khỏi mặt ông. Nhưng nghĩ lại, có khi che mặt thế này cũng tốt. Ít nhất tôi không phải cảm thấy tội lỗi mỗi lần lướt mắt qua nhìn thấy gương mặt của ông. Thằng Hiếu liếc nhìn tôi rồi chợt cười nói:
– Hôm nay tụi tao tan học ra thì kéo nhau đi chơi đá banh, xong ăn uống cà phê ở ngoài đến giờ qua đây luôn, không kịp ghé về nhà tắm rửa thay đồ.
Tôi nghe mà rùng mình nhìn qua đống quần lót trên mặt cha mình. Lợm giọng khi nghĩ đến mùi mồ hôi, mùi dái của tụi thằng Long thằng Hiếu đang bao trùm trên mặt ông. Nhìn cảnh ông ấy hít thở đều đặn bên dưới đống quần lót mà tôi cảm thấy nhục nhã thay cho ông. Thế nhưng chưa kịp làm gì thì tôi lại bị tiếng thằng Long làm giật mình dừng lại.
– Má thằng Thiện nhìn múp míp không thua mấy con ghệ cấp ba tụi mình chơi hay chơi. – Thằng Long lúc này đã leo lên giường, vừa sờ soạng khắp người mẹ tôi vừa nói với thằng Hiếu.
Thằng Hiếu cũng cười với nó:
– Mày nhìn ông già thằng Thiện kìa. Chim ổng còn bé hơn chim thằng em học lớp 5 của tao. Hàng họ như ngón tay thế này thì bà già nó chắc không khác gì gái còn trinh! Kaka…
Hai thằng nhìn nhau cười dâm đãng rồi thằng Hiếu móc con iphone của nó đưa cho tôi.
– Thiện, mày cầm điện thoại tao chụp hình đi. Chụp cho đẹp nhe mậy. Không có ảnh đẹp là không bán được để lấy tiền trả nợ đâu.
Nói rồi nó bắt đầu chỉ đạo thằng Long đang nằm kế mẹ tôi trên giường.
– Long, mày làm trước vài bô đi. Để bà già thằng Thiện nằm nghiêng rồi mày làm tư thế úp thìa… Đúng rồi, lót đầu bả lên tay mày, tay còn lại đưa bóp vú.
Tôi nhìn tư thế vô cùng thân mật giữa thằng Long và mẹ mình mà cảm thấy như có điện chạy dọc sống lưng. Một cảm giác vừa tức giận vừa kích thích dâng lên ào ạt như thủy triều, làm đũng quần tôi cũng bắt đầu nhô lên một túp lều nho nhỏ. Thằng Hiếu nhìn tôi đứng ngây ngốc như trời trồng thì vỗ vai tôi:
– Sao không chụp đi còn đứng lơ ngơ đó!
Tôi hoàn hồn lại, giơ máy lên bắt đầu chụp. Thằng Hiếu vừa chỉ đạo thằng Long tạo dáng, vừa bảo tôi tới tới lui lui để có nhiều góc ảnh đẹp. Trong lúc ấy, thằng Long cứ liên tục cựa quậy, ép chặt củ khoai nóng hổi ngoại cỡ của nó vào người mẹ tôi, làm tôi càng lúc càng cảm thấy bất an.
Chụp thằng Long được một lúc thì thằng Hiếu cũng vào tham gia. Nhưng thay vì nằm xuống thay chỗ thằng Long, nó lại tiến đến phía đầu mẹ tôi. Vòng chân qua hai bên đầu bà. Mẹ tôi lúc này đang nằm ngửa, còn hạ bộ của nó thì ngay phía trên mặt bà. Tôi giật mình hỏi:
– Mày định làm gì vậy?
Thằng Hiếu nghe vậy thì ngước lên nhìn tôi rồi ngoắc tôi lại gần.
– Mày chụp một tấm cận cảnh bà già mày bú cho tao. Kiểu này đảm bảo bán được giá cao.
Tôi chưa kịp lên tiếng phản đối thì nó đã bóp họng để mẹ tôi hé miệng, rồi nhét cây hàng to dài của nó vào.
Thằng Hiếu thở hắt một cái đầy thỏa mãn sau khi nó đã nhét hơn một nửa cây hàng của nó vào vòm họng ẩm ướt của mẹ tôi. Nhìn thấy cái của nợ gân guốc của nó lấp đầy khuôn miệng vẫn luôn nói lời yêu thương tôi mỗi ngày, tôi bắt đầu cảm thấy vô cùng hối hận với quyết định của mình. Nhưng bây giờ có phải là đã quá trễ để dừng lại rồi không?!
Thấy tôi cứ đứng nhìn trân tráo, thằng Hiếu cũng không thúc giục tôi chụp ảnh mà lấy hai tay nâng đầu mẹ tôi, lên rồi bắt đầu nhịp nhàng thúc hông để cây hàng của nó trượt ra vào miệng mẹ tôi. Cứ như bà đang thật sự bú cho nó vậy. Bây giờ muốn dừng mọi việc cũng trễ rồi, chỉ còn cách tiếp tục để nhanh chóng kết thúc buổi chụp ảnh kinh hoàng này.
Nghĩ vậy, tôi bắt đầu xốc lại tinh thần và đưa máy lên chụp. Tôi còn chủ động di chuyển để có thể chụp được nhiều ảnh đẹp từ nhiều góc khác nhau. Thằng Hiếu thấy thế thì chỉ nhếch miệng cười. Lúc này thằng Long chợt nhỏ giọng kêu tôi. Tôi quay qua thì hốt hoảng thấy nó đã để đầu dương vật ngay cửa mình của mẹ tôi, còn di di chà xát lên xuống.
Nhưng rồi tôi cũng thở hắt ra một hơi như thấy nó không định thật sự đút cái củ khoai căng cứng đó vào người bà. Nó chỉ đang làm kiểu để tôi chụp hình thôi. Tôi chụp vài bức cho thằng Long, rồi hai thằng nâng mẹ tôi lên, một thằng làm thế từ phía sau thúc tới, thằng còn lại từ phía trước đâm ċặċ vào họng mẹ tôi… Cứ như vậy, tôi chụp thêm mấy chục bức ảnh nữa liền nói:
– Chắc đủ hình rồi đó Hiếu. Mày với anh Long về nhe!
Thằng Long nghe vậy thì liếc thằng Hiếu. Thằng Hiếu quay qua nói:
– Ê Thiện! Mày có muốn kiếm nhiều tiền hơn hông. Giờ dù sao cũng chụp hình rồi, mình quay clip người lớn luôn đi.
– Hông được đâu! Cha mẹ tao biết thì chết! – Tôi hốt hoảng ngăn ý định của thằng Hiếu, nhưng nó lại tiếp tục dụ dỗ:
– Làm sao mà cha mẹ mày biết được! Mày nhìn kìa, ổng bả đã cởi sẵn hết đồ chuẩn bị quan hệ rồi. Chút quay clip xong, mày sục cho cha mày ra, rồi để hai người nằm kế nhau. Ngủ một giấc đến sáng mai thì có trời mới biết chuyện gì đã xảy ra!
Tôi thấy nó nói cũng có lý, đang suy nghĩ nên làm thế nào thì tự dưng nghe một tiếng rên rỉ nho nhỏ của mẹ. Trời ạ, thằng Hiếu không biết từ khi nào đã thọc cây hàng dài ngoằng của nó lút cán vào người mẹ tôi rồi… Cứ thế nó nhịp một cách đều đặn, tiếng rên cứ nho nhỏ, rồi tăng dần theo từng cú nắc của thằng Hiếu.
Tôi đã thật sự hoảng loạn, quên mất luôn cả chuyện chụp ảnh hay quay phim. Tôi không ngờ mọi việc lại diễn biến nhanh đến thế, trong khi bản thân thì hoàn toàn thụ động và bất lực. Điều duy nhất tôi có thể làm bây giờ là giương mắt nhìn thân hình rắn rỏi của thằng Hiếu đang hì hụt giày xéo trên cơ thể của người mẹ đoan trang và dịu dàng mà mình luôn kính trọng.
Thằng Long bên cạnh cũng khoái trá sờ mó bộ ngực đầy đặn của mẹ tôi. Giã được một lúc thì thằng Hiếu bắt đầu đổi tư thế, lật úp bà lại, chêm một cái gối vào dưới bụng bà rồi từ phía sau đâm thẳng vào người bà. Tôi giật mình nghe một âm thanh ướt át như thể ai đó chọc một khúc cây xuống sình vậy…
Rồi tôi lại cảm thấy tội lỗi phát hiện đũng quần mình căng cứng đến có chút đau. Nhìn cái hông cứng rắn của thằng Hiếu giã bành bạch vào người mẹ, tôi chợt rùng mình rồi không kiềm chế được mà xuất tinh trong quần, sau đó ngã khuỵu xuống. Tôi chỉ biết ngồi bẹp dí ở góc giường mà giương mắt nhìn.
Mẹ tôi lúc này tóc tai rũ rượi, miệng chợt hé mở, phát ra tiếng rên nho nhỏ… Bao nhiêu năm nằm ở phòng bên cạnh, tôi chưa bao giờ nghe âm thanh này. Thằng Hiếu bỗng tăng tốc. Được một lúc thì hông nó chợt giật giật. Nó gầm lên một tiếng rồi thúc một cái thật mạnh, sau đó cứ ép chặt như vậy mà thở nặng nhọc một hồi.
Vài giây nữa trôi qua, nó nhổm người dậy và rút cây hàng bóng nhờn vẫn còn hơi cương cứng ra khỏi người mẹ tôi, kéo theo một dòng nước trắng đục. Tôi thấy thế thì không khỏi ngạc nhiên nhìn xuống đũng quần nơi thằng nhỏ của mình đã héo rũ và teo tóp sau khi xuất tinh.
– Tới mày kìa! – Nó nhìn thằng Long – Công nhận bà già thằng Thiện đúng là khít thiệt. Không khác gì mấy em còn trinh. Cũng nhờ ông già nó cu nhỏ. Haha…
Thằng Long cười dâm đãng bước lại, lật mẹ tôi lên rồi nháy mắt với tôi:
– Ê, Thiện! Nhìn mà học hỏi đàn ông đích thực chơi gái như thế nào nhé. Cái này cha mày không dạy mày được đâu. Haha…
Vừa nói xong, củ khoai gân guốc của nó đã cắm sâu vào người mẹ tôi rồi. Nó đô con hơn thằng Hiếu nên dập cũng mạnh bạo hơn. Tôi nhìn nó giã phành phạch vào mẹ mình mà xót ruột. Đã vậy nó còn mạnh tay nhào nặn cặp vú đã ửng đỏ của bà.
Nằm trên người bà nhấp được một lúc lâu, nó đưa tay kéo cả người mẹ tôi ngồi dậy. Hạ bộ hai người vẫn gắn chặt vào nhau. Nó để mẹ tôi ngồi trong lòng, hai chân dang qua hai bên người. Đầu bà thì gục trên vai nó. Thằng Hiếu thấy thế thì vỗ đùi thích thú khen đỉnh. Thằng Long đưa hai tay bóp mông mẹ tôi, nhào nặn như người ta nhào bột. Miệng thì cúi xuống ngoạm một miếng lớn bầu ngực căng tròn của bà mà mút chùn chụt.
– Má, con đĩ này chơi đã thật! – Thằng Long gầm lên rồi ra sức thúc hông mạnh hơn, trước khi ghim chặt mẹ tôi vào hạ bộ của nó.
Xong xuôi nó buông tay để mẹ tôi ngã ngửa ra sau nệm, rồi cũng nằm ập xuống vùi mặt vào khuôn ngực của bà. Cũng như thằng Hiếu, nó thở dốc mệt nhọc một hồi mới từ từ nhổm người dậy mà rút củ khoai giờ đã nhầy nhụa nước của nó ra. Khi đó tôi không biết mẹ tôi biện pháp tránh thai gì không, và cũng chưa đủ trình độ để suy nghĩ về chuyện đó, nên chỉ biết trơ mắt nhìn những dòng tinh nhớp nháp chảy ra từ người mẹ.
Nhìn bãi “chiến tích” giữa háng bà, tụi nó nhìn nhau cười hả hê. Rồi thằng Long quát khẽ:
– Lấy nước cho tụi tao uống coi mậy, tụi tao “lao động” vất vả để mày coi chùa, phải biết ơn chứ.
Tôi như còn đang trong cơn ác mộng kinh hoàng, lửng thửng đứng dậy rồi cun cút đi ra bếp mờ tủ lạnh lấy hai chai nước ngọt. Khi quay vào thì thấy thằng Hiếu lại leo lên người mẹ tôi rồi. Thằng Hiếu bắn xong, thằng Long cũng leo lên người mẹ tôi làm thêm một hiệp nữa mới thôi. Lần này thì tụi nó đã cẩn thận bắt tôi dùng điện thoại quay lại tất cả…
Xong việc, hai thằng đứng dậy, bảo tôi đến phía bên kia giường nhặt hai cái quần lót trên mặt cha tôi cho tụi nó. Giờ tôi mới sực nhớ ra là cha tôi vẫn nằm đó, phải ngửi quần lót của hai thằng suốt hơn hai tiếng đồng hồ trong khi tụi nó chịch vợ của ông đã đời bên cạnh. Tôi không dám nấn ná giây nào mà bước đến gỡ hai cái quần ra khỏi mặt ông.
Hai cái quần bốc mùi mồ hôi và mùi dái nồng nặc, còn có thoang thoảng cả mùi nước tiểu. Tui nhợn giọng nghĩ đến những gì cha tôi phải trải qua suốt hai tiếng vừa qua. Cái mùi kinh khủng đó vẫn còn vương vấn trên mặt ông.
Tôi tiến lại đưa hai cái quần cho tụi thằng Long, thằng Hiếu. Đợi tụi nó mặc đồ xong thì lủi thủi bước ra mở cửa. Tới cửa thằng Hiếu lại vỗ vỗ vào mặt tôi:
– Nhớ vô sục cho ông già mày ra, rồi đặt ổng nằm lên kế bên mẹ mày. Ngày mai đảm bảo cha mẹ mày sẽ không biết chuyện gì đã xảy ra đâu. Còn nợ của mày tao sẽ từ từ tính lại.
Tôi chỉ biết vâng dạ và làm đúng theo lời thằng Hiếu đã dặn. Quay lại phòng cha mẹ, căn phòng lúc này nồng nặc mùi mồ hôi và tinh trùng của hai thằng kia để lại. Tôi rùng mình liếc nhìn qua hạ bộ của mẹ tôi, rồi dè dặt dùng khăn giấy lau qua cho bà. Sau đó, bắt đầu việc làm kinh tởm nhất mà tôi chưa từng nghĩ tới cho dù trong mơ… tôi với tay nắm lấy dương vật của cha mình và bắt đầu sục cho ông…
Tôi cắn răng làm xong hết việc, về tới phòng nằm xuống thì đã hơn 3h sáng. Nhớ lại cảnh lúc nãy, tôi lại nằm quay tay thêm một lần nữa, tinh bắn ướt hết cả mặt, rồi cứ để vậy, mệt mỏi chìm vào giấc ngủ.
Trong mơ, tôi còn nghe thấp thoáng tiếng mẹ rên ư ử…
Phần 2
Sáng hôm sau, tôi được đánh thức dậy bởi âm thanh quen thuộc:
– Thiện, trễ rồi! Dậy ăn sáng còn đi học nữa con!
Tiếng mẹ tôi vang vọng từ dưới bếp. Tôi uể oải dụi dụi mắt, rồi chợt nhớ tới những gì đã xảy ra tối qua, tôi ngồi bật dậy, chạy thật nhanh xuống bếp. Một khung cảnh gia đình êm ấm vẫn hiện lên trước mắt tôi. Cha tôi vẫn như mọi ngày, vùi mặt vào tờ báo Tuổi Trẻ buổi sáng, trong khi mẹ làm đồ ăn sáng cho cả nhà. Mùi cơm chiên trứng thơm lừng cả gian bếp.
Tôi bất giác tự nhủ, có khi nào chuyện tối qua chỉ là một giấc mơ dâm dật của mình. Nghĩ đến đấy, tôi thở phào rồi bước vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt và thay đồ. Khi tôi quay trở lại bàn ăn thì mẹ tôi cũng đã mang cơm ra cho cả nhà. Ba người chúng tôi vừa ăn vừa nói cười vui vẻ, thỉnh thoảng còn hỏi han chuyện học hành của tôi. Bầu không khí sớm mai ngập tràn hạnh phúc. Tôi tự nhủ mình sẽ luôn cố gắng để cha mẹ luôn vui vẻ và tự hào về tôi như thế này.
Thấy đã sắp trễ giờ đi học, tôi vội vàng ăn hết phần cơm, mang dĩa ra bồn rửa rồi chạy lên phòng thay đồ. Đến khi bước lên mấy bậc cầu thang khuất sau bức tường thì tôi nghe tiếng mẹ thỏ thẻ mắng yêu cha tôi một cái:
– Tối qua ăn trúng cái gì mà như quỷ hà! Giờ còn rát nè!
Tôi giật mình đánh thót. Là thật! Mọi thứ đêm qua đều là sự thật! Cũng may cha tôi lúc này cũng đã ăn xong từ lâu, đã quay lại ngấu nghiến đọc báo nên chỉ lơ đãng “ừ” một tiếng. Cha tôi vốn mỗi khi tập trung thì đều bỏ ngoài tai những lời xung quanh. Một phần lý do nữa là do mẹ sợ tôi nghe thấy nên hạ giọng nhỏ quá. Nếu không phải tôi vẫn luôn thấp thỏm vì chuyện tối qua thì chắc cũng không để ý nghe được lời bà.
Tôi đứng đó chờ một lúc không thấy có gì xảy ra thì như trút được gánh nặng. Mẹ tôi cũng không có ý định nhắc lại vấn đề ấy mà chỉ đang loay hoay rửa chén. Cha mẹ tôi không nhận ra điều gì xảy ra là tốt rồi. Chuyện như tối qua chắc chắn sẽ không bao giờ xảy ra nữa. Tôi quyết tâm, bước vội lên phòng thay đồ rồi xách cặp đến trường.
Một ngày như mọi ngày, tôi bước qua sân trường náo nhiệt để tiến vào lớp học của mình. Tôi ngó nghiêng xung quanh, nghĩ năm nay đã là năm cuối cấp rồi, chẳng mấy chốc sẽ nói chia tay ngôi trường đầy kỷ niệm này. Thời gian tới đây tôi phải cố gắng chăm chỉ hơn, phải thi đậu vào trường Chuyên để không phụ lòng cha mẹ. Đang nghĩ ngợi lung tung thì tôi lại chạm mặt tụi thằng Hiếu ngay tại của lớp.
Nhìn thấy nó, trong đầu tôi lại hiện lên mồn một hình ảnh thân hình rắn rỏi của nó với thằng Long thay phiên dày xéo trên người mẹ tôi đêm qua. Một luồng khí nóng bốc lên làm tôi xấu hổ đưa tay che đi đũng quần đang cương cứng để vào lớp. Thằng Hiếu chỉ liếc mắt về phía tôi nhếch mép cười, rồi nó lại quay sang xem điện thoại và nói nói cười cười với tụi con trai. Tôi chợt cảm thấy hơi hoảng sợ khi nghĩ tới hàng trăm tấm ảnh và cái clip của mẹ đang nằm trong điện thoại thằng Hiếu. Có khi nào tụi nó đang xem hình và clip của mẹ tôi.
Đến đây tôi mới nhận ra hành động dẫn sói vào nhà của mình là ngu ngốc tới mức nào. Cũng may là thằng Hiếu không còn nhắc gì đến việc tôi thiếu tiền nó nữa. Có lẽ nó đã thật sự xí xóa món nợ của tôi. Nhưng cũng từ ngày đó, tụi con trai trong lớp nhìn tôi với một ánh mặt rất lạ. Dù không phải là người tinh tế, nhưng tôi vẫn cảm nhận được mọi người dần xa lánh mình hơn. Thỉnh thoảng còn bắt gặp mấy thằng trong lớp chỉ trỏ và xì xào bàn tán sau lưng mình.
Ngày trước tôi bị tụi thằng Hiếu bắt nạt, tuy không có ai lên tiếng giúp đỡ, nhưng mọi người cũng thỉnh thoảng đến nói chuyện, hỏi bài. Còn bây giờ tôi cảm nhận ánh mắt của mọi người nhìn mình có gì đó xem thường và khinh bỉ. Điều tồi tệ hơn là đám thằng Hiếu thì không còn rủ rê tôi đi chơi như trước mà quay trở lại lấy việc bắt nạt tôi làm thú vui.
Những trò bắt nạt của tụi nó không dừng lại ở việc bắt tôi phải chép bài hay làm chân sai vặt mà ngày càng quá quắt hơn. Một giờ ra chơi sau hai tiết toán, tôi đang tranh thủ xem lại đống bài tập về nhà thì bỗng có ai đó đến đứng chắn ngay trước mặt. Tôi chưa kịp ngước lên xem ai đến tìm mình thì cả người đã bị hai ba đôi tay kéo văng ra hỏi ghế.
Lại là tụi thằng Hiếu bày trò. Tụi nó kéo tôi lên phía bục giảng. Một thằng đưa bàn tay thô ráp của nó mở tung mấy chiếc cúc trên cái áo sơ mi trắng phẳng lì mà mẹ tôi đã là ủi kỹ lưỡng. Tôi chỉ biết giãy giụa bất lực khi hai chân hai tay đều đã bị ghì chặt xuống đất. Ngay khi tôi cảm thấy ngực mình mát lạnh do đã cúc áo đã bị cởi phanh ra, lập tức thằng Hiếu cầm chai dầu gió của nhỏ lớp phó ngồi bàn đầu, đổ thẳng lên hai đầu ti của tôi.
Một cảm giác nóng rát lan ra dữ dội trên hai đầu ti làm tôi không kìm được phải hét ầm lên bằng cái giọng the thé mới dậy thì của mình. Còn tụi thằng Hiếu thì vừa kìm tay chân tôi lại, vừa cười nắc nẻ. Nước mắt tôi chợt trào ra vì cảm thấy nhục nhã. Thế nhưng cơn nóng rát trên ngực còn chưa nguôi bớt thì tôi lại cảm giác được một bàn tay đang lần mò cởi thắt lưng của mình.
Tôi cố ngóc đầu dậy để nhìn xuống thắt lưng. Là một thằng trong đám đang cố kéo quần tôi ra ngay, thằng Hiếu thì đang cầm chai dầu gió lăm le bên cạnh. Tôi lúc này đã hoảng sợ thật sự, luôn miệng hét lớn:
– Buông ra! Buông ra!
Ngay lúc quần tôi sắp bị tuột ra, ai đó trong lớp la lớn:
– Cô vào kìa!
Thế là cả bọn bỏ chạy về bàn của mình. Tôi thì như nhặt lại được mạng, cũng run rẩy đứng lên chuẩn bị bước về chỗ ngồi. Thế nhưng chưa kịp bước đi thì thằng Hiếu đã ghé sát đến tai tôi nói nhỏ:
– Mày mà méc cô thì tao gửi hình của mẹ mày cho cả trường xem.
Thế là cả tiết học sau đó tôi không thể nào tập trung được. Phần vì trò bắt nạt của tụi thằng Hiếu, phần vì nghĩ đến việc mấy tấm hình của mẹ sẽ bị nó phát tán khắp trường. Bởi vì quá sợ hãi nên tôi đã dại dột gặp thằng Hiếu vào cuối giờ để cầu xin nó xóa mấy tấm hình và đoạn video clip đã quay hôm trước.
– Hiếu, tao xin mày xóa hình với clip hôm bữa. Rồi từ từ tao kiếp tiền trả cho mày. Xin mày đó!
Nó nghe vậy thì nhếch mép cười bảo tôi:
– Mày quỳ xuống hửi vớ tao đi rồi tao xóa cho!
Tôi rùng mình nhìn xuống đôi chân đã ướt đẫm mồ hôi sau một ngày học của nó. Vừa nãy tiết cuối còn là tiết thể dục. Không cần nói cũng biết vớ của nó bốc mùi như thế nào. Thế nhưng nghĩ đến người mẹ kính yêu và gia đình hạnh phúc của mình, tôi thu hết sức can đảm từ từ quỳ xuống trước mặt nó.
Thằng Hiếu thấy vậy cười ha hả. Đợi tôi vừa cúi đầu xuống mu bàn chân thì nó lại nói:
– Tao đổi ý rồi. Mày thì xứng đáng hửi vớ cho tao là đúng rồi! Chừng nào ông già mày cũng bò xuống hửi vớ cho tao rồi tao xóa.
Nói xong nó lại giơ chân đạp vào mặt một cái làm tôi té lăn quay. Trước khi quay lưng bỏ đi còn buông một câu:
– Đúng là cái đồ cha nào con nấy!
Tôi chỉ biết bất lực bật khóc. Lúc ấy tôi không tài nào hiểu được tại sao thằng Hiếu lại đối xử với tôi như thế. Tôi chỉ muốn yên ổn học hành, thì vào trường chuyên cấp ba, rồi vào đại học để cha mẹ vui lòng. Tôi và gia đình tôi đã làm gì sai với nó đâu chứ.
Sau này chín chắn hơn, nghĩ lại về điều này, tôi mới thấy một phần lỗi cũng do mình. Thằng Hiếu mất mẹ từ nhỏ. Dù gia đình nó vô cùng giàu có nhưng bao nhiêu tiền cũng không thể bù đắp cho sự mất mát tình thương của mẹ. Vậy mà tôi cứ vô tư tỏ vẻ trước mặt nó mỗi lần mẹ đến trường đón mình. Cộng với tính cách bạo ngược và dâm đãng, có lẽ việc chà đạp lên tôi làm nó cảm thấy thỏa mãn dòng máu alpha của mình. Như một con sói lấy việc săn con mồi để khẳng định vị trí của mình trong chuỗi thức ăn…
Từ ngày đó, thằng Hiếu ngày càng hành hạ và ức hiếp tôi. Mỗi ngày tôi đến lớp đều không thiếu trò bắt nạt. Mỗi lần xong nó đều lấy hình ảnh của mẹ tôi ra uy hiếp, không cho tôi méc thầy cô. Tôi chỉ biết ôm đầu chịu trận. Thế nhưng trên lớp cũng không thể nào tập trung được. Thành tích học tập cũng ngày một đi xuống. Đến một hôm, tôi cảm thấy mình không thể tiếp tục như một con chó mặc cho người khác chà đạp như vậy nữa. Nếu còn tiếp tục như thế này, tôi sẽ thật sự đánh mất bản thân mình. Thế nên tôi quyết định hôm nay đi học về sẽ nói với cha mẹ về việc xin chuyển trường.
Trong bữa ăn tối, tôi nhận ra bầu không khí gia đình hôm nay có gì đó khác lạ. Thật ra sự thay đổi đã diễn ra được một thời gian rồi, nhưng do tâm trí tôi cứ luôn bị giam hãm trong những cuộc bắt nạt ở trường nên không nhận ra. Suốt cả bữa ăn, ba người nhà chúng tôi đều im lặng gắp thức ăn. Ai cũng như chìm đắm vào suy nghĩ của riêng mình. Tôi cảm thấy có lẽ đây là lúc cần phải nói ra chuyện của mình nên vừa định mở miệng, thì đã nghe tiếng cha tôi.
– Có quyết định sa thải rồi. Từ ngày mai anh không đi làm nữa!
Mẹ tôi dừng đũa nhưng im lặng không lên tiếng. Tôi thì ngạc nhiên trợn mắt hỏi:
– Cha… cha sao thế ạ? Tại sao lại không đi làm nữa?
– Công ty của cha năm nay gặp khủng hoảng, nên quyết định sa thải một phần ba nhân sự. Cha chỉ là một nhân viên bình thường nên…
Cha tôi nói đến đó thì buông một tiếng thở dài. Hình như mẹ tôi cũng đã biết trước việc này. Gia đình tôi vốn không khá giả, bây giờ cha tôi còn bị sa thải thì kinh tế cả nhà phải làm sao. Tôi nhìn về phía mẹ thì thấy bà nhỏ giọng bảo:
– Mẹ vừa thuê mặt bằng nhà một người quen. Sắp tới cha mẹ sẽ mở một quán nước nhỏ. Quán cũng gần trường của con, nên khi nào con học xong thì ghé trong quán phụ mẹ, để mẹ về nhà lo cơm nước.
Tôi há mồm như chưa tin đây là sự thật. Họ chỉ nói cho tôi khi mọi việc đã rồi, tôi còn biết nói gì nữa chứ. Thế nhưng tôi vẫn nhận thức rõ một điều là gia đình tôi đang thật sự trong tình huống khó khăn. Vậy nên tôi quyết định không nên làm cha mẹ phiền lòng thêm về việc mình bị bắt nạt ở trường.
Thế rồi cha mẹ tôi bắt đầu bận bịu với việc chuẩn bị mặt bằng và mở quán cà phê như đã tính trước. Quán cũng có quy mô nhỏ thôi nên cha mẹ quyết định không thuê nhân viên mà tự làm hết mỗi việc. Mẹ tôi thì đảm nhiệm việc pha chế, tính toán thu chi. Còn cha tôi thì mỗi ngày dọn bàn ghế ra vào và bưng bê nước ra cho khách. Đương nhiên mà mỗi khi không đi học tôi cũng ra phụ bưng bê.
Mọi việc rồi cũng ổn. Nhờ có quán nước mà kinh tế gia đình đã khá khẩm trở lại. Chẳng những thế, từ ngày ra bán quán, mẹ tôi như càng trẻ trung và xinh đẹp hơn. Trước giờ bà chỉ ở nhà làm nội trợ, cả ngày bận bụi bếp núc và may vá nên ít khi sửa soạn, trang điểm. Bây giờ, mỗi ngày đều phải tiếp bao nhiêu khách khứa ra vào tấp nập, nên bà cũng ăn diện hơn.
Chỉ có cha tôi là ngày càng lầm lì ít nói. Bản tính của ông vốn đã hướng nội, bây giờ lại càng tự ti hơn. Nhiều lần có khách uống nước quát mắng ông vì phải đợi lâu, ông cũng chỉ cúi đầu xin lỗi. Mấy thằng loi choi hay ghé uống cà phê thấy cha tôi hiền lành, tụi nó càng nạt nộ và bắt chẹc ông. Những lần như thế, mẹ tôi đều ra mặt giải quyết.
Bọn này thấy mẹ tôi đỏng đảnh đi ra thì cũng quay sang trêu chọc bà mà bỏ qua chuyện bắt chẹc. Có lần tôi bảo mẹ tại sao không phản ứng gay gắt hơn với sự chọc ghẹo của mấy thằng ấy, thì bà bảo làm ăn phải biết chiều khách. Tụi này là khách quen đến uống nước mỗi ngày. Nhẫn nhịn một chút mà mỗi ngày bán được thêm mấy ly cà phê cũng không lỗ. Cha tôi nghe vậy thì cũng chỉ thở dài bất lực.
Tôi nhìn cha mình, chợt thấy ông như già thêm nhiều tuổi. Tương phản hẳn với vẻ trẻ trung và xinh đẹp của mẹ. Tôi không hề hay biết là từ đêm tôi mở cửa cho tụi thằng Hiếu vào nhà, tôi đã đánh thức một ngọn lửa khát khao mãnh liệt trong mẹ mình. Sau đêm ấy, cha tôi đã không thể nào có thể thỏa mãn bà nữa.
Một hôm tôi giật mình nửa đêm. Đang lọ mọ đi ra rót nước uống thì nghe bên phòng cha mẹ có tiếng mắng nhiếc nho nhỏ.
– Sao mà ông vô dụng quá vậy! Chẳng có cảm giác gì cả!
Tôi giật mình nhớ lại cảnh thằng Long với thằng Hiếu thay phiên cắm dương vật gân guốc, phải gấp ba lần của cha tôi, vào người mẹ tôi. Bà không có cảm giác gì với “trái ớt” nhỏ của cha tôi là phải rồi. Cũng không thể trách mẹ tôi được. Có người phụ nữ nào đang xuân mơn mởn lại không muốn được thỏa mãn bởi một người đàn ông mạnh mẽ và to lớn đâu.
Chẳng qua là trước đây, cha tôi là nguồn thu nhập chính của gia đình, còn bà luôn bị dán cái mác là người phụ nữ nội trợ, nên bà cũng an phận vợ hiền. Bây giờ bà vừa phải quán xuyến gia đình, vừa lo việc buôn bán, nên bà được quyền đòi hỏi chồng mình ít nhất phải thỏa mãn được nhu cầu trên giường của mình. Chính vì thế mà mẹ tôi ngày càng dễ cáu gắt với cha tôi, thậm chí có hôm còn không cho cha tôi ngủ chung.
Tối hôm sau, tôi thấy cha ôm chăn gối qua phòng tôi. Tôi hỏi thì chỉ thấy ông nhăn nhó:
– Mẹ con bảo hôm nay bán mệt quá nên muốn ngủ một mình. Tối nay cha qua ngủ với con một đêm vậy.
Từ hôm đó, thỉnh thoảng cha tôi lại phải “di cư” qua ngủ ké phòng tôi. Ngoài ra ông còn nghe lời mẹ hẳn. Giống như ông đã làm sai một điều gì đó, nên phải bù đắp bằng việc chịu đựng hết sự gắt gỏng của mẹ tôi. Làm hết việc ngoài quán là ông lại túi bụi làm hết mọi việc vặt trong nhà. Mẹ tôi kêu gì ông cũng làm.
Chuyện của cha mẹ tôi thì dù rất muốn nhưng tôi cũng không giúp gì được. Cũng không biết phải giúp thế nào. Còn chuyện bị bắt nạt trên trường thì đã có chuyển biến tốt hơn. Do tôi đã hoàn toàn khuất phục và cam chịu nghe lời tụi thằng Hiếu, nên tụi nó đã thôi bày trò “tra tấn” tôi. Thế nhưng bây giờ thằng Hiếu đối xử với tôi không khác gì một kẻ ở của nhà nó, thậm chí còn tệ hơn.
Hôm nay trên trường, tôi lại cun cút đi theo phục vụ cho thằng Hiếu. Tự dưng nó quay sang hỏi:
– Dạo này ông bà già mày sao rồi Thiện?
Tôi lúng túng một lúc, nhưng vẫn vờ vịt trả lời:
– Cha mẹ “con” vẫn ổn.
Thằng Hiếu nghe tôi trả lời thì cười ha hả mà vỗ vỗ đầu tôi. Một trong những việc khiến thằng Hiếu thôi không bày trò “tra tấn” tôi nữa là việc tôi phải thay đổi xưng hô với nó. Thằng Hiếu bắt tôi phải gọi nó là “bố” và xưng “con”. Lúc bấy giờ tụi học sinh hay giả bộ làm gia đình rồi gọi nhau như “bố – con” hay “mẹ – con”, nên không ai nghĩ gì. Tuy nhiên mỗi lần gọi nó là “bố”, tôi lại nhớ đến việc nó đã ngủ với mẹ tôi mà cảm thấy nhục nhã vô cùng.
Nó nhìn sâu vào ánh mắt của tôi rồi nói tiếp:
– Mày đừng có điêu với bố. Hồi trước hông sao, chứ giờ bà già mày biết mùi đàn ông thật sự rồi, ông già mày làm gì có cửa thỏa mãn cho bả nữa!
Tôi cúi gằm mặt vì bị nó nói trúng sự thật. Sau một hồi bị nó tra hỏi gắt gao thì tôi cũng đành nói hết mọi việc. Cả việc tôi trăn trở không biết giúp cha mẹ mình như thế nào. Nó nghe xong thì bỗng nhếch mép cười như lóe lên suy nghĩ đen tối nào đó.
Ngày hôm sau, thằng Hiếu lại lôi kéo tôi vào toilet vào giờ ra chơi. Nó nhìn quanh không có ai thì lên tiếng bảo tôi:
– Ê Thiện! Mày muốn giúp cha mẹ mày hông?
Tôi nghe vậy thì tò mò đáp:
– Muốn! Mà làm sao để giúp?
– Tao có cái này hay lắm.
Nói rồi nó đưa tôi cái hộp nhỏ, bên trong đựng khoảng 10 viên thuốc màu trắng.
– Cái này là thuốc giúp tinh thần thoải mái, vui vẻ. Tan trong nước, không mùi không vị. Mỗi ngày mày bỏ 1 viên vào nước cho mẹ mày uống trước khi đi ngủ, đảm bảo mẹ mày sẽ ngày càng trẻ đẹp và trở lại hiền lành như hồi trước.
Lấy tôi đưa mắt nhìn nghi hoặc, nó bồi thêm một câu:
– Chứ hông lẽ tao đưa thuốc độc cho mày. Bố mày còn chưa muốn đi tù đâu. Nhớ kỹ lời tao mà làm theo. Bố mà phát hiện mày không làm thì đừng trách!
Tôi hốt hoảng:
– Con làm mà!
Thằng Hiếu vỗ vỗ vào mặt tôi:
– Con trai ngoan!
Cầm lọ thuốc về nhà, tôi phân vân không biết có nên làm theo lời thằng Hiếu không. Chuyện lần trước là một sai lầm khủng khiếp mà tôi sẽ không phạm phải nữa. Nhưng lần này không phải là thuốc ngủ. Và tôi cũng sẽ không mở cửa vào nửa đêm cho thằng Hiếu hay bất cứ thằng nào khác vào nhà mình. Vậy nên chuyện đó sẽ không thể xảy ra một lần nữa.
Còn đang miên man suy nghĩ thì tiếng trách móc của mẹ tôi lại vang lên bên cạnh. Lần này là do cha tôi lại bán thiếu cà phê và thuốc hút cho một thằng, mà thằng này đã thiếu tiền nước cả tuần nay chưa trả. Nhìn vẻ mặt tức giận của mẹ và hình ảnh cha tôi đang cúi gầm mặt, tôi quyết định sẽ làm theo lời thằng Hiếu dặn. Biết đâu nó thật sự có thể giúp cha mẹ tôi thì sao.
Cứ thế, tôi đều đặn mỗi ngày bỏ một viên thuốc vào nước cho mẹ uống. Vậy mà đúng như lời thằng Hiếu nói. Đúng một phần. Mẹ tôi ngày càng trẻ đẹp ra. Mặt mày hồng hào, ngực mông nảy nở. Đã vậy mẹ còn thường xuyên than nóng nực, rồi ăn mặc phong phanh, hờ hững. Thế nhưng sự cáu gắt của mẹ với cha thì chẳng những không bớt mà còn gay gắt hơn. Những lời trách móc không còn ở trên giường ngủ nữa, mà theo vào tận bữa ăn gia đình.
– Ông có phải đàn ông không?!
– Đồ vô tích sự!
– Đồ đàn bà!
– Thứ phế vật!
– …
Đó là những câu cửa miệng quen thuộc mà mẹ nói với cha tôi. Ông thì ngày càng lầm lũi. Nhìn mẹ thanh xuân phơi phới, chắc ông tự ti lắm. Vậy nên ông càng nghe lời hơn, không dám làm điều gì phật lòng mẹ tôi cả. Nhìn trong mắt ông tôi thấy sự xấu hổ và dằn vặt bản thân.
Đến những ngày gần cuối, thuốc thằng Hiếu đưa sắp dùng hết, mẹ tôi ngày càng có nhiều biểu hiện lạ hơn. Có lần nửa đêm dậy uống nước, tôi bắt gặp một tiếng động lạ trong toilet. Tôi rón rén bước lại toilet trong bóng đêm, đưa mắt qua khe cửa nhìn.
Khung cảnh bên trong làm tôi phải trợn mắt há mồm. Tôi nuốt nước bọt “ực” một tiếng mà nhìn mẹ tôi đang thủ dâm với quả dưa leo mà lẽ ra ngày mai sẽ nằm trên buổi ăn sáng của gia đình. Đó thật sự là một cảnh tượng kích thích thị giác cực mạnh mà tôi tin chắc không thằng con trai 15 tuổi nào có thể chịu nỗi. Đũng quần tôi lập tức căng phồng.
Tuy đây không phải là lần đầu tôi nhìn thấy mẹ mình khỏa thân. Nhưng khác với lần trước, chỉ thụ động và nằm im, lần này vẻ mặt bà toát lên sự thèm khát và dâm đãng mà tôi chưa bao giờ được thấy. Trước mặt tôi là một người phụ nữ khát tình xa lạ. Nhìn trái dưa đang được đưa ra vào người bà, chắc hẳn bà đang thèm muốn một người đàn ông thật sự lắm.
Tôi kích động chạy về phòng mình mà tự xử, rồi cứ thế chìm sâu vào giấc ngủ đầy mộng mị. Trong mơ, tôi lại thấy thằng Hiếu và thằng Long đang giày xéo trên người mẹ tôi. Nhưng lần này bà không bị đánh thuốc mê mà chủ động ôm lấy bờ mông rắn rỏi của tụi nó để ấn sâu hơn vào người mình. Rồi bà còn ngồi lên người tụi nó mà tự mình nhún nhảy một cách hoang dại…
Cơn mơ chợt bị đứt đoạn bởi tiếng chuông báo thức. Tôi loạng choạng ngồi dậy định sẽ thay đồ đi học thì nó ra hôm nay là thứ Bảy. Thuốc thằng Hiếu đưa tôi cũng chỉ còn 2 viên, thứ Hai đến trường chắc nó sẽ hỏi công dụng của thuốc thế nào. Mấy lần trước nó hỏi, tôi cũng thật thà kể cho nó nghe sự thay đổi của mẹ mình. Nhưng chuyện tối qua, tôi có nên kể cho nó không nhỉ?!
Tạm thời không nghĩ đến chuyện đó nữa, tôi dậy ăn sáng qua loa rồi ra quán để phụ cha mẹ. Vừa đến nơi, tôi đã hốt hoảng nhìn thấy hai nhân vật trong giấc mơ của mình đêm qua – Thằng Hiếu và thằng Long. Tụi nó đang ngồi uống cà phê và giòn giã nói cười cùng mẹ tôi.
– Thiện ra tới rồi kìa! Thiện, có bạn tới chơi nè con.
Tôi vâng dạ bước đến. Điều tôi lo lắng nhất đã xảy ra. Thằng Hiếu và thằng Long đã gặp lại mẹ tôi một lần nữa. Nhìn bà vô tư cười nói với hai thằng mà tôi tự hỏi nếu bà biết tụi nó đã làm gì với bà đêm ấy, không biết mẹ tôi sẽ cảm thấy thế nào.
Bởi vì không muốn bọn chúng đến gặp mẹ tôi, nên tôi vẫn luôn giấu việc nhà mình mở quán nước gần trường. Không ngờ cuối cùng cũng bị tụi nó phát hiện ra. Vừa gặp tôi, nó đã nháy mắt nói.
– Nhà mình mở quán ở đây mà Thiện không nói gì cả. Nếu biết sớm, con đã dẫn các bạn đến uống nước ủng hộ.
Mẹ tôi nghe thế thì cũng quay sang giả vờ mắng tôi vài câu, rồi bà bảo tôi ngồi chơi với bạn, còn mình thì quay vào trong pha cà phê. Nhìn hai thằng ngước nhìn theo bờ mông tròn lẳn của mẹ tôi khi bà quay bước đi mà tôi lại linh cảm thấy điều bất lành… Cuối ngày, nó đưa tôi thêm 10 viên thuốc khác và ra về.
Kể từ đó, tụi thằng Hiếu thường xuyên ghé qua uống nước quán nhà tôi mỗi khi đá banh về. Người thằng nào cũng mồ hôi nhễ nhại. Có thằng còn cởi trần ngay giữa quán. Nhiều lần tôi bắt gặp ánh mắt của mẹ tôi như có như không liếc nhìn vòm ngực săn chắc và những cục u to tướng sau lớp quần thun mỏng toanh của tụi thằng Hiếu.
Không biết phải do thuốc thằng Hiếu đưa không mà mẹ tôi ngày càng xinh đẹp và đẫy đà hơn. Nhưng những lần bắt gặp bà thủ dâm vào tối khuya cũng tăng lên. Có vẻ như cha tôi vẫn không thể làm gì để thỏa mãn nhu cầu của bà. Mỗi lần tụi thằng Hiếu ghé qua, bà lại nói chuyện cười đùa vui vẻ. Phải công nhận cái thằng này có khiếu nói chuyện. Nó hoàn toàn chiếm được cảm tình của mẹ rồi! Có hôm mẹ tôi còn rủ nó qua nhà ăn cơm.
Mẹ tôi bây giờ coi nó như người trong nhà vậy. Bà không biết cố tình hay vô ý mà nhiều lần ăn mặc hớ hênh trước mặt nó. Thằng Hiếu mấy lần bóp bóp đũng quần cương cứng của nó sau lưng bà. Thằng Hiếu qua nhà tôi chơi cũng thường xuyên chỉ mặc đồ thể thao. Cứ thấy mông vú mẹ tôi lấp ló là đũng quần của nó cũng u lên một cục. Không biết có phải tôi đã nhìn lầm không, nhưng ánh mắt của mẹ tôi nhìn thằng Hiếu toát lên chút gì đó thèm khát kỳ lạ.
Hôm nay trời mưa! Mẹ bảo thằng Hiếu ở lại nhà tôi ngủ một đêm. Cha cũng không có ý kiến gì. Không biết sao tôi cảm giác cha cũng có chút gì đó lếp vé trước thằng Hiếu. Tôi cảm thấy được sự khuất phục trong lời nói và ánh mắt ông dành cho thằng Hiếu.
Tối! Cả nhà quây quần ngoài phòng khách xem phim. Tự dưng có đoạn bà vợ ngoại tình! Tôi mới lỡ miệng nói:
– Trời, bà đó có chồng rồi mà!
– Ông chồng không thỏa mãn được thì để thằng khác thỏa mãn dùm! Vợ ổng vừa sướng, mà ổng còn không mất vợ! Thời buổi này chuyện đó bình thường, có sao đâu! – Thằng Hiếu quay sang bảo.
Mẹ tôi cũng thuận miệng hùa theo:
– Phải rồi đó!
Tự dưng tôi thấy mắt cha sáng lên, rồi ông cúi gằm mặt xuống như đang suy nghĩ về một chuyện gì đó quan trọng.
– Thứ chồng bất lực đó chưa bị bỏ là may rồi! – Mẹ bồi thêm một câu đầy bất mãn. Cha giật mình một cái, lúng túng không biết làm gì để thoát khỏi cái bầu không khí ngột ngạt này.
Đang coi, tự dưng mẹ tôi ưỡn người than nhức vai. Tôi đứng dậy định bóp vai cho mẹ thì thằng Hiếu bảo:
– Thím để con trổ tài, con biết phương pháp mát – xa này, đảm bảo hết nhức mỏi liền!
Nói rồi nó thuận thế đứng phía sau bóp vai cho mẹ.
Mẹ đang ngồi trên ghế đôn sofa, còn thằng Hiếu thì tựa sát người lên lưng của bà. Liếc mắt nhìn sang, tôi thấy mẹ đang lim dim mắt, ngã người ra sau hưởng thụ, thỉnh thoảng còn liếm liếm môi.
Xoa bóp được một lúc, thằng Hiếu bảo:
– Thím ngồi như vậy không mát – xa được, phải nằm xuống thì mới dễ!
Mẹ tôi mắt sáng:
– Phải rồi! Vậy phiền con lên phòng dì mát – xa cho thím xíu! Mấy nay đau lưng không ngủ được! Hai cha con ngồi đây coi phim nhe! Mẹ lên phòng nhờ Hiếu đấm lưng xíu!
Cha thấy mẹ tôi đứng dậy rời đi thì như được giải thoát:
– Ừa ừa! Em đi nghỉ trước đi! Nhờ Hiếu xíu nhe con!
– Chú cứ yên tâm để con! Tay nghề của con cứng lắm! Không tin chú hỏi Thiện thử! Hehe…
Nói rồi hai người dắt díu nhau lên phòng. Khi đi thằng Hiếu còn quăng lại cho tôi một ánh đầy ẩn ý. Tôi biết nó muốn gì! Nhiệm vụ của tôi là phải cầm chân cha cho tới khi nó làm xong điều mà nó muốn làm.
Cha tôi bật qua chương trình yêu thích của ông. Còn tôi thì lóng ngóng như ngồi trên chảo lửa. Được 15 phút trôi qua, tôi không chịu được nữa mà giả vờ đi toilet để rình xem hai người họ đang làm chuyện gì.
Cũng may là từ lâu tôi đã kịp khui một lỗ từ phòng mình nhìn thông qua phòng cha mẹ. Tôi cố nén kích thích chạy vào phòng mình. Thông qua cái lỗ nhỏ trên tường, tôi nhìn thấy thằng Hiếu đang mát – xa cho mẹ trên giường. Vẫn chiếc giường ấy, nơi thằng Hiếu đã từng dồn sức thúc vào người mẹ tôi khi bà say ngủ. Nhưng bây giờ mẹ tôi đang hoàn toàn tỉnh táo. Thằng Hiếu ngồi trên tấm lưng trần mẹ tôi để mát – xa trong khi bà đang nằm khoan khoái hưởng thụ.
Nhìn cơ thể thằng Hiếu đang thân mật với mẹ tôi, một cảm giác ghen tức xen kẽ với sự kích thích kỳ lạ dâng lên trong tôi. Nhưng dù sao nó cũng đang thực sự mát – xa cho bà. Có lẽ họ sẽ không thực sự làm gì trên giường ngủ của cha mẹ tôi, trong khi ông vẫn đang ngồi xem tivi ngoài phòng khách.
Đang tập trung theo dõi động tĩnh từ phòng bên kia thì tôi nghe tiếng cha tôi vọng vào:
– Thiện ơi, khi nào ra thì rót cho cha ly nước nhé!
Tôi chỉ biết cắn răng bước xuống bếp rót một ly nước rồi lên phòng xem tivi với cha. Được một lúc thì nghe trong tiếng “phành phạch” phát ra trong phòng. Cha tôi vậy mà ngước mắt nhìn tôi rồi miễn cưỡng nói:
– Chắc thằng Hiếu đang đấm lưng cho mẹ con. Thằng này coi vậy mà tay nghề mát – xa cứng ghê.
Tôi nhìn ông chăm chăm như thể không tin vào những gì mình vừa nghe được. Trẻ con cũng biết được âm thanh phành phạch ngày càng lớn đó là gì. Là do ông quá vô tư, hay niềm tin của ông vào mẹ tôi lớn đến nỗi ông không tin là bà sẽ làm điều gì phản bội gia đình của mình.
Được một lúc, tôi lại vờ đứng lên đi toilet để lén nhìn vào phòng. Cảnh tượng trước mắt làm đũng quần tôi muốn nổ tung trong quần. Tiếng bành bạch cứ đều đặn phát ra theo từng cú nhấp của thằng Hiếu. Tôi nhìn cảnh thằng bạn giã vào người mẹ mình, trong khi cha mình đang ngồi trong phòng khách mà cố gắng kìm nén không xuất tinh trong quần.
Mẹ tôi đã thật sự bước qua lằn ranh cuối cùng của sự phản bội. Bà đã thật sự cắm một chiếc sừng to tướng lên đầu người đàn ông vẫn luôn yêu thương và tin tưởng bà vô điều kiện. Tôi cảm thấy chua xót cho người cha đáng thương của mình. Tuy nhiên nhìn gương mặt đầy thỏa mãn của mẹ dưới thân thằng Hiếu, tôi biết đó mới là điều bà thật sự muốn. Bà muốn một người đàn ông có thể thỏa mãn người đàn bà đầy khát khao và nhục dục trong mình.
Sợ cha tôi nghi ngờ, tôi lại phải nén lại ham muốn lôi cái của của nợ nhỏ xíu của mình ra tự xử. Đứng nhìn trân trối một lúc rồi tôi cũng chạy xuống phòng khách vờ xem tivi cha.
Một lúc lâu sau thì thằng Hiếu đi ra. Người nó nhễ nhại mồ hôi như vừa chạy mấy cây số vậy. Nó nhìn tôi với cha tôi cười cười giơ ngón tay cái!
– Xong rồi chú! Đảm bảo tối nay thím sẽ ngủ ngon lắm đây! Trễ rồi, chú cũng đi ngủ sớm đi. Tối nay có khi thím sẽ có quà cho chú đấy!
Cha tôi nghe thế thì gượng cười:
– Cảm ơn con! Thôi chú cũng đi nghỉ đây. Hai đứa cũng ngủ sớm đi nhe!
Thằng Hiếu ngồi xuống sofa thở cái khì!
– Má! Công nhận bà già mày dâm thật. Phải làm liền hai nháy mới tạm tha cho tao. Ê, ai cho mày ngồi đầy! Lếch xuống bóp chân tao coi. Trả công tao làm cho bà già mày sung sướng chứ.
Tôi cun cút làm theo mà linh cảm rằng, từ giờ phút này, thằng Hiếu hình như đã trở thành chủ trong cái nhà này rồi. Tối hôm đó thằng Hiếu ngủ chung phòng với tôi. Thật ra thì nó nằm trên giường, còn tôi nằm dưới đất.
Tối trời lạnh khó ngủ, tôi ra uống nước thì nghe âm thanh của cha mẹ bên phòng kế bên.
– Ông đừng cố đút cái thứ teo tóp đó vào người tôi nữa. Hôm nay tôi mệt lắm, không muốn làm ăn gì đâu. Nếu ông muốn thì tự xử đi.
– Tôi biết là cái đó của tôi không thỏa mãn bà được. Nhưng mà tôi có thể dùng miệng để làm cho bà…
– Cái này là do ông tự đòi đấy nhé!
Rồi tôi nghe tiếng húp rột rột và tiếng thở dốc vang ra từ trong phòng, tôi nhớ đến lời thằng Hiếu ban nãy. Không biết “món quà” mà mẹ dành cho cha tối nay có phần của nó không.
Đi về phòng, tôi còn nghe sau lưng là tiếng nói nho nhỏ của mẹ:
– Bú mạnh nữa đi! Liếm chỗ đó! Đúng rồi…
Tôi về phòng. Co ro nằm dưới sàn và chìm vào giấc ngủ trong tiếng ngáy đều đặn của thằng Hiếu…
Phần 3
Ngày ấy tôi chỉ là một thằng nhóc mới lớn, chưa hiểu được sự tuyệt vọng của một cuộc hôn nhân thiếu thốn tình dục. Tôi đã không hiểu sự thiếu thốn ấy có thể thay đổi một người nhiều thế nào. Giống như một người bị bỏ đói nhiều ngày, họ có thể làm bất kỳ điều gì để có cái ăn. Huống hồ gì mẹ tôi đã thường xuyên bị “bỏ đói” tình dục suốt ngần ấy năm sau khi cưới cha tôi.
Bởi vì không hiểu, nên lúc ấy tôi đã trách mẹ tôi rất nhiều. Trách vì sao bà không thể là một người vợ hiền, một người mẹ đảm đang, dành cả cuộc đời quanh quẩn trong nhà chăm sóc chồng con. Tôi cũng trách cha tôi đã quá nhu nhược và yếu đuối, để vợ mình ngã vào vòng tay của thằng khác. Mỗi đêm khi tất cả đã chìm vào tĩnh mịch, nghe tiếng càm ràm của mẹ về cha từ phòng bên cạnh, tôi cảm thấy như mình cũng có lỗi trong chuyện này. Tôi muốn giúp cha giành lại mẹ từ tay thằng Hiếu. Tôi muốn gia đình ba người chúng tôi vẫn hạnh phúc như những ngày xưa.
Rồi những ngày hè của năm học cũng đến!
Không đi học, thằng Hiếu hầu như ngày nào cũng ghé quán cà phê của mẹ tôi. Chiều tối nó còn thường xuyên được mẹ tôi mời qua nhà ăn cơm, có hôm còn ngủ lại. Tôi thấy điều này không ổn nên đã nhiều lần vô tình hay cố ý đánh tiếng với cha tôi, bảo ông nên lên tiếng để thằng Hiếu hạn chế qua lại nhà mình. Nhưng ông chỉ ậm ừ rồi bảo thêm người cũng vui nhà vui cửa. Có lẽ cha thấy mẹ tôi có vẻ dễ chịu và thoải mái hơn khi có thằng Hiếu tới chơi, nên ông cũng không muốn làm mẹ tôi phật ý.
Đúng là tôi chưa bao giờ thấy mẹ vui vẻ và hạnh phúc như vậy. Ngày trước bà không cằn nhằn và khó chịu ra mặt với cha tôi, nhưng bà cũng chỉ là một bà nội trợ buồn bã. Bây giờ bà có sức sống hơn hẳn. Ăn mặc, chải chuốt điệu đà hơn, cứ như là cho tình nhân ngắm vậy. Tối trước khi đi ngủ, tôi còn phải nuốt nước miếng với những bộ đồ ngủ sexy bằng lụa mỏng tanh của mẹ để lộ lấp ló đôi bồng đào và bờ mông căng mọng của bà.
Chiều hôm ấy ở nhà làm bài tập xong, tôi tắm nhanh một cái cho mát người rồi lon ton ra quán phụ cha mẹ. Ra đến nơi thì thấy thằng Hiếu và đám bạn đá banh của nó đã ngồi chễnh chệ ngay giữa quán nói cười với mẹ tôi, còn cha tôi thì đang bên trong làm nước. Cả đám đứa nào cũng nhễ nhại mồ hôi trong bộ đồ thun đá banh.
Thằng Hiếu thấy tôi thì hất càm coi như chào. Tôi cũng gật gật đầu rồi quay qua chào mẹ. Cũng như mọi hôm, mẹ tôi đang diện một chiếc váy bó sát người cao ngang gối. Tôi đi ngang bà để vào trong phụ cha. Mùi nước hoa thoang thoảng khiến tôi nao nao. Hình như tôi chưa từng thấy mẹ tôi xài mùi nước hoa này. Chợt bắt gặp một chai nước hoa tinh xảo đắt tiền trên bàn, tôi vui mừng quay qua hỏi cha:
– Cha mới mua tặng mẹ cha nước hoa hả? Cha mẹ lãng mạn thật!
Cha tôi ngượng ngùng đáp:
– Đâu có. Thằng Hiếu đem qua tặng mẹ con đó! Nó còn nói đây là dòng nước hoa đang được ưa chuộng nhất gì đó. Cha làm gì biết mấy vụ này.
Tôi nghe mà như không tin vào tai mình, quay qua nhìn cha mình trân trối. Ông cũng vờ quay đi tránh ánh nhìn của tôi.
– Cha. Con nói cái này…
– Ừm hử? – Cha tôi lơ đãng đáp.
– Con thấy thằng Hiếu nó hình như cố tình tiếp cận mẹ có ý đồ xấu đó cha. Hay mình…
– Cha pha xong cà phê rồi nè! Con bưng ra bàn thằng Hiếu dùm cha nhe!
Lời tôi chưa kịp nói hết thì đã bị cha cắt ngang. Tôi chỉ biết lắc đầu bưng mấy ly cà phê ra bàn cho tụi thằng Hiếu.
Vừa ra đến nơi tôi đã nghe giọng thằng Hiếu và mấy thằng bạn của nó chọc ghẹo mẹ tôi:
– … Thím đúng là trẻ đẹp thật. Con không tin thím là mẹ bạn Thiện luôn đấy!
– Chứ gì nữa! Nhìn thím cứ như gái 18 ấy. Mà con gái bây giờ đứa nào cũng lép xẹp. Phải như thím, mông ra mông, vú ra vú thế này mới sexy.
– Mấy đứa cứ chọc thím không à. – Tôi ngạc nhiên thấy mẹ mình không hề cảm thấy phản cảm trước những lời nhận xét hơi tục tĩu của tụi nó. Thằng Hiếu còn dẻo miệng thêm vào:
– Tụi con nói thiệt. Sau này chỉ ước gì có được một người vợ như thím. Con còn cưới được vợ như thím thì ngày nào cũng sẽ chăm sóc để ẻm sung sướng từ phòng khách lên tận trên giường. Haha…
– Chăm sóc hay hành hạ người ta. – Mẹ tôi đáp rồi cả đám cười lên thích thú.
Tôi thấy chủ đề câu chuyện có vẻ hơi nhạy cảm rồi nên hắng giọng một cái rồi bước ra đặt mấy ly cà phê xuống bàn. Ấy vậy mà tất cả vẫn vui vẻ trò chuyện không ngó ngàng gì đến tôi, xem tôi một người bồi bàn thật sự. Thấy tôi đứng lúng túng bên cạnh, không ai có ý định bảo tôi ngồi xuống nói chuyện chơi, mẹ tôi quay sang bảo:
– Con vô kêu cha đưa tiền đi qua chợ mua thêm trái dưa leo với nửa ký thịt nạc. Chút Hiếu qua nhà mình ăn tối đó con.
Tôi chưa kịp lên tiếng thì một thằng trêu:
– Có thằng Hiếu qua chơi rồi cô còn kêu Thiện mua dưa leo làm chi! Thằng Hiếu có trái dưa vừa dài vừa to, ăn no sình bụng luôn đó cô!
– Thằng quỷ nhỏ này!
Nó nói vậy mà mẹ tôi lại tít mắt cười. Tôi bắt gặp bà còn không kiềm chế được mà đưa mắt liếc nhìn đũng quần của thằng Hiếu. Cả đám hình như cũng nhìn ra được ánh mắt của bà nên tụi nó quay sang nhìn nhau mà nhếch miệng cười. Rồi mấy thằng còn sửa lại tư thế ngồi, hơi ngả người ra sao, nhích mông về trước như cố tình khoe mấy bọc nước mía dày cộm giữa háng.
Mẹ tôi thấy thế thì cắn cắn môi. Xong bà bưng ly nước lên hợp một ngụm rồi vô thức ngồi bắt chéo chân lại. Đám thằng Hiếu làm như không nhận gì điều gì, vẫn cười nói hì hề. Có thằng còn vờ vô ý đưa tay lên sửa sửa lại đũng quần. Đương nhiên là mẹ tôi đã thu vào mắt tất cả những hành động ấy. Tôi quay người đi vào trong khi cuộc trò chuyện giữa họ vẫn tiếp tục, nhưng có vẻ mẹ tôi đã không thể tập trung nữa rồi.
Đến lúc tôi đi chợ mua dưa và thịt về đến quán thì đám bạn thằng Hiếu cũng đã ra về, chỉ còn mỗi thằng Hiếu đang phụ mẹ tôi dọn bàn ghế. Tôi đã quen với cảnh này. Mang tiếng là phụ dọn nhưng nó chỉ lẽo đẽo theo sau mẹ tôi để tìm cơ hội đụng chạm là chính. Còn cha tôi mới là người đang hì hục bưng bê nặng nhọc.
Tôi đã từng đề cập qua thân hình đô con vạm vỡ của thằng Hiếu. Phải bổ sung thêm là nó còn cao ráo nữa. Cùng tuổi nhưng nó cao hơn tôi một cái đầu, cao hơn cả mẹ tôi. Nhiều lần nó đứng nói nói chuyện với mẹ tôi mà cứ cố tình ghé sát vào người bà.
Ban đầu nó còn e ngại trước mặt cha tôi. Nhưng có lẽ thấy ông chẳng phản ứng gì nên nó ngày càng bạo hơn. Đầu tiên là những hành động như vô tình chạm ngực, chạm mông sau lưng cha tôi. Rồi tới những hành động khiêu khích hơn như bẹo má mẹ, vỗ vào mông mẹ mỗi khi bà đi ngang qua. Cha tôi thì cứ như là ông không hề nhận ra tất cả mọi chuyện đang diễn ra xung quanh vậy.
Đi thẳng vào quán thì tôi thấy mẹ đang với tay lấy bịt đường trên đầu tủ kiếng đựng ly. Vừa nhón chân với lấy bà vừa càm ràm cha tôi cứ thích để đồ trên cao thế này. May mắn cho cha tôi là ông đang dọn bàn bên ngoài nên tránh được một hồi cằn nhằn của mẹ. Tôi thấy thế thì định bước tới giúp mẹ, thế nhưng thằng Hiếu đã nhanh hơn tôi một bước.
– Thím để con lấy cho!
Mẹ tôi nghe thế thì cười cười, định lui ra nhường chỗ cho nó lấy thì nó đã bước đến ngay sau lưng bà, áp thẳng đũng quần đang dựng đứng của nó vào mông mẹ tôi.
Trước đó, tôi đã vừa kịp thấy cái đũng quần của nó đang đội căng giữa háng. Tôi như ngây ngốc đứng đó nhìn. Thứ ngăn cách duy nhất giữa mẹ tôi và Thằng Hiếu lúc này là bộ váy mỏng tanh của bà và cái quần thun đá banh của nó.
Thằng Hiếu còn cố tình cạ cạ, đẩy hông ra phía trước như muốn đem cây hàng của nó xuyên qua hai lớp vải mà đâm vào người mẹ tôi. Mẹ tôi thì chắc là do bất ngờ nên bà cũng đứng yên chịu trận. Cũng có lẽ bà đang tập trung để cảm nhận được từng nguồn nhiệt tỏa ra từ khuôn ngực rắn rỏi và củ khoai cứng cáp và nóng bỏng của thằng Hiếu.
Hai người cứ úp thìa và chà sát vào nhau như thế cả buổi mới lấy được bịt đường. Cũng vừa lúc cha tôi bước vào. Nhìn thấy tôi, ông cất tiếng hỏi:
– Thiện đi chợ về rồi à? Sao đứng ngay đây mà không phụ mẹ rửa ly cho nhanh rồi về ăn cơm?
Nghe tiếng cha tôi thì thằng Hiếu vội tách ra khỏi người mẹ. Mẹ tôi như có chút giật mình quay lại nhìn tôi và cha với ánh mắt phức tạp. Tôi cũng quay qua nhìn cha mình với cảm xúc đan xen. Vừa cảm thông, vừa trách móc. Không hiểu cha suy nghĩ gì khi thấy một thằng con trai khác thân mật với mẹ như thế. Chính sự nhu nhược của ông đã làm thằng Hiếu càng ngày càng công khai coi thường ông và lạm dụng mẹ tôi như thế.
Phần 4
Sau khi từ quán cà phê về đến nhà, cha tôi xắn tay áo bắt tay vào làm đồ ăn cho cả nhà. Đây vốn dĩ là việc của mẹ tôi, nhưng từ khi cha mất việc, ông đã chủ động làm hết công việc nhà. Tôi nhìn thằng Hiếu vừa vào nhà đã sà vào ngồi bấm điện thoại trong phòng khách, trong khi cha mình lầm lũi nấu nướng như một người giúp việc trong nhà, thì cũng cảm thấy bất bình thay cho ông. Thế nhưng cảm giác bị thằng Hiếu và đám bạn của nó bắt nạt vẫn còn y nguyên đó khiến tôi không có can đảm đối mặt với nó.
Nhưng điều tôi không hiểu là tại sao cha mình cũng bất lực trước thằng Hiếu – một thằng đáng tuổi con của ông như vậy. Cho dù nó có vạm vỡ, đô con hơn ông, hay cha nó giàu có và quyền lực. Nhưng nếu ông cứng rắn hơn, không cho phép nó vào căn nhà của mình hay tiếp cận vợ con của mình, thì nó cũng không thể làm gì được.
Trong lúc cha nấu cơm thì mẹ tôi đi tắm. Tôi cũng tranh thủ lên phòng thay bộ đồ rồi xuống phụ cha. Đang đi đến giữa cầu thang thì tôi nghe thằng Hiếu lên tiếng nói vọng vào bếp, mắt vẫn không rời khỏi màn hình điện thoại:
– Khát nước quá! Chú lấy dùm con ly nước với.
Tôi trợn mắt nhìn nó. Thằng Hiếu dám sai cả cha tôi đi lấy nước cho nó. Điều làm tôi còn ngạc nhiên hơn là cha tôi vậy mà cũng đi lấy nước. Khi cầm ly nước đi ngang qua cầu thang và bắt gặp ánh mắt khó hiểu của tôi, ông vội quay đi vờ như không thấy. Tôi hậm hực bước nhanh lên lầu, trong lòng dâng lên một cảm xúc xấu hổ và nhục nhã hơn nhiều so với lúc bản thân mình bị bắt nạt.
Khi đi ngang qua phòng cha mẹ, tôi vô thức đưa mắt vào trong thì chợt sững sờ khi nhìn thấy mẹ tôi. Bà vừa tắm xong, đang sấy tóc trước gương, miệng còn ngân nga một giai điệu vui tươi. Sẽ không có gì đáng nói nếu mẹ tôi không khoác trên người bộ đồ ngủ bằng voan mỏng tênh như lá lúa, để lấp ló cặp nhũ hoa sừng sững còn hơi ẩm. Bà có vẻ lúng túng thì chợt bắt gặp tôi đang đứng đó nhìn. Tôi cố gắng nuốt nước bọt để cổ họng bớt khô rát rồi lên tiếng:
– Mẹ, thằng Hiếu đang ở đây, sao mẹ mặc đồ kỳ vậy?
Mẹ tôi như bất ngờ trước câu hỏi của tôi. Tôi cũng nhận ra đây là lần đầu tiên tôi dám lên tiếng “chất vấn” mẹ tôi như thế. Trước giờ cả cha tôi và tôi đều như mắt điếc tai ngơ trước những hành động khiêu khích và tấn công mẹ tôi của thằng Hiếu. Nhưng tôi cảm thấy sự chịu đựng của mình dường như đã đến giới hạn. Tôi cứ nghĩ cha mẹ sẽ nghiêm khắc quát mắng và dạy dỗ thằng Hiếu nhưng họ dường như đã trúng bùa mê thuốc lú rồi. Tôi sợ rằng nếu tôi không lên tiếng hay làm gì đó, tôi sẽ đánh mất gia đình của mình mãi mãi.
Sau một thoáng lúng túng, mẹ tôi bước tới đặt hai tay lên vai tôi, rồi bà ôm tôi một cái thật chặt. Tôi như tan vào mùi sữa tắm thoang thoảng và làn da mát lạnh quen thuộc của mẹ. Đã bao lâu rồi tôi chưa vùi mặt vào khuôn ngực mềm mại của mẹ. Nhưng rồi những hình ảnh làm tình hoang dã giữa mẹ và thằng Hiếu chợt ùa lên trong đầu tôi như một cơn sóng dữ. Đũng quần tôi chợt phản ứng. Tôi vội vàng đẩy mẹ ra, xấu hổ kéo vạt áo, cố ý che đi túp lều nho nhỏ giữa háng.
Mẹ như không nhận ra bất cứ điều gì, bà chỉ nhẹ nhàng nói:
– Thiện, con có thương mẹ không? Con có muốn mẹ vui vẻ không?
– Dạ? Đương nhiên là con thương mẹ, con muốn mẹ vui vẻ. Nhưng mà trước kia mẹ đâu có như vậy…
– Mẹ cảm thấy giống như bây giờ tốt hơn. Trước kia mẹ mỗi ngày đều rất khổ sở… Mẹ cũng không biết nói sao cho con hiểu, nhưng mà bây giờ mẹ mới thật sự vui vẻ.
Đôi mắt mẹ tôi rủ xuống buồn bã:
– Nhưng mà nếu con cảm thấy bị tổn thương thì mẹ sẽ thay đổi. Để mẹ vào thay đồ…
Tôi nhìn thấy mẹ quay lưng định vào lại phòng thay một bộ đồ khác. Nhìn tấm lưng thân thuộc trước mắt, tôi chợt cảm nhận được sự thất vọng và buồn bã trong lòng mẹ. Bà lúc nào cũng yêu thương và nghĩ cho tôi. Khi cha tôi mất việc, bà cũng một tay buôn bán lo cho gia đình. Mẹ đã trút hết nỗi lòng với tôi như thế, tôi thật sự đành lòng vì chút lòng tự tôn vớ vẩn của mình, mà buộc bà phải từ bỏ niềm vui đã từ lâu không có được sao.
– Mẹ, không cần thay đồ đâu ạ! Nếu mẹ thấy vui thì cứ như vậy đi, con không sao đâu ạ.
Tôi vội vã nói. Mẹ tôi nghe vậy thì liền quay lại mỉm cười rạng rỡ.
– Con không sao thật à? Con trai mẹ bây giờ lớn rồi, còn biết suy nghĩ cho mẹ nữa.
Bà vừa nói vừa xoa đầu tôi. Tôi ngại ngùng gạt tay bà ra rồi hỏi:
– Nhưng còn cha thì sao ạ? Con không muốn cha buồn đâu. Con cũng không muốn cha mẹ cãi nhau.
– Cha con không sao đâu… Sau này lớn hơn con sẽ hiểu. Nhưng mà bây giờ con an tâm là cha không buồn đâu. Có khi ông còn vui hơn mẹ ấy chứ!
Nói rồi bà lại cười xoa đầu tôi. Tôi khó hiểu nhìn mẹ mình.
– Thôi được rồi! Cha mẹ sẽ không cãi nhau nữa đâu. Con vào thay đồ nhanh rồi ra ăn cơm.
Nghe mẹ nói thế thì tôi cũng tạm gác thắc mắc của mình mà miễn cưỡng quay lưng về phòng.
Tối hôm ấy, cả nhà quây quần bên bàn ăn cơm. Tôi và cha ngồi một bên, thằng Hiếu ngồi chễm chệ bên còn lại. Thấy mẹ tôi lướt qua trước mặt, nó giơ tay vờ như vô tình bóp bóp mông bà, kéo bà ngồi xuống bên cạnh nó rồi cười dâm đãng:
– Thím ngồi đi thím. Công nhận body của thím chuẩn thật. Mông đít kiểu này thì ai chịu cho nỗi! – Thấy cha tôi vẫn cúi gầm mặt như không nghe thấy gì, nó quay sang hỏi ông.
– Cháu nghe người lớn nói mông to thế này là mắn đẻ lắm phải không chú?
Cha tôi nghe thế thì giật nảy mình, giọng nhất thời run giọng đáp:
– À… ừa!
Có lần tôi nghe bà kể ngày xưa cha mẹ cũng phải khó khăn lắm mới có được tôi. Nghe bà nói do mật độ tinh trùng của cha quá thấp nên không thể đậu thai. Khi ấy cha mẹ có bao nhiêu tiền lại dành hết cho mẹ đi bệnh viện khám và uống thuốc. Cuối cùng trời phật thương nên cha tôi cũng có một đứa con trai nối dõi. Thằng Hiếu thấy cha tôi có vẻ ấp úng thì cười ha ha hỏi tiếp:
– Vậy sao chú thím có mỗi Thiện vậy? Thím còn trẻ như vậy mà sao không tranh thủ kiếm thêm cho Thiện đứa em để vui nhà vui cửa.
Mẹ tôi khinh thường liếc nhìn ông. Cha tôi thì càng lúng túng hơn. Thằng Hiếu được đà làm tới:
– Nếu mà chú có gì khó khăn thì nói con giúp cho nhe. Chú cháu mình như người trong nhà nên không có gì phải ngại. Haha.
Mẹ tôi nhìn thấy tôi có vẻ hơi khó chịu thì lên tiếng ngắt lời thằng Hiếu:
– Thằng nhỏ này cứ chọc thím. Chú thím có Thiện là đủ rồi.
Tôi nghe mẹ nói vậy thì lòng bất giác dâng lên cảm xúc vui vẻ và tự hào. Thì ra mẹ vẫn còn thương yêu tôi như vậy.
Cha tôi thì vẫn im lặng không nói gì. Như thường lệ, với tay bới cơm cho cả nhà. Ông bới một bát thật đầy rồi đưa cho thằng Hiếu trước. Thằng Hiếu đưa một tay nhận chén cơm, nói gọn lỏn như với giúp việc nhà nó:
– Cảm ơn!
Vậy mà cha tôi cũng chỉ im lặng ậm ừ. Cả nhà vừa ăn cơm vừa nói cười trong một bầu không khí gia đình kỳ lạ. Tôi vẫn không thể tin được là thằng Hiếu, từ một thằng chuyên bắt nạt tôi trên lớp, lợi dụng sự ngu ngốc của tôi để lẻn vào cưỡng hiếp mẹ tôi lúc nửa đêm, giờ lại ngồi đây như một thành viên của gia đình.
Tôi cố gắng kéo tâm trí mình ra khỏi dòng suy nghĩ linh tinh. Vừa ngước lên gắp đồ ăn trên bàn thì tôi chợt nhận ra có gì đó mờ ám bên phía đối diện. Thằng Hiếu đang dùng một tay gắp thức ăn, tay còn lại phía bên mẹ tôi thì buông dưới gầm bàn ăn. Mẹ tôi nhìn thấy tôi nhìn sang thì vội bưng chén cơm lên và một cách mất tự nhiên. Người bà cứ nhấp nhỏm không yên, mặt thì đỏ bừng. Tôi quan tâm hỏi:
– Mẹ làm sao thế ạ?!
– À… Mẹ kh… không sao! Con ăn nhiều thịt vào cho cao to giống Hiếu này. – Mẹ tôi vừa đáp vừa gắp một miếng thịt vào chén của tôi.
Tôi khó hiểu quay qua nhìn cha mình thì thấy ông đang cúi gằm mặt ăn. Thằng Hiếu nhìn tôi lúng túng như gà mắc tóc thì nhếch mép cười bảo tôi:
– Thím nói đúng đó. Đàn ông phải to thì mới giữ vợ được!
Câu nói của thằng Hiếu làm cha tôi ho sặc sụa. Còn mẹ tôi thì giật mình đánh rơi đũa xuống sàn. Bà vội đẩy ghế ra rồi chui xuống bàn nhặt đũa. Mẹ tôi vừa nhổm dậy để ngồi xuống sàn thì thằng Hiếu chợt nhíu mày. Rồi nó nhìn xuống gầm bàn và đưa cả hai tay xuống như giữ một cái gì đó. Tiếp đấy tôi thấy nó hơi nhổm mông và ngã người ra sau ghế, lim dim mắt như đang hưởng thụ điều gì sung sướng lắm.
Được khoảng một phút mà mẹ tôi vẫn chưa nhặt đũa xong. Tôi bắt đầu cảm thấy hoang mang, đưa mắt nhìn qua cha tôi thì ông vẫn cúi gằm mặt ăn cơm. Trái tim tôi chợt như dừng một nhịp khi thoáng nghe tiếng nhóp nhép nho nhỏ ngay dưới gầm bàn chỗ thằng Hiếu. Tôi không kiềm được mà cúi xuống gầm bàn nhìn xem mẹ tôi đang làm gì.
Cha tôi cũng giật thót mình trước hành động của tôi. Nhưng tôi không đợi ông lên tiếng thì đã lập tức cúi người xuống nhìn. Tuy nhiên ngay lúc tui vừa cúi xuống thì mẹ tôi cũng đã vội vàng đứng dậy và ngồi lên ghế. Tôi chỉ kịp nhìn thấy đũng quần đang căng cứng của thằng Hiếu và một đốm nhỏ ương ướt ngay giữa háng nó. Tôi lắc đầu như cố xua đi cái hình ảnh tưởng tượng mẹ mình vừa quỳ giữa hai chân thằng Hiếu và vục mặt vào háng để phục vụ cho nó ngay dưới gầm bàn trong bữa cơm gia đình.
Tôi ngồi dậy. Mẹ tôi đang tiếp tục ăn uống như không có chuyện gì xảy ra. Thằng Hiếu thấy tôi đưa mắt sang thì giơ ngón tay cái cười cười một cách khó hiểu.
Cả nhà ăn xong, tôi định phụ cha rửa bát thì ông bảo tôi lên dọn phòng để tối nay thằng Hiếu ngủ lại. Mẹ tôi và thằng Hiếu đi lên phòng khách xem tivi. Trước khi đi nó còn bảo cha tôi:
– Ăn no quá. Chú làm cho con ly chanh muối uống cho tiêu nhe.
– Ừa để chú làm cho chanh muối cho hai thím cháu. Mà Hiếu, con ở lại chú nói cái này…
Thằng Hiếu mang vẻ mặt khó hiểu ở lại. Mẹ tôi đi thẳng ra phòng khách, còn tôi thì nghe lời bước lên lầu dọn phòng. Thế nhưng khi đi đến chỗ khuất của cầu thang dẫn lên lầu, tôi tò mò đứng lại nghe lén cuộc nói chuyện của cha và thằng Hiếu. Im lặng một lúc, cha tôi lên tiếng hỏi thằng Hiếu với một giọng khá cứng rắn và gay gắt khiến tôi phải nhiên.
– Mày nghĩ mày đang làm cái gì vậy?
– Tôi đang giúp chú thỏa mãn vợ chú. Chú còn ý kiến gì nữa?! Chú đừng quên chính chú là người đã kêu tôi giúp chú thỏa mãn vợ mình. Không có tôi thì vợ chú đã ly dị chú để theo thằng khác từ lâu rồi.
Tôi như không thể tin được những gì mình đang nghe. Chuyện gì đang xảy ra trong nhà tôi thế này. Đây có còn là gia đình yêu thương của tôi nữa không. Chính cha tôi là người đã bảo thằng Hiếu tiếp cận mẹ tôi. Trong đầu tôi là muôn vàn câu hỏi. Từ khi nào? Mẹ tôi có biết không, hay hai người đã cùng đồng thuận với nhau về việc này từ lâu mà tôi không biết? Chẳng trách thằng Hiếu lại lộng hành trong nhà tôi như vậy.
– Nhưng tao không bảo mày làm điều đó trước mặt con trai tao! – Cha tôi có nén để không hét lên mà đáp lời thằng Hiếu.
Thằng Hiếu cũng bất ngờ, rồi nó cười ha ha:
– Chú nghĩ con trai chú ngây thơ vậy sao? Cha nào thì con nấy. Có khi nó còn hai tay dâng thím lên cho thằng khác.
Cha tôi nhướng mày không hiểu gì, nhưng cũng đáp lại cứng rắn:
– Tao cấm. Nếu mày còn bày trò trước mặt Thiện như hồi nãy thì thỏa thuận coi như hủy. Mày không cần tới nhà tao nữa.
Phần 5
– Thôi được rồi. Nếu chú đã nói vậy thì con sẽ không tùy tiện nữa. Chú yên tâm.
Thằng Hiếu thấy cha tôi có vẻ căng thì nó cũng dịu giọng nhún nhường. Tôi chợt cảm thấy trong lòng có chút vui vẻ và tự hào vì cha tôi không hề nhu nhược như tôi nghĩ. Thấy cuộc nói chuyện của hai người có vẻ sắp kết thúc nên tôi nén lại những thắc mắc của mình mà đi vội lên phòng.
Tối hôm đó, cả nhà ngồi xem tivi trong bầu không khí im lặng kỳ lạ. Có vẻ ai cũng đang chìm trong sự suy nghĩ của riêng mình. Trong lúc bộ óc non nớt của tôi vẫn đang cố gắng hiểu rõ điều gì đang xảy ra trong nhà mình, tôi nhận thấy mẹ tôi chợt cựa người trên ghế sofa. Bà lại vờ đưa tay đấm đấm vào lưng than nhức mỏi. Thế nhưng điều ngạc nhiên là thằng Hiếu không vào mát – xa cho mẹ tôi như lần trước, mà nó lại than buồn ngủ rồi xin phép lên phòng trước.
Tôi nhận ra ánh mắt thất vọng của mẹ tôi, thế nhưng bà cũng không thể nói gì. Cha tôi thì vẫn chăm chú xem chương trình yêu thích của ông trên tivi. Không hiểu sao nhìn ánh mắt thất vọng của bà, lòng tôi cũng cảm thấy khó chịu kỳ lạ. Tôi đứng dậy, theo thằng Hiếu lên lầu. Vừa thấy tôi bước vào phòng, thằng Hiếu liền lên tiếng:
– Từ ngày mai, tao sẽ không qua nhà mày nữa!
Tôi giật mình rồi vô thức hỏi lại:
– Hả? Còn mẹ tao thì sao?
Vừa nói xong, nhìn qua cái nhíu mày của thằng Hiếu, tôi ngập ngừng sửa lại:
– Còn mẹ “con” thì sao?
Thằng Hiếu nhếch mép cười rồi hỏi lại:
– Mẹ mày không phải còn có ông già vô dụng của mày sao? Mày muốn tao thay ông già mày chăm sóc mẹ mày à?
– Không phải! Tại con thấy có bố qua chơi, mẹ vui vẻ hơn, bớt quạu quọ, cằn nhằn…
– Hồi nãy mày rình nghe tao với ông già mày nói chuyện rồi phải không?
Tôi vừa định chối thì thằng Hiếu đã nói tiếp:
– Tao nghe thấy mày đi vài bước lên cầu thang rồi dừng lại, nên tao cố tình nói hơi lớn tiếng để mày nghe. Mày cũng thấy rồi đó, chính ông già mày bảo tao “chăm sóc” mẹ mày dùm ổng. Tao cũng muốn giúp gia đình mày hạnh phúc hơn thôi. Nhưng nếu ổng không muốn mẹ mày vui vẻ, hạnh phúc nữa thì thôi vậy!
– Ý cha con không phải vậy!
Thằng Hiếu ngồi xuống giường, nhìn tôi hất hất cằm như bảo tôi nói tiếp. Tôi ngập ngừng vài giây rồi nói tiếp:
– Cha con sợ con biết chuyện của bố và mẹ thôi.
– Thế mày định thế nào? Nói với ông già mày là mày biết hết rồi, chính tay mày đã mở cửa để tao với thằng Long vào hiếp bà già mày à?
Tôi nghe thế thì chợt xấu hổ cúi gằm mặt. Thế nhưng nhớ đến gương mặt hạnh phúc của mẹ hồi chiều và vẻ mặt thất vọng của bà vừa nãy, tôi quyết tâm ngẩng mặt lên bảo thằng Hiếu:
– Nếu cha con biết con cũng muốn bố đến, thì ông ta sẽ không phản đối nữa đâu. Con sẽ tìm cách…
– Tao không muốn phải nhìn sắc mặt ông già mày. Thứ đàn ông vô dụng mà con dám lên mặt với tao!
Thằng Hiếu cắt ngang lời tôi. Tôi mặc dù cảm thấy khó chịu khi nghe những lời lăng mạ của nó về cha mình, nhưng nghĩ đến hạnh phúc của mẹ, tôi đành phải nhẫn nhịn gật gù phụ họa.
– Tuy nhiên, nếu mày đã hiếu thảo với bà già mày như vậy, tao sẽ cho mày một cơ hội cuối.
Ngày hôm sau, cả nhà tôi lại ra quán bán như bình thường. Thằng Hiếu cũng xin phép ra về trong ánh nhìn có gì đó tiếc nuối của mẹ tôi. Cả ngày hôm ấy bà luôn mang vẻ buồn bã khó nói. Đến chiều, mẹ bảo muốn đóng cửa quán nghỉ sớm một hôm. Cha tôi mừng ra mặt và nhìn qua tôi nháy nháy mắt. Hôm nay là kỷ niệm ngày cưới của hai người. Chính tôi đã bảo với ông là tôi sẽ tìm cớ rủ mẹ tôi ra ngoài, để ông đi mua quà cho mẹ, sau đó về nhà và nấp trong phòng ngủ để tạo bất ngờ.
Thế nhưng tôi chưa kịp mở lời thì một bóng người quen thuộc đã tấp xe vào quán rồi ngang nhiên bước vào. Vừa nhận ra là thằng Hiếu, gương mặt tươi cười của cha tôi lập tức có gì đó gượng gạo. Thằng Hiếu bước vào cũng chẳng thèm chào hỏi gì cha tôi mà chỉ cười hỏi mẹ tôi:
– Hôm nay trung tâm thương mại mới đang có dịp giảm giá, thím có muốn đi mua sắm với con không?
Mẹ tôi thì có vẻ muốn đi lắm rồi nhưng vẫn nhìn lướt qua cha và tôi. Thấy cha tôi đang định lên tiếng phản đối thì thằng Hiếu nháy mắt ra hiệu cho tôi. Nhớ lại cuộc đối thoại tối qua với thằng Hiếu, tôi cắn răng lên tiếng:
– Đúng đó mẹ! Trung tâm thương mại mới đẹp lắm. Mẹ đi dạo một vòng mua sắm đi, để con với cha dọn quán cho.
Nghe tôi nói như vậy, cộng với vẻ mặt hào hứng của mẹ, cha tôi cũng đành bất lực gật đầu đồng ý. Ông thầm nghĩ dù sao thì kế hoạch của ông vẫn không có gì thay đổi. Nhân dịp thằng Hiếu đưa mẹ đi siêu thị, ông sẽ đi mua hoa và quà cho mẹ. Tôi bảo ông nói dối với mẹ tôi rằng hôm nay nghỉ sớm nên ông muốn qua thăm ông bà và ngủ lại một đêm. Ông muốn dành cho mẹ sự một sự bất ngờ. Nhưng không ngờ, sự bất ngờ ấy lại là dành cho ông.
Đến tối khuya, thằng Hiếu với mẹ tôi cuối cùng cũng về với lĩnh khỉnh đồ. Tôi vội vàng chạy ra xách đồ, đem vô cất. Lúc nhìn thấy hai người, tôi thấy có gì lạ lắm. Tóc mẹ tôi thì rũ rượi, không còn buộc gọn như lúc mới đi. Bà vỗ vỗ đầu cảm ơn tôi rồi giả vờ bảo thằng Hiếu lên phòng giúp bà đấm bóp một lúc. Nói rồi bà đi thẳng lên phòng. Thằng Hiếu theo sau nháy mắt với tôi rồi đưa tay bóp bóp đũng quần một cách dâm đãng. Tôi chỉ biết câm lặng chạy vào phòng mình, nhìn qua lỗ trên vách tường mà hồi hộp rình xem điều gì sẽ xảy ra.
Tối hôm qua thằng Hiếu đã cho tôi xem rất nhiều video clip mà người chồng tự nguyện dâng vợ mình cho người khác thỏa mãn. Nhiều người còn quỳ bên giường tự sướng trong khi xem vợ mình bị chịch. Nó còn bảo tôi đây là chuyện bình thường của nhiều cặp vợ chồng, nhất là khi ông chồng không có khả năng thỏa mãn vợ mình như cha tôi.
Tình dục chính là lý do lớn nhất dẫn đến sự ly hôn. Vậy thì thay vì ly hôn, các cặp vợ chồng đã tìm một giải pháp thỏa mãn cho cả hai. Thằng Hiếu bảo đảm với tôi rằng mọi chuyện sẽ ổn. Đây chính là cách níu giữ hạnh phúc cho gia đình của tôi. Nếu không, chẳng sớm thì muộn cha mẹ tôi cũng ly dị mà thôi.
Những điều thằng Hiếu nói đã thuyết phục được bộ óc non nớt của tôi. Tôi không muốn cha mẹ mình ly dị. Lời nó nói còn vang trong tâm trí tôi:
– Người ta gọi mấy ông chồng như ông già mày là cuckold. Nhưng mà ông già mày còn chưa vượt qua được rào cản tâm lý là mày thôi. Điều cần làm để giúp ổng vượt qua rào cản này là tận mắt chứng kiến cảnh mẹ mày được thỏa mãn bởi một người đàn ông chính hiệu.
– …
– Đương nhiên là ổng sẽ không chịu ngồi im mà nhìn tao chịch mẹ mày. Bởi vậy ngày mai mày phải nói với ổng…
Đó là những gì thằng Hiếu đã nói với tôi. Tôi đưa mắt nhìn phía tủ đồ, nơi cha tôi đang nấp trong ấy. Liệu cha tôi sẽ đối mặt với điều này như thế nào đây? Luồng suy nghĩ mông lung của tôi bị cắt đứt bưởi một giọng nói õng ẹo:
– Đồ quỷ, từ tự đợi thím cởi đồ đã!
– Giờ này còn thím cháu gì nữa em! Tối nay để anh thỏa mãn em thay thằng chồng vô dụng của em nhe. Ngoan, quỳ xuống bú cho anh đi cưng, như mấy hôm cưng phục vụ anh trước mặt chồng con trong lúc ăn cơm…
– Suỵt! Lỡ thằng Thiện nghe thấy sao anh?!
– Haha. Thằng Thiện nó lớn rồi, cũng phải học hỏi cách đàn ông thực thụ chịch gái chứ. Không thôi nó lại vô dụng như thằng chồng già của em! – Thằng Hiếu cười dâm đãng, rồi đưa mắt nhìn về cái lỗ trên tường nơi tôi đang mục kích mẹ mình từ từ quỳ xuống. Bà đưa tay cởi quần thằng Hiếu ra, giải phóng cây hàng to tướng và gân guốc của nó.
Bà nghe thế cũng khì cười, chẳng những không hề có ý định phản bác lại lời nói của thằng Hiếu về cha tôi, mà bà còn đưa tay xuống xoa xoa cửa mình mình như kích thích lắm.
– Để em phục vụ anh yêu nhé! Hồi nãy trong toilet siêu thị hồi hộp quá, vừa bú mà vừa sợ bị người ta phát hiện! Lần đầu tiên em vào toilet nam luôn đó, mắc cỡ muốn chết!
– Haha… hồi nãy đã làm một nháy rồi mà vẫn còn rạo rực vậy à!
– Tại anh không á! Lúc ngồi trên xe cứ đưa tay ra sau khều móc người ta! – Mẹ nũng nịu ngước nhìn gương mặt đẹp trai đểu cáng của thằng Hiếu, rồi lại vụt mặt vào háng của nó mà tận tình chăm sóc.
Cho dù đã nhiều lần tưởng tượng ra cảnh mẹ bú chim thằng bạn mỗi lần bà chui xuống bàn ăn lau nước hay nhặt đồ, nhưng lần đầu tiên được nhìn thấy tận mắt như thế này cũng đã quá sức chịu đựng của tôi rồi! Tôi lôi con cái của nợ nhỏ xíu của mình ra sục sục.
Tôi nhìn vào cánh tủ quần áo đang khép hờ mà không biết cha tôi đang trong cảm thấy thế nào khi nhìn thấy cảnh tượng này. Ông đã ngủ quên trong tủ áo do đợi mẹ quá lâu, hay ông cũng đang như tôi, lặng lẽ quan sát vợ mình đang thỏa mãn cho nhân tình trẻ bằng chiếc lưỡi điêu luyện.
Mẹ tôi lúc thì đưa lưỡi đánh một vòng quanh đầu khấc, lúc thì ngậm cả cây hàng tận gốc làm thằng Hiếu cứ hít hà thỏa mãn. Rồi mẹ lại nhã ra, rê lưỡi liếm một cái dọc theo các đường gân to dài. Thằng Hiếu lùi lại ngồi xuống giường, dang rộng háng ra. Mẹ tôi lại từ từ bò lại, vụt mặt vào liếm dái nó rồi năn nỉ:
– Chơi em đi anh! Em chịu hết nỗi rồi!
Thằng Hiếu lôi bà để nằm ngửa trên giường, tay xoa xoa mép bướm làm bà cứ rên ư ử. Nó nhìn mẹ tôi nhếch mép cười như nhìn một món đồ chơi của mình. Thấy cửa mình của bà đã lênh láng nước, nó lấy cây hàng gân guốc chà lên chà xuống điểm G của bà rồi hỏi:
– Chịu hết nỗi rồi sao?! Nói cho anh nghe, giữa anh với thằng chồng vô dụng của em, em chọn ai!!!
– Dạ! Em là chọn anh! Chồng em chưa bao giờ thỏa mãn em. Không phải vì thằng Thiện thì em đã bỏ ổng từ lâu rồi. A, sướng quá! Đút vào đi anh!
– Haha… Muốn chọn anh thì phải làm con đĩ của anh đã! Nói đi! Em có phải con đĩ của anh không?!
– Dạ vâng! Em là con đĩ của anh!
– Đồ con đĩ hư hỏng bỏ chồng theo trai! Tao giã nát bướm mày! – Vừa nói, thẳng Hiếu vừa đâm lút cán vào người mẹ tôi. Rồi nó giã bành bạch vào cái lỗ đã từng sinh tôi ra. Hai tay nó cũng không buông tha cặp vú đầy đặn của bà. Nhào nặn chán chê, nó còn đưa miệng lên cắn thật mạnh vào núm vú.
Mẹ tôi như nấc nghẹn, rên rỉ từng hồi dưới từng cái nắc của thằng Hiếu. Hai chân bà cũng kẹp chặt lấy cái hông rắn rỏi của nó, các ngón chân thì co quắp lại như một đứa nghiện lên cơn.
Chơi tư thế này chán chê, nó lại đổi sang tư thế khác. Nó nằm ngửa, bắt mẹ tôi leo lên tự nhúng. Bà cũng ngoan ngoãn leo lên, để cây hàng khủng của thằng Hiếu trượt vào người bà, rồi đưa đẩy cái mông như muốn vắt khô hai hòn dái của nó. Nhìn dương vật trần trụi của thằng Hiếu từ từ tiến vào người mẹ mà tôi suýt không kiềm được mà xuất tinh.
Mẹ tôi càng nhún càng hăng. Thằng Hiếu cũng hẩy mông lên hưởng ứng theo từng nhịp nhúng của mẹ. Nghe giọng mẹ tôi đứt quãng:
– Em hết nỗi rồi! Sướng quá anh Hiếu ơi! Đâm sâu hơn đi anh! Bắn vào em đi anh!
Thằng Hiếu sắp tới giới hạn rồi, nó lật mẹ tôi lại rồi nhấp như vũ bão.
– Con đĩ dâm này! Tao chịch nát bướm mày! Đẻ cho tao đứa con nhé!
– Dạ vâng! Em sẽ sinh con cho anh! Bắn thẳng vô tử cung em đi anh!
Tôi phóng tinh ào ào tại chỗ khi nghe những lời tục tĩu mà mẹ với thằng Hiếu dành cho nhau! Cảm giác kích thích vào từng tế bào. Không biết thằng Hiếu huấn luyện bà từ khi nào, để bà có thể nói ra những lời dâm dục một cách không ngại mồm như vậy!
Rồi thằng Hiếu cũng gầm lên, đâm một cái thật sâu vào người mẹ tôi. Hông nó giật giật như rót tới giọt tinh cuối cùng vào người bà. Rồi nó đổ ập xuống người mẹ. Hai người dành cho nhau một cái hôn thật nồng nàn rồi ôm nhau chìm vào giấc ngủ…
Tiếng thở dốc của cặp tình nhân từ từ ổn định lại. Căn phòng ngủ của cha mẹ tôi bây giờ tràn ngập mùi tình dục. Tôi đưa mắt về cánh tủ, nơi cha tôi đang nấp đằng sau ấy với hoa và quà, muốn dành bất ngờ cho vợ trong dịp kỷ niệm ngày cưới. Vậy mà chính ông mới là người nhận lại bất ngờ lớn nhất.
Một lúc sau, nghĩ rằng mẹ tôi và thằng Hiếu đã say giấc sau một cuộc làm tình hoang dại, cánh cửa tủ nhẹ nhàng mở ra. Cha tôi từ trong bước ra với một mái tóc bù xù và quần áo xốc xếch. Thậm chí khóa quần cũng mở bung ra.
Cha tôi đứng dưới chân giường, nhìn đôi tình nhân đang trần truồng ôm ấp nhau một lúc, rồi cúi mặt lửng thửng bước ra ngoài. Cha không biết rằng, khi ông vừa quay đi thì thằng Hiếu đã mở mắt dậy nhìn tấm lưng còm của ông mà nhếch mép cười thâm hiểm!
Nó biết, từ lúc ông quyết định im lặng bước chân ra khỏi căn phòng ngủ của vợ chồng mình, nhường vị trí vốn dĩ là của ông lại cho thằng con trai khác, thì ông không còn tư cách là một người đàn ông của gia đình này nữa rồi!
…
Còn tiếp…
- Nhận đường liên kết
- X
- Ứng dụng khác
Nhận xét
Đăng nhận xét