Bài đăng nổi bật
Bốn thế hệ là vợ của tôi
- Nhận đường liên kết
- X
- Ứng dụng khác
Phần 1: Cuộc giao hoan đầu đời
Năm tôi 13 tuổi thì ông ngoại tôi mất. Hình ảnh ông vẫn luôn hiện hữu trong mắt tôi. Một ông già 86 tuổi quắc thước, da dẻ hồng hào, râu tóc bạc trắng như cước. Ông ra đi nhẹ nhàng sau giấc ngủ đêm. Sáng ra thấy bà ngoại khóc ầm lên gọi mẹ và tôi dậy vì lay gọi mà ông đã lạnh giá toàn thân cứng đơ và trắng bệch. Đám ma ông cũng diễn ra như các đám khác trong cái xóm núi hẻo lánh và thưa thớt vài ba nóc nhà xa cách nhau đến gọi to cũng không nghe thấy… Người ta bảo chết như ông là sướng. Không đau đớn thân xác và nhàn nhã cho vợ con. Vợ ông – Bà ngoại tôi khi ấy mới 44 tuổi, còn mẹ tôi thấy bảo mới chưa đến 30. Ai cũng bảo bà với mẹ như hai chị em. Mà hai người giống nhau như hai giọt nước. Cũng chẳng ai bận tâm hay thắc mắc vì sự chênh lệch tuổi tác của hai vợ chồng ông bà ngoại. Có một điều tôi không dám hỏi mẹ & bà thêm lần thứ hai về người đàn ông của mẹ và là bố đẻ của mình là ai. Vì cả hai người đều nghiêm cấm tôi hỏi lần nữa nà chỉ nói cụt lủn: “Khi nào lớn khắc biết!”
Mới 13 tuổi nhưng cuộc sống đã rèn cho tôi sức vóc của một chàng trai, ngoài buổi đi học ở trường huyện cách nhà 5 cây số với đôi chân không biết mệt vì không được nhàn hạ như những đứa cùng lớp.
15 tuổi, đang học lớp 9, tôi nói với bà và mẹ là bỏ học để ở nhà giúp bà và mẹ. Hai người dù không muốn nhưng cũng đồng ý. Cũng chẳng ai bày vẽ và như một bản năng của con đực, tôi đã biết nhìn soi mói vào vóc dáng một người khác giới dù người đó là đứa bé gái, đứa bạn gái hay 1 người phụ nữ lớn tuổi. Tất nhiên có cả bà ngoại và mẹ là hai người đàn bà gần gũi và giáp mặt hàng ngày. Để rồi nhen nhóm, lớn dần trong tôi những ham muốn tình dục.
Một chiều nọ, tôi nằm trên giường bà như mọi khi tôi thường ngủ chung với bà mà rất ít khi được nằm cùng mẹ. Hôm ấy cả bà và mẹ đang làm cỏ ngoài vườn và thu dọn đám cành cây tôi vừa chặt tỉa để làm củi đun. Nằm gối đầu lên cái gối của bà, cảm thấy cộm cứng bên dưới chưa không êm mềm như mọi khi. Tôi lật gối và thấy 2 cuốn sách cũ kỹ đã ố màu. Quyển phía trên có tựa đề Vụ án thành Pari, quyển còn lại có tựa đề Người tình trong giấc mơ đêm.
Vụ án thành Pari thì tụi lớp tôi đã thì thầm kháo nhau về nội dung để rồi mặt, má cứ đỏ lên. Tụi con gái thì e thẹn mà mắt cứ long lanh, lúng liếng vẻ đĩ thõa, dâm dục…
Tôi lật nhanh vào trang sách bị gấp góc đánh dấu trang đang đọc. Ánh sáng từ ngoài sân nắng ban chiều soi rõ từng hàng chữ theo mắt tôi lướt đọc. Đúng vào đoạn tả cảnh cậu bé thiếu niên đang được bà phu nhân hướng dẫn làm tình với bà. Tôi thấy bứt rứt và bức bối nơi háng mình. Cái dương vật bất trị của tôi cứ cương lên, nóng rực và “cứng như cục sắt nguội”, đúng như đoạn văn tả trong cuốn truyện. Tôi vừa đọc, vừa như vô thức nắm ċặċ mình mà vuốt ve, mà rạo rực, mà kích thích như cậu thiếu niên trong câu chuyện.
Bất ngờ một bàn tay nắm lấy tay tôi và giằng cuốn sách ra. Tôi ngước lên nhìn. Thì ra bà ngoại về từ lúc nào, đến ngồi bên tôi tự bao giờ mà tôi không biết. Tôi cứng đơ người vì ngượng và chẳng kịp rút tay ra khỏi cạp quần vẫn đang nắm lấy cái dương vật chẳng chịu mềm đi. Tôi chường mặt ra để sẵn sàng chịu mắng mỏ hoặc tát vả từ bà…
Nhưng bà im lặng không nói gì. Một lúc sau bà thở dài và hỏi nhanh: “Cháu đã biết gì đâu mà đọc sách người lớn…” Rồi bà túm cái cổ tay tôi đang còn nằm trong cạp quần từ từ rút ra. Nhưng chẳng hiểu sao không ra khỏi đc. Có thể do tôi như vô tình giữ chặt hoặc do bà chỉ có ý ngăn cản sự tự sướng của tôi để không tiếp diễn…
Tôi im lặng nhắm mắt. Phần vì sợ, phần nhiều vì ngượng. Bà nhẹ nhàng hỏi trong khi tay bà vẫn chưa buông cổ tay tôi:
– Cháu thấy gì? Có thích không?
Tôi gật đầu mà vẫn không dám mở mắt ra. Một hơi thở nóng hổi phả vào vành tai và má tôi. Bà thì thào gọi tên tôi mà như từ nơi xa lắm:
– Dương thích thì bà… cho đấy!
