Bài đăng nổi bật

Trái tim khuyết

Nó – gương mặt bầu bĩnh, nước da ngăm ngăm … nhưng thân hình lại thon thả gọn gàng … dù cao có một 1m59 … mông tròn căng … cặp vú cao vồng … nhiều con bé xinh xinh còn ghen tị … trời không lấy đi của ai tất cả mà.


Nó tắm thường lấy tay bịt mặt … thân hình tròn lẳn … cặp vú bánh dày cong cong kiêu hãnh … làn da mịn màng … đôi chân thon thanh thoát … cảm giác dài miên man … Huyền là tên nó – Huyền cũng là đen mà … oái ăm thay cho cái tên … giá như nó đừng đen … đen … mũi gọn hơn, cao hơn tý … thì xinh rồi … Mười bốn tuổi nó chả biết yêu … có lẽ vì chả ai yêu nó. Nó cũng không cố gắng tỏ ra đáng yêu … giả nai ngơ ngác … Bạn bè dùng zalo nó cũng zalo … Ờ tên gì nhỉ … Sun xjh Yb … hay không nhở … “Oài! … mình xấu … bỏ con mẹ xinh ảo vãi ra !” nó nghĩ … Thế thì bé _ngok_ yêu _anh … ớ … mình đã … xấu … ngốc … thì chó nó nó thèm … :p


Trời ạ ! có cái tên nick cũng lằng ngoằng … Mà tên nick con trai dễ đặt nhờ … Gãi đầu gãi tai … ờ ha … giả trai tán gái … Nó lập boy xấu trai mai ế :D … lập xong ôm bụng cười khúc khích … Đang cười thì tinh tinh … cái tin nhắn mới toanh … một mặt cười nhe răng … Gái xấu Yb pm …


– Cái đờ mờ … mình lập xấu zai thì con gái xấu pm vãi … .!


Nó pm lại mặt cười thè lưỡi … Con điên kia pm lại …


– Anh tên zì ?


Ặc ặc … có gái tán trai … con này chắc không điên cũng dở … cơ mà chắc xấu như mình …


– Anh tên Tuyền … còn em ?


– Em tên Huyền ạ !


Mịa ! Con đếu nào nhở … chơi mình chăng … tên mình mới khắm … nó hỏi tiếp …


– Huyền ở đâu ?


– Em ở Văn Tiến … !


Ẹc … Văn Tiến là đâu nhở … nó ở thành phố mà chả biết Văn Tiến là cái gì hết … Nó viết :


– Anh ở Ga đó em … Huyền sinh năm bao nhiêu … có ảnh cho anh xem … nhé !


– Em mười ba ạ … mà em xấu anh có xem không ?


– Anh cũng xấu … anh 17 tuổi … học Lý Thường Kiệt! …


– Ảnh đâu em ?


– …


– Cho anh xem xấu cũng sao bạn bè mà … !


– …


Xời! chắc xấu như mình là cùng – nó lầm bầm … Đúng lúc mẹ gọi …


– Huyền ! Trông nhà nhé, tao với bố mày đi sang bên chỗ Bác Hà ở Yên Bình … tối muộn về … lang thang bỏ nhà tao đánh chết .


– Vầng !


Nó hậm hực … Bố mẹ đi rồi nó leo lên giường ngủ … tối ông bà già mới về mà … ngủ thôi …


“Đoàng…”


Sét đánh trên cột điện cao thế … điện tắt ngúm … nhà tối om … gió thổi vù vù … trên mái blu … lộp độp mưa rơi … Nó tỉnh ngay lúc sét đánh ấy … căn nhà tối om … Nhà nó ở gần nghĩa trang Nam Cường … Trên đồi cao toàn mộ là mộ, từ bé đã tha thẩn chơi ở đó, chả sợ … Ở đây chỉ có mỗi nhà nó và nhà ông ngoại … Bà mất được nửa năm cũng chôn trên quả đồi kia … Chỉ còn ông sống một mình … đất này cũng là ông cho bố mẹ nó … Ông 70 rồi nhưng vẫn khỏe lắm … ông còn uống rượu cả ngày …


“Đoàng … đoàng …”


