Bài đăng nổi bật

Máy bay thích khổ dâm

Phần 1


Minh là một đứa trẻ năm nay 15 tuổi có một hoàn cảnh gia đình rất đặc biệt không giống hầu hết những đứa trẻ khác. Gia đình của nó có 4 người gồm có nó, bà ngoại (bà Hạnh – 59 tuổi), bà cô (bà Lệ – em ruột bà Hạnh, 56 tuổi – ở nhà Minh vẫn thường gọi là bà Tư) và thằng Tùng (em trai của Minh – 14 tuổi). Ba mẹ thằng Minh mất sớm trong một vụ tai nạn để lại cho anh em nó 1 căn biệt thự và một gia tài khá lớn, vì anh em nó chưa đủ tuổi nên hiện giờ toàn bộ tài sản vẫn đang do bà Hạnh quản lý. Bà Lệ thì hoàn cảnh không kém, khi chồng bà đã mất và con trai duy nhất của bà hiện lại đang ở tù do có dính đến một đường dây buôn lậu phi pháp. Cứ thế gia đình gồm 2 người phụ nữ lớn tuổi và 2 đứa trẻ nhỏ cùng sống yên bình bên nhau qua bao năm tháng.

Nhưng thật ra mọi việc lại không yên bình như bề ngoài của nó…


Minh rất ghét 2 bà của nó. Bà Lệ và đặc biệt là bà Hạnh đều rất gia trưởng, nghiêm khắc. Từ khi bố mẹ Minh mất đi, tất cả những thứ bà nghĩ đến hầu như chỉ là công việc. Tiết kiệm chi tiêu từng đồng xu một – mặc dù nhà nó rất khá giả. Đừng hy vọng xin được bà đồng nào để đi chơi – một việc mà ở lứa tuổi này nó cho là rất cần thiết. Từ nhỏ ngoài lịch học hành dày đặc thì anh em nó bị bắt làm việc luôn chân luôn tay, và những lỗi lầm luôn bị trách phạt rất nghiêm khắc. Mặc dù những điều đó đều xuất phát từ việc hai bà muốn các cháu của mình nên người, thật tâm bà Hạnh đặt rất nhiều kỳ vọng vào thằng Minh khi bà nhận thấy nó là đứa trẻ có tư chất rất đặc biệt. Nó quá thông minh so với lứa tuổi này và đặc biệt có năng khiếu thiên bẩm về Y học. Ở lứa tuổi này bà thấy nó đã tìm đọc những quyển sách dành cho các sinh viên năm cuối ngành y một cách đầy say mê. Tuy nhiên tài lại đi đôi với tật, Minh là đứa trẻ rất kiêu ngạo và cục cằn, sẵn sàng lao vào đánh bất cứ bạn bè nào gây gổ với nó. Bà cũng không ít lần kinh hãi khi thấy nó mổ xẻ những con vật như ếch, chuột, thậm chí là xác những con chó mèo chết với sự thích thú đến lạnh người. Bà sợ cháu mình trở thành người không tốt nên lại càng nghiêm khắc với nó, trẻ con nào hiểu được, cứ thế tình cảm giữa các bà cháu dần càng nguội lạnh. Nếu thằng Tùng là một đứa trẻ hiền và nhút nhát không dám phản kháng thì thằng Minh ngược lại, trong lòng nó luôn mong muốn có một ngày ngày được trừng trị bà nó, cho bà biết cảm giác bị sai bảo là thế nào. Tất nhiên Minh vẫn nghĩ đó chỉ là suy nghĩ vẩn vơ… cho đến một ngày… đó là một ngày đặc biệt đã làm thay đổi hoàn toàn số phận của 4 con người trong cái gia đình “bình yên” đó…


Hôm đó là ngày thứ 5 trong tuần, do là ngày lễ quốc tế lao động nên người dân cả nước được nghỉ lễ 4 ngày liên tiếp. Bà Hạnh tham gia một chuyến đi thiện nguyện ở Đồng Nai đến chủ nhật mới về, bà dẫn thằng Tùng theo vì muốn rèn luyện nó qua những chuyến đi như thế này. Minh do gần đến kỳ thi cuối học kỳ nên nó ở nhà cùng bà Lệ.


– “Minh ơi…” “giờ này mà mày vẫn chưa dậy để ôn bài à con, chẳng lẽ lại muốn ăn roi nữa à?” – Tiếng bà Lệ vang lên từ nhà dưới…


Minh vội vàng bật dậy chạy ra khỏi phòng, vừa dụi mắt vừa nói:


– “Cháu dậy lâu rồi đấy chứ, đang soạn bài bà ạ”?”

– “Lên trên phòng xép tầng mái mang hết mấy cái thùng các – tông đựng những đồ linh tinh để đem đi bỏ, rồi xuống học tiếp. Nhanh chân nhanh tay lên!”

– “Vâng!”


Rủa thầm trong bụng, nó lên trên phòng mà bà nó bảo, lịch kịch bê mấy cái hộp chó chết đó xuống nhà cho nhanh chứ không thì chết đòn với bà. Luống cuống thế nào mà nó lại tuột tay làm rơi mất một thùng. Những đồ vật linh tinh trong hộp đổ hết cả ra ngoài. Nó sợ bà nó la nên vội vàng nhặt hết đồ cho lại vào trong thùng. Bỗng nó thấy trong đống đồ linh tinh đó lòi ra một chiếc bì hồ sơ đã hơi ngả màu. Nội dung trong đó làm nó sửng sốt, không tin vào mắt mình nữa. Thì ra chú Cường (con trai của bà Lệ) không chỉ dính đến đường dây buôn lậu mà còn có cả buôn thuốc phiện, là đứa thông minh nên đủ để Minh hiểu rằng những thông tin này mà lộ ra có thể làm chú nó đối mặt với án phạt rất nặng, thậm chí là tử hình. Minh thấy lạnh hết cả người, nó định bỏ túi hồ sơ lại như cũ… nhưng bất chợt nó nảy ra một ý định… Không, đúng hơn là một kế hoạch. Một kế hoạch táo bạo…


“Minh ơi, làm gì mà lâu thế? Đừng để bà xách roi lên nhé!!!”


– “Vâng, cháu đang xuống ngay đây!”


Minh lấy điện thoại chụp lại các trang hồ sơ, sau đó nó dấu túi hồ sơ thật kỹ phía sau tủ trong phòng rồi đi xuống dưới nhà.


“Ơ bà chuẩn bị đi đâu đấy ạ”


Nó thấy bà Lệ mặc một bộ áo dài màu xanh, vừa xỏ xong đôi giày cao gót vào chuẩn bị đi ra ngoài.


“Sáng nay có buổi gặp mặt các giáo viên cũ, bà lên tham dự một chút rồi về”


Bà Lệ từng là hiệu phó của trường trung học Thanh Sơn nổi tiếng trong vùng, đã về hưu được gần 3 năm. Hồi còn đi dạy bà có biệt danh là người đàn bà sắt do bà rất nghiêm, không chỉ học sinh mà ngay cả một số giáo viên cũng nể sợ. Sau khi chú Cường bị bắt, do thấy hổ thẹn và tuổi cũng cao nên bà xin về hưu sớm.


– “Mà ơ kìa, bà bảo mày mang các thùng trên lầu xuống, sao lại đi tay không thế này”.

– “Vâng có cái này rất quan trọng, cháu muốn bà xem trước ạ…”


Bà Lệ lườm thằng Minh, cầm lấy cái điện thoại trong tay nó. Minh quan sát nét mặt của bà Lệ đang tái dần khi đọc các trang hồ sơ chụp trong điện thoại. Chú Cường có lẽ đã dấu những hồ sơ này và không kịp tiêu hủy trước khi bị bắt đi.


– “Minh cháu thấy cái này ở đâu, đưa túi hồ sơ đó cho bà?” Bà Lệ lắp bắp…

– “Vâng vâng, được thôi. Nếu bà đồng ý với cháu một chuyện… nếu không tất cả mọi người sẽ biết chuyện này!”


Một nỗi khiếp sợ bao trùm lấy gương mặt của bà nó. Minh giật lấy cái điện thoại, dợm bước ra cửa và tỏ cho bà nó biết là nó sẽ làm thật. Bây giờ bà nó đã hoảng sợ thật sự.


– “Khôôông! Đừng!” Bà Lệ thét lên. “Đừng cháu ơi… bà xin cháu… chú Cường sẽ chết mất… Cháu… cháu muốn gì?”

– “Cháu muốn sở hữu một thứ…”

– “Được… được Minh à. Bất cứ thứ gì cháu muốn. Chỉ cần bà có…”

– “Chắc chắn là bà có” Minh ngắt lời, cười ranh mãnh…

– “Đ… được Minh. Cháu muốn sở hữu thứ gì?”

– “Cháu muốn sở hữu bà!!”


Bà Lệ không tin vào tai mình, bà lắp bắp hỏi lại…


– “Sở hữu bà… Bà chưa hiểu ý…”

– “Đơn giản mà bà không hiểu à. Từ giờ trở đi bà phải nghe theo tất các mệnh lệnh của tôi. Tôi có toàn quyền dùng bà vào bất cứ việc gì, và lẽ dĩ nhiên cả quyền quyết định việc sống chết của bà” Minh gằn giọng, đổi cách xưng hô.


Bà Lệ lặng người đi, không biết thằng cháu toan tính gì.


– “Thế nào?” Minh vừa hỏi vừa giả vờ lùi mấy bước ra phía cửa…

– Được, được Minh. Chỉ cần cháu hứa không tiết lộ việc này, bà sẽ làm tất cả những gì cháu nói.

– “Tốt lắm, thế chứ” Minh cười…

– “Bà đứng thẳng lên và đưa 2 tay đây”


Không còn cách nào khác, bà Lệ ngoan ngoãn làm theo, ngạc nhiên khi thấy thằng Minh lấy trong túi quần ra mấy sợi dây rút. Nó trói 2 cổ tay bà với nhau và buộc xuống chân bàn tivi phía trước.


– “Đứng thẳng chân lên” Minh gằn giọng đồng thời đeo thêm một sợi dây xích vẫn dùng cho con Ki vào cổ bà…


Tay bị trói xuống chân bàn và bị bắt đứng thẳng chân khiến người bà Lệ chúi hẳn về phía trước. Tà áo dài từ từ trượt ra rũ xuống 2 bên. Tim thằng Minh như ngừng đập khi thấy những gì đang hiện ra trước mắt mình. Bà Lệ và bà Hạnh đều có chiều cao khoảng quanh 1m55, dáng hơi đậm người nhưng không quá xồ xề. Thành thật mà nói thằng Minh có sở thích đặc biệt với những phụ nữ lớn tuổi đặc biệt là những phụ nữ có mông bự. Nó không ít lần nhìn trộm cặp mông của bà nó, nhất là những khi 2 bà mặc áo dài hoặc những bộ đồ ôm sát người. Nhưng đó đều là những lần nhìn lướt qua, thậm chí những tấm hình nó chụp trộm qua điện thoại dù mờ mờ ảo ảo do lén lia máy chụp nhanh cũng đủ để nó dùng quay tay bấy lâu nay. Vậy mà giờ đây cặp mông tròn bự của bà Lệ nổi lên sau làn vải lụa mềm, đang hiện rõ mồn một ngay trước mắt nó, thậm chí đầu ċặċ đang cương cứng của nó lúc này chỉ cách khe mông của bà ta vài gang tay. Minh vừa nuốt nước bọt vừa tự cấu mình xem đây có phải là giấc mơ không. – “Đây là sự thật Minh à. Mày đang là chủ nhân của bà ta, mày thậm chí có thể đập nát cặp mông kia nếu mày muốn.” Minh cười thầm, sướng tê người. Đồng hồ bây giờ đang là 08h00 sáng, Minh ráng nén cơn nứng lại, nó không có gì phải vội cả…


Minh ráng kìm nén sự hưng phấn lại, nó không có gì phải vội cả… là một đứa trẻ thông minh, nó bắt đầu phát thảo ra một kế hoạch lâu dài và táo bạo. Nó biết là mình sắp đẩy mọi thứ đi rất xa nên cần phải có sự chuẩn bị kỹ lưỡng… và trong cái kịch bản mà nó hình dung trong đầu, nó muốn sẽ thưởng thức mọi thứ thật chậm rãi và trọn vẹn…



Phần 2


Minh ráng kìm nén sự hưng phấn lại, nó không có gì phải vội cả… là một đứa trẻ thông minh, nó bắt đầu phát thảo ra một kế hoạch lâu dài và táo bạo. Nó biết là mình sắp đẩy mọi thứ đi rất xa nên cần phải có sự chuẩn bị kỹ lưỡng… và trong cái kịch bản mà nó hình dung trong đầu, nó muốn sẽ thưởng thức mọi thứ thật chậm rãi và trọn vẹn…

Đồng hồ đã điểm qua 09h00, Minh đang ngồi trên ghế salon của phòng khách và bắt đầu thưởng thức bát soup vừa nấu. Lúc nãy trong lúc chờ đồ ăn chín, nó cũng tranh thủ dùng điện thoại của bà Lệ vào web đặt một số món đồ cần thiết cho kế hoạch của mình. Đứng trước mặt nó chỉ hơn một mét là người đàn bà mà thường ngày nó vừa nể sợ, vừa thù ghét. Bà Lệ đã đứng như vậy gần cả giờ đồng hồ, đi giày cao gót và đứng trong tư thế này thật sự là một trải nghiệm không hề dễ chịu nhất là trong độ tuổi của bà. Lưng và đùi bà nhức mỏi rã rời, hai chân bà đã bắt đầu run lên cầm cập… đôi lần bà định xin thằng Minh cho bà đổi tư thế cho đỡ mỏi nhưng lại không dám, kinh nghiệm của một phụ nữ từng trải cho bà mơ hồ cảm nhận được đây chỉ là bắt đầu và mọi chuyện sẽ còn tệ hơn. Lúc này đây bà không đoán được thằng cháu bà đang toan tính điều gì, tất cả những gì mà bà có thể làm lúc này là cam chịu, phục tùng, và sẵn sàng đón nhận bất cứ điều gì mà nó muốn.


“Kínhh… cooonggg”


Tiếng chuông cửa van lên. Minh bật camera và thấy một người shipper đang đứng trước nhà… thấy tính hiệu đèn, ông ta nói to qua mic trước cổng (Ghi chú: Cần nhắc lại là gia đình Minh thuộc dạng khá giả và đang sinh sống trong 1 căn biệt thự khá lớn)


“Chủ nhà ơi, ra nhận bưu kiện văn phòng phẩm” – Người shipper nói to…


Minh cười thầm, “Mình đặt ship hàng hỏa tốc nhưng không ngờ lại đến nhanh như vậy, lại còn chu đáo ghi văn phòng phẩm nữa”. Hàng nó đặt rất nhiều, 4 thùng to và nặng phải nhờ shipper mang vào sân gần cửa phòng khách cho nó.


Nó tip cho người shipper hậu hĩnh (Ghi chú: Tất nhiên là nó lại cũng dùng tiền của bà nó, đoạn này trở đi thì tiền bạc của nhân vật chính bắt đầu dư giả rồi) và quay lại thưởng thức nốt bữa sáng của mình. Xong nó hì hục kéo 4 cái thùng vào trong nhà, nhìn đồng hồ Minh thấy đã gần 09h30. “Giờ đến lúc thưởng thức “món chính” thôi”. Minh đắc ý, đi về phía bà Lệ.


“Mới hôm qua chắc không ai nghĩ lại sẽ có một ngày như thế này. Cuộc sống hay thật bà nhỉ.”


Bà Lệ thoáng giật mình khi tay Minh chạm nhẹ vào eo bà, sau đó lướt dần xuống cảm nhận phần bụng dưới mềm mại rất đặc trưng của những phụ nữ lớn tuổi.


“Bà cháu mình đã sống cùng nhau gần 15 năm, nhưng cháu tin rằng từ ngày hôm nay sẽ có rất nhiều thứ mà mình mới bắt đầu hiểu về nhau” – Minh cười…


“V… vâng…”


Tay thằng Minh bắt đầu chạm vào mông của bà nó, nó xoa nhẹ cảm nhận cặp mông to mềm bên dưới lớp vải lụa quần dài mát lạnh – “Chẳng hạn sau ngày hôm nay cháu có thể xác nhận là bà có 1 cặp mông chất lượng đó bà à ha ha… lỗ đít của bà còn trinh chứ?”


Bà Lệ choáng váng khi nghe thằng cháu mới 15 tuổi đầu hỏi – “Đừng… tội lỗi lắm Minh ơi, bà xin con… bà…”


“CHAATTTTT” “Ốiiiii…” Không để bà Lệ nói hết, Minh dùng hết sức vỗ thật mạnh vào mông của bà nó khiến bà nảy lên loạng choạng…


“Trả lời lạc đề rồi bà à, tôi hỏi lại lần nữa thôi nhé. Đã từng có ai nhét chim vào lỗ đít của bà chưa?” – Minh hỏi, ngón tay khẽ lướt nhẹ vào cái khe đang hằn lên nhức mắt giữa 2 quả mông to lớn.


“Vâng… dạ chưa… Đừng con… bà xin…”


“Suỵttt” – Minh đặt 1 ngón tay lên miệng bà nó – “Luật số 1: Từ giờ trở đi chỉ nói khi được hỏi hoặc được cho phép. Hiểu chứ?”


Vừa sợ hãi, vừa xúc động bà Lệ bắt đầu sụt sịt, vừa gật đầu cố nén tiếng khóc bật ra…


“CHAATTTTT” “Áaaaa…” Minh lại vỗ thật mạnh vào mông của bà nó…


“Tôi vừa hỏi bà đó. Và khi tôi hỏi thì điều tôi muốn nhận được là câu trả lời. Giờ đã hiểu chưa?”


“Dạ… vâng…”


“CHAATTTTT” “Áaaaa… đau quá con ơi” Sau phát vỗ thứ 3 này thì bà nó đã khóc thành tiếng.


“Câu hỏi là HIỂU CHƯA cơ mà” – Minh hỏi, cố ý gằn giọng nhấn mạnh 2 chữ HIỂU CHƯA…


“Dạ… bà hiểu rồi… hu hu”


“Tốt lắm” Minh khẽ nâng mặt bà nó lên, hôn nhẹ vào môi bà, hưng phấn không kiềm chế được bất giác nó đưa lưỡi liếm giọt nước mắt đang lăn dài trên má bà.