Tôi bừng tỉnh và vội vã như sợ bà bỏ đi:
– Cháu… cháu thích ạ!
Như chỉ chờ có thế, bà đổ ập lên người tôi. Hổn hển hôn và hối hả cởi quần áo tôi ra. Bà vồ vập và cuống quýt nắm dương vật tôi mà vuốt, mà nắn và đưa lên miệng để mút. Cặc tôi giật giật trong miệng bà. Tôi cũng vùng dậy đè nghiến bà xuống giường, tụt nhanh quần bà xuống tới gót chân và hấp tấp ấn cái buồi vào cửa Ɩồŋ nhầy nhụa nước nhờn của bà. Một tiếng ót rất nhỏ và trơn. Một tiếng rên từ cuống họng bà. Bà ưỡn mông đón hứng những cú dập đầu đời của đứa cháu ngoại 15 tuổi. Tôi cứng mông và như bị vỡ òa sức khi những cú giật sau mỗi loạt tinh khí bắn sâu vào trong Ɩồŋ bà. Bà ôm ghì lấy lưng tôi và cựa quậy đôi chân để đẩy cái quần ra khỏi gót. Bà hấp háy đôi mắt sáng rực trong bóng chiều nắng đã nhạt dần…
– Khiếp! Hăng như trâu cà. Tưởng chưa biết gì mà sao thạo thế?
Tôi đã hoàn sức lại và muốn tiêp. Bà bảo:
– Hượm đã! Để người ta cởi hết ra cho mà ngắm đã. Liệu có đủ sức không…
Rồi bà cởi bỏ hết cả áo ra, trần truồng và tênh hếnh, ngồn ngộn gọi mời.
Giờ tôi mới được ngắm nhìn thân thể bà. Trắng nõn và đầy đặn. Cặp vú to tròn cá núng nính, thây nẩy mỗi khi bà xoay mình…
Tôi vồ lấy cặp vú ấy mà nắn bóp. Tôi cúi mặt xuống cặp vú ấy mà hôn hít bú mút. Mùi mồ hôi của bà như kích thích, như gạ gẫm. Tôi lướt lưỡi dần xuống Ɩồŋ bà, liếm dọc khe và lách lưỡi vào đúng như cách cậu thiếu niên trong cuốn sách vừa đọc trộm.
Bà vừa thở, vừa rên, vừa nói:
– Dương ơi! Cho bà lần nữa đi! Nhanh lên…
Tôi lại bừng bừng và hùng hục địŧ, lại nghệt mặt rúm mông để xuất tinh. Sau 3 lần liên tục mới chớm thấy oải. Bà bảo:
– Thế thôi đã nhé. Để dành lần sau…
Bà ôm tôi thật chặt và thì thầm:
– Yêu không? Đừng bỏ nhé! Bỏ thì buồn lắm…
Bà chỉ nói trống không, không chủ ngữ. Nhưng tôi biết rõ bà nói gì.
Tôi hôn miệng bà, lưỡi tôi ngoắng cuộn lưỡi bà. Tóc bà rối tung vì tay tôi vò. Tôi lại nhét buồi vào Ɩồŋ bà lần nữa. Bà kêu lên:
– Ối giời ơi! Sao mà sướng thế này! Dương ơi! Đừng bỏ Thủy (tên của bà) nhé! Thủy yêu Dương quá! E… m… em muốn chồng quá Dương… á á… ơi.
Tôi xuất tinh và vừa thở vừa nhìn vào mắt bà:
– Không! Cháu không bỏ bà đâu. Cháu muốn lúc nào cũng được… địŧ nhau với bà ngoại.
Bà cười hí hí và véo tai tôi:
– Địt nhau mấy choác rồi mà cứ bà bà cháu cháu thế này à? Rõ ngượng. Dương gọi Thủy là vợ đi!
Thế là từ đây chàng thiếu niên 15 tuổi đã có vợ 46 tuổi mà trước buổi nay cậu vẫn gọi là bà ngoại.
Bà nhẹ nhàng mặc quần áo chi bà và cho tôi:
– Mặc vào đi anh! Kẻo mẹ Thái về biết thì chết. Rồi vợ lại cho…
Phần 2: Đứa con & người bố nhí
Tôi và Thủy (bà ngoại) cứ hễ mẹ tôi ra khỏi nhà là lại lao vào nhau cuồng si. Bà cũng dâm thật. Với cái tuổi hồi xuân và lâu rồi không được ân ái nên bà luôn đòi hỏi. Mỗi khi bên nhau kể cả có mặt mẹ tôi bà cũng bất chấp cứ nhìn tôi đắm đuối.
Một tháng sau, bà vạch cặp vú đã thâm quầng bảo tôi:
– Dương sắp làm bố rồi đấy. E… m nghén quá, thấy mùi cơm là muốn ói.
Tôi cuống quýt mà chẳng biết làm gì.
– Chồng mua khế chua cho vợ đi! Có khi là con gái vì giống hồi có mang cái… à mẹ Thái.
Tôi ân cần và làm mọi việc bà chỉ bảo. Từ mút vú “cho thông sữa và cho em sướng…” đến những việc mà bà nghĩ ra và muốn làm nũng. Tôi làm hết chẳng nề hà. Tôi thấy mong chóng thấy ngày bà sinh con.
Một lần, sau cú địŧ nghiêng kiểu úp thìa vì bụng bà to rồi.
“Nằm đè lên bụng em không chịu được Dương ạ!”
Bà ôm tôi thì thào kể chuyện… Mà như bà bảo: “Chưa dám nói với ai. Cứ canh cánh trong lòng. Nay có chồng mới được nói ra cho nhẹ”.