Sét đánh chói lòa … run rồi nó … đi xuống bếp tìm bật lửa châm nến … lập lòe ánh chớp … một bóng đen ập vào túm lấy nó … Bàn tay thô ráp bịt mồm lôi ngược nó vào buồng … Nó run rẩy “Ma ư?” … giờ mới 7h30 mà … bao năm ở nghĩa trang này ma gì mà ma … “ Huỵch ! ” nó bị ném xuống giường … tối quá … không nhìn được ai … .sợ nó bật khóc … run rẩy … Bóng đen đè lên nó … quần ngủ nó tụt rồi … thật chả khó gì … quần chun mà … Nỗi sợ làm nó cứng người … hắn cởi áo nó giật tung áo lót … trần truồng hết rồi …


Trong bóng đêm … nó chỉ cảm thấy hơi chút lành lạnh của cơn mưa đầu thu lên thân thể … Bàn tay thô ráp bóp mạnh vú nó … nào nặn … hắn thở ồ ồ … Nó sợ chỉ biết khóc … nó biết nó sắp bị hiếp … nhưng tay hắn cứng nhắc … nó lại sợ nữa … tự dưng không chống đỡ nổi … Chân nó bị xoạc ra ra … nóng … cái đấy chọc chọc vào bẹn nó … Thân thể to lớn của hắn phía trên … tối tăm chả nhìn ra ai cả … Chọc vào rồi cứng quá … đau … nó vùng người dậy … “ Bốp !” một cái tát nổ đom đóm … mắt nó hoa lên … hắn ồ ồ gằn giọng :


– Im … giẫy nữa mày chết … !


Giọng khàn đặc ấy … nghe quen quen … hình như từng nghe rồi , nhưng nó không kịp nghĩ nữa … Ở háng đau nhói … cái vật cứng nhắc nóng hổi đã chui vào rồi … đau … nó rên lên


– Á á … á … ái … á … !


Hắn ấn ấn … nhói từng cơn trong cái Ɩồŋ khô rang của nó … Nó cào cấu loạn xạ … “ … bốp … bốp … ” hai phát tát nữa … nó đau nằm im trong nỗi sợ hãi … hình như máu mũi chảy rồi … cảm thấy ướt ướt … Đau ! nước mắt nó trào tuôn … Ɩồŋ rát rạt … Sợ nữa … Rồi gào … to :


– Ái ui ! … đau quá … hu … hu … .!


Người nó cong lên … cái đấy nóng rực trong Ɩồŋ … đau tê tái … Hắn thở ồ ồ … thúc … thúc … Trong khi nó quằn quại bên dưới …


Mưa vẫn ồ ạt rơi như nước mắt nó …


“Đoàng…”


Sét đánh ngay mái hiên căn buồng chợt lóe sáng … mặt hắn … hiển hiện … Nó đau đớn thổn thức … trong lúc cặp vú vẫn rung bần bật theo nhịp thúc của hắn …


– Ông ngoại ! … sao … á hự … ông ngoại … hự … ự … Sao ông làm thế … sao ông làm thế … với con … ư … hư … .!


Ông không nói gì cứ thế hùng hục trên người nó … đau cả thể xác lẫn tâm hồn … Ông hự hự lên mấy tiếng … nó thấy nóng rực tràn trong mình … Ông bỏ đi … để mặc nó nằm trong tối tăm … thút thít khóc … Ánh chớp nhì nhằng xé rách bầu trời … và xé rách cuộc đời thơ ngây của nó …

Phần 2


Mưa tạnh … điện sáng trở lại nhưng nỗi buồn của nó vẫn không nguôi … mệt mỏi uể oải bò dậy 9h hơn … may bố mẹ chưa về … trên mặt chiếu cói loang một vệt máu … Người ê ẩm … buồn nó khóc thì lại “tinh tinh” con gái xấu nhắn tin …

– Anh ơi … !


– Gì nói nhanh ?


Nó cầm điện thoại trả lời tin nhắn … tự nhiên thèm có ai chia sẻ quá … Con xấu gái nhắn lại …


– Anh cáu à … hay tại em không cho xem ảnh … ?


– Không … buồn thôi …


– Anh có chuyện gì à … ? Em không biết nhưng anh hãy nhớ … tại sao phải khóc khi mà anh có thể cười … dù cười gượng anh ạ … đời em cũng bi ai lắm …


Đang buồn thấy câu nói đó nó như tự tin … thôi con như tai nạn đi sao mình không thể cười nhỉ … nó nhắn lại …


– Anh cảm ơn … anh đi tắm đã nhé … !