“Mùi vị cũng được phết. Bây giờ thì im lặng cho đến khi tôi cho phép bà nói lại” – Minh cười và bước phía các thùng đồ. Lúc sáng nó đặt gần như mọi thứ của một cửa hàng sex toy nổi tiếng trong vùng, nhiều món trong đó nó còn chưa tìm hiểu có công dụng gì. Minh mở thùng đầu tiên và nhanh chóng tìm thấy rất nhiều loại roi trong đó. Nó mang ra bày hết lên bàn.


“Xem nào, mình có rất nhiều đồ chơi và thời gian bà à. Tôi tin rằng, lát nữa ngay khi có cơ hội được nói, câu đầu tiên của bà sẽ là van xin tôi nhét chim vào cái thân già của bà thay vì phá nát nó đó ha ha” – Minh đắc ý, nó chọn ra 1 cây roi mà nó thấy chú thích bên dưới: Roi da lưỡi rắn, Cấp độ: Nặng, Hãy cân nhắc trước khi dùng. Đây là cây roi hai đầu với phần ngọn cứng và được vuốt hơi nhọn. Nó cầm cây roi tiến về phía bà Lệ, lấy một miếng giẻ nhét vào miệng bà, không phải nó sợ bà la hét mà nó sợ đau quá có thể làm bà nó cắn nhầm lưỡi.


“Mình sẽ bắt đầu trò chơi đầu tiên. Luật chơi rất đơn giản. Tôi sẽ đếm đến 100. Roi sẽ chỉ tính nếu bà đứng yên giữ tư thế này. Roi cũng sẽ không tính nếu tôi thấy bà rên to quá” – Minh cười…


“Vúttttt… CHÓCC – 1” “ÁAAAAA”. Ngọn roi rít lên xé không khí để lại tiếng Chóccc sắc lạnh khi chạm vào bà Lệ, như cắt vào da thịt của bà buốt đến tận óc. Bộ áo dài trên người bà lúc này dường như quá mỏng manh để có thể che chắn bớt cho bà trước thứ đồ chơi tàn nhẫn này. Mắt bà hoa cả lại, lảo đạo khụy xuống sàn”


“ĐỨNG THẲNG LÊN – Vúttttt… CHÓCC – 1”. Cây roi lại rít lên quét vào bà lần thứ hai, nhưng thằng Minh vẫn đếm 1.


“Vúttttt… CHÓCC – 1”.


“Vútttt… CHÓCC – 1”. Sau phát roi thứ tư, bà Lệ lấy hết sức nén đau cố gắng đứng thẳng lên…


“Vútttt… CHÓCC – 2”.


“Vútttt… CHÓCCC – 3″…


Tiếng roi và đếm vang đều, xen lẫn vào đó là tiếng khóc nức nở của người đàn bà bất hạnh. Minh đang đánh bằng tất cả sức lực mình có.


“Vútttt… CHÓCCC – 46″…


“Vútttt… CHÓCCC – 46″…


“Vútttt… CHÓCCC – 47″…


“Vútttt… CHÓCCC – 48″…


“Vútttt… CHÓCCC – 48″…


“Vútttt… CHÓCCC – 48″…


“Vútttt… CHÓCCC – 49″…


“Vútttt… CHÓCCC – 50″…


Minh dừng lại. Bà nó có lẽ sẽ không chịu nỗi đến roi 100. Đếm đến 50, nhưng tính cả các “roi lỗi” thì có lẽ nó đã quất xuống cơ thể bà nó khoảng 80 – 90 roi gì đó. Bà già đáng thương gần như đã sắp đạt đến giới hạn của chịu đựng, số roi lỗi không tính càng lúc càng nhiều. Bộ áo dài bà mặc đã bắt đầu phảng phất những lằn máu lờ mờ. Ngay cả Minh cũng đã thở hổn hển, tay của nó cũng bắt đầu mỏi nhừ.


Minh đưa tay xoa lưng và mông của bà nó, nó có thể cảm nhận được các cơ thịt đang run lên bần bật do đau đớn bên dưới lớp vải lụa. Mặt bà nhầy nhụa nước mắt, nước mũi và nước dãi thấm qua chiếc giẻ bịt miệng kéo thành từng dây lòng thòng nhỏ xuống nền nhà. Nó kéo khóa lưng áo bà xuống, từng lằn roi rướm máu, nổi cộm lên, chi chít bên dưới.


“Trước giờ toàn bị bà đánh, giờ tôi mới biết đánh cảm giác nó sướng như vậy đó bà à. Nhưng mà đếm đến 100 thì e rằng quả mông đáng yêu này nát nhừ mất. Bà có muốn nói gì không, hay là ta tiếp tục 50 roi còn lại” Minh cười ranh mãnh, tháo miếng giẻ trong miệng bà nó ra…


“Làmmm ơn, bà xin con Minh ơi… làm ơn… làm ơnnn…” Dường như chỉ chờ như vậy, bà Lệ lắp bắp cố nói nhanh, dù hàm của bà mỏi nhừ do đau đớn đã làm bà nghiến răng quá nhiều.


“Làm ơn gì cơ?”


“… làm ơn… xin… xin chủ nhân… đừng đập nát cái thân già tội nghiệp… Con… con đĩ già này có thể làm được rất nhiều thứ khác để mang lại niềm vui cho chủ nhân…” – Bà nghẹn ngào, vừa nói vừa nấc.


Đến lượt Minh hơi sock, nó nghĩ bà nó sẽ van xin nhưng không ngờ bà nó lại có thể nói ra những lời này, trận roi đã mang lại hiệu quả hơn cả mong đợi của nó.


“Thật à, xem bà làm được gì” – Nó tháo dây trói tay của bà Lệ ra, ấn bà xuống sàn. Tay cầm sợi xích cổ Minh kéo đi tiến về phía chiếc ghế salon ở phòng khác, bà nó ngoan ngoãn bò theo phía sau…


Minh ngồi xuống ghế, cầm sợi dây xích kéo bà Lệ lên để bà quỳ vào giữa 2 chân nó…


– “Luật số 2: Trừ khi tôi có yêu cầu khác còn không thì 2 tay phải luôn để sau lưng, cổ tay nắm vào nhau” – Minh lại ra lệnh, nhìn bà nó làm theo.


Việc để 2 tay sau lưng tuy nhỏ nhưng cũng có vài ý nghĩa và công dụng:


+ Những thứ thừa nên để ra sau cho đỡ vướng tay và rối mắt, phần trước của bà Lệ chỉ bày ra những bộ phận cơ thể cần thiết để nó sử dụng…


+ Việc để tay ra sau cũng sẽ khiến ngực của bà hơi ưỡn ra trước 1 chút, mang lại hiệu quả tốt hơn về mặt thẩm mỹ…


+ Nó muốn bà tăng sự tập trung hơn, đồng thời nhắc nhở thêm về thân phận nô lệ của bà.


– “Từ giờ trở đi bà sẽ sống với một mục đích duy nhất là để thỏa mãn nhu cầu giải trí của tôi. Và nhớ thêm điều luật số 3: Không bao giờ được van xin sự thương xót. Một con đĩ tốt luôn phải sẵn sàng chấp nhận bất cứ điều gì mà chủ nhân ban cho. Hiểu chứ”

– “Dạ vâng… bà hiểu”


Đồng hồ đã 10h30. Tuyệt thật, người đàn bà từng là quyền lực số 2 trong nhà giờ đang quỳ giữa 2 chân nó. Minh bắt đầu đưa tay xuống mơn trớn bộ ngực của bà Lệ, cảm nhận lớp ren của áo lót bên trong hơi cộm lên dưới chiếc áo dài bà đang mặc. “Chắc cũng phải cỡ gần 90”. Minh cười thầm. Ngực khá to nên bà nó sử dụng loại áo lót không đệm, qua các lớp áo mà nó vẫn có thể cảm nhận được độ mềm mại bên dưới. Minh chưa dùng ngực của bà nó vội, ngực của phụ nữ lớn tuổi thường to nhưng cũng mềm hơn gái trẻ, cần phải “chế biến” sơ 1 chút thì dùng mới ngon được…


Minh ngã người ra sau, dang rộng chân và kéo khóa quần của nó xuống. Vừa được giải phóng, “cây hàng” đang kìm nén sự ức chế từ đầu đến giờ lập tức bật thẳng lên, to lớn, hùng dũng như một chiếc dùi cui. Bà Lệ hơi shock khi thấy cái thứ đang chĩa thẳng vào mặt mình lúc này. Bà chưa từng thấy một cái dương vật nào to như vậy, nhất là của 1 đứa bé mới 15 tuổi, “Nó sẽ xé mình ra mất”.


– “Bà đã bú cu bao giờ chưa” – Minh nhìn vào khuôn mặt đang thoáng ngơ ngác của bà Lệ, lúc này gần như đang dí sát vào đầu ċặċ của nó, cười giễu cợt.

– “Dạ… bà… chưa”

– “Sao cơ, hồi ông còn sống cũng chưa bao giờ nhét chim vào mồm bà à”

– “Dạ vâng… chưa…”. Bà Lệ trả lời, trong lòng cảm thấy nhục nhã ê chề khi nghe thằng cháu hỏi sỗ sàng như vậy.

– “Sao ông phí thế nhỉ” – Minh cười phá lên, lòng thầm cảm ơn ông đã để lại cho nó một món đồ chơi chẳng những kết cấu còn khá ổn mà miệng và lỗ nhị lại còn trinh nữa. Quả mông thế này mà không dùng lỗ nhị thì quá phí, nhưng đến cả lỗ miệng mà ông cũng không dùng luôn thì bất ngờ thật.

– “Mở miệng ra” – Thằng Minh ra lệnh rồi dùng một tay nắm tóc giữ lấy đầu bà Lệ kéo sát vào, nhìn cái lỗ miệng nhỏ nhỏ xinh xinh ấy từ từ bao trùm lấy đầu ċặċ của nó, cảm nhận sự ấm áp dễ chịu đang lan tỏa dần bên dưới hạ bộ khi ċặċ nó bắt đầu tiến sâu vào trong mồm bà. Khoang miệng của bà hơi nhỏ so với dương vật của thằng Minh, khiến môi bà Lệ bị kéo giãn ra do phải bao trùm đường kính quá lớn.

– “Chơi đồ thật cảm giác sướng thật bà ạ, cố gắng đá lưỡi nhiều vào. Bà không biết dùng lưỡi thì tôi sẽ cắt đi đấy” Minh vừa dọa vừa cười nham nhở.


Khi đầu ċặċ chạm đã chạm vào cổ họng nhớt nhớt của bà, Minh dùng cả hai tay ôm lấy đầu bà Lệ và bắt đầu nhấp. Bà Lệ chưa từng bị ai nhét buồi vào miệng sâu như vậy bao giờ, mỗi khi ċặċ thằng Minh tiến vào cơ bụng của bà vẫn co quặn lại để chống chọi với việc thiếu oxy và cảm giác buồn nôn. Minh dần dần đẩy nhanh tốc độ, người đàn bà khốn nạn chỉ biết gồng lên hứng từng cú địŧ vừa nhanh vừa mạnh khiến bà không kịp nuốt nước dãi. Sau từng cứ địŧ, mỗi khi Minh rút ċặċ ra kéo theo từng dòng từng dòng nước dãi chảy nhiễu nhại men theo cằm bà rơi xuống sàn nhà… Minh ấn đầu bà nó xuống, để bà mút 2 viên bi và bắt đầu dùng lưỡi để ngoáy lỗ nhị của nó. Lưỡi bà của bà ngoáy vào đến đâu tê đến đấy, Minh cảm thấy toàn thân bên dưới của mình có dòng điện la tỏa khắp nơi. “Đá lưỡi mạnh lên nữa con đĩ” – sướng quá nó dùng cả 2 chân quắp chặt đầu của bà nó gào lên. Được một lát lại kéo lên cho ċặċ vào mồn bà địŧ tiếp. Căn phòng im ắng chỉ còn tiếng òng ọc ùa ụa trong cổ họng bà Lệ cứ đều đều vang lên dài như vô tận…


Cặc thằng Minh lúc này đã căng cứng đến độ nó có cảm giác tinh dịch bên trong mà phọt ra thì có thể bắn tung cả vòm họng của bà Lệ. Nó rút ċặċ ra rồi vỗ tay nhẹ lên mông bà – “Chổng mông lên đi”


Bà Lệ ngập ngừng đoán ý thằng cháu, dè dặt xoay người lại một cách nặng nề. Đôi mông to bè của bà cong vổng lên và banh rộng ra như mời mọc, chưa được cho phép miệng bà vẫn mở to không dám đóng lại dù thằng cháu trời đánh đã dùng xong rồi…


Minh dùng 2 ngón tay nắm lấy đáy quần dài và cả quần lót của bà Lệ khẽ kéo ra vừa đủ để tách khỏi phần da thịt bên trong, xong nó dùng dao rọc giấy ấn vào lớp vải quần rồi rạch một đường dài xuống dưới. Nó thích chơi bà mà vẫn giữ lại chiếc quần lụa dài bên ngoài. Tim nó đập mạnh nhìn âm hộ của bà nó dần hiện ra, hai mép Ɩồŋ khẽ nở bung ra e ấp như bông hoa sắp nở. Minh rạch vừa qua hột le của bà Lệ thì dừng lại, vừa đủ để Ɩồŋ bà lộ ra hoàn toàn.


Nó không thèm sử dụng gel bôi trơn, một tay vòng qua dưới eo bà giữ chặt, tay còn lại cầm đầu buồi tách đôi hai múi Ɩồŋ ra rồi từ từ ấn sâu vào. Lồn bà nó chưa từng có thứ gì có kích thước bự như thế chui vào, bà oằn mình nửa người trên của bà ép sát xuống sàn, hai chân bà cố gắng nâng mông lên cao và banh rộng nhất có thể để giảm bớt áp lực đang xuyên vô cửa mình bà. Lồn bà vẫn chưa ra nhiều nước, còn hơi khô, bị nong chặt cứng đến độ bà cảm nhận được sự lồi lõm gân guốc của dương vật của thằng cháu dần chiếm lĩnh từng phân trong âm đạo bà, bà đau như xé thịt, bà oằn oại liên hồi. Mặc kệ sự đau đớn của bà, thằng Minh nhích dần vào cho đến khi đóng ngập được dương vật to tướng của nó vô Ɩồŋ của bà già đáng thương, cảm nhận từng thớ cơ mềm mại của cái Ɩồŋ ấy đang ôm siết lấy con ċặċ nó, nhắp nhắp từng chút để nước Ɩồŋ bà nó dần tiết ra nhiều hơn, khoan thai, từ tốn như đang thưởng thức một món ăn ngon…


Cảm giác đau rát nơi cửa mình của bà Lệ dần dần qua đi, âm đạo của bà đã bắt đầu có những phản ứng với cái dương vật của thằng cháu, bắt đầu co bóp, siết chặt từng hồi, nước nhờn từ cửa mình bà tiết ra càng lúc càng nhiều. Minh bắt đầu dập nhanh và mạnh dần lên, bà Lệ tưởng như ruột gan của bà bị thằng cháu đẩy cả lên trên, tử cung bà bị nó ép chặt tối đa, âm đạo bà bị dãn ra hết mức, bà nổi da gà từng chặp, và cơn sướng bùng nổ bất đắc dĩ khiến bà Lệ rướn căng người, run rẩy như chiếc lá trong cơn phong ba bão táp. Minh vẫn điên cuồng phi nước đại dập liễu vùi hoa bà nó một cách không thương tiếc. Bà Lệ ra nước nhiều không kể xiết, lâu rồi bà mới đạt đến cực khoái như vậy, như muốn chết đi sống lại…


Minh thấy không thể duy trì lâu hơn được nữa, và nó rùng mình phụt từng luồng tinh dịch nóng hổi mạnh như vòi rồng vô thật sâu trong Ɩồŋ bà Lệ, ngắm nhìn từng cơn sướng cực điểm của bà nó, vẫn trong tư thế bò nhưng nữa thân trên của bà đã đổ hẳn xuống sàn, hơi thở dồn dập như như con ngựa cái hấp hối, 2 cơn cực khoái điên cuồng dữ dội liên tiếp đã vắt sạch sức lực của bà…


Bà Lệ hai mắt nhắm nghiền, mồ hôi như tắm ướt đẫm bộ áo dài đang mặc trên người, và giữa đôi mông to tròn vẫn đang chổng cao của bà, một dòng tinh dịch trắng như sữa của Minh bơm đầy ắp trong âm đạo giờ đã chảy ngược ra rơi xuống và đọng lại thành vũng trên mặt sàn…



Phần 3


Minh vào toilet rửa ráy sạch sẽ. Lúc ra nó thấy bà Lệ vẫn trong tư thế bò trên sàn, miệng mở rộng. Minh chưa cho phép bà nghỉ, nên bà vẫn phải trong tư thế sẵn sàng nếu chủ nhân có muốn dùng. Mùi tinh dịch, quyện với mùi mồ hôi của bà phảng phất với cả chút mùi của máu từ những làn roi tạo thành thứ mùi đặc biệt vô cùng kích thích.

Minh đưa cho bà Lệ một cái túi nylon, trong đó có đựng một bộ đồ bộ, một ống xylanh 50cc, 1 chai nước muối, 1 chai dung dịch và 1 chai dầu oliu…


– “Vào tắm rửa sạch sẽ rồi mặc bộ này vào, không cần mặc đồ lót đâu. Bà có 1 tiếng, vệ sinh hậu môn sạch sẽ luôn nhé. Bà biết cách làm chứ, dùng xylanh bơm nước ấm vào lỗ đít và rặn ra. Làm vậy 3 lần, sau đó lặp lại 3 lần với nước muối, thêm 3 lần nữa với dung dịch rửa và lần cuối cùng với dầu oliu”. Minh cười, ngày hôm nay nó đã nhét được ċặċ vào miệng vào Ɩồŋ của bà nó rồi, giờ còn lỗ nhị phải thưởng thức luôn cho trọn bộ. Nó muốn hậu môn bà nó phải thật sạch, dầu oliu vừa có tác dụng làm trơn vừa làm mềm vách hậu môn bên trong.


Bà Lệ lồm cồm định ngồi dậy cầm túi đồ…


– “Bà làm gì vậy”

– “Vâng… bà vào vệ sinh…”

– “Ai bảo bà đứng dậy”. Minh tháo cái vòng xích cổ, dí quai túi đồ vào miệng của bà nó cho bà cắn chặt lại.

– “Bò đi”. Minh khoái trí nhìn bà Lệ dùng miệng giữ túi đồ và từ từ bò về phía buồng tắm. Quả mông nặng nề đánh qua đánh lại theo từng nhịp di chuyển của bà.


Đồng hồ đã khoảng 12g, bà Lệ từ từ bò ra. Dáng bò lảo đảo, sáng giờ bà chưa kịp ăn gì, bị thằng cháu đánh đập và chơi đủ kiểu, giờ lại vừa mới tự súc ruột xong bà cảm thấy hơi hoa mắt, bà phải dừng lại nghỉ một vài lần mới hoàn thành được đoạn đường từ buồng tắm đến chỗ phòng thằng Minh…


Minh lúc này đã vào phòng, vừa lắp ráp xong một vài khung sắt trong phòng từ số đồ nó mua lúc sáng. Bao nhiêu năm nuôi dưỡng đam mê, Minh có khá nhiều ý tưởng, nó không ngờ có ngày nó được áp dụng, vừa phấn khích vừa hồi hộp không biết những ý tưởng này khi thành hình sẽ thế nào.


Minh ăn nốt cái hamburger vừa đặt mua, nhìn bà Lệ đang quỳ trước mặt nó. Nó chưa cho bà ăn vì bà vừa súc ruột xong, nó muốn ruột và hậu môn bà thật sạch sẽ trước khi bóc tem thưởng thức lỗ nhị của bà. Vừa nhìn thấy bà chim thằng Minh đã hơi cương cứng trở lại. Bộ đồ mà Minh đưa cho bà là một bộ đồ mặc nhà ôm sát bằng chất vải solen, là một loại vải thun mỏng và có độ co dãn cao. Không được mặc đồ lót bên trong, trong tư thế bò này lớp vải quần mềm mỏng ôm sát vào phần đùi và hạ bộ bên dưới làm cho Ɩồŋ của bà nổi căng dưới háng lộ rõ cả múi và khe. Minh đeo lại xích cổ cho bà, kéo quần bà nó xuống, vạch cái khe mông sâu nhức mắt ra rồi lấy ống xilanh lớn chứa đầy gel bôi trơn, từ từ ấn vào cái lỗ nhỏ nhỏ xinh xinh đã được làm sạch kỹ lưỡng. Lỗ đít bà Lệ khẽ nhíu lại khi đầu xilanh chạm vào, Minh bóp đầu pittong bơm gel vào từ từ để tránh áp lực quá lớn làm gel trào ngược ra ngoài. Xong nó lại bơm thêm 1 ống nữa… và lại 1 ống nữa… Khi kết thúc thì tổng cộng nó đã bơm vào đại tràng của bà nó gần 3 lít gel bôi trơn (Chú thích: Về lý thuyết thì đại tràng của một người trưởng thành có thể chứa tối đa 7 lít, nhưng thực tế chỉ có phụ nữ vừa sinh con là có đủ chỗ trong khoang bụng để cho phép đại tràng nở ra hết cỡ. Trung bình một người bình thường thì chỉ có thể chứa tối đa được khoảng 3 – 4 lít).


Lượng gel bây giờ đã được nhồi vào rất nhiều, Minh dùng một cái anal plug (đường kính 32mm, chiều dài 75mm) để bịt nhanh hậu môn của bà nó lại. Chiếc anal plug có kích thước khá lớn so với lỗ nhị của bà, Minh phải vừa xoay vừa ấn một lúc mới cắm ngập được chiếc plug vào hậu môn của bà và bắt đầu vặn cái chốt bên dưới. Đây là loại plug đặc biệt, khi vặn cái chốt bên dưới thì plug có thể nở bung ra và đạt đường kính tối đa lên đến 60 mm.


“Ư uuu…” – Bụng bà Lệ lúc này đã khá căng, hậu môn thì vừa đau vừa thốn. Vẫn trong tư thế bò, bà Lệ oằn người, rên rỉ trong lúc tay bấu lấy nền nhà cố gắng chịu đựng. Vẫn còn vài vòng ren nữa, nhưng Minh không thể vặn hết cỡ của cái chốt do chiếc plug bây giờ đã banh ra quá chặt, vừa nong hậu môn bà Lệ ra hết cỡ vừa giữ toàn bộ lượng gel bên trong nó. Minh kéo quần của bà lên lại, dùng thêm 1 chiếc đai nịt bụng ốp lên eo của bà Lệ và kéo dây khóa siết thật mạnh. “Hự…”, chiếc đai ép chặt phần eo và bụng của bà càng làm gia tăng áp lực chiếc plug bên dưới, hậu môn bà căng và đau rát như thể bị xát ớt.


(Ghi chú: Minh còn có sở thích là nhìn những bộ đồ ôm sát. Nên phần lớn thời gian nó thường chơi mà giữ lại bộ đồ bên ngoài nạn nhân. Chỉ khoét những chỗ cần thiết)


Minh nắm sợi dây xích kéo bà nó lên trong tư thế quỳ, tay nó bắt đầu mơn trớn ngực của bà. Nó chộp lấy một bên vú của bà mà bóp, bầu vú to đầy cả tay núng nính sau làn vải áo mỏng, đầu vú nhô lên cồm cộm dưới lòng bàn tay nó. Nó lấy kéo cắt 1 đường dài từ cổ áo xuống dưới và nắm mép áo kéo ra 2 bên. Không còn gì bảo vệ, bộ ngực to lớn của bà nó lập tức xổ tung ra ngoài, trắng mềm và hơi thõng xuống. Đến bây giờ Minh mới bắt đầu sử dụng đến vú của bà nó, so với gái trẻ thì vú của phụ nữ lớn tuổi thường to và mềm hơn nên phải sử dụng đúng cách mới phát huy được hết độ sướng của nó. Minh dùng 2 vòng dây buộc bên trên và dưới ngực của bà Lệ, lại dùng thêm một sợi dây nhỏ siết 2 vòng dây đó lại với nhau ép chặt lên bộ ngực của bà. Chưa dừng lại ở đó, nó lại dùng thêm 2 sợi dây nhỏ buộc dọc mỗi bên vú, bắt ngang qua 2 đầu ti và kéo mạnh xuống. Minh hài lòng nhìn thành quả của mình, cặp vú của bà nó lúc này bị bó rất chặt, ép căng phồng lên nhìn như 2 quả bóng sắp nổ tung.


Minh lấy một đôi giày cao gót gần 15cm bắt bà nó mang vào rồi cầm sợi dây xích cổ ra lệnh cho bà Lệ đi về phía góc phòng nơi đang treo một thanh sắt nằm ngang.


Đi trên đôi giày quá cao, hậu môn thì đang bị nong rộng khiến bà Lệ di chuyển vô cùng khó khăn. Chiếc đai nịt bụng không chỉ bó chặt eo và bụng mà còn có tác dụng ép bà phải luôn thẳng lưng, ngoài ra vòng eo bị siết lại càng làm tôn thêm độ to lớn của cặp mông bên dưới đang đánh qua đánh lại sau mỗi bước đi chập chững càng khiến dáng đi của bà vô cùng sexy… Cầm sợi dây xích, vừa đi theo sau vừa ngắm bà mà ċặċ thằng Minh đã bắt đầu căng cứng cả lại…


Minh ra lệnh cho bà Lệ bước 1 chân qua, để thanh sắt nằm giữa 2 chân của bà. Minh sử dụng một hệ thống ròng rọc để nâng thanh sắt lên tì vào âm hộ và cả chiếc plug đang nong chặt hậu môn của bà nó. Do chiếc quần bà Lệ đang mặc mỏng và ôm sát, lại không có quần lót bên trong, nên 2 mép Ɩồŋ của bà nó hằn cả ra ngoài. Minh dùng tay vạch 2 mép Ɩồŋ của bà ra hai bên để thanh sắt tì hẳn vào hột le của bà và dùng hết sức kéo sợi dây lên thật căng. Bà Lệ nhăn mặt, thanh sắt lúc này đang ép rất chặt vào hột le của bà. Minh cười hài lòng, cúi xuống tháo đôi giày cao gót mà bà nó đang mang ra. Không còn đôi giày khiến bà Lệ chới với, chân bà nhón cao, gần như đứng trên 2 đầu ngón chân, bị thanh sắt “treo” lên nên toàn bộ trọng lượng của bà lúc này dồn hết vào hột le và cái plug giữa háng, vô cùng khó chịu.


Nhưng điều mà bà Lệ khiếp hãi nhất là khi thấy thằng cháu bắt đầu lấy ra 1 cái kìm loại thường dùng để bấm lỗ dây thắt lưng. Nó để đầu bấm kê vào đầu ti bên trái của bà…


Lẽ nào… Bà Lệ lắc đầu hoảng hốt – “Đừng… xin chủ nhân… làm ơn”


– “Bà quên điều luật số 2 rồi sao” – Minh cười lạnh lùng…


(Chú thích: Nhắc lại điều luật số 2 của slave ở tập trước: Không bao giờ được van xin sự thương xót.)


– “Bây giờ tôi muốn bà ngẩng mặt lên, cắn chặt răng lại” – “hít thật sâu vào… tốt… thở mạnh ra…” – “hít thật sâu vào… tốt… thở mạnh ra…” – “hít thật sâu vào…”


“Pạch” – “Áaaaaa”


Tiếng kiềm vang lên khô khóc, để lại một lỗ trên đầu ti của bà và kéo theo sau đó là tiếng thét thất thanh của người đàn bà khốn nạn. Mắt bà Lệ trợn trắng, miệng bà ngáp ngáp như cố lấy thêm oxy trong không khí, cảm giác đau buốt thấu đến tận xương tủy… Một lúc sau Minh mới thấy mắt bà nó có thần trở lại và bà khóc nức nở. Bà không hiểu vì sao thằng cháu lại ra tay tàn ác như vậy, bà đã phục tùng làm theo mọi sự sai bảo của nó… bà bắt đầu thấy khiếp sợ, không biết đâu là giới hạn của thằng nhóc mới 15 tuổi đầu này.


– “Khóc lóc đủ rồi, mình tiếp tục nào”


Minh cười, cầm lấy đầu ti còn lại của bà…


Đồng hồ đã điểm qua 13h00, nước lạnh mà thằng Minh vừa hất lên mặt làm bà Lệ dần tỉnh lại, bà vừa ngất đi khoảng 10 – 15 phút gì đó. Ngực bà đau nhức vô cùng, nhìn xuống thấy trên đầu ti của mình lúc này có thêm 2 chiếc khoen bằng đồng.


– “Đẹp hơn cả ngực hoa hậu” – Minh vừa cười to, vừa hôn lên đầu ti của bà nó.


Bà Lệ quá khiếp sợ thằng Minh, bấy lâu nay bà sống cạnh một con quái vật mà bà không nhận ra. Giờ đây bà thậm chí không dám nhìn thẳng vào mắt nó…


– “Trưa rồi nghỉ ngơi 1 chút thôi bà à, trước khi nghỉ tôi vẫn còn một món quà nữa tặng bà để thư giãn”


Minh cười nham hiểm, nó lấy ra một chiếc hộp nhỏ có đề chữ “TFD”, bên trong hộp có sẵn 15 ống tiêm. Đây là loại thuốc kích dụng mạnh nhất hiện nay và khá đắt vì rất khó kiếm, một số nơi trên thế giới đã cấm sử dụng thuốc này vì sự nguy hiểm và tính vô nhân đạo của nó. Vì hoạt tính quá mạnh của nó nên thường được các chủ nhà thổ sử dụng để vắt kiệt sức bọn đĩ. (Thuốc ban đầu có tên là ZRO1601, nhưng sau được biết nhiều đến với tên TFD. Cái tên TFD xuất hiện bắt đầu từ một vụ án nổi tiếng ở nước Anh, nạn nhân là bà Helen Carter – 53 tuổi, một quản lý thư viện đã bị ba sinh viên bắt cóc. Chúng sử dụng 1 mũi TFD lên bà, tra tấn và thay nhau hãm hiếp trong suốt ba ngày sau đó. Khi cảnh sát ập đến thì bà Helen đã chết. Theo kết quả giám định và lời khai của các hung thủ, thì nạn nhân vừa chết khoảng 5p. Nhưng điều ngạc nhiên là khi banh mép âm đạo của nạn nhân ra, có thể thấy các cơ bên trong vẫn còn co thắt 1 lúc mới dừng hẳn cho thấy hoạt tính kích thích cực mạnh của loại thuốc này. Cũng từ đó thuốc này hay được giới xã hội đen gọi là TFD – The Fucking Death, dựa vào sự kiện của vụ án.)


Minh cầm một mũi tiêm, bước về phía bà nó. Bị thanh sắt tì quá chặt, nên Minh có thể nhìn thấy hột le của bà cộm lên, hiện ra lờ mờ bên dưới lớp vải quần. Một điểm thú vị nữa của TFD là ở cách sử dụng đặc biệt của nó… Minh đưa tay trái xuống, ngón tay xoa nhẹ lên hột le đang bị ép cương cứng của bà nó để xác định vị trí, tay phải từ từ ấn mũi tiêm vào hột le của bà Lệ, nó chỉ bơm vào khoảng ¼ ống TFD. Bà Lệ thấy bắt đầu thấy hoa mắt, một cảm giác đau nhức từ đỉnh đầu bắt đầu lan tỏa dần xuống bên dưới. Một lúc sau mọi thức dịu dần, chỉ còn lại cảm giác rạo rực và nóng rát ở âm đạo. Đầu ti và hột le bà như càng căng to ra, cơ âm đạo bắt đầu co thắt mãnh liệt, Minh lấy thêm một cây massage rung buộc vào thanh sắt dí sát vào cơ thể bà nó.


– “Tranh thủ nghỉ ngơi, chợp mắt 1 tí nhé bà già. Chiều nay mình còn nhiều trò vui lắm”. Minh cười ranh mãnh thừa biết bà nó ngủ được mới lạ, bật nút chiếc máy rung lên. Không biết bà nó có nghe thấy nó nói gì không, mắt bà mở to nhưng ánh nhìn như đang dại đi, gân cổ và mặt của bà nổi hẳn lên, răng nghiến chặt. – “Ư… ư…”. Bà Lệ chợt rùng mình, bà nghiến răng, đùi và hông rung mạnh, dâm thủy bắt đầu tiết ra để lại vệt mờ mờ ở bên dưới đũng quần.


“Mẹ kiếp. Thuốc mạnh thật, chưa gì mà bà đã bắt đầu lên đỉnh rồi” Minh đắc ý cười thầm, ngã lưng lên giường. Chợp mắt cái đã, nứng lắm rồi nhưng một lần nữa nó phải ráng kiềm chế sự hưng phấn lại, món ngon thì phải chế biến kỹ. Nó muốn có thời gian để chiếc plug kéo dãn lỗ nhị của bà nó ra cho dễ sử dụng hơn…



Phần 4


Minh thức dậy, nhìn đồng hồ thấy đã hơn 15h00. Một buổi sáng đê mê, nhiều cảm xúc với những trải nghiệm lần đầu của một đứa trẻ mới lớn khiến nó ngủ thiếp đi hơn 2 giờ đồng hồ. Nếu không có tiếng rè rè của chiếc máy rung thỉnh thoảng chen lẫn với tiếng rên khẽ của bà nó phát ra từ góc phòng, Minh còn nghĩ đó là một giấc mơ. Bà Lệ lúc này đã lả người đi, chỉ ¼ liều TFD nhưng tác dụng của thuốc quá mạnh, bà không nhớ được là mình đã lên đỉnh bao nhiêu lần. Nước từ Ɩồŋ bà đọng thành vũng dưới sàn nhà, mùi dâm thủy tỏa ra ngào ngạt vô cùng kích thích làm ċặċ thành Minh nhanh chóng cương cứng lại.

Minh vừa trải qua một giấc ngủ trưa dài, trong người cảm thấy vô cùng thoải mái, hừng hực như một chiến binh vừa mới xung trận tiến về phía bà nó. Trái ngược với thằng cháu, bà Lệ như con thú trong các trận đấu bò giai đoạn gần tàn cuộc, kiệt sức và thương tích đầy mình, vẫn gồng người bất lực chịu sự tra tấn của người đấu sĩ để mang lại niềm vui cho người khác. Bị bỏ đói, đánh đập tra tấn, không được nghỉ ngơi và phải lên đỉnh quá nhiều lần… bà gần như không còn đứng vững được nữa, đùi bà run lên cầm cập, âm hộ bà bỏng rát như bị xát ớt, bụng và hậu môn đau nhức vì bị nhồi và nong quá căng…


– “Ư… u…”. Bà Lệ nhăn mặt khi thằng Minh vặn nhẹ chiếc khoen ở đầu vú. Minh khoái chí cười. Nó nới ròng rọc hạ thanh sắt giữa 2 chân bà xuống, dùng một sợi dây rút trói 2 tay bà ra sau lưng rồi nắm sợi dây xích cổ kéo bà đi về phía giường.


Đặt bà nằm sấp lên giường, Minh dùng ròng rọc và dây trói kéo căng 2 chân bà ra 2 bên. Nó dùng dao rọc nhẹ đáy quần cho âm hộ và chiếc plug ở hậu môn bà lộ hẳn ra. Minh lấy 1 quả trứng rung nhét vào trong Ɩồŋ bà nó, tay trái giữ 2 mép Ɩồŋ của bà, tay phải nó cầm chiếc kìm bấm…


“Pạch, pạch”. – “Á. Áaaaaa…”


Hai tiếng bấm vang lên gọn gàng, sắc lạnh. Lần này Minh ra tay quá nhanh, trong tư thế nằm sấp bà Lệ lại không thể quan sát được bên dưới, quá bất ngờ, tiếng hét phát ra thất thanh theo bản năng bản năng của người đàn bà. Minh cười xoa cặp mông của bà nó, nó có thể cảm nhận được các cơ mông của người đàn bà khốn nạn đang co giật vì đau đớn.


– “Ngoan nào con đĩ già”. Minh lấy ra 2 cái khoen nữa xỏ qua, vặn lại để khóa 2 mép âm hộ của bà nó lại với nhau, giữ luôn quả trứng trung bên trong. Đợi một lúc cho cơn đau như muốn xé nát hạ bộ của bà nó hơi dịu lại, Minh bấm remote cho quả trứng rung hoạt động.

– “Ư… uuu…”. Liều TFD đúng là đắt xắt ra miếng, chỉ ¼ liều mà đến giờ vẫn còn phát huy tác dụng dù hoạt tính đã hơi yếu đi. Nước Ɩồŋ của bà Lệ bắt đầu rỉ ra thành từng giọt nhỏ xuống nền giường.

– “Tốt lắm. Con đĩ già dâm đãng này. Giờ thưởng thức cái lỗ cuối cùng của bà xem cảm giác thế nào”. Mình quay ròng rọc để kéo căng sợi dây cột 2 chân bà nó ra.

– “Ứuuuuu… ưuuuu”. Bà Lệ nghiến chặt răng lại vì đau, sợi dây lúc này đã bị kéo quá căng, 2 chân bà lúc này bị kéo ra 2 bên gần như tạo thành một đường thẳng, các cơ hậu môn bị kéo giãn quá mức khiến phần đuôi chiếc plug đang cắm ở hậu môn bà cứ khẽ trồi ra sụt vào theo từng nhịp thở như thể muốn bắn phọt ra ngoài. Đau và căng đến độ bà Lệ có cảm giác chiếc plug này mà bắn ra ngoài có thể kéo cả ruột của bà theo.


Minh xoay cái chốt từ từ để bắt đầu tháo chiếc plug ra.


Phẹttttt”, “phẹtttt”, “phẹtttt”… Ngay khi nó vừa rút plug ra, gel đang nhồi bên trong lập tức bắn ra thành từng tia dài. Một lúc sau lượng gel phụt ra yếu dần, lỗ đít bà Lệ bị nong ra quá lâu nên rút plug ra rồi vẫn không thể khép hẳn lại được, mở ra một lỗ rộng hơn đầu ngón tay cái. Minh có thể nhìn thấy cả những cơ hậu môn đang liên tục co thắt bên trong ép lượng gel còn lại trào ra ngoài thành từng dòng nhỏ.


Sự kích thích cao độ về thị giác khiến thằng Minh không thể chịu nỗi nữa, ċặċ nó dựng đứng lên hùng dũng như cái chày. Nó đứng lên khom lưng kiểu đứng tấn, nhẹ nhàng kê ċặċ vào lỗ đít bà, một tay ôm vòng quanh bụng bà Lệ giữ chặt và từ từ ấn đầu ċặċ vào. Bà Lệ nhăn mặt đau đớn, lỗ đít bà dù đã bị nong rộng nhưng vẫn quá nhỏ so với dương vật của thằng cháu. Con ċặċ nhích dần vào lỗ đít chặt khít, Minh cảm thấy đầu ċặċ bị lỗ đít bà nó bóp chặt ghê gớm, vách hậu môn được rửa bằng dầu ô liu và ngâm gel nên trở nên rất mềm và ấm. Qua vách hậu môn, dương vật của Minh có thể cảm nhận được cả quả trứng đang rung phía bên kia âm đạo của bà. Nhìn con ċặċ vào được phân nửa, đang căng rộng lỗ đít của bà, nó suýt nữa không kìm nổi cơn sướng đang bùng lên một cách man dại. Nó bắt đầu nhấp dần, mỗi lần đút vào lại sâu thêm một tí, cho đến khi cả con cu ngập lút vào hậu môn của bà nó.


Cả con cu của nó bây giờ bị ép rất chặt, rất chặt. Nó ôm hông của bà bắt đầu dập ngày một nhanh mặc cho bà nó co rúm người chịu đựng. Cứ mỗi cú dập, nó rút gần hết cu ra khỏi hậu môn của bà, cảm nhận phần hậu môn đó khép lại như muốn bảo vệ nhưng ngay lập tức lại bị banh rộng ra cho cú dập tiếp theo. Cứ như thế, cu nó ra vào ngày càng nhanh và mạnh trong hậu môn của bà. Hai chân bị kéo quá căng, từng cú dập của thằng Minh như muốn xé nát háng và hậu môn của bà Lệ. Minh cảm thấy sắp ra, vội thục vài cái thật mạnh và cứng người dướn lên, đầu ċặċ nở to phun vào lỗ đít bà nó từng đợt chất dịch nóng bỏng… Cơn sướng tột độ khiến nó đổ ập xuống đè cả thân mình lên lưng bà nó, con ċặċ nó vẫn ngập trong lỗ đít bà giật giật. Bà Lệ nằm bẹp dưới mình thằng cháu, thở hắt ra, khuôn mặt nhăn nhó chịu đựng.


Minh vẫn nằm đè bên trên bà, sung sướng day day con ċặċ giữa hai quả mông to mềm, tranh thủ lúc con ċặċ vẫn còn cứng tiếp tục nhấp nhấp đưa đẩy con ċặċ thụt ra thụt vào trong lỗ đít bà một lúc cho mềm hẳn rồi mới rút ċặċ ra ngồi dậy. Bà nó vẫn nằm sấp, 2 chân bị kéo căng, lỗ đít lúc này đã nở to gần bằng đầu ngón chân cái trào ra một dòng tinh dịch trắng đục, tiếng máy rung rè rè vẫn vang đều bên trong âm đạo…



Phần 5


“Kkinhhh cooonng”

“Kkinhhh cooonng”


“Kkinhhh cooonng”


“Kkinhhh cooonng”


“Kkinhhh cooonng”


“Kkinhhh cooonng”


“Kkinhhh cooonng”


“Xoạch… xoạch… xoạch”


Tiếng đồng hồ báo thức và tiếng bước chân người đi khiến thằng Minh tỉnh giấc, nó nhìn đồng hồ đã là 07h00 ngày thứ bảy cuối tuần. Đây là “hệ thống báo thức” mà thằng Minh đã hì hục cả đêm qua để cài đặt. Sau khi đồng hồ kêu đủ 7 tiếng, nó kích hoạt chiếc máy chạy bộ ở góc phòng khởi động. Trên chiếc máy đó, người đàn bà 56 tuổi bắt đầu nặng nề cất bước đi. Có vẻ như bà cũng bị bất ngờ, loạng choạng và suýt té trong những bước đi đầu tiên. Đôi giày quá cao, bị trói đứng phải ngủ chập chờn trong tư thế này suốt cả đêm khiến bà mệt gần như lả cả người, đôi chân bà gần như muốn đứng không vững nữa. Chiếc máy được Minh cài đặt tốc độ ban đầu 3km/giờ cho bà nó làm quen, sau đó sẽ tự tăng dần tốc độ lên 6 km/h trong 10phút tiếp theo.


Minh bấm chiếc remote trong tay để kích hoạt cái trứng rung đang đặt trong Ɩồŋ bà nó.


“Xoạch, xoạch, xoạch…”


Bước đi của bà Lệ bắt đầu nhanh dần. Tốc độ của máy đã đạt đến 6km/h. Mồ hôi bắt đầu tiết ra ướt đẫm lưng và ngực áo, tiếng thở của bà càng lúc càng nặng nề do vừa vận động, vừa bị kích thích bên dưới. Tiếng máy chạy bộ vẫn vang lên xoạch, xoạch đều đều. Minh hài lòng với ý tưởng này của mình, bắt đầu một ngày mới trong khung cảnh và âm thanh này thật không tệ… Hôm nay đã bước qua ngày thứ 3 nó sở hữu bà Lệ. Trải qua 2 ngày, cơ thể bà chi chít vết tích của những trận đánh đập và tra tấn. Bà không nhớ nổi trong 2 ngày qua thằng cháu bé bỏng (nhưng “hàng” thì không bé chút nào) đã chơi bà bao nhiêu lần, âm hộ bà bỏng rát vì bị kích thuốc ép cho lên đỉnh quá nhiều. Sự tàn bạo của thằng Minh, cộng thêm việc nó biết bí mật của bà khiến ngay trong tư tưởng bà Lệ cũng không dám nghĩ đến chuyện phản kháng. Có thể nói đến lúc này thằng Minh đã làm chủ bà nó hoàn toàn. Từng tư thế, cử động đến cả những chuyện ăn uống, ngủ nghỉ, bài tiết… của bà đều phải theo sự sắp đặt và cho phép của nó…


Hôm nay là ngày thứ bảy, nhưng Minh phải đặt đồng hồ báo thức vì do kế hoạch của nó đã có thay đổi. Hôm qua bà Hạnh – bà ngoại nó, gọi điện dặn nó nấu thêm cơm do công việc kết thúc sớm một ngày nên thứ bảy bà và thằng Tùng sẽ về luôn. Minh mơ màng nghĩ về những ngày sắp tới cho đến khi tiếng động làm nó giật mình. Bà Lệ vừa bị vấp khụy xuống, cố gắng gượng đứng dậy rồi lại vấp tiếp. Có vẻ bà đã bắt đầu quá tải, ăn ngủ thất thường mấy ngày qua làm bà nhanh chóng xuống sức. Minh bước xuống giường lại gần bấm nút, chiếc máy chạy từ từ giảm tốc độ rồi dừng hẳn. Người đàn bà dừng lại thở rũ rượi, Minh mở chiếc băng bịt miệng để bà nó dễ thở hơn. Tắt chiếc máy rung, lấy xích khóa cổ và dẫn bà nó vào buồng tắm. Nó tắm xong, quay sang lấy vòi xịch kỳ cọ bà nó 1 lúc, rồi thay cho bà bộ đồ mới.


07h45, Minh ngồi thưởng thức phần ăn mà người ta vừa giao đến. Ở góc bếp, bà Lệ vừa bò vừa ăn bữa sáng mà nó làm cho bà. Đó là phần ngũ cốc trộn sữa tươi, nó đang cho bà ăn những món đơn giản như vậy để tập cho bà quen dần với cách ăn kiểu chó. Vừa mệt vừa đói, bà sục miệng vào đĩa ăn ngấu nghiến, thỉnh thoảng quay qua liếm những miếng ăn vương vãi trên nền đất.


Có tiếng xe ngoài cửa, Minh ra lệnh cho bà Lệ dừng ăn. Bà Hạnh và thằng Tùng đã về đến. Đã đến lúc tiếp tục kế hoạch của nó…


Bà Hạnh vừa dừng xe chuẩn bị vào nhà thì điện thoại của bà rung lên, nhìn vào số đang gọi, bà tự hỏi sao bà Lệ lại gọi bà lúc này…


– “Chị Hạnh à, chị về đến nhà chưa?”

– “Chị chuẩn bị vào nhà đây, có gì không?”

– “May quá. Em đang ở chợ mua đồ thì quên ví. Chị chạy ra liền giúp em với. Em đợi trước cổng chợ, nhanh chị nhé”

– “Ơ sao…”. Đầu dây kia bà Lệ đã cúp máy. Bà Hạnh nhăn mặt, sao hôm nay em mình lại đoản thế nhỉ. So với bà Lệ thì bà Hạnh khó tính và cầu toàn hơn rất nhiều, bà rất không hài lòng với những sự cố kiểu như vậy. Có thể nói trước giờ anh em thằng Minh sợ bà Lệ 7 – 8, thì sợ bà Hạnh đến 10.

– “Sao vậy bà?”. Thằng Tùng ngước mặt hỏi.

– “Không có gì. Cháu vào nhà phụ anh chuẩn bị cơm đi, bà ra chợ 1 chút. Nay ăn sớm, nghỉ ngơi, chiều lấy bài ra ôn. Sắp hết lễ mà lại gần thi giữa kỳ rồi”

– “Vâng”. Tùng trả lời uể oải, hết làm rồi học, chắc nó phát điên mất, vẫn chưa hết lễ cơ mà. Nghĩ vậy chứ nó không dám cãi, quay đầu bước vào nhà.


Vào nhà nó đã thấy thằng Minh đang ngồi ở phòng khách.


– “Đi vui chứ thằng em?”

– “Anh nghĩ có vui không? Không biết bao giờ mới được tự do làm những điều mình muốn, cứ kiểu này chắc em chết mất” Tùng hậm hực trả lời.

– “Ha ha nếu tao nói từ hôm nay tụi mình sẽ có 1 cuộc sống mới thì mày nghĩ sao?”


Tùng nhìn anh nó dò hỏi, nó chưa hiểu câu nói vừa rồi của anh nó có nghĩa là gì.


– “Em không hiểu”

– “Vào đây. Anh có cái này muốn cho mày xem”


Tùng đi theo, đến trước cửa phòng của thằng Minh.


– “Nhắm mắt lại đã”. Minh nói…


Tùng nghi ngờ nhưng vẫn nhắm mắt lại. Minh mở cửa đẩy em vào phòng. Trước đây, một vài lần xem trộm máy tính của em, Minh biết em nó cũng thường lén xem các trang porn, đặc biệt cũng hay xem các trang thể loại bạo dâm (đúng là anh em một nhà). Tuy nhiên so với thằng Minh thì thằng Tùng thuộc dạng hơi khờ và hiền, Minh vẫn phải đề phòng em nó có những phản ứng ngoài dự kiến. Tay trái đặt lên vai em, tay phải nó kéo cửa phòng khóa lại…


– “Giờ mở mắt ra đi”


Tùng từ từ mở mắt. Nhắm lâu khiến mắt nó hơi nhòe, nhưng khi những hình ảnh trước mặt từ từ hiện rõ ra thì thằng Tùng shock nặng. Theo phản xạ, nó vội nhảy lùi lại…


– “ANH, CÁI NÀYY…”

– “Sao hả. Chẳng phải mày luôn muốn có cuộc sống mới à?”


Minh cười gằn, tay giữ chặt vai em nó. Chi cách vài mét, trước mặt thằng Tùng là bà Lệ – bà Tư của nó, bà đang đứng trong tư thế cúi xuống, chân vẫn giữ thẳng, hai tay nắm 2 cổ chân. Tư thế này khiến mông bà chổng lên cao chĩa thẳng về phía thằng Tùng như mời gọi. Tùng nuốt nước bọt, giữa 2 quả mông to khủng của bà là cái lỗ thịt hồng hồng mà bình thường nó chỉ được thấy qua những lần lén coi phim ảnh, ở khoảng cách này nó có thể nhìn thấy rõ cả cái khoen mà anh nó dùng để khóa hai mép Ɩồŋ của bà lại. Bà Lệ cứ đứng yên như vậy không dám cử động, thỉnh thoảng bà khẽ rên và cặp mông to bự rung nhẹ. Có vẻ anh nó còn nhét cái gì đó bên trong âm hộ của bà, Tùng thấy nước từ bên trong Ɩồŋ bà nó cứ rỉ ra nhỏ long tong xuống nền nhà.


Minh đẩy em nó về phía trước. Tùng lúc này đã đứng rất sát bà nó, tay nó có thể chạm vào cặp mông gợi cảm kia hoặc thậm chí cả cái lỗ đang rỉ nước róc rách ở giữa nếu nó muốn. Nhưng nó không dám, mọi việc diễn ra dồn dập khiến cảm xúc của nó thật hỗn loạn… vừa shock, vừa sợ nhưng cũng vừa thật kích thích. Qua chiếc quần mặc ngoài nhưng Minh đã thấy “cây hàng” của em nó lúc này đang bắt đầu dựng đứng lên, nó cười thầm hài lòng.


– “Anh Minh… bà Tư…”

– “Bà Tư gì. Bà ta giờ chỉ là món đồ chơi của chúng ta thôi. Phải không bà nhỉ?” Minh cười, vừa hỏi vừa lấy chân đạp nhẹ vào mặt bà Lệ.

– “Dạ vâng. Mang lại niềm vui cho các chủ nhân là mục đích sống duy nhất của con đĩ già này”. Bà Lệ chua chát nói như một cái máy.


Tim thằng Tùng như thắt lại, cảm giác kích thích vô cùng. Nó không ngờ có thể nghe những lời dâm đãng như vậy phát ra từ miệng bà nó, người mà nó vẫn rất nể sợ.


– “Mày thấy cảm giác làm vua sướng chứ. Ra lệnh cho bà ta banh chân ra đi”. Minh cười nói, nó quan sát thấy trong tư thế này mông bà nó có vẻ hơi sao so với thằng Tùng.

– “Em ạ…”

– “Tất nhiên rồi. Mày cũng là chủ nhân của bà ta mà”

– “Em không biết… em…”

– “Đừng sợ, ra lệnh đi. Bà ta sống bằng mệnh lệnh của chúng ta”. Minh nghiêm giọng…

– “Bà… bà… mở chân ra đi”. Tùng run giọng, nói lắp bắp…

– “ĐỨNG YÊN ĐÓ”. Minh quát khi thấy bà Lệ định cử động. Nó ghé vào tai em nó, gằn giọng nói nhỏ “Thằng ngốc này – Banh chân ra con đĩ già – mày nói mạnh mẽ lên xem nào, có gì khó khăn đâu”

– “Em…”. Tùng định nói “em không nói được”, nhưng nhìn thấy ánh mắt trừng lên sắt lạnh của anh nó, thằng Tùng không dám. Nó hít một hơi thật sâu.

– “Banh… banh chân ra con đĩ già”. Minh thấy giọng em nó vẫn run run, nhưng thôi cũng tạm. Từ từ rồi nó sẽ quen thôi, Minh cười thầm. Bà Lệ thoáng ngập ngừng, không thấy thằng Minh nói gì nữa, bà từ từ làm theo lệnh thằng Tùng. Tim thằng Tùng đập mạnh khi thấy bà nó bắt đầu banh rộng 2 chân ra, tay bà chống xuống đất, hơi hạ thấp mông xuống để điều chỉnh cho Ɩồŋ bà ngang với tầm ċặċ của thằng Tùng. Thằng Tùng không tưởng tượng có ngày mọi chuyện lại đảo lộn như vậy, từ người chỉ nhận lệnh thì giờ nó vừa ra lệnh cho bà nó, mà bà nó lại nghe theo ngoan ngoãn còn hơn cả 1 con chó. Trong tư thế này thằng Tùng có thể nhìn thấy rõ bầu ngực của bà bị xỏ khuyên và buộc căng phồng lên, chi chít các lằn roi.

– “Cũng dễ mà phải không. Từ từ mày sẽ “vận hành” bà ta quen thôi. Ha ha… thử cái này đi”.


Minh đưa cho em nó 1 cây roi da, đây là cây lưỡi rồng (Ghi chú: So với cây lưỡi rắn dùng ở tập 2 thì cây này chỉ có 1 đầu nhưng bè hơn. Thân roi cũng nặng hơn. Phần chú thích kèm theo có lưu ý: Cấp độ rất nặng, cẩn thận khi sử dụng, tránh các vùng nhạy cảm dễ tổn thương. Nhưng tất nhiên là ai thèm quan tâm những lưu ý này chứ). Thằng Tùng run run cầm cây roi, nhìn anh nó rồi lại nhìn bà Lệ. Ánh mắt bà vừa tuyệt vọng lại như vừa da diết như muốn van xin sự thương xót.