Bà kể:
‘Bố đẻ của mẹ Thái, ông ngoại của chồng cũng chính là bố đẻ ra em. Mẹ em – bà ngoại của anh không ai khác chính là mẹ ruột của ông. Bà góa bụa khi ông đầy 17 tuổi, lúc đó bà mới ba lăm. Cuộc sống hồi ấy khó khăn vất vả lắm chứ không được như bây giờ. Ông dù đẹp trai to khỏe nhưng chẳng nhà nào muốn gả con gái cho vì nhà ông quá nghèo lại cảnh mẹ góa con côi. Ế vợ là vì thế…
Năm ông đã ở trên 30 thì bà tuổi bà đã trên 50. Hai mẹ con ra đụng vào chạm rồi bà có chửa với chính con trai mình ở cái tuổi ít ai còn sinh đẻ được. Đẻ ra em (Thủy) khi mẹ đã già và ông cũng không còn trẻ nữa.
Năm em 10 tuổi thì bà mất khi đã cao tuổi do cảm mạo thương hàn. Năm em 16 tuổi thì ông đã 53. Thương bố và mẹ (mà đáng ra là bà nội) nên em chủ động ăn nằm với bố để đẻ ra mẹ Thái đấy. Rồi cũng chính ông chẳng biết bằng cách nào lại tằng tịu với con ruột f2 của mình. Với ông em là con và là vợ. Còn mẹ Thái thì vừa là con gái, vừa là cháu ngoại lại là vợ của ông. Mẹ Thái đẻ ra anh. Như vậy với anh thì ông vừa là ông ngoại, cụ ngoại lại vừa là bố đẻ đấy Dương ạ! Nhà mình rắc rối như mớ bòng bong. Nay cháu ngoại của Thủy lại làm chồng Thủy, là bố ruột của đứa con trong bụng em đấy, mình ạ!’.
Đầu tôi cứ ong ong vì mớ bòng bong quan hệ loạn luân. Đâu là đầu mối? Đâu là khởi nguồn? Một người sắm diễn mấy vai?
Nghĩ lắm mệt đầu. Tôi tặc lưỡi bảo bà:
– Rắc rối thế có cần phải sắp xếp để làm gì khi chồng làm đúng việc chồng, vợ làm phận sự của vợ? Rồi tôi ôm ấp và hôn lên cái bụng căng tròn của bà ngoại, bên trong là đứa con của hai bà cháu, hai vợ chồng tôi.
Rồi bà sinh con gái. Mẹ tôi đặt tên là Bình…
– Chị là Thái thì em là Bình cho có cuộc sống thái bình, yên ấm. Mẹ tôi bảo thế. Tôi và và vui nhận cái tên của bé. Cô con gái bé bỏng và xinh như búp bê của tôi với bà ngoại mình.
Rồi một ngày hai năm sau đó, tự dưng mẹ hối tôi đi tìm để lấy cô vợ…
“Mười tám rồi đấy! Lấy vợ đi kẻo rồi lại ế như…”
Mẹ bỏ lửng câu nói. Nhưng cả bà ngoại và tôi đều hiểu. Mà hình như mẹ cũng lờ mờ đoán ra bố bé Bình là ai. Có lần cả nhà ngồi ăn cơm, mẹ tôi chống đũa nhìn bé Bình rồi nhìn tôi. Nói bâng quơ:
“Giống nhau phết! Giỏ nhà ai quai nhà ấy! Cứ như hai bố con chứ ai bảo là Dì & Cháu?”
Bà ngoại và tôi nhìn nhau không nói gì. Những lúc mẹ vắng nhà là tôi ôm bé Bình nằm ngủ bên cạnh bà. Tôi bảo:
– Vậy cho con nó bén hơi bố mẹ, Thủy ạ!
Thủy nhìn tôi với ánh mắt trìu mến, yêu thương.
Bà dụi đầu vào ngực tôi nói khẽ:
– Sang năm con gái 2 tuổi rồi. Chồng cho em đẻ đứa nữa nhé kẻo già mất rồi.
Sang năm Thủy – Bà ngoại tôi, vợ tôi đã là 48 rồi. Thương bà quá. Tôi gật đầu:
– Anh cũng muốn thế cho đông vui cửa nhà. Mà… Thủy này! Hay là làm thế nào để mẹ Thái đẻ con cho anh nhỉ?
Bà ngoại tròn mắt nhìn tôi, hỏi:
– Chồng nói thật chứ? Để em tỉ tê với mẹ Thái xem sao.
Từ cái ngày hai bà cháu tôi địŧ nhau và nhất là từ khi bà có chửa với tôi và đẻ con Bình cho tôi thì bà không gọi mẹ là con Thái hay cái Thái nữa mà cứ chỉ gọi là “Mẹ Thái” rất đa nghĩa theo cách hiểu của mỗi người.
Đêm giao thừa.
Không biết bà có nói gì với mẹ không mà mẹ gọi tôi vào cùng thắp hương trước bàn thờ. Mẹ giục:
– Con khấn đi! Cầu ước điều gì thì cứ nói ra.
Cầu mong, ao ước cho cuộc đời, cuộc sống gia đình thì nhiều lắm. Tôi chả biết bắt đầu từ đâu. Thấy tôi im lặng, mẹ ghé tai tôi nói nhỏ:
– Dương để mẹ cầu khấn trước cho mà khấn theo nhé!
Rồi mẹ đọc trôi chảy một mạch dài lê thê. Tôi chỉ nghe rõ đoạn khấn mẹ nói chậm rãi và rành rọt:
– Chúng con lạy ông bà, lạy bố, lạy anh phù hộ độ trì và vun đắp cho chúng con yên ấm với tình yêu mà chúng con sẽ dành cho nhau. Con đàn cháu đống quây quần, đoàn tụ không bao giờ xa rời hay chia lìa lứa đôi…
Tôi cứ thế khấn theo mà chưa kịp nghĩ tới những ý tứ trong đó.