Nước mát làm cho nó tỉnh hơn … ngồi xổm dội nước nên nó thấy … từ Ɩồŋ vẫn còn tinh trùng của ông sền sệt … nhờ nhờ chảy ra … Tại sao ông ngoại thường ngày hiền lành thế … sao ông tự dưng đốn mạt … nó đau đớn … và băn khoăn …


Đêm … cú rúc liên hồi trên nghĩa trang … đầu ngõ chim lợn éc éc … gọi nhau … đêm thê lương … lòng buồn … cái Ɩồŋ ran rát ê ẩm làm nó không quên đi được cái vụ đó … đời bạc bẽo … nó đã chả xinh rồi ý … giờ trinh trắng cũng bị người ta đoạt đi … lệ cay cay …


“ … ting … ting … ”


Gái xấu nhắn :


– Anh ngủ chưa ? Hết buồn rồi chứ ?


– Ừ anh hết buồn rồi !


Nó nói mà nước mắt tràn mi …


– Ảnh em đây nhé …


Rồi … 10% … 50% … 100% một con bé bầu bĩnh răng khểnh xinh xắn … hiện ra … xinh thật … là con gái nó còn thấy xinh mà …


– Em xinh lắm … chả bù anh … xấu …


Định viết chữ xấu gái … chợt nhớ ra vai diễn dang dở … nó thôi … Nó nhắn vài tin nữa rồi chìm vào giấc ngủ miên man …


Nắng mai lung linh kéo vào giường nó chim hót véo von … một buổi sáng trong lành … Nó khoan khoái vùng dậy … “ … ái … ui … ” nhăn mặt … vì bước mạnh … nghẹn nghào … đi tập tễnh ra sân … Ông ngoại đang ngồi uống trà sáng với bố thuốc lào ông rít kêu “ … sòng … sọc ” Nó đi qua … khinh … căm hờn … . Rồi xuống bếp trong tiếng bố quát :


– Con Huyền ! Mày mù à, đi qua ông mà không chào một câu … con với cái … mất dậy … !


– Thôi kệ nó ! Trẻ con mà …


Ông khề khà can ngăn bố nó … nó nghĩ thầm “ … trẻ con á … ông biết … con trẻ con à , … sao ông … còn … ” nước mắt sũng áo … cái áo lót hằn lên … làn da ngực dán sát vào áo … Đau ! đối diện với người ông mà nó hằng yêu kính … sau ông mặt người mà dạ thú thế ông ơi …


“ … ting … ting … ”


– Ngày mới vui vẻ … anh !


Gái xấu nhắn tin … đang buồn nó nhắn lại …


– Gặp nhau đi em … !


– Vâng !


– Thế ở đâu … ?


– Anh cứ ra quảng trường km 5 nhé … mặt em anh biết rồi ạ … !


– Thế em không cần biết mặt anh à … ?


– Không anh … em cần bạn tâm sự … ạ !


Nó xin mẹ đi chơi … đạp ra đến quảng trường … ngồi thơ thẩn … Nó nói nó mặc quần đen áo sọc … nhưng không nói là con gái … Quảng trường vắng tanh … lúc sau … từ phía xa … “ … sọc … sọc … ” Cái xe lăn nghiến trên đường nhựa làm nó chú ý … ngồi trên xe một thanh niên, chừng 17, 18 gì đấy … gương mặt buồn buồn đôi mắt u uất xa xăm … Sau lưng gái xấu Yb xinh xắn đẩy chiếc xe lăn đi đến … Con bé ngó nghiêng … khắp quảng trường … tất nhiên Huyền đứng ngay cạnh … nhưng nó con gái mà …


– Anh Hùng đúng bạn anh hẹn ra đây không ? Mà con trai anh gặp làm gì ạ … anh ý … cứ lấy tài khoản con trai đi … tìm bạn trai thôi mà … lừa anh ấy làm gì … hơn nữa … nhỡ gặp em hỏi nhiều … em làm sao nói … ạ .


– Anh cô đơn lắm Giang à … là em gái em biết rồi có ai thèm chơi với kẻ tật nguyền như anh đâu … Giả em anh còn được nghe người ta nói … dù chả nói cho anh …


Hùng nói ta bấu chặt mép tay xe … giọt nước mắt nghẹn nghào … Nước mắt đàn ông … Huyền thấy đau cho người ấy đau cả cho mình … Giang xinh thật … Hùng cũng tội … Huyền đạp xe vù đi … trong nước mắt … “ … ting … ting … ” tin nhắn reo … kệ đạp … thẳng … bối rối … .