– “Không còn thời gian đâu. Cho bà ta 10 roi thôi”. Minh nói, nhìn đồng hồ đã 08h15, bà ngoại của nó chắc đã ra đến chợ. Cách này là cách nhanh nhất để giúp em nó vượt qua nỗi sợ và làm quen với vai trò thống trị của mình, nhưng thời gian không còn nhiều nữa. Thằng Tùng ngập ngừng vung roi lên.


“Vèooo… cháttt”. Lưỡi rồng đúng là cây roi có độ sát thương rất cao. Thằng Tùng run tay, nhát roi đầu tiên chỉ khẽ quét qua mông bà nó nhưng vẫn để lại tiếng chát lạnh lùng, người bà nẩy lên vì đau đớn “Ưưuu…”


– “Đếm đi con đĩ già”. Minh đạp nhẹ vào mặt bà Lệ.

– “1…”


“Vèooo… Cháttttt”.


– “Hự… 2”


“Vèooo… Cháttttt”.


– “Ưưư… 3”


Những nhát roi tiếp theo đều ăn trọn vào mông bà nó, nhưng thằng Tùng chưa dám quất toàn lực. Bà Lệ hơi lảo đảo, nhưng cố gắng giữ tư thế, da thịt bỏng rát vì đau.


“Vèooo… CHÁTTT”.


– “Aaaaa… 4”


“Vèooo… CHÁTTT”.


– “Aaa… aa… 5”


“Vèooo… CHÁTTT”.


– “Aaa… 7”


“Vèooo… CHÁTTT”.


– “Áaaaa… 8”


Thằng Tùng đã bắt đầu mạnh dạng hơn đúng như dự tính của Minh. Các nhát roi của nó ngày càng chắc tay, sự kích thích tột độ khiến nó bắt đầu nhắm vào cái khe nằm giữa cặp mông hấp dẫn kia.


“Vèooo… CHÁTTT”.


– “Áaaaaa… 9… 9”


Nhát thứ 9 quét thẳng vào như muốn xé nát Ɩồŋ của bà Lệ, nước mắt nước mũi bà giàn giụa, chân tay run lẩy bẩy. Sau thằng Minh, bà bắt đầu cảm nhận con quái vật thứ 2 đã xuất hiện…


“Vèooo… CHÁTTT”, ” leng keng… leng keng”


– “ÁÁAAAAA…”


Lại một nhát roi chính xác nữa của thằng Tùng quét thẳng vào Ɩồŋ bà. Nhát cuối cùng này quá mạnh làm gãy luôn cả cái khuyên đang khóa 2 mép Ɩồŋ bà với nhau rơi leng keng xuống sàn nhà, khiến cục đá lạnh đang nhét bên trong Ɩồŋ bà rơi ra ngoài. Giờ thằng Tùng hiểu vì sao nãy giờ cứ có nước rỉ ra từ Ɩồŋ bà nó… Bà Lệ đau quá khụy hẳn xuống sàn không nói nỗi nữa. Một lúc sau bà mới loạng choạng đứng dậy…


– “… 10…”

– “Lẽ ra roi này không tính đâu đấy. Nhưng thằng em Tùng đây nhân từ nên xem như bỏ qua cho bà”. Minh cười phá lên nhìn em nó. Thằng Tùng gần như không còn thấy sợ nữa, trong ánh mắt của nó Minh thấy dường như chỉ còn lại sự phấn khích.

– “Con đĩ già cảm ơn chủ nhân thương xót”. Bà Lệ vừa khóc vừa nói, phần cơ thể bên dưới của bà vẫn quặn lên vì đau.

– “Đợi gì nữa, cởi quần mày ra và thưởng thức mụ ta đi. Xem có ngon lành giống vẫn thường xem trong film không” Minh nháy mắt với em.


Thằng Tùng chịu không nổi nữa. Vừa nghe anh nó nói, nó liền lật đật thả cây roi và tuột quần xuống, ċặċ nó lập tức bật ra, dựng đứng như cây cột (đúng anh em một nhà, “hàng to” không thua gì thằng anh). Hai tay nó vịn eo bà Lệ, đẩy hông mình chạm vào bờ mông mềm mại của bà. Cây côn thịt nóng bỏng hung hãn tách đôi âm đạo của bà Lệ ra tiến vào bên trong. Nhóp nhép… Chẳng mấy chốc con ċặċ đã đi vào được hai phần ba và có vẻ như đã chạm vào cả tử cung của bà. Chất nhờn từ âm đạo tiết ra cũng không ít làm cho khi ma sát với con ċặċ tạo ra những tiếng nhóp nhép khá êm tai. Chứng kiến cảnh này thằng Minh cũng bắt đầu cảm thấy rạo rực, “thằng nhỏ” bắt đầu không ngừng động đậy bên trong quần nó.


“Rè Rè”. Tiếng điện thoại của bà Lệ rung lên, nhìn vào màn hình Minh thấy bà ngoại nó đang gọi, nãy giờ hình như bà Hạnh gọi nhỡ mấy cuộc mà do mải “tác nghiệp” nên nó không để ý. Do bà Lệ đang “bận”, không rảnh tay. Nên Minh bấm máy và áp vào tai cho bà nghe, phía sau thằng Tùng bắt đầu tăng tốc, những cú dập ngày càng nhanh và mạnh hơn.


– “Hự… em nghe chịii…”

– “Alo… Em bị sao mà nghe giọng lạ thế. Em đang ở đâu, chị ra chợ gọi điện thoại mãi không được nên đang về lại nhà đây”. Bà Hạnh lo lắng hỏi…

– “Dạ… hự… em… em không sao… em hơi mệt… nên về trước. Hự… chị về nhà đi…”

– “Em không sao thật chứ. Thế còn tiền hàng gì thì sao”

– “Không sao đâu… hự… em tìm thấy ví… thanh toán rồi… Hự… chị về đi”

– “Ừ chị về gần đến rồi. Có cần mua thuốc gì không, nghe giọng em chị lo quá”


“Bíp bíp”. Đầu kia thằng Minh đã bấm tắt máy. Nhìn bà Lệ vừa bị địŧ vừa trả lời điện thoại làm nó thấy kích thích vô cùng. Nó cởi quần, lấy 1 chiếc ghế thấp ngồi trước mặt bà. Nó túm tóc kéo đầu bà nó sát lại, rồi thọc cây buồi đang căng cứng vào miệng bà Lệ. Dùng cả 2 tay giữ đầu của bà và bắt đầu xóc mạnh.


– “Ư ư… ọc… ọcccc”


Bà Lệ vẫn trong tư thế đứng 2 tay chống xuống sàn, gồng người chịu từng cú địŧ của 2 thằng cháu vào cả Ɩồŋ và miệng. Cả căn phòng chỉ còn nghe những tiếng rên rỉ và òng ọc phát ra từ miệng bà vô cùng kích dục. Minh rất muốn hưởng thụ thêm giây phút three – some đê mê này nhưng thời gian không còn nhiều, nó biết bà ngoại của nó đang về gần tới. Minh xóc đầu bà Lệ ngày càng mạnh, nó dùng miệng của bà chẳng khác nào như người ta dùng lỗ Ɩồŋ. Được một lúc nó rùng mình, bắn tinh xối xả vào miệng và mặt bà, bắn xong nó vẫn địŧ hùng hục cho đến khi buồi nó mềm oặt đi trong miệng bà mới dừng lại thở hổn hển. Đầu kia thằng Tùng cũng rú lên và bắt đầu khai hỏa, từng đợt từng đợt tinh trùng nóng bỏng trào ra. Có vẻ như bà Lệ cũng đã lên đỉnh, bà rùng mình, tay bấu chặt xuống nền nhà, miệng ngáp ngáp như muốn nuốt thêm không khí. Thằng Tùng sướng rủn chân tay, đầu buồi tê nhột vì sướng tới mức không dập được nữa. Nó dúi sâu vào trong Ɩồŋ bà để buồi giật giật phun tiếp vào trong một đợt tinh khí nóng ran nữa. Nhiều đến nỗi mà khi nó nhấp vài cái cuối cùng thì tinh khí của nó trào cả ra ngoài nhớp nháp giữa háng bà và nó…


Nó rút buồi ra khỏi Ɩồŋ bà, nhìn cái lỗ Ɩồŋ đang khép dần lại, nhíp nhíp đẩy những đám tinh khí còn lại trong đó trào ứa ra.


Minh đợi một lúc cho em nó dịu lại sau lần đầu vào đời. “Thằng quỷ này tinh dịch cũng nhiều thật, chắc tích tụ bao lâu nay” Minh nghĩ thầm…


– “Mặc đồ vào rồi theo tao”. Minh thảy bộ đồ và cái khăn cho em nó…

– “Nhưng còn bà… cho bà nghỉ không anh…”. Thằng Tùng nhìn bà Lệ, chưa được anh em nó cho phép nên lúc này vẫn đứng yên bất động.

– “Cứ kệ nó. Một con slave không bao giờ có khái niệm nghỉ ngơi khi chủ nhân đã thức giấc. Nhiệm vụ của nó là luôn sẵn sàng để mình sử dụng”. Minh nháy mắt cười.

– “Dạ… nhưng giờ mình đi đâu”

– “Thằng ngốc ạ. Đi chuẩn bị đón bà ngoại chứ đi đâu nữa”.


Minh đã mặc đồ xong, cười phá lên nắm tay kéo em nó ra phòng khách, để lại bà Lệ trong phòng vẫn trong tư thế đứng chống tay xuống sàn. Mặt, mũi, miệng, Ɩồŋ đều be bét tinh dịch… tóc và lông Ɩồŋ bết lại thành từng mảng.



Phần 6


Đã gần 09h00. Minh nhìn thẳng vào mắt em nó:

– “Mày làm được chứ?”


Tùng không dám nhìn anh nó, nó liếm môi nhìn xuống đất, tim đập mạnh. Nó vừa nghe anh nói về kế hoạch sắp tới, về cửa ải cuối cùng mà anh em nó phải vượt qua nếu muốn bắt đầu một cuộc sống hoàn toàn mới, một cuộc sống đế vương mà trước giờ ngay cả mơ nó cũng không dám nghĩ tới. Nhưng mặc dù cũng có sở thích bạo dâm nhưng so với thằng Minh thì Tùng là đứa trẻ lành tính và nhút nhát hơn rất nhiều, gần như chỉ là một con cừu nếu so với bản chất quỷ dữ của anh nó. Nó vừa mới thưởng thức bà Lệ, vẫn chưa hết cảm giác ngất ngây khi lần đầu được nhét chim vào một cái Ɩồŋ thật sự. Tuy nhiên bà Lệ như một món ăn đã được anh nó xử lý và chế biến bày sẵn ra đĩa, thì những gì mà anh nó muốn nó làm sắp tới lại là 1 chuyến đi săn thật sự. Và trong chuyến đi săn này, con thú muốn bắt lại là bà ngoại của nó, người mà bao năm nay cả gia đình ai cũng kính sợ…


– “Em không biết nữa, em sợ…”

– “MÀY PHẢI LÀM ĐƯỢC”. Minh gằn giọng.

– “Nhìn mụ già đang đứng chổng mông trong kia xem. Anh em mình cũng từng sợ mụ ta, nhưng giờ thì thế nào? Chẳng phải là mày vừa đập gần nát bướm của mụ ta à”… Minh chỉ về hướng phòng nó, cười lạnh lùng.

– …”Không còn đường lùi đâu. Mày phải cùng tao làm chuyện này, nghe rõ chứ”.

– “Em… em…”

– “RÕ CHỨ”.

– “Vâng anh…”


Tùng không dám cãi lại sự quyết tâm của anh nó. Mà anh nó nói cũng đúng, với những gì đã làm thì thật sự nó không còn đường lùi nữa.


Tiếng xe máy dừng trước cửa, bà Hạnh cũng vừa về đến. Hôm nay bà mặc một chiếc áo dài màu xanh được may đo ôm vừa vặn thân người bà. Chất lụa rũ mỏng, có độ co dãn cao lại càng tôn thêm vẻ đẹp đậm đà của người phụ nữ đứng tuổi. Bà Hạnh bước vào nhà, vừa bực bội vừa thấy hơi bồn chồn vì biểu hiện kỳ lạ của em bà hôm nay, thấy thằng Tùng đang đứng ở phòng khách nhìn bà.


– “Tùng sao còn ngồi đây? Đã nấu cơm xong chưa, bà Tư và thằng Minh đâu rồi”


Tùng không nói gì, chỉ đứng nhìn bà nó…


– “Thằng này hôm nay làm sao thế, không nghe bà hỏi à?”

– “Bà tìm cháu à”. Bà Hạnh vừa nghe thấy tiếng thằng Minh phía sau lưng thì thấy một cái dây thòng lọng choàng vào cổ bà. Minh sử dụng một cây gậy thòng lọng chuyên dùng để bắt chó, sau khi choàng được dây vào cổ bà nó kéo mạnh và ghì xuống khiến bà loạng choạng ngã xuống nền nhà.


Bà Hạnh vẫn còn rất khỏe, vừa ngã xuống nhà bà cố gắng vùng dậy, theo phản xạ bà xoay người định dùng tay giữ lấy cây gậy. Minh vội nắm cây kéo mạnh, khiến bà ngã chúi xuống 1 lần nữa, nó ghì chặt cây để ghìm đầu bà xuống, quát lớn:


– “TÙNGG”


Thằng Tùng nãy giờ đang đứng như chôn chân vì quá sợ, nghe tiếng anh quát mới chợt bừng tỉnh. Nó lao ra ngồi đè lên người bà Hạnh lúc này đang nằm sấp dưới đất và dùng dây trói 2 tay bà lại với nhau và cột vào một cái móc mà tụi nó đã đóng sẵn trên sàn.


– “Tụi mày muốn gì? Tao…”. Bà Hạnh chưa nói hết câu thì miệng đã bị thằng Tùng bịt lại bằng nùi giẻ. Bà cố gắng vùng dậy khiến thằng Tùng loạng choạng ngã ra sau. Minh dùng hết sức ghìm đầu gậy xuống hét thằng Tùng phụ nó giữ gậy. Bà Hạnh lúc này vừa định đứng lên thì lại bị kéo xuống một lần nữa trong tư thế bò, đầu bị gậy thòng lọng gìm chặt xuống nền. Minh vội buông gậy, dùng thêm một vòng xích khóa cổ bà Hạnh lại và xích luôn xuống nền nhà. Bà Hạnh cố gắng vùng vẫy trong tuyệt vọng, đến lúc này thì bà không còn đáng ngại nữa. Minh ra hiệu cho Tùng lùi ra sau, nó tháo đầu dây của cây gậy bắt chó đang buộc vào cổ bà ra, dùng cán gậy liên tiếp thọc mạnh vào mạn sườn của bà cho đến khi bà nó đau quá không còn vùng vẫy nữa. Bà bị xích trong tư thế bò, thở hồng hộc vì đau và mệt, mồ hôi lấm tấm trên lưng áo.

– “Vậy có phải nhẹ nhàng hơn không ngoại. Bà mà cử động thì đừng trách”.


Minh cười vứt cây gậy xuống sàng. Nó và Tùng lúc này cũng ngồi bệt xuống sàn thở vì mệt, nhìn nhau cảm xúc hỗn độn khó nói thành lời. Nếu như thằng Tùng vẫn còn chưa hết run, nó rất sợ bà ngoại, thường ngày ngay cả suy nghĩ bất kính nó cũng không dám vậy mà không ngờ có ngày lại tham gia vào chuyện tày đình này. Thằng Minh thì trái ngược lại, trong nó là một sự phấn khích tột cùng, kế hoạch “đảo chính” của nó đến lúc này xem như đã thành công hoàn toàn. Chỉ mới 15 tuổi nhưng giờ đây nó đã là người có quyền lực cao nhất trong cái nhà này, sở hữu khối tài sản khổng lồ và có thể định đoạt mọi thứ. Nó nhìn “chiến lợi phẩm” của nó, tượng đài của “chế độ cũ”, đang bị xích bò phía trước. Cặp mông to căng phồng lên sau làn lụa mỏng của chiếc quần dài trắng như mời gọi và chờ đợi nó quyết định số phận của bà. Lúc bình thường Minh không ưa gì bà Lệ, nhưng so với bà Lệ thì nó còn ghét và hận bà ngoại nó hơn nhiều lần. Vào cái hôm ba mẹ nó mất do tai nạn, gia đình Minh xảy ra trận xung đột dữ dội, ba nó đã tranh cãi với bà ngoại. Trong cơn say xỉn, ba chở mẹ nó ra ngoài… và những gì còn lại ở hiện trường là chiếc xe bị biến dạng và bốc cháy hoàn toàn… Trong thân tâm Minh từ đó luôn nghĩ, chính sự hà khắc của bà là nguyên nhân dẫn đến cái chết của ba mẹ nó.


Bà Hạnh không dám cử động, bị thằng cháu thọc mấy cú chí mạng vào sườn khiến bà đau quá. Bà đủ từng trải để hiểu rằng đến lúc này thì việc chống cự cũng là vô ích và cố gắng giữ đầu óc bình tĩnh lại để hiểu chuyện gì đang xảy ra. Bà mơ hồ cảm nhận được hai thằng cháu mình dám làm những điều này thì chúng nó sẽ không chỉ dừng lại ở đây…


Minh tiến về phía bà ngoại, nó nắm tóc kéo đầu bà lên và tháo miếng giẻ bịt miệng ra.


– “Tụi mày… tính làm gì…”. Bà Hạnh lắp bắp.

– “Làm gì à ha ha? Có rất nhiều trò vui để làm bà à”. Minh cười to, một tay vẫn nắm đầu bà, tay còn lại nó túm lấy ngực của bà nó bóp mạnh.

– “THẰNG RANH CON MẤT DẠY. MÀY DÁM… Áa…”. Bà Hạnh gào lên uất ức, nhưng chưa nói hết câu đã ăn cái bạt tai như trời giáng của thằng Minh khiến bà xây xẩm mặt mày, đến cả thằng Tùng cũng sợ khi thấy anh nó ra tay như vậy.

– “Câm mồm đi con đĩ già. Nếu tôi là bà trong hoàn cảnh này sẽ không to mồm như vậy đâu”.


Bà Hạnh lúc này vừa giận vừa sợ hãi trước sự hung dữ của thằng Minh. Bà không dám nói nữa, chỉ trừng mắt nhìn nó, đôi mắt đã bắt đầu hơi ngấn lệ.


“Bựt… bựt… bựt”. Minh giật tung hàng nút của chiếc áo dài, lột ra. Sau đó nó kéo luôn chiếc áo ngực bằng ren đỏ bên trong xuống để bộ ngực của bà xổ tung ra ngoài, so với bà Lệ thì ngực của bà ngoại có vẻ hơi bự hơn 1 chút. Minh nhìn thẳng vào bà nó cười khoái chí khi thấy ánh mắt căm phẫn bất lực của bà, một tay bóp và vò bộ ngực to mềm của bà một cách thô bạo, tay còn lại đưa xuống xoa cặp mông to tròn trong lớp quần lụa bóng. Bà Hạnh giật nảy mình khi tay thằng cháu bắt đầu chạm vào âm hộ của bà. Minh miết mạnh ngón nhiều lần dọc theo khe Ɩồŋ của bà ngoại, đầu ngón tay của nó có thể cảm nhận đáy quần bà nó hơi ẩm dần do nước Ɩồŋ tiết ra. Nó đưa ngón tay vừa “móc khe” bà nó lên thọc thẳng vào miệng bà, cười hỏi:


– “Bà thấy mùi vị của bà thế nào, không tệ chứ ha ha.”


Minh nói xong thì nó lấy từ túi quần ra một cái gag nhét vào miệng bà nó. Đây là 1 dạng open gag, chuyên dùng để nong rộng miệng của slave ra để sử dụng.


Nó rạch một đường ở đáy quần bà. “Bựttt”, chiếc quần lót mỏng manh nhanh chóng bị giật rách lôi ra ngoài. Đường rạch vừa đủ để hậu môn và bướm của bà nó lộ ra hoàn toàn, 2 cánh Ɩồŋ khép hờ hững như mời gọi. Đoạn nó lấy ra tiếp một cái móc, đây là loại móc đặc biệt có 1 đầu được đúc thành 3 viên bi.


Nó nhét đầu có 3 viên bi sâu vào miệng bà Hạnh, vừa thọc ra thọc vào vừa xoay tròn cho nước bọt phủ đều lên các viên bi…


– “Cho nó 1 tí bôi trơn nào. Nó sẽ giúp cho bà nhiều lắm đấy”


Thấy cái móc có vẻ đã được bôi trơn vừa đủ thì nó rút ra khỏi miệng bà, kề đầu bi vào cái lỗ hậu môn đang nhíu nhíu phía đầu kia. Vừa ấn vừa xoay đều cho viên bi tiến dần vào trong đánh Ótt 1 cái, bà Hạnh giật nảy mình vì thốn.


– “Viên 15mm có vẻ không gặp mấy khó khăn nhỉ, tiếp theo là 25mm không biết thế nào”.


Minh cười tiếp tục ấn cái móc sâu thêm vào bên trong. Kích thước của viên thứ 2 này hơi quá sức với bà, người đàn bà khốn khổ bắt đầu rên rỉ. Lại óttt 1 cái nữa, bà Hạnh đã vượt qua được mốc thứ 2, ánh mắt dại đi vì đau và và thốn, nước dãi thông qua cái gag bắt đầu nhỏ long tong xuống nền nhà.


– “Woa, viên cuối này đến 35mm bà à. Hình như cháu mua nhầm kích thước dành cho bọn Tây. Lỡ rồi thì nhét vào nốt cho khỏi phí bà nhé ha ha”.


Minh nhổ thêm nước bọt vào, xoa đều lên viên bi cuối cùng, xong vừa xoay vừa cố đẩy vào. 2 viên bi trước đang bị nhét sâu vào trong hậu môn, nên giờ ngay cả việc thằng Minh xoay cái móc cũng làm bà Hạnh thấy rất thốn. Cửa hậu môn của bà bỏng rát vì bị viên bi cuối cùng nong ra quá rộng. Hai tay bà bấu chặt xuống nền nhà vì đau, bà cố gắng chổng mông lên cao để phần hậu môn mở rộng ra nhất có thể. Viên bi vào được đến gần giữa thì Minh không thể ấn vào nữa, chẳng lẽ lại bó tay thì mất cả hứng. Nó nghĩ thầm, thử lấy 1 cái dùi kê vào viên bi thứ 3 và dùng 1 cây búa gõ nhẹ vào đầu dùi. “Pạch, pạch”… gõ đến cái thứ 2 thì ótt 1 cái, viên bi cuối cùng cũng lọt vào. Bà Hạnh gần như muốn lả cả người, 2 đùi bà run lẩy bẩy do do ráng gồng quá sức, mồ hôi trên trán và nước dãi nhỏ đầy xuống nền nhà. Nhưng thằng cháu ác ôn của bà vẫn chưa dừng ở đó, nó lấy sợi dây cột vào một đầu móc, đầu kia treo lên trần nhà và bắt đầu kéo lên. Bà Hạnh hét lên vì đau, bà bắt đầu khóc. Toàn bộ phần thân trên của bà vẫn bị xích xuống nền nhà, trong khi phần thân dưới thì bị treo dựng lên thông qua cái móc ở hậu môn, cái móc như muốn xé nát hậu môn bà ra.


Minh hài lòng nhìn tác phẩm của nó, trong bộ áo dài mà lại bị treo lên trong tư thế này khiến bà nó trông vừa gợi dục lại vừa gọi đòn, nhìn kích thích vô cùng. Minh đưa tay xoa cặp mông của bà nó, vừa xoa nó vừa ghé sát vào tai bà nó nói nhỏ:


– “Bà thân yêu, bà biết kế kế hoạch của tôi là gì không. Tôi sẽ giữ bà lại chơi đến khi lỗ nào trên người của bà cũng toe toét ra. Sau đó tôi sẽ tìm cách tách cặp mông xinh xắn này ra làm đôi. Tôi sẽ làm điều đó thật chậm bà ạ, và ngay khi 2 quả mông của bà bắt đầu tách ra khỏi nhau, tôi sẽ dừng lại nhét ċặċ vào miệng của bà chơi một lần cuối. Và hy vọng bà vẫn còn sống đến lúc tôi chơi xong. Sau đó rất có thể tôi sẽ cất giữ lại bộ ngực và 1 phần âm đạo của bà làm kỷ niệm ha ha”.


Cả bà Hạnh và thằng Tùng đều shock và sợ hãi khi nghe thằng Minh nói. Tùng có cảm giác anh nó nói thật chứ không phải đang dọa hoặc nói cho sướng miệng, nó bắt đầu cảm thấy ghê sợ trước sự tàn ác của anh nó.


– “Lồn của bà có vẻ khít hơn tôi nghĩ, chắc phải cần 1 ít bôi trơn trước bà à”.


Minh cười, cởi quần nó ra, và ngồi bệt xuống phía trước bà ngoại, “cây hàng” khủng dựng đứng lên như khẩu pháo chĩa thẳng vào mặt bà. Hai tay nó giữ đầu bà, kê buồi vào cái lỗ miệng đang nong rộng từ từ ấn sâu vào và nhấp mạnh dần. Bà Hạnh nhăn mặt khi cảm nhận cái mùi ngai ngái tanh tanh của thằng cháu, ruột bà quặn lên mỗi lần đầu ċặċ của nó thọc mạnh vào cuống họng của bà. Được một lát thằng Minh đứng lên vòng ra sau, một tay vịn eo bà nó tay còn lại cầm buồi ấn vào Ɩồŋ bà, cho vào được 1/3 thân ċặċ thì Minh bắt đầu nhấp. Mỗi lần nhấp nó lại ấn vào sâu hơn 1 chút, vừa để Ɩồŋ bà nó giãn và mềm ra, đồng thời nước bọt trên ċặċ nó có thể bôi đều bên trong vách Ɩồŋ. Khi dương vật của nó đã vào hẳn được bên trong thì nó bắt đầu dập càng lúc càng nhanh dần. Căn phòng im ắng chỉ còn tiếng dập “phạch, phạch” đều đặn, tiếng thở hổn hển và rên rỉ của bà Hạnh. Minh ra hiệu cho thằng Tùng cởi đồ ra lại gần. Tùng ngần ngừ rồi làm theo anh nó bảo, Tùng không tàn bạo như anh nó, nhưng nhìn cảnh này nó cũng thấy rạo rực trong người. Cảm giác vừa sợ bà và anh vừa ham muốn rất khó diễn tả, trong thằng Tùng là sự đấu tranh giữa phần con và phần người.


– “Bôi trơn trước đi, Ɩồŋ nó khít lắm”. Minh cười nói.


Nhưng thằng Tùng vẫn đứng đó, lúng túng…


– “Mày sao thế, hâm à. LÀM ĐI”. Minh gằn giọng, vừa bực mình vừa có chút thất vọng với thằng em.


Tùng líu ríu nghe theo anh nó, nó quỳ xuống nhét chim vào mồm bà ngoại thụt một cách dè dặt, tay hơi run run khi giữ đầu bà nó. Một lúc sau Minh ra hiệu cho em nó đổi chỗ, nó chuyển qua dùng miệng bà, còn thằng em dùng Ɩồŋ. Cứ thế 2 thằng cứ dập một lúc rồi lại đổi chỗ cho nhau, bằng cách này tụi nó có thể chơi được rất lâu mà không “ra”.


Bị treo lên quá lâu mà 2 thằng cháu còn thay nhau “luân xa chiến” khiến người đàn bà đáng thương rã rời, vách âm đạo bà như bỏng rát vì bị cọ xát quá nhiều, hậu môn thì đau đớn vô cùng vì bị kéo quá căng. Hơn 30 phút sau, thằng Minh lúc này đang dùng miệng của bà ngoại, quyết định cho bà nó “phát đạn” ân huệ để kết thúc. Khi cảm thấy sắp ra, một tay giữ đầu bà nó, tay còn lại đưa xuống bóp chặt mũi bà, lần này nó ấn ċặċ vào thật sâu và giữ lại chứ không nhấp nữa. Bà Hạnh vừa bị bịt mũi, vừa bị dương vật thằng cháu chèn kín cổ họng không thở được, miệng ngáp ngáp để cố lấy không khí. Được 1 lúc bà Hạnh bắt đầu co giật, mắt bà trợn ngược và như trồi ra vì thiếu không khí, gân cổ gân mặt hằn lên chằng chịt. Nhìn ánh mắt tuyệt vọng của bà nó kích thích vô cùng, lúc này thằng Minh cũng bắt đầu “ra”, từng đợt tinh dịch bắn ồ ạt vào vòm họng của bà trào cả ra ngoài.


– “Suýt nữa làm nó chết”. Minh cười đứng lên, ra hiệu cho em nó cho “ra” qua lỗ miệng của bà luôn. Thằng Tùng rút chim ra khỏi Ɩồŋ của bà nó vòng ra trước, nó thấy tội bà quá nên dừng lại một chút cho bà nó lấy lại không khí rồi mới nhét buồi vào mồm bà dập…


Đợi thằng Tùng nã xong phát thứ hai, Minh ra hiệu cho em nó lùi ra. Minh nhìn người đàn bà đang bị treo lên, mặt mồm be bét tinh dịch mà không 1 chút mủi lòng. Hai cánh Ɩồŋ bà Hạnh nãy còn mở he hé thì giờ đã nở bung ra, ở giữa là hột le phồng to trồi ra ngoài do bị kích thích quá nhiều. Minh lấy ra một cái khoen và một cái kim to nhọn, tiết mục xỏ khoen luôn là phần nội dung yêu thích của nó. Nhưng lần này nó không dùng khoen khóa 2 mép Ɩồŋ lại như từng làm với bà Lệ, nó đưa mũi kim vào cái hột le đang căng phồng kia và bắt đầu đâm xuyên qua… Khốn nạn cho bà Hạnh, hột le của người phụ nữ là nơi nơi tích tụ rất nhiều các đầu dây thần kinh, khi vừa quan hệ xong thì lại càng vô cùng nhạy cảm và dễ tổn thương. Bà chỉ kịp cảm thấy một sự đau đớn tận cùng từ phía bên dưới lan lên thấu đến tận óc, cảnh vật xung quanh bắt đầu tối sầm lại, tai bà ù đi không nghe được cả tiếng thét của chính bà đang phát ra.


– “Mụ ta ngất luôn rồi. Phụ tao hạ mụ xuống và kéo vào nhà vệ sinh. Rửa ráy cho nó 1 chút, nhìn tởm quá”. Minh cười, nhìn thằng em đang tái mặt vì sợ. Nó rút cái kim ra và thay vào cái lỗ vừa xỏ bằng một cái khoen. Bà Hạnh lúc này đã bất động, nhìn chẳng khác nào một miếng giẻ nhầy nhụa tinh dịch đang bị treo lên.



Phần 7


“Boong… boong… boong…”

Tiếng chuông đồng hồ điểm 12g làm bà Hạnh tỉnh lại, bà nhận ra mình đang bị trói ngồi trên nắp bồn cầu trong toilet. Cơ thể đau nhức vô cùng, không chỉ âm vật mà cả 2 đầu vú của bà cũng bị xỏ khoen.


– “Tỉnh rồi à”. Giọng thằng Minh cất lên.


Minh và Tùng nhìn người đang bà đang ở trước mặt. Bà Hạnh có thể xem là người phụ nữ biểu tượng của gia đình thằng Minh hàng chục năm nay. Là một người mạnh mẽ và có tính cách quật cường, dường như không có khó khăn nào có thể quật ngã được bà. Ông ngoại mất sớm trong chiến tranh, bà vẫn cứ ở vậy mà không đi bước nữa, nuôi mẹ và một người bác của tụi nó trưởng thành. Khi ba mẹ của Minh và Tùng ra đi trong tai nạn, bà lại tiếp tục đứng ra rèn giũa 2 anh em nó, cố gắng dạy dỗ thằng Minh và Tùng nên người. Nghe nói lúc trẻ bà rất đẹp, gánh nặng tuổi tác lại thêm trải qua rất nhiều biến cố và nỗi buồn trong cuộc sống khiến nhan sắc bà không còn được như xưa, nhưng vẫn phảng phất vẻ quý phái của một người xuất thân từ gia đình gia giáo. Cũng có lẽ từng đối mặt với nhiều khó khăn như vậy đã biến bà thành một người đàn bà thép của gia đình với tính cách vô cùng hà khắc, vô tình hình thành nên khoảng cách giữa bà và những người còn lại trong nhà. Trong gia đình không ai là dám làm trái ý bà, thậm chí ngay cả bà cô Tư của tụi nó – bà Lệ cũng sợ chị mình.


Chính vì sự nghiêm khắc đến mức cực đoan của bà làm Minh vô cùng căm ghét bà nó, hơn nữa nó cho rằng bà có lỗi trong cái chết của ba mẹ mình khiến nó càng hận bà vô cùng. Trong thế giới đầy dục vọng mà Minh vẫn mơ mộng trước đây, nếu có 1 slave mà nó khao khát muốn sở hữu nhất thì đó chính là bà ngoại nó. Nó đã tưởng tượng ra không biết bao nhiêu trò có thể làm nếu một ngày nào đó bà ngoại rơi vào tay nó. Rồi bỗng dưng mọi thứ không còn là mơ mộng nữa, người đàn bà tưởng chừng như là bất khả xâm phạm ấy giờ đây đang ở trước mặt nó. Bất lực và tuyệt vọng, những lớp bảo vệ cuối cùng của bà đã bị tháo bỏ hoàn toàn, trên người lúc này chỉ còn mặc một bộ đồ lưới mỏng. Bộ ngực bị siết lại căng phồng lên, 2 đầu vú và âm vật đều bị xỏ khoen. Cái Ɩồŋ mà từ khi ông nó mất bà vẫn thủ tiết ở vậy một mình vừa bị 2 anh em nó thay nhau nện, giờ vẫn đang banh rộng ra chờ nó sử dụng và định đoạt.


– “Ư… uuu”


Bà Hạnh nhăn mặt đau đớn khi thằng Minh đưa tay chạm vào âm vật của bà. Âm vật (hay hột le) của người phụ nữ là nơi tập trung rất nhiều dây thần kinh, đảm nhiệm chức năng cảm nhận kích thích vừa đóng vai trò truyền đạt, chuyển đổi kích thích nhằm tạo ra cho người phụ nữ cảm giác đạt cực khoái khi quan hệ tình dục. Khi chưa bị kích thích, âm vật sẽ thu mình vào trong vỏ bọc mà không thể phát hiện được chúng. Khi bị kích thích thể tích âm vật sẽ tăng lên, cương phồng và trồi lộ ra ngoài. Lúc nãy bà Hạnh sau khi bị thằng cháu kích thích và thay nhau chơi xong, thì bị Minh dùng luôn một cái khoen xỏ ngang qua giữ lại khiến âm vật của bà khi thu nhỏ không thụt hẳn vào trong được nữa, đau đớn vô cùng.


– “Cái khoen có vẻ hợp với bà đó ha ha”

– “Đau quá… Minh ơi… mày ác quá… dừng lại đi con…”

– “Ai da, mình chỉ vừa mới bắt đầu. Bình thường bà rắn lắm mà”. Minh cười mỉa mai. Nó lấy ¼ ống TFD tiêm thẳng vào hột le của bà Hạnh. Bà lập tức cảm thấy hơi choáng, toàn thân nóng rực, liều kích dục cực mạnh dường như càng gia tăng sự đau đớn ở âm vật của bà lên nhiều lần. Đầu ti và hột le bà căng to ra, cơ âm đạo bắt đầu co thắt mãnh liệt.

– “Còn nhiều trò vui lắm bà à”. Minh vừa nói vừa lấy ra một cái hộp mà Bà Hạnh có thể nhận ra đó là một cái bình acquy. Nó lấy ra 2 cái kẹp điện được nối với cực âm và dương của bình, kẹp vào 2 đầu cái khoen kim loại đang xỏ ngang âm vật của bà. Bà Hạnh dường như đã đoán được nó định làm gì, trợn mắt nhìn nó nghẹn ngào:

– “Đừng… đừng làm vậy… ác lắm con ơi”


Minh không trả lời, lạnh lùng lấy một cái chai nước xịt vào cho đến khi hột le của bà ngoại nó ướt đẫm. Nước sẽ làm giảm điện trở và tăng độ dẫn điện qua da. Minh đã tìm hiểu qua mạng, trung bình cơ thể người chịu được dòng điện xoay chiều có cường độ tối đa là khoảng 10 mA nên nó đã đánh dấu sẵn 3 mức hiệu điện thế trên bình (tất nhiên các mức này chỉ là tính toán lý thuyết, thực tế thì tùy theo cơ địa mà dòng điện chạy qua cơ thể mỗi người có thể khác nhau)


– “Minh… đừng…”, “Cạch”, “Ư uuuuu…”


Bà Hạnh chưa kịp nói hết câu thì đã giật nảy người hét lên, thằng Minh đã xoay nút vặn ở mức đầu tiên, dòng điện truyền qua âm vật bà nó đang dao động ở mức 2 – 3 mA. Toàn thân bà co giật mạnh, tiếng nắp bồn cầu kêu lạch cạch do bà nó rung lắc quá mạnh, hòa lẫn với tiếng hét của người đàn bà bất hạnh. Khoảng 5 – 7s sau thằng Minh dừng lại, mồ hôi đã lấm tấm trên chán bà nó.


– “Thở đi bà già ha ha”

– “… đừng…”, “Cạch”, “Ư uuuuu…”


Minh khoái trí khi thấy bà nó vừa định nói thì lại giật nảy người lên lần nữa chỉ còn phát ra tiếng hét vô nghĩa như con lợn bị chọc tiết. Được một lúc nó lại dừng lại nhìn bà nó thở phì phò, ánh mắt đã bắt đầu hơi dại đi vì đau đớn và mệt mỏi…


– “Thế nào bà định nói gì à?”

– “Làm ơn… mày đã có tất cả mọi thứ… Làm ơn… đừng hành hạ bà nữa… bà sẽ làm tất cả những gì mày muốn…”

– “Biết điều hơn rồi đấy bà ngoại. Nhưng giọng điệu của bà vẫn còn hỗn lắm. Để xem mức thứ 2 này có gì hấp dẫn hơn không”

– “… không… đừng…”, “Cạch”, “AAAAA…”


Thằng Minh đã xoay nút vặn ở mức tiếp theo, dòng điện truyền qua âm vật bà nó lúc này đã lên đến 5 – 6 mA. Cảm giác đau đớn thấu đến tận óc, ruột gan bà quặn thắt cả lại, mắt bà như muốn lồi ra, gân hằn lên chi chít ở cổ và mặt. Đứng ở gần, Minh thỉnh thoảng có thể nghe cả tiếng 2 hàm răng bà nó đang đánh vào nhau lách cách.


Cứ thế nó dừng lại một lúc rồi lại bật điện lên, ngắm nhìn người đàn bà đang oằn người chống đỡ sức mạnh của dòng điện trong tuyệt vọng.


Minh dừng lại cho bà nó nghỉ một chút. Bà Hạnh thở hồng hộc, mồ hôi đã bắt đầu nhễ nhại, tóc tai rũ rượi bết lại thành mảng, nước mắt nước mũi nhòe nhoẹt trên khuôn mặt, giọng bà khàn đặc do hét quá nhiều. Bà thều thào:


– “… xin con… tha cho bà… con muốn gì bà cũng làm…”

– “Giọng điệu lễ phép hơn rồi đó, vậy có phải ngoan không, nhưng vẫn chưa đạt lắm bà ngoại à. Chà, vẫn còn một nấc cuối cùng, tôi không chắc là bà có vượt qua được không… chỉ có một cách để biết hà hà”


Lúc đầu thằng Tùng nhìn cảnh tra tấn này cũng thấy rạo rực, nứng hết cả người. Nhưng đến lúc này nó cũng bắt đầu thấy sợ.


– “Anh ơi, bà chết mất, bà không chịu được nấc này đâu”

– “Mày câm miệng lại đi. Thằng đàn bà, đừng làm anh mày mất hứng”


Minh xô em nó ra, lại đưa tay lên cái nút vặn, bà Hạnh nhìn thằng cháu van xin tuyệt vọng…


– “… đừng… nó sẽ xé nát bà ra mất con ơi… đừng làm vậy con…”


“Cạch”


Cũng như những lần trước, bà Hạnh chưa kịp nói hết câu thì thằng Minh đã xoay nút. Ở mức 3 – mức cao nhất này thì dòng điện truyền qua âm vật của bà đã lên đến 8 – 9 mA, thậm chí có lúc gần 10 mA. Dòng điện quá mạnh khiến lần này người đàn bà đáng thương thậm chí không thể hét nữa. Bà chỉ kịp “hự” một tiếng thì toàn thân đã trải qua trạng thái co giật không kiểm soát, mắt bà trợn trắng, các nhóm cơ ở vùng đùi rung lên bần bật dưới tác dụng của xung điện, não bà gần như không thể suy nghĩ hay cảm nhận gì khác ngoài sự đau đớn. Đột nhiên từ niệu đạo của bà, một dòng dịch có màu như lòng trắng trứng bắn phọt ra thành tia. Minh dừng tay lại, nó cũng bị bất ngờ trước hiện tượng này. Nó đã xem rất nhiều film porn của Nhật và Mỹ, đã từng thấy một số cảnh khi nhân vật nữ đạt cực khoái có thể phóng dịch ra ngoài thành tia như vậy. Tuy nhiên nó cũng tìm hiểu và biết rằng những trường hợp bắn dịch như vậy không nhiều và tùy cơ địa mỗi người, trường hợp này bà ngoại nó lại phóng dịch khi không phải đang trong trạng thái đạt cực khoái mà trong trạng thái đang bị shock điện vào âm vật. Có vẻ như liều kích dục TFD kết hợp với xung điện cực mạnh lại vô tình ép bà nó phóng dịch ra ngoài một cách vô thức.


“Cạch”


Nó lại xoay cái nút vặn ở mức 3, người bà Hạnh lại nảy lên co giật. Phải nói ở mức mạnh nhất này thì bà ngoại nó “vận hành” rất êm, vì bà không thể la hét nỗi nữa, chỉ còn nghe tiếng lách cách của 2 hàm răng đánh vào nhau và tiếng nắp bồn cầu rung lắc bên dưới. Lỗ niệu đạo của bà nó lại mở ra và bắt đầu phóng dịch ra ngoài thành từng tia cho đến khi thằng Minh xoay nút dừng lại. Nó không ngờ chơi trò này lại kích thích như vậy, ċặċ nó cương cứng lên rỉ cả nước ra ngoài, độ ác dâm của nó đã cao đến độ chỉ cần tra tấn người khác cũng làm nó cảm thấy muốn xuất tinh.


Cứ thế nó ép bà nó phải phóng dịch hết lần này đến lần khác, lượng dịch yếu dần cho đến khi chỉ còn là các chùm giọt nhỏ bắn ra ngoài. “Mãi chơi hứng quá không để ý, mụ ta gần hết “đạn” rồi”. Minh dừng lại cười thầm khi nhìn mặt sàn đầy những vệt dịch loang lỗ, mùi dâm thủy phảng phất khắp nơi, nó không nhớ nỗi là đã ép bà ngoại nó phóng dịch bao nhiêu lần. Người đàn bà “thép” đã bị nó vắt gần kiệt nước, mềm rũ ra như miếng giẻ đang bị treo lên.


Thằng Minh khinh thường không thèm nhìn thằng em lúc này đang nghệch mặt đứng ở đó. Nó huýt sáo, có tiếng dây xích kêu leng keng ngoài phòng khách.


– “Quên nói với bà. Con Lu của bà quấy quá, trong lúc bà đi vắng cháu đã đem cho rồi. Giờ cháu có nuôi một con vật khác dễ bảo và hay ho hơn nhiều bà à”. (Lu là con chó cưng của bà Hạnh)


Nó cười nham nhở. Tiếng leng keng ngày càng gần, từ ngoài cửa Toilet bà Hạnh lờ mờ trông thấy có một con vật to lớn đang nặng nề bò vào. Khi “nó” bò lại gần hơn, bà mới nhận ra đó chính là bà Lệ – em gái bà, lúc này nhìn cũng thảm thương không kém gì bà, ngực và Ɩồŋ bị xỏ khoen và chi chít các vệt roi. Có tiếng “rè rè” đều đều vang lên, nghe như có một thiết bị gì đó đang nhét vào trong Ɩồŋ bà Lệ.


– “Con đĩ già xin đợi lệnh của chủ nhân”. Bà Lệ nói như một cái máy vô cảm…

– “Dọn dẹp đi”


Không để thằng Minh phải nhiều lời, bà Lệ hiểu ý vừa bò vừa tỉ mẫn đi đường lưỡi đến từng ngóc ngách trên nền nhà, liếm sạch các vệt dịch mà chị bà vừa phóng ra. Một lúc sau khi bà đã làm xong việc, thằng Minh mới hỏi:


– “Giờ hãy nói cho bà Hạnh đây nghe, mục đích sống của mày là gì?”

– “Dạ, được phục vụ và mang lại niềm vui cho chủ nhân là lý do sống duy nhất của con đĩ già này”


Minh cười phá lên, quay qua nói với bà ngoại:


– “Ha ha, thấy chưa, đơn giản mà bà ngoại. Giờ hãy nghĩ ra cái gì để nói hay ho như bà ta đi, nếu thấy rung động thì có thể tôi sẽ nhẹ tay với bà 1 chút”


Những gì vừa chứng kiến khiến bà Hạnh rất đau lòng. Bà thương em gái khi cũng phải chịu nhiều tra tấn nhục hình, nhưng điều mà bà cảm thấy xót xa nhất là em bà dường như đã bị lấy đi hầu hết “bản chất người”, ngoan ngoãn như một con thú đã được thuần hóa hoàn toàn. Tình cảnh của bà cũng không khá hơn là mấy, thân thể bị giày vò muốn nát nhừ, đau đớn và tủi nhục vô cùng. Bà cũng đã quá khiếp sợ thằng Minh, giờ nó bảo bà làm gì thì chắc bà cũng làm, bà chỉ mong nó dừng những trò tra tấn thú tính này lại. Thế nhưng cái tôi của bà lại khiến bà không thể hạ mình nói được những lời dâm đãng như bà Lệ, dù gì bà cũng là người đứng đầu gia đình hàng chục năm nay. Bà lắp bắp nói một cách gượng gạo:


– “Minh ơi, đừng ác quá con. Giờ con đã là chủ nhân mới của cái gia đình này. Bà già này… xem như cũng là tài sản của con. Con nói gì bà cũng sẽ nghe, sẽ làm. Xin con…”

– “Chà, vẫn không chịu tự nhận là đĩ già. Bà ngoan cố lắm, đã cho bà cơ hội mà bà không biết thân phận. Tôi sẽ biến bà thành một thứ còn thảm hại hơn là đĩ”


Minh nhìn bà nó, ánh mắt quắc lại.


– “Tuy nhiên tôi cũng sẽ cho bà một phần thưởng, xem như là tri ân thời kỳ cai trị vừa qua của bà cũng có một số đóng góp cho cái gia đình này”


Minh gỡ 2 cái kẹo điện ở âm vật bà ngoại ra, xong nó đạp vào mông bà Lệ đang bò bên dưới:


– “Cho bà ta “sướng” một chút đi”


Bà Lệ không dám chậm trễ lập tức bò lại gần chị mình vẫn đang trong tư thế bị trói banh ra. Bà chồm lên ngậm âm vật của bà Hạnh mút mạnh, lưỡi bà khẽ tách hai mép âm hộ và cố lách vào thật sâu bên trong, khi cảm thấy đầu lưỡi chạm vào một cái gờ hơi cứng cứng sâu trong âm hộ của chị mình thì bà bắt đầu ngoáy lưỡi. Cứ thế bà cứ mút hột le rồi lại đá lưỡi ngoáy sâu vào bên trong. Bà Hạnh cảm thấy cảm giác nhột nhạt, tê rần chạy khắp cơ thể. Tác dụng của liều TFD vẫn còn mạnh khiến cơ thể bà nhanh chóng phản ứng lại trước sự kích thích của em gái mặc dù âm vật của bà vẫn còn cảm thấy rất bỏng rát do xuất dịch quá nhiều. Bà cảm thấy thật tội lỗi khi mình đang hưởng thụ trên chính sự phục vụ của em ruột, tuy nhiên cả ngày trời hết bị móc hậu môn treo lên rồi lại bị shock điện tra tấn khiến ý trí của bà không còn đủ mạnh nữa, thân xác kiệt quệ khiến bà mặc kệ và phó mặt tất cả, cứ để cơ thể mình được thả lỏng và xoa diệu theo bản năng. Bà bắt đầu rên khẽ và nảy người lên sau mỗi cú thốc lưỡi của em gái…


“Vèooo… Cháttttt”.


– “Ưưư…”


Chứng kiến cảnh này làm thằng Minh cảm thấy rạo rực trong người, nó cầm roi lên và bắt đầu vụt vào người bà Lệ. Bà lệ vừa quỳ bú Ɩồŋ chị mình, vừa oằn người cố gắng chịu trận đòn roi của thằng cháu mà không dám sao nhãng nhiệm vụ của mình. Lưỡi của bà thọc vào Ɩồŋ chị ngoáy càng lúc càng mãnh liệt hơn, bà Hạnh cũng bắt đầu mất kiểm soát. Mắt bà trợn ngược lên, hơi thở hổn hển, tiếng rên ngày càng to hơn. Được một lát bà nảy mạnh người lên, cặp đùi đang bị trói banh ra bắt đầu run lên bần bật, lỗ niệu đạo lại mở rộng ra và dịch trắng tiết ra rỉ thành từng giọt trên đầu lưỡi bà Lệ. Do cả ngày bị ép phóng dịch quá nhiều lần nên lần này dịch từ Ɩồŋ bà tiết ra rất ít, sệt và trắng đục như màu sữa đặc. Bà Lệ mút sạch dòng dịch đó và bò lùi lại ra sau khi thấy Minh ra hiệu cho bà. Nó cầm một cái lọ dung dịch và thêm một miếng giẻ tiến lại gần bà ngoại lúc này vẫn đang thở hổn hển.


– “Cảm giác lên đỉnh sướng chứ. Bà sẽ cần cái này để bớt ồn ào và không cắn nhầm lưỡi, không thì trò vui lại kết thúc sớm quá”


Minh cười và dùng một cái giẻ nhét chặt vào miệng bà nó. Tay nó chạm vào và khẽ nâng nhẹ âm vật của bà nó lên, lúc này vẫn còn đỏ ửng và căng phồng lên như viên bi, với cái đầu khoen đang xỏ ngang trông gợi dục vô cùng. Màn đá lưỡi của bà Lệ xem như là một chút ân huệ nó dành cho bà ngoại, nhưng thật ra cũng còn một mục đích khác là nó muốn kích thích để hột le của bà nó cương to hết cỡ…


– “Bà biết không, tôi đã từng suy nghĩ nhiều về việc này. Cảm giác lên đỉnh chỉ nên là đặc quyền của giai cấp thống trị. Slave sống với một mục đích duy nhất là phục vụ chủ nhân, việc đạt cực khoái chỉ làm bọn mày sao nhãng nhiệm vụ”


Nó lấy một cái dao lam kề vào âm vật của bà Hạnh và bắt đầu rạch xuống, nó muốn làm việc này thật chậm để hưởng thụ thật trọn vẹn những cảm xúc trên khuôn mặt của bà nó. Người đàn bà bất hạnh chưa kịp hiểu chuyện gì sắp xảy ra thì đã hét lên trong đau đớn, khuôn mặt bà co rúm lại, giọng khản đặc rống lên sau lớp giẻ bịt miệng. Bà ước gì bà có thể xỉu như lúc sáng, nhưng khốn nạn là lần này bà không thể. Bà phải căng mình ra và chịu đựng toàn bộ tiết mục này. Bà Lệ và ngay cả thằng Tùng cũng bủn rủn chân tay và bật khóc khi quá bất ngờ và kinh hãi trước hành động tàn bạo của thằng Minh.


Thằng Minh thì ngược lại, việc này chỉ làm nó thấy kích thích vô cùng, tinh dịch tiết ra từ đầu dương vật đang căng cứng của nó, nhỏ long tong xuống nền nhà. Nó cầm cái âm vật vừa thiến từ bà ngoại nó rửa sơ qua nước và thả và cái lọ dung dịch mà nó chuẩn bị lúc nãy (thật ra là dung dịch formaldehyde có tính khử trùng mạnh giúp mẫu vật không bị phân hủy, thường vẫn dùng trong các phòng thí nghiệm). Không biết là tác dụng của liều TFD còn quá mạnh hay do màn đi lưỡi của bà Lệ quá xuất sắc, mà cái âm vật đang cương cứng của bà ngoại nó vừa thiến ra sau khi thả vào lọ vẫn còn co bóp 1 lúc nữa mới ngừng hẳn.


Minh đã giữ lời hứa biến bà nó thành một thứ còn tệ hơn đĩ. Bản án mà nó dành cho bà ngoại quá tàn nhẫn, khi bắt bà phải sống cả cuộc đời còn lại để phục vụ cho nhu cầu giải trí tình dục nhưng lại không bao giờ có lại được cảm giác lên đỉnh được nữa…



Phần 8


Đồng hồ đã điểm qua 5 giờ chiều nhưng ngoài trời vẫn còn rất sáng.

Tùng nhìn tấm hình chụp cả gia đình đang để trên cái kệ ở góc tường phòng khách, hình được chụp cách đây khoảng 2 tuần. Cũng gia đình 4 người đó, nhưng giờ mọi thứ đã thay đổi quá nhiều. Trong tấm hình anh em nó đang đứng ở phòng khách, tay cầm sợi dây xích cổ 2 người đàn bà đang quỳ ở bên dưới. Thật khó để diễn tả được tâm trạng của 2 người đàn bà đó, họ từng là những người quyền lực cao nhất trong nhà, giờ đang ngoan ngoãn quỳ dưới đất, cơ thể chằng chịt vết roi và sẹo… ánh mắt chỉ còn chất chứa sự cam chịu và sợ hãi. Đùi bà ngoại nó hơi khép lại do vết thương chưa lành, kế bên tấm hình là cái âm vật xỏ khoen của bà đang ngâm trong 1 cái lọ dung dịch formaldehyde. Cái Ɩồŋ được bảo quản rất tốt, sau 3 tuần nhìn vẫn như mới cắt ra dù đã chuyển sang màu hơi tái, hột le phồng to rất gợi dục do anh nó đã thiến bà ngoại khi bà gần như đang trong trạng thái cương cứng nhất.


Nếu cuộc sống mới mở ra chân trời hoàn toàn khác cho thằng Minh, khi nó chẳng khác nào con quỷ dữ đã thoát khỏi phong ấn, giờ đây không còn gì có thể kìm hãm được. Thì với thằng Tùng lại khác, nó lại không thật sự thấy thoải mái với cuộc sống này dù đã được trải nghiệm nhiều về thế giới của tình dục và bạo dâm, những thứ mà nó từng mơ ước trước đây. Vẫn là sự tù túng đó, chỉ khác là thay vì nghe lời 2 bà thì giờ chủ nhân mới trong nhà là anh trai nó, thậm chí nhiều lúc nó còn thấy sợ anh nó hơn cả bà ngoại trước kia. Lại nói về bà ngoại, đã lâu Tùng không gặp bà sau lần cả nhà chụp chung tấm hình này. Vì Minh rất căm ghét bà ngoại nó khiến bà luôn là slave mà nó muốn sở hữu nhất, ngay khi bắt được bà nó đã cải tạo căn phòng ngủ của bà thành căn phòng đặc biệt và giam luôn bà trong đó để dùng bà cho bất cứ trò gì mà nó nghĩ ra. Minh muốn sở hữu riêng bà ngoại, một phần nó cũng cảm thấy không tin tưởng và cũng không thích tính cách có phần yếu đuối của thằng em. Nó không cho thằng Tùng bước vào căn phòng này, chỉ cho em nó sử dụng bà Lệ, tất nhiên cũng phải theo cách mà nó muốn. Căn phòng của bà ngoại giờ đây luôn khóa, Tùng chỉ biết là bà ngoại còn sống qua những tiếng la hét của bà thỉnh thoảng phát ra từ bên trong.


Tùng rút ċặċ ra khỏi miệng bà Lệ lúc này đang quỳ bên dưới chân nó, cầm sợi dây xích kéo bà bò về cái chuồng ở góc phòng khách. Cái chuồng được anh nó đặt làm vừa khít với thân người bà, vách trước và vách sau đều được khoét 1 lỗ khoảng 4 cm. Tùng lấy 2 con ċặċ giả loại lớn, một cái lắp qua cái lỗ ở vách trước nhét sâu vào miệng bà Lệ, cái còn lại lắp vào lỗ của vách sau đi vào âm đạo của bà. Cái chuồng đã rất chật chội, lại thêm 2 con ċặċ giả khóa ở 2 đầu khiến bà Lệ gần như không thể di chuyển dù chỉ là một cử động nhỏ.


Tùng đậy nắp chuồng lại và đi về phía căn phòng của bà ngoại, nhìn chằm chằm vào cái chìa đang cắm trên ổ khóa. Hôm nay anh Minh của nó vừa đi ra ngoài dự sinh nhật bạn, có lẽ hơi vội nên anh nó quên rút chiếc chìa khóa cửa phòng. Không dễ gì có được cơ hội này, dù Tùng sợ anh nó, nhưng sự tò mò thôi thúc nó phải bước vào căn phòng phía trước.


“Cạch”, Tùng xoay chìa khóa, cửa phòng từ từ mở ra. Căn phòng ngủ của bà nó lúc xưa giờ đã trở nên u ám hơn rất nhiều, phảng phất mùi tinh dịch và dâm thủy, có vẻ anh nó vừa “chơi” bà trước khi đi. Tim Tùng đập mạnh khi thấy bà nó đang ở giữa phòng, đầu bị trùm kín, tay và chân bị trói banh ra 2 bên, dưới nền đất là 1 ống TFD đang nằm lăn lóc… Nhưng điều mà Tùng chú ý nhất là cái lỗ nằm giữa 2 chân bà nó. Có người thậm chí từng nói, âm đạo gần như là nơi thiêng liêng và khó tiếp cận nhất của người phụ nữ, một khi bạn đã chạm vào nó thì gần như bạn đã có tất cả. Vậy mà giờ đây sau khi âm vật và 2 mép Ɩồŋ đã bị cắt bỏ, hoàn toàn không còn gì che chắn và bảo vệ, cửa âm đạo – nơi dẫn vào cái nơi linh thiêng ấy của bà ngoại đang mở toang trước mặt nó. Ở khoảng cách hơn 1m này mà Tùng vẫn có thể nhìn thấy rõ các cơ âm đạo dưới tác dụng còn lại của thuốc TFD vẫn đang co bóp mãnh liệt bên trong cái lỗ hồng hồng và cả 1 ít tinh dịch của anh nó còn đọng lại. Phần thân dưới của bà thỉnh thoảng co giật do bị kích thích của thuốc.


Nghe tiếng người bước vào, bà Hạnh thút thít cố nén tiếng khóc, người bà run lên bần bật vì khiếp sợ khi tay thằng Tùng chạm vào bà. Tùng tháo chiếc quần lót đang chùm kín đầu bà nó ra, cặp mắt ngấn lệ của bà Hạnh tròn xoe ngạc nhiên khi thấy trước mặt bà không phải là Minh mà là thằng Tùng, đứa cháu mà thường ngày bà vẫn yêu thương hơn. Bà muốn nói điều gì đó nhưng lại không dám, bây giờ nó cũng đã là chủ nhân của bà. Tâm trạng của Tùng lúc này cũng rất hỗn độn, nó có sở thích bạo dâm nhưng có lẽ không quá cực đoan như anh nó, sự hà khắc hằng ngày của bà ngoại chỉ làm nó cảm thấy hơi ngột ngạt chứ nó cũng không căm ghét bà như anh. Đứng trước bà lúc này, Tùng vẫn cảm thấy có gì đó hơi kính sợ, tuy nhiên khung cảnh gợi dục trước mắt cũng đánh thức bản năng tự nhiên của nó khi dương vật của nó đã cương cứng từ lúc nào không hay.


– “… ngoan nào… đừng sợ”. Tùng nói lắp bắp. Nó kéo đầu và đặt lên môi bà một nụ hôn, lưỡi nó tách môi bà đi vào trong quyện lấy lưỡi của bà. Biết là loạn luân nhưng bà Hạnh thoáng xúc động, mà thật ra bây giờ đối với bà mọi giới hạn không còn có ý nghĩa gì nữa, bà giờ đây đã quen với cuộc sống của một sinh vật cấp thấp. Bà xúc động còn vì do gần cả tháng nay, miệng của bà chỉ toàn dùng như cái lỗ để thằng Minh nhét chim vào chịch một cách thô bạo thì hôm nay thằng Tùng lại dùng theo cách này, tự nhiên lại làm bà cảm thấy được xoa dịu đôi chút. Tùng cởi quần ra, ċặċ nó đã bắt đầu đi vào âm đạo của bà. Bị trói banh ra trong tư thế này lại thêm Ɩồŋ đã bị thiến sát mép bên ngoài nên cây ċặċ thẳng cứng của thằng Tùng dễ dàng đi vào bên trong cái lỗ đã mở toang bên dưới. Có thể nói việc anh Minh dùng thuốc kích dục cực mạnh như TFD sau khi thiến âm vật của bà ngoại là hành động tàn nhẫn vô cùng, khiến bà nó trải qua cơn nứng cùng cực nhưng lại không thể lên đỉnh được, toàn thân như có muôn vạn mũi kim chích. Tuy nhiên điều này lại làm các cơ Ɩồŋ của bà ngoại co thắt mãnh liệt để cố gắng giải tỏa trong tuyệt vọng, nhờ đó mang lại nhiều khoái cảm hơn cho người chủ. Cặc của Tùng vừa đi vào bên trong thì đã bị các cơ Ɩồŋ của bà ngoại bám chặt lấy, ép sát và co bóp mạnh như những cái giác hút dọc theo thân dương vật của nó. Tùng trợn mắt lên rên nhẹ, đây là lần thứ 2 nó chơi bà ngoại, nhưng cảm giác lần này khác hẳn lần đầu, phải nói là sướng hơn rất nhiều. Tùng nhớ lại lời của anh nó nói – “Cảm giác lên đỉnh chỉ nên là đặc quyền của giai cấp thống trị. Slave sống với một mục đích duy nhất là phục vụ chủ nhân, việc đạt cực khoái chỉ làm bọn nó sao nhãng nhiệm vụ”. Mặc dù không hoàn toàn đồng tình với sự tàn ác của anh, nhưng việc biết cách dùng các đĩ già sao cho vui cho sướng thì có lẽ anh nó là bậc thầy… cứ thế 2 người một chủ – một slave, một trẻ – một già quyện chặt vào nhau. Lưỡi Tùng vẫn quấn lấy lưỡi bà trong khi nửa thân dưới của nó dập ngày càng mạnh hơn thành những tiếng bành bạch vang lên trong không gian tĩnh lặng. Được một lúc sau thằng Tùng bắt đầu rùng mình, từng dòng tinh dịch bắn xối xả vào cái lỗ Ɩồŋ giữa 2 chân bà nó. Tùng rút ċặċ ra nhìn vào cái lỗ đó, nơi anh nó đã biến nó thành một cỗ máy thực sự đang không ngừng co bóp để hút hết tinh dịch mà Tùng vừa phóng ra vào trong. Tùng nhìn ánh mắt tuyệt vọng của bà mà thoáng thấy tội nghiệp cho bà nó, bản án dành cho bà quá nặng khi biến cuộc đời còn lại của bà thành nô lệ tình dục mà không còn khả năng đạt cực khoái được nữa. Nó hôn nhẹ lên chán bà:

– “Tôi… sẽ đưa bà ra khỏi đây. Nhưng chuyện hôm nay tuyệt đối không được lộ ra, bà hiểu chứ”


Bà Hạnh nhìn nó khẽ gật đầu, bà không dám nghĩ tương lai bà sẽ thế nào, bà chỉ cảm thấy thằng Tùng có lẽ sẽ đối xử với bà còn có chút xót thương so với thằng anh quỷ dữ của nó. Tùng lấy chiếc quần lót chùm lại lên đầu bà nó, lau sạch tinh dịch của nó vươn vãi trên sàn, bước ra ngoài và khóa cửa lại.


Sau hôm đó Tùng lên kế hoạch và chuẩn bị đồ đạc sẵn sàng chỉ chờ thời cơ đến. Chỉ một tuần sau đó, cơ hội rồi cũng đến khi ăn cơm trưa xong Minh bảo với em nó là sẽ đi mua vài món đồ đến chiều tối mới về. Tùng không muốn bỏ qua cơ hội này, nó thật sự muốn một cuộc sống tự do hơn có thể làm những điều mình thích, hơn nữa nó biết rằng bà nó không thể sống được lâu với mức độ sử dụng như phá và tra tấn tàn nhẫn của anh nó. Đôi khi nó có cảm giác lời anh nó từng nói sẽ tìm cách xé tách 2 quả mông của bà nó ra khỏi nhau không phải là lời đe dọa xuông chỉ để nói cho sướng miệng…


Tùng đợi tiếng xe Grab chở anh nó đã đi khuất mới quay lưng bước về phía căn phòng của bà ngoại. Bước gần tới nó đã bắt đầu nghe tiếng rên rỉ của bà và tiếng cành cạnh liên tục nghe như tiếng máy chạy. Lần này không cần chìa, nó đạp mạnh cho cánh cửa bung ra thì thấy bà ngoại nó đang bị trói nằm sấp. Hai chân bà bị kéo căng và banh ra 2 bên một cách thô bạo, gần như thành một đường thẳng. Tiếng cành cạch mà thằng Tùng nghe lúc nãy được phát ra từ một cái máy piston đang thục liên tục với tốc độ cao vào Ɩồŋ bà với đầu piston được lắp một cái dương vật lớn phủ gai sần sùi. Tùng bấm nút dừng máy, có lẽ máy chạy đã được một lúc lâu khi đầu pittong nóng rực. Việc bị thiến âm vật làm Ɩồŋ người đàn bà khốn nạn không còn khả năng tiết ra dịch nhờn, lỗ Ɩồŋ của bà đỏ thâm cả lại do chịu ma sát quá lâu.


Tùng xoa cặp mông to tròn của bà nó…


– “Hôm nay ta sẽ ra khỏi đây. Bà nhớ căn nhà ở Lâm Đồng chứ”


Bà Hạnh lúc này đã mệt lả người, ánh mắt lờ mờ nhận ra thằng Tùng, bà khẽ gật đầu – “Vâng…”. Căn nhà vườn ở Lâm Đồng là nơi bà từng dẫn Tùng đến chơi vài ngày, bà chưa có dịp dẫn Minh đến đây. Do gia đình sở hữu khá nhiều nhà đất, Minh lại còn bé nên nó hoàn toàn chưa biết về căn nhà này…


– “Ăn một chút lấy sức, chuyến đi sẽ dài đó”


Tùng với lấy hộp hạt thức ăn khô cho chó trên bàn, bốc lấy một nắm bự và nhìn bà ngoại ăn trong tay nó. Thời gian qua anh em nó nuôi 2 bà bằng loại thức ăn này do vừa sạch, rẻ mà lại không phải tốn thời gian chế biến. Đợi bà ăn hết nó mới tháo dây trói hạ bà xuống và đặt bà vào một chiếc túi, đây là loại túi da lớn đặt biệt dùng để hút chân không (note: Nếu nhà bác nào hay dùng các túi hút chân không để bảo quản đồ ăn trong tủ lạnh chắc sẽ dễ hình dung hơn). Tùng gắn một cái gag bịt miệng loại có ống thở vào miệng bà nó, tinh nghịch lắp thêm một con ċặċ giả vào Ɩồŋ bà rồi khóa miệng túi lại, dùng chiếc máy hút bắt đầu hút sạch không khí trong túi ra. Chiếc túi lúc này từ từ co vào ép rất chặt khiến bà Hạnh gần như không thể cử động, chỉ còn thấy phần bụng hơi khẽ phập phồng bên dưới. Nó cần đảm bảo trong quá trình di chuyển bà nó không thể gây ra tiếng động nào gây chú ý cho mọi người xung quanh.


Tùng kéo bà ngoại nó vào một cái thùng gỗ và đóng lại như một thùng hàng rồi vào phòng lấy các hành lý và tiền bạc đã chuẩn bị sẵn…


Khoảng 5 giờ sau…


Không khí ở Lâm Đồng êm ả dịu mát chứ không quá oi bức như Sài Gòn. Chiếc xe bán tải từ từ dừng bánh trước một căn biệt thự sân vườn nhỏ. Người tài xế xuống xe khệ nệ kéo 1 chiếc thùng gỗ lớn vào trong nhà.


– “Hừ, nhóc mới tí tuổi đầu mà mang hành lý gì nặng thế”

– “Dạ đồ của dì cháu. Bác cứ để vào phòng khách, dì cháu về liền bây giờ ạ”.


Tùng nói dối, nhưng nụ cười ngây thơ khiến không ai có thể nghi ngờ được. Nó trả tiền, và đợi cái xe bán tải đi xa dần chỉ còn là một cái chấm nhỏ xíu nơi chân trời mới quay vào trong nhà. Nó khui thùng và mở các van xả để tháo cái túi đang ép chặt bà nó ra, bị lớp cao su ép nhiều giờ liền khiến toàn thân bà lúc này nhễ nhại mồ hôi.


Căn phòng khách yên lặng không một tiếng động. Giữa căn phòng là 2 con người đã ở đó một lúc nhưng chưa nói với nhau tiếng nào. Đứa trẻ 14 tuổi ngồi trên ghế sofa, người đàn bà gần 60 tuổi thì đang quỳ ngay dưới chân nó. Tâm trạng của cả 2 lúc này đều đang rất hỗn độn. Tùng còn quá bé, hôm nay nó đã thoát khỏi các bóng của anh nó, nhưng nó chưa quen với cảm giác hoàn toàn làm chủ một gia đình. Bình thường nó là một đứa rất đam mê sex và thể loại bạo dâm, dù nó đã từng nhét ċặċ vào người đàn bà này nhưng với bà Hạnh nó vẫn có một sự quý mến của một người cháu đối với bà ngoại của mình. Bà Hạnh thì ngược lại, người đàn bà từng trải đã làm chủ cả gia đình trong suốt thời gian rất dài, bà tuy là người rất nghiêm khắc nhưng Tùng là đứa cháu bà thương nhất, bình thường bà vẫn có chút chiều chuộng nó hơn so với thằng Minh. Nhưng trải qua thời gian dưới sự tra tấn tàn nhẫn của thằng Minh đã bắt đầu nhồi sâu vào đầu bà tư tưởng mình chỉ là sinh vật cấp thấp. Trong bà lúc này vừa là sự sợ hãi của một nô lệ đối với chủ nhân của mình, vừa là tình thương của người bà đối với cháu.


Một lúc sau, bà Hạnh lấy hết can đảm lắp bắp, không dám ngẩng đầu lên:


– “… Tùng… bà biết cháu không như anh Minh… mọi việc xảy ra chỉ là bồng bột của tuổi nhỏ…”


Tiếng thằng Tùng ho nhẹ khiến bà Hạnh dừng lại không dám nói tiếp. Không khí yên lặng lại tiếp tục bao trùm cả căn phòng. Lương tâm của thằng Tùng đang đấu tranh mãnh liệt giữa phần con và phần người, giữa vai trò của chủ nhân và vai trò của một người cháu. Nó nuốt nước bọt… can đảm lên nào Tùng, mày không thể bỏ qua cơ hội này được… Chỉ có một cách để nó vượt qua cảm giác này, Tùng nhớ lại cách mình hoàn toàn chế ngự nỗi sợ đối với bà Lệ. Nó đứng dậy, tay với lấy cái roi, cố gắng để giọng khỏi run:


– “Hình như bà vừa quên mất thân phận của mình thì phải”

– “… Bà… chủ nhân… làm ơn…”

– “Quay… quay mặt lại… và cúi xuống đi con đĩ già”. Tùng lắp bắp…


Bà Hạnh líu ríu nghe theo. Mũi bà bắt đầu hơi cay cay, nước mắt cứ thế tự nhiên tuôn ra. Không chỉ vì sợ, mà còn là vì sự thất vọng của một người bà đối với cháu cưng của mình, cảm giác như rơi xuống vực khi chút hy vọng còn lại cũng bị dập tắt.


Tùng vung tay, chiếc roi nặng nề rít lên rồi bổ xuống người đàn bà khốn nạn, hết lượt này đến lượt khác… Cặp mông to tròn của bà ngoại nó nhanh chóng được phủ đầy bởi sắc đỏ của những lằn roi…


Còn tiếp…




Nhận xét

Popular Posts

Dì Tôi

Cứu Cánh Lúc Nửa Đêm

Cô giáo và người mẹ xinh đẹp

Chịch Anh Rể – Tác Giả: Lê Cương

Vợ cũ bị ông bạn địŧ

Cuộc đời

Câu chuyện gia đình

Trên gác mái