Xong, mẹ kéo tôi sang buồng mẹ:
– Tối nay Giao thừa. Dương ngủ đây với mẹ nhé. Bao nhiêu năm mẹ giường đơn, gối chiếc rồi. Tủi lắm!
Rồi mẹ ôm mặt khóc tức tưởi. Tôi mủi lòng của muốn khóc theo. Tôi dang tay ôm mẹ vào lòng. Mẹ tin cậy gục đầu vào ngực tôi. Một lúc sau, mẹ ngước đôi mắt đỏ hoe và đẫm nước nhìn tôi.
– Dương ơi! Hôn mẹ đi!
Tôi không kịp nghĩ nhiều hơn là nâng cằm mẹ lên và hôn môi mẹ. Mẹ như đã chờ đợi phút giây này từ bao lâu nay rồi nên hào hứng há miệng cho lưỡi tôi tìm lưỡi mẹ. Mẹ mút lưỡi tôi chùn chụt và như say ngả người nằm ngửa xuống giường. Kéo tôi đổ nằm trên bụng. Tôi thành thạo thao tác mơn trớn. Thành thạo được vậy là nhờ có Thủy dẫn đường. Đêm đó mẹ con tôi dành và hiến dâng cho nhau tất cả. Cuồng nhiệt, đắm đuối. Si mê và hoang dã như hai con vật cái – đực vào mùa giao phối vậy.
– Dương ơi! Từ nay con là chồng của mẹ rồi. Em muốn sinh con cho anh. Yêu anh, thèm khát anh từ bao năm rồi mà phải nghiến răng, bấm bụng. Chẳng đêm nào yên giấc. Em thừa biết anh và bà ngoại đã nên duyên chồng vợ và có con với nhau. Em quyết phải có được anh. Dương yêu Thái nhiều không?
– Nhiều! Nhiều lắm! Thương mẹ, muốn mẹ mà chả biết bắt đầu thổ lộ tình cảm từ đâu…
– Ơ! Đã thế này mà còn mẹ con gì? Chồng ơi! Chồng địŧ em đi! Chồng địŧ bù cho em quãng thời gian cô quạnh chăn đơn gối chiếc đi! Em yêu chồng lắm…
– Anh cũng thương Thái, yêu Thái. Anh sẽ xứng đáng với tình yêu vợ Thái dành cho anh.
Suốt mấy ngày Tết tôi lăn lộn với hai người đàn bà của tôi. Phải nói rằng cả bà ngoại và mẹ tôi đều có vóc dáng tuyệt thế giai nhân và biết chiều chuộng, biết làm tình khiến cho con đực duy nhất trong nhà luôn đắm đuối, khiến ông chồng 20 tuổi của hai nàng luôn toại nguyện và hứng khởi mỗi khi “xung trận”.
Tôi biết thời điểm này, năm nay cả hai đều khao khát mong muốn có thai. Nên tôi điều tiết việc quan hệ tình duch rất hài hòa với cả bà ngoại và mẹ – Hai bà vợ hai thế hệ của tôi.
Trẻ hơn và mãnh liệt hơn lúc địŧ nhau nên Thái (Mẹ tôi) hoan hỉ báo tin có bầu trước Thủy (Bà ngoại tôi) hai tháng. Tôi vui lắm dẫu biết rằng sẽ vất vả chăm hai bà bầu, hai bà đẻ nhưng có tình yêu bà cháu, mẹ con của hai bà vợ thì tôi sẽ vượt qua chu đáo và nhẹ như lông hồng.
Tôi đã nghiện nặng mùi Ɩồŋ và hương vú của cả hai. Chỉ cần nghĩ đến các nàng là ċặċ tôi đã cửng ngỏng lên rồi.
Cuối thu năm ấy, khi con Bình đã biết tự xúc cơm ăn, biết đi vệ sinh và luôn đòi bố lau rửa cho thì lần lượt Thái rồi đến Thủy sinh con.
Thái sinh con gái. Tôi đặt tên là Hòa. Thủy sinh con thứ 2 lúc đã qua tuổi 48 nhưng thằng bé bụ bẫm, chắc khỏe. Thủy bảo:
“Mẹ già nhưng con không cọc vì có bố trẻ!”
Tôi đặt tên thằng cu con của mình là Tuấn.
Mọi việc kinh doanh kiếm tiền và chăm sóc con gái lớn với hai vợ cùng hai con nhỏ tôi đều làm chu toàn. Thủy và Thái thấy yên tâm về mọi bề. Cũng chẳng biết từ bao giờ mà hai mẹ con họ cứ xoắn xuýt gọi nhau là chị em.
Thủy bảo:
– Sao có thể gọi nhau là mẹ con được khi cả hai chị em cùng chung hai đời chồng, cùng sinh con với cùng một người nhỉ?
Thái vừa nựng con vừa cười tươi như hoa tán đồng:
– Thật đấy chứ! Chung chồng, chung con cũng chỉ có chúng ta, chỉ có ở nhà mình.
Được cái ở vùng quê nên mọi thứ chi tiêu không mấy đắt đỏ, tốn kém. Với số tiền bao năm cả 3 người chung sức đồng lòng và chi tiêu chừng mực nhưng không kham khổ nên gia đình nhỏ của chúng tôi vẫn dư dả, sung túc.
Phần 3: Người chồng mẫu mực
Việc của tôi hàng ngày là sáng sớm dậy thể dục thể hình rồi vào bếp lo bữa sáng cho cả nhà rồi đưa bé Bình đi mẫu giáo gần cửa hàng kinh doanh của gia đình tôi ở ven thị trấn.
Một lần nghe tôi kể rằng mấy người trêu tôi rằng tôi đưa em đi mẫu giáo chứ không phải là con vì tôi mới 18 trẻ măng.
Thủy và Thái bàn nhau rồi nói với tôi:
– Hay là từ nay chồng cứ nhận các con là em đi cho người ta đỡ dị nghị, trêu chọc.
Thế cũng được! Nay mai các con lớn thì nói rõ sau.
Bé Bình mới biết nói chưa sõi và còn nhỏ nên thấy mẹ Thủy bảo gọi tôi là anh thay vì gọi là bố thì cũng nghe theo. Từ đấy bố con tôi cứ anh và em mà xưng hô.
Rồi lũ trẻ cũng lớn dần. Tôi cũng đỡ việc vì có bà ngoại và mẹ cáng đáng thêm. Việc kinh doanh cũng thuận buồm xuôi gió và việc quan hệ tình dục của tôi với hai bà vợ vẫn đều đặn và luôn bừng bừng dâm khí của cả 3 người. Thủy đã ngoài 50 tuổi nên mặc dù địŧ nhau vẫn hăng hái thường xuyên mà không chửa đẻ thêm nữa.
Bà bảo:
– Đẻ với chồng hai đứa con có nếp có tẻ là em mãn nguyện rồi. Muốn chửa đẻ nữa cũng chịu nhưng em muốn luôn được chồng ân ái.
Tôi bảo:
– Anh sẽ làm tốt chức năng của người chồng tốt và bình đẳng với hai vợ và là người cha tốt của các con. Cả hai đều là vợ yêu của anh, các con đều là con chung của chúng mình không phân biệt con của mẹ Thủy hay mẹ Thái.
Cuộc sống gia đình tôi cứ yên ấm và bình dị đi lên. Không hề có sự cãi cọ, ghen tuông hay lục đục trong nhà. Dù ít tuổi nhưng những ý kiến của tôi đưa ra bao giờ cũng rất đúng có sức thuyết phục và hai bà răm rắp thực hiện.
Con Hòa và thằng cu Tuấn lên 2 thì mẹ tôi (Thái) báo tin mừng rằng bà đã có bầu. Cả nhà vui lắm. Những ngày mẹ mang bầu thì địŧ nhau thưa hơn. Tôi dồn sức yêu sang cái Ɩồŋ của bà ngoại (Thủy). Có tuổi rồi nên Ɩồŋ của Thủy dần ít nước nhờn. Bà đau rát mỗi khi tôi đút cái buồi to dài của mình vào âm đạo mà dập bằng sự hào hứng và sức trẻ của trai mới ngoài đôi mươi. Tôi biết Thủy đau nên phải tìm mọi cách nhẹ nhàng và thủ thuật tình trường để vừa đáp ứng được nhu cầu của Thủy vừa thỏa mãn dâm độ của tôi. Thi thoảng tôi lại sang địŧ mẹ đang có chửa vượt mặt. Thái vẫn chiều chuộng và hưởng ứng nhưng ngại va chạm vì sợ ảnh hưởng đến thai nhi. Đến kỳ Thái sinh đôi cho tôi hai đứa con một trai, một gái mũm mĩm và xinh xắn. Phải nói rằng sữa của cả hai bà đều chất lượng nên đứa con nào cũng khỏe mạnh, bụ bẫm dễ nuôi chẳng thấy ốm đau gì, chỉ sốt nhẹ khi mọc răng. Rồi mẹ lại sinh tiếp cho tôi hai đứa con nữa. Chúng lớn lên trong sự yêu thương chiều chuộng và dạy bảo nghiêm khắc của “anh Khắc” và hai mẹ Thủy + Thái. Vậy là năm tôi 27 tuổi đã có 7 đứa con 3 trai & 4 gái. Hai chị em Bình +Tuấn là do bà ngoại Thủy đẻ với tôi. Còn 5 đứa con từ bé Hòa lớn rồi đến cái Hoàn song sinh với cu Tú, tiếp theo là bé Hương rồi cu Thành. Cả 7 đứa con vẫn quen gọi tôi là “anh Khắc”. Suốt ngày bẩm báo, kể lỗi của anh này, em nọ chị kia với “anh Khắc” để chờ phân xử mà chẳng kể với hai mẹ Thủy + Thái. Tôi bà ngoại và mẹ bao nhiêu thì thương từng đứa con của mình do hai bà sinh ra cho tôi bấy nhiêu. Thưa hơn 4 ₫ận sinh trước, lần này Thái có chửa khi cu Thành đã 5 tuổi. Mỗi lần nằm bên mẹ, Thái lại đưa tay tôi lên xoa bụng căng tròn của mẹ. Bà nói:
– Em muốn sinh thêm cho anh thằng cu nữa cho đủ tứ tử tránh câu “tam nam bất phú” nhé!
Tôi gạt đi, bảo:
– Con nào cũng tốt mà em. Miễn là con khỏe, mẹ khỏe là cả nhà mừng rồi. Rồi mẹ sinh con trai thật. Tôi đặt tên con mình là Công. Bốn đứa con gái của tôi lần lượt là: Bình >Hòa > Hoàn > Hương.
Bốn con trai theo thứ tự là: Tuấn > Tú > Thành > Công.
Đứa con nào cũng đẹp như tranh. Đến bữa ăn nhìn lũ trẻ ngồi quanh bàn cả ba vợ chồng tôi đều thấy thích và hạnh phúc dâng trào.
Khi Thủy 70 tuổi thì bà sợ và kiêng hẳn chuyện địŧ nhau. Bà bảo:
– Em già quá rồi để chiều nổi anh. Thôi thì vợ chồng mình chỉ ôm ấp, sờ mó, hôn hít nhau. Khi nào may ra nổi được cơn nứng Ɩồŋ thì em lại phục vụ chồng nhé.
Họa hoằn lắm bà mới nháy mắt với tôi ý nói muốn địŧ nhau. Tôi vẫn ân ái với Thủy bằng đủ mọi động tác hình thể và hăm hở trút tinh trùng sang âm hộ đang khô dần của bà. Tôi thương bà – Người đàn bà đầu tiên đã cho tôi hưởng sự giao hợp khi tôi 15 và đẻ con gái đầu lòng của tôi (Bình) khi tôi – cháu ngoại của bà mới 16 tuổi.
Còn Thái – Mẹ tôi vẫn ân cần chăm sóc và sẻ chia tình dục với con trai mình. Thái vẫn còn muốn đẻ tiếp. Nhưng tôi thương mẹ. Tính cả tôi thì Thái đã 6 lần chửa đẻ 7 đứa con đã lấy đi rất nhiều cả sức lực và hương sắc của bà. Tôi bảo:
– Thôi dừng em ạ! Biết rằng càng đông con càng giàu của nhưng anh xót vợ. Thấy vợ yếu hơn là anh không cầm lòng được. Anh thương Thủy và Thái nhiều, nhiều lắm. Cả hai đã dành cho anh hết thảy rồi. Từ tấm bé thì bà ngoại và mẹ bế bồng chăm bẵm, lớn lên lại được bà và mẹ tình nguyện làm vợ và sinh cho anh đàn con đẹp như tranh vẽ là anh sung sướng và hạnh phúc lắm rồi. Giờ là lúc hai vợ nghỉ ngơi để chồng và các con chăm sóc.
Cứ vậy gia đình tôi ngày càng đầm ấm và ăm ắp tiếng cười.
Tôi vào tuổi 35 thì Mẹ tôi đã ngoài 50 và cũng như Thủy, Thái vơi dần những ham muốn tình dục. Các trận mây mưa giao phối giữa hai mẹ con tôi cứ thưa dần. Mẹ nói với tôi khi cả hai trần truồng ôm nhau sau những dâng hiến xác thịt:
– Cả chị Thủy rồi nay đến em đã không còn phục vụ chồng được như trước. Chồng có buồn không? Giờ các con lớn rồi hay để em và chị Thủy tìm cho anh vợ trẻ nhé. Đàn ông mới ngoài 30 mà nhịn… địŧ thì bức bách lắm đấy…
Tôi hôn mẹ và lại đè lên người đàn bà của tôi để hăm hở địŧ thêm phát nữa rồi nói:
– Không! Không có người đàn bà nào khác! Anh chỉ có bà ngoại anh và mẹ ruột của anh là vợ của anh, là mẹ của các con anh! Nếu cần thiết thì anh sẽ đi triệt sản. Anh có ý định từ khi vợ có bầu cu Thành rồi. Cũng chỉ vì thương hai vợ phải hứng chịu sự cuồng dâm của anh…
Mẹ bịt miệng tôi bằng nụ hôn say đắm và nồng nàn.
Đêm nay đến lượt tôi bế mẹ sang phòng bà để một chồng nằm giữa hai bà vợ để ân ái đã thành lệ mỗi tháng 2 đêm ba chúng tôi ngủ một giường. Thường thì Thủy chỉ ngắm tôi địŧ Thái chứ sợ tôi đút buồi vào Ɩồŋ bà vì đau đến chảy máu mấy lần.
Con Bình chị cả đã ra dáng gái đảm thay 2 mẹ quán xuyến việc nhà và chỉ bảo lũ em như vịt mẹ với đàn con để 2 Mẹ Thủy + Thái ra trông nom cửa hàng còn Anh Khắc sửa chữa ô tô mãi ngoài thị trấn.
Nhanh thế! Con gái đầu của tôi đã sang tuổi 20. Học hết phổ thông dứt khoát không thi đại học để ở nhà chăm mẹ và giúp “Anh Khắc”.
Phần 4: Hạnh phúc không giới hạn
Đêm qua sau khi địŧ nhau với Thái, tôi sang nằm cạnh Thủy để vừa động viên an ủi bà bằng những nụ hôn, sờ đôi vú 70 ₫ã nhăn nheo và để bà cầm nắm ċặċ tôi “cho em dễ ngủ” – như bà nói, cũng để xem trận bán kết bóng đá Euro. Nên sáng nay dậy muộn. Giờ này cả nhà đã đi khỏi. Bọn trẻ thì đi học, hai bà thì ra thu dọn cửa hàng.
Vừa đưa xe ra khỏi Gara, thấy Bình mồ hôi mồ kê nhễ nhại khi cố kiết lôi cái cành cây lộc vừng mà hôm qua tôi cắt tỉa ra sân để chặt nhỏ làm củi đun, tôi vội ra khỏi xe tới kéo cùng…
– Sao không để đấy cho khô đã? Cả nhà đi hết rồi à Bình?
– Vâng! Mẹ Thái dặn khi nào anh dậy thì ghé qua cửa hàng có việc gì đấy, mẹ không nói việc gì sất…
– À! Thế em không biết việc gì à?
– Không…
– Việc hệ trọng đấy… Tôi bỏ lửng câu nói.
Cùng Bình kéo được cành cây ra sân, tôi cũng vã mồ hôi trên trán. Bình kiễng chân lên, lấy tay áo quệt lau mặt cho tôi. Tôi cao trên 1,7m nên Bình phải với tay, kiễng chân. Tôi cúi thấp xuống cho Bình lau. Tôi sững sờ nhìn xuống vồng ngực cộm lên dưới cổ áo rộng của con gái mình. Khe ngực sâu và khít hẹp, hai bầu vú căng tròn, hồng hào…
Hình như Bình biết tôi đang chăm chú nên cứ đứng yên.
Thấy cổ áo Bình đẫm mồ hôi và đôi bờ vai thon… Tôi rút khăn tay ra lau và nhìn vào khuôn mặt con gái. Bình lim dim mắt và hơi thở tăng dần sự dồn dập khi ngón tay tôi lướt theo cái khăn trên cái cần cổ trắng nõn. Tôi bần thần…
Thấy tôi lặng im, con gái tôi mở mắt ra và má cứ ửng lên.
– Bình xinh quá!
– Anh cứ trêu em. Mẹ Thủy cứ mắng em xấu gái mà anh lại khen. Em chả tin…
– Đẹp thật mà…
– Úi! Mẹ Thái còn mắng em là khéo mà ế chồng, sắp 20 rồi mà cứ lụi cụi như mụ già…
Hai tay tôi ôm hai má Bình nâng lên. Nhìn thẳng vào đôi mắt trong veo và hàng mi cong, cặp lông mày đen rậm…
– Đẹp gái thế này thì ế thế nào được. Lấy chồng được rồi đấy…
– Em ứ thèm lấy chồng. Ở nhà mình thích hơn… Í! Mà sao anh Khắc không lấy vợ đi?
– Anh còn chăm lo cho cả nhà. Chừng nào cả 4 em gái đi lấy chồng thì…
– Thế em không lấy chồng thì sao?
Ánh nắng càng gay gắt hơn. Bình kéo tay tôi vào hiên nhà.
– Nắng quá! Thôi anh đi đi, muộn rồi đấy.
Tôi như say, cứ nghệt mặt ra. Bình buông tay tôi ra và định quay vào nhà. Tôi giật lại một cách dứt khoát, kéo Bình vào sát ngực mình. Đầu bình chỉ tới cằm tôi. Tôi hít hà ngửi mùi mồ hôi trên mái tóc. Bình ngẩng lên nhìn tôi không nói gì. Đôi má căng tròn ửng đỏ. Không cầm lòng được. Tôi hôn lên đôi mắt và má của con gái mình. Bình không nói gì chỉ thấy hơi thở gấp gáp thêm. Khi môi tôi chạm vào môi Bình, Bình như vô thức há miệng đón nhận. Hai tay cứ bấu chặt vào hai sườn áo tôi. Bỗng Bình đẩy tôi ra…
– Em sợ! Hai mẹ mà biết thì…
Rồi Bình chạy về phía nhà ngang – là căn nhà tôi mới cất, 2 tầng 8 phòng. Thủy và Thái hối thúc tôi “xây để các con có phòng riêng chứ căn cũ chỉ 3 phòng sao đủ chỗ nằm. Với lại… hai vợ và chồng cũng phải riêng tư chứ chả lẽ để lũ trẻ thấy…”
Phần 5: Xung đột
Tôi đưa 4 bà cháu, 4 mẹ con… trong đó 3 người (Thủy, Thái & Bình) đã là vợ của tôi ra mua sắm đồ sinh nhật. Các nàng thích lắm.
Kệ cho ba người mải mê trong siêu thị ngắm và mua gì tùy thích vì tôi đã đưa đủ cho mỗi người & tôi biết ai cũng có tài khoản Ngân hàng riêng do tôi mở. Trong tài khoản mỗi người có 500 triệu để hàng tháng có lãi tiêu. (500 Triệu hồi đó không phải ít và giá cả không đắt như bây giờ), Tôi dắt bé Hương sang cửa hàng trẻ em mua cho bé đồ chơi và mua cho cả lũ trẻ ở nhà những món hàng tùy lứa tuổi mà tôi biết chúng sẽ thích.
Xe như chật chội vì hàng hóa, đồ đạc lỉnh kỉnh vừa mua. Về tới nhà thì lũ trẻ ùa ra đón và nhận quà. Cu Công thì chị Hòa đón từ trường mẫu giáo về từ lâu. Tôi bế và hôn thằng con bé của mình rồi giao cho mẹ nó. Tay tôi cố tình nhấn vào cặp vú của mẹ, Thái cười tít mắt.
Tôi bảo:
– Bà ngoại với mẹ và em Hòa chuẩn bị nấu nướng đi. Con và em Bình ra lấy bánh ngọt đã đặt trước rồi.
Trên xe, tôi quài tay sang ôm Bình:
– Còn đau không em?
– Đỡ rồi! Nhưng sao… nó cứ sưng mọng lên anh ạ. Lúc nãy vào rửa thấy nhìn buồn cười quá. Em sợ có bị sao không?
– Đâu? Em ra ghế sau cởi ra anh xem nào.
– Úi! Ai lại thế! Giữa đường…
– Không ai thấy đâu.
Bình nằm trên ghế sau của xe rồi tụt quần ra. Cái Ɩồŋ phồng lên và mọng như bị bơm hơi. Sờ thấy nóng. Buồi tôi lại cửng lên nhưng tôi sợ làm em đau.
– Không sao đâu. Lần đầu thì ai cũng thế. Anh có quyển sách nói về tình dục đấy. Anh sẽ đưa cho em đọc. Anh muốn địŧ quá rồi Bình ơi!
– Cái anh này! Vừa ấy lúc sáng xong giờ lại muốn nữa. Rõ dê!
Bình túm tay vào háng tôi rồi ấn nhẹ vào cái dùi gân đang cứng ngắc, cười:
– Ngủ đi!
Thấy tôi đặt mua 3 mâm bánh sinh nhật kích thước, hình dáng giống hệt nhau. Trên mặt đều có dòng chữ bằng Sôcôla tím “Chúc mừng sinh nhật người yêu thương” và kèm theo một bông hồng tươi mới.
– Em tưởng hôm nay sinh nhật mẹ Thủy và mẹ Thái mà sao anh mua những 3 suất bánh vậy?
– Vợ ơi! Hôm nay cũng là ngày sinh của em đấy Bình ạ!
– Ơ! Trong học bạ ghi ngày khác cơ mà…
– Anh khai lại cho em kịp tuổi đi học.
– Thế… thế bố em, à bố chúng mình đâu mà không đi khai mà bắt anh làm?
– Rồi em sẽ biết. Mẹ Thủy sẽ nói để em rõ.
– Này anh! Sao cả hai mẹ nói với anh mà cứ trống không thế nhỉ? Chứ không xưng hô mẹ con như với tụi em.
– Rồi em sẽ biết. Mẹ Thái sẽ nói ra…
– Và còn anh nữa! Một lần em thấy anh hôn cả hai mẹ y như hôn em vậy? Thế là sao?
– Anh sẽ nói. Nhưng không phải bây giờ…
Vừa lúc xe vào tới sân nhà nên cả tôi và Bình đều không tiếp tục nữa.
Buổi liên hoan mừng sinh nhật thật vui vẻ. Cả nhà đều ôm và chúc từng người. Những câu chuyện vui cứ tuôn ra mà chẳng ai có gì buồn mà kể.
Cuộc sống cứ vậy êm đềm trôi. Tôi vẫn hăng hái với nghĩa vụ cùng cả ba người đàn bà của tôi.
Bình có thai sau hai tháng kể từ hôm tôi phá trinh. Thủy là người phát hiện ra đầu tiên và biết chắc chắn do không ai khác ngoài tôi.
Bà ngoại giật tay ra khi tôi như mọi khi sờ vú bà. Vừa khóc bà vừa nói:
– Sao lại thế này? Sao không để cho con nó đi lấy chồng? Anh tham lắm anh Khắc ơi! Đã có mẹ lại còn bắt cả hai đứa con gái của em làm vợ à? Rồi con đẻ ra biết cư xử thế nào? Ôi sao mà…
Tôi cầm tay bà ngoại kéo vào cái dương vật cứng ấm của tôi, đợi cho bà nắm và vuốt như mọi khi tôi mới bảo:
– Tại cái này này! Thôi để anh đi triệt sản cho hết rắc rối…
Thủy phì cười:
– Đi cắt đi! Em thì không sao nhưng còn Thái và… thì sao?
Nằm bên Thái, tôi cũng dở bài cũ ra khi Thái hỏi về cái thai trong bụng Bình.
– Điên à mà triệt sản? Em 6 lần chửa đẻ với anh là con trai ruột, lần trước với bố đẻ của mình để sinh ra anh thì có làm sao đâu? Nay con gái ruột của anh với bà ngoại anh, với mẹ em lại có chửa với bố mình thì cũng vậy. Kệ! Chửa thì đẻ! Em đồng ý. Giống tốt dại gì không giữ riêng cho gia đình, gieo đất ngoài thì phí. Nay mai, nếu anh còn sức thì cứ…
– Cứ cái gì?
– Cứ… nhân giống tiếp.
– Với ai?
– Với ai mà anh thực sự yêu thương như anh đã từng yêu thương với bà ngoại và mẹ.
– Anh cảm ơn vợ! Anh yêu Thái…
Và rồi như để biểu thị sự tán đồng và chấp nhận, mẹ tôi lại làm tình mãnh liệt với con trai mình.
Khi tôi vào phòng của Bính, Hòa nhìn thấy chỉ tủm tỉm cười.
Hôm nay, tôi nói hết với Bình chỉ chừa lại việc trả lời câu hỏi: “Ai là bố đẻ của em?”.
Bình không nói gì. Mặc tôi nằm mình, Bình vác bụng đi ra. Tôi biết em lên phòng mẹ đẻ ra em.
Cửa bật mở.
Thái ôm cu con nhỏ của vào, hốt hoảng:
– Anh lên ngay! Hai mẹ con bà Thủy to tiếng gì với nhau kìa.
Tôi lên. Cửa phòng đóng chặt.
Tôi bực mình. Lần đầu tiên thấy tôi quát to: Mở cửa ra!
Cửa từ từ mở ra. Hai mẹ con Thủy – Bình ngồi khép nép bên mép giường. Tôi cố gắng gằn giọng ra vẻ tức giận:
– Nhà này từ xưa tới nay có loạn thế này không?
Vì sao? Vì sao hả??
Thủy ngập ngừng chưa kịp nói thì Bình thổn thức:
– Bà nói đi! Trước mặt anh Khắc bà nói con nghe xem bố đẻ ra con là ai? Sao mẹ lại làm thế với chồng con…
– Chồng nào của chị? – Thúy bình tĩnh và chậm rãi.
Tôi chưa kịp nói thì từ phía sau tôi, tiếng Thái nhẹ nhàng mà lạnh lùng.
– Thôi? Cả hai nghe tôi nói đây! Anh Khắc là chồng chị Thủy, chồng tôi và cũng là chồng của chị. Anh Khắc là con trai ruột của tôi, cháu ngoại của chị Thủy và là bố ruột của chị đấy, Bình ạ. Nay chị chửa đẻ với ai thì người đó là chồng của chị.
Ngạc nhiên đến sững sờ. Bình lao đến ôm chầm tôi, nức nở:
– Thật vậy không anh? Có đúng thế không gả anh?
Tôi ôm chặt Bình vào lòng, nhẹ nhàng:
– Đúng đấy em ạ! Con gái của bố nay đã thành vợ và mang trong mình giọt máu của chồng. Hãy bình tĩnh đón nhận và đừng để ảnh hưởng đến thai nhi. Mẹ đẻ em là bà ngoại trước khi thành vợ anh rồi đẻ cho anh 2 chị em Bình & Tú. Cũng vì yêu anh, đón nhận tình yêu của anh mà Thủy sinh ra em và tú khỏe mạnh, đẹp đẽ…
Cả 3 người đàn bà của tôi không nói gì.
Cuộc xung đột chỉ có vậy. Đúng như Bình lúc ân ái bảo: “Như một thứ gia vị trong món ăn hạnh phúc, chồng nhỉ!”
…
Còn tiếp…
- Nhận đường liên kết
- X
- Ứng dụng khác
Nhận xét
Đăng nhận xét