Đạp một mạch về đến nhà ngồi thở … nghĩ ngợi miên man … cuộc đời thật buồn cười. Đứa gái giả trai lại gặp trai giả gái … nhưng mà nhìn người ấy trên xe lăn dù có tội tội … nhưng làm bạn nó không đủ dũng cảm. Nó không biết có thể người ta nói nó tầm thường … nhưng nó cũng thấy nó chưa đủ thánh thiện để lại gần luôn ý. Giọt nước mắt và câu nói “anh cô đơn lắm … ” đôi mắt buồn buồn … làm nó day dứt. Nhưng thôi kệ Huyền nghĩ mình cũng bất hạnh kém đếu gì … ở háng vẫn con hơi ê ẩm … nỗi đau bùng lên vùi đầu vào gối khóc …


Mọi khi Huyền mong bố mẹ đi làm hết … để mình tha hồ tự do muốn ăn thì ăn muốn ngủ thì ngủ … Nhưng giờ nó không muốn bố mẹ đi hết đâu một mình ở nhà nó sợ … May mà mẹ cũng quanh quẩn ở nhà cơ … nó mừng húm … Thi thoảng ông sang chơi ngoài mặt ông bình thường … một vẻ bình thường đầy giả tạo … nó ở nhà thường không mặc áo ngực … giờ mới để ý cặp mắt của ông hau háu dán vào nó. Chắc trước đây sự tôn kinh khiến nó chả để ý … có lúc còn vô tư ngồi vào lòng ông chứ … nó chợt nghĩ ông thật sự là ông ngoại nó không đây ?


– Huyền !


– Dạ !


– Ông bảo mệt nằm bên nhà, cầm cái này sang đánh gió cho ông !


– Mẹ đi đi … con bận rồi … !


– Ơ hay … Tao nói mày không nghe … mày có đi không ?


– Vầng !


Hậm hực cầm bát rượu gừng và nắm tóc rối đi sang vừa đi vừa lầm bầm “ … sao ông không chết theo luôn bà đi nhỉ … ông là con quỷ … Ông đâu phải người … chắc ban ngày lại có mẹ … ông không dám đâu … ” Sang nhà bàn thờ bà ngoại vẫn nghi ngút khói hương, nó nhìn bà hiền từ một nụ cười cố hữu bao năm. Nước mắt tràn ra … “ … bà ơi ! cháu không dám nói với ai … bà trên trời linh thiêng … cho cháu biết phải làm sao … ? … Sao mà ông lại làm thế với cháu hả bà … sao ông hiếp cháu bà ơi … hu hu … ” Đứng bần thần thì giọng ông thều thào …


– Huyền ơi ! Vào đây … đánh gió giúp ông … ông mệt quá … !


Hay là ảo giác tối đó có đúng không ? … Nó vào căn buồng không tối không sáng hơi âm u … ban ngày nhưng mà nó vẫn khá tăm tối. Nó với tay bật điện bóng đèn vàng vọt chiếu tỏ căn phòng. Ông nằm đó gầy gò trên giường thân thể già nua nhăn nheo … Dù có thể ngày xưa ông to lớn tráng kiện … nhưng tuổi tác đã làm cho dáng hình đổi thay. Ông ho xù xụ … có vẻ mệt mỏi … trông ông yếu mà … một ông lão 70 chắc mình nhầm … do sợ quá thôi …


Huyền tự an ủi … chỉ một tia chớp lóa mà … khi ấy mình sợ hãi quá thôi … chắc chắn không phải … Đánh gió đến phần lưng … nhìn lưng gầy gò nhăn nheo thi thoảng lại rung lên theo tiêng ho … Huyền làu bàu :


– Ông à hút ít thuốc lào thôi … hỏng phổi đấy … cháu thấy ông nên bỏ đi … ạ …


Ông không nói gì cả … chỉ ho húng hắng … tự nhiên thương ông quá cơ … mọi việc bình thường nhưng không bình thường tí nào … Khi ông nằm ngửa lên … thấy thương thương nó dùng nốt chỗ gừng … đánh chà chà trên ngực cho ông … cúi … đánh … đánh … cái cổ áo phông trễ trước mắt ông. Bầu vú trần căng tròn rung rinh qua khe cổ áo … khi chà xuống bụng thì cái quần ông đã đùm đùm dựng lên thẳng cứng …


Kịch cũng hạ màn … ông vùng lên đè nó xuống … quần ngủ tụt luôn cùng cái quần lót hồng hồng bé xinh … Ông chồm lên nó bô mặt hiền từ hóa ra ác thú … lật áo phông nó lên bóp mạnh vào vú … nước mắt cay … cay … gọi mẹ … ư … mẹ tin không ? Bối rối hoảng loạn sợ hãi … Trái tim 16 của đau tột cùng cùng … đau hơn cả nỗi đau rát đang lan dần ở dưới Ɩồŋ … của ông chui vào nó rát rạt … Không dám khóc to, cái giường rung rung … tay nó bám chặt mép giường … thở hồn hển … khó chịu … tức bụng … rát đau … và tim vỡ … Nửa tiếng nhục nhã trôi qua … cái thứ nóng bỏng lại chảy trong Ɩồŋ …


Nó âm thầm đứng dậy … tinh trùng ộc ra theo kheo chân chảy xuống nền đất … Ông chơi nó xong thỏa mãn lăn ra ngủ … quần không thèm kéo … cái buồi to dài rủ xuống … cái mà từng ấn vào bà ngoại nó … sản sinh ra mẹ nó … còn có cho vào mẹ nó không thì không biết … Nó lau hết vết tinh trùng ở Ɩồŋ đi về nhà mặt nhăn vì rát … lưng mỏi ê ẩm … Mẹ vẫn đang thái rau cho lợn … nhà nghèo, tuy thành phố nhưng vẫn phải nuôi lợn … chăn gà … mẹ lam lũ mắt nó cay … lại khóc … Mẹ có biết ông ngoại là thằng khốn nạn không nhỉ ?


Huyền về vào trong buồng ngồi khóc rưng rức … “ … ting … ting … ” lại tin nhắn zalo … cái con gái xấu yb … à mà phải cái Giang đâu … Cái ông què đó … nhắn dai thế … bánh bơ lâu phết rồi chứ …


– Anh sao không ra chỗ hẹn …


– Em không giận … nói chuyện đi anh …


– …


Dài nữa nó không thèm đọc tiếp, nó bực bội nhắn lại :


– Mình biết bạn là con trai rồi nhé … cái Giang có tội gì ? Lôi nó vào … tàn tật thì là xấu à ? người ta chưa kịp nghĩ bạn tàn tật … thì tự bạn đã bắt người ta nghĩ thế … họ có mù đâu mà không thấy cái xe lăn … Cứ bảo không có bạn đi … tự mình bôi nhọ mình, ai muốn chơi với bạn … Bạn tàn tật cơ thể … nhưng trái tim bạn không tàn tật … tâm hồn bạn không tàn tật … bạn là một con người như mình … đừng tự hạ bản thân thế. Còn kẻ chân tay đầy đủ, mặt mũi hiền từ … ăn nói đạo nghĩa … nhưng lại tàn tật từ trái tim … đến tâm hồn … nó là thú vật … nó không phải người … tàn nhẫn …


Gửi dòng tin nhắn dài ngoằng ngoãng … rồi Huyền lại khóc … trinh trắng của nó bị con vật cưỡng đoạt … đắng cay … con vật mang tên ông ngoại … Hận … đau … đường nào cho mình đi đây … ?


Hùng chết lặng … tin nhắn từ thằng bạn mới quen … Nhưng nó đúng quá … từ khi sinh ra Hùng đã không may tàn tật … nhưng đâu phải lỗi của Hùng … Bạn bè trêu suốt … tủi … dần dần chữ tàn tật nó ăn sâu vào tâm khảm … đúng là người ta chưa nghĩ mình tàn tật … mình đã nghĩ mình tàn tật rồi … Mười bẩy năm trong đời … hàng chục mùa phượng đỏ nhòa trong mắt … Hùng vẫn đi học trên cái xe lăn … nhưng mà chữ tàn tật nó đẩy xa Hùng khỏi cuộc sống …


Hồi năm lớp 9 Hùng cũng biết yêu như bao trái tim chàng trai khác … Hùng yêu Thủy … Thủy ở gần nhà hay qua đẩy xe lăn cho Hùng đi học … Mẹ Hùng nhờ phần vì Thủy cũng tốt tính … năm lớp 6 đến tận lớp 9 Thủy trung thành theo phía sau cái xe lăn của Hùng … Cùng nhau lớn … cùng nhau vui buồn lớp 8 Thủy thành thiếu nữ, và nghiệt ngã thay … Thủy lại xinh … còn xinh hơn cả Giang … giá nhu Thủy xấu xí … Hùng hạnh phúc hơn chăng ? Nhiều người theo đuổi tán Thủy … nhưng cô vẫn âm thầm đẩy xe lăn cho Hùng đi học …


Trái tim phụ nữ vốn bao dung Thủy chỉ xem Hùng là bạn … Thủy đưa Hùng đi học vì Thủy thấy thương thương … Nhưng ngộ nhận chết người của trái tim non nớt Hùng yêu Thủy … thấy sự quan tâm hiểu nhầm … Năm cuối lớp 9 Hùng dồn tất cả số tiền tich cóp mua cái điện thoại tặng … Thủy … Đặt cái hộp rực rỡ trong xe lăn … Hôm đó sinh nhật Thủy … tất nhiên Hùng là người đầu tiên vì Thủy sang đưa Hùng đi học … Ra ngõ Thủy tò mò hỏi …


– Hùng tặng quà cho Thủy à ?


– Ừ Thủy mở đi … !


– Woa ! điện thoại đẹp thế tặng Thủy à … cảm ơn nhớ … !


Rồi tờ giấy cũng được Thủy moi ra … Thủy đọc khuân mặt xinh xắn tái nhợt … môi run … run … Thủy khóc … nói ngắt quãng :


– Thủy … Thủy … chưa từng nghĩ … Hùng yêu Thủy … Nhưng Thủy thương Hùng thôi … viết thế này Thủy buồn … hu … hu … Hùng có thể yêu ai đừng yêu Thủy được không ? … Thứ nhất Thủy không nghĩ … yêu một người khuyết tật như Hùng … Thủy giúp Hùng … vì chúng ta là bạn … Nhưng Thủy không yêu người tàn tật … Thủy không đủ tốt thế đâu … xin lỗi … Thứ hai đừng nhắc từ yêu … mà làm đau Thủy … Thủy có thể còn được yêu sao ? Thủy cười nhưng nước mắt Thủy rơi … Hùng biết đâu … Trả Hùng …


Thủy dúi vào tay Hùng món quà nức nở chạy vụt đi … Từ hôm đó Thủy không sang đưa Hùng đi học nữa … hôm thì mẹ … Hôm thì Giang … chả có ai Hùng tự lăn đi … rồi đến muộn … Thủy đi học nhưng không để ý đến Hùng … mắt Thủy thi thoảng đỏ hoe … Một hôm công an ập vào nhà bắt bố dượng Thủy đi … sự việc vỡ lở … Hóa ra Thủy bị ông ấy hiếp từ năm lớp 7 … mẹ Thủy rốt cuộc biết được … nhưng tận năm lớp 9 … Mẹ Thủy báo công an … và Thủy tự tử chết … sau ít hôm của sự kiện vỡ lở … Xã hội vẫn bình bình mà tiến … nhưng những cánh hoa vẫn âm thầm rơi rớt … một mảng tối chẳng ai đoái hoài …

Phần 3


Thủy đi và Hùng đau … chữ tàn tật lại càng hằn sâu tâm trí … Những ngày buồn Nghĩa địa đạo hoang vu … Thiên Chúa trên trời có mở rộng tay đón một con chiên bé bỏng như Thủy không ? … Nhưng bất kể nắng mưa … ngày nào Hùng cũng tự tìm cách ra đấy … đầu tiên mệt mỏi … giờ Hùng đã quen … với những con ốc gập ghềnh nghĩa trang. Thánh giá từ các ngôi mộ chập trùng … Mộ Thủy bé nhỏ khiêm nhường một góc … Nụ cười xinh xắn ngày nào trên bia có ghi “ … cái chết chỉ là sự đổi thay … ” Mong rằng đổi thay cho bạn Thủy ơi … kiếp sau đừng làm cánh hoa rơi bạn nhé …

Thủy mất… Hùng sống cô độc hơn không bạn … không đi đâu chơi… cuộc sống của Hùng lặng lẽ theo lúc hắt hiu thu lạnh của nghĩa trang, hay gió đông bắc rú ào ào qua những cây thánh giá xám xịt ấy … thu qua , đông lạnh cũng hết… xuân về trải cỏ non trên đường ra nghĩa trang … hoa dại sắc tím, sàng vàng li ti trên lối nhỏ … Rồi hạ cũng đến hoa mua tím trên ngọn đồi xào xạc … Thủy ơi ! Hè đấy … bạn vẫn nói bạn yêu mùa hè bởi mùa đông bị xoang mũi… lạnh… bạn không thở được … Ve xào xạc trên tán keo gần mộ … mười lăm mãi đẹp phải không Thủy … ngày xưa bạn đẩy Hùng đi học … giờ đây ngày nào Hùng cũng nói chuyện với bạn đấy …


Ba năm gió lặng thu tàn , đông qua Hùng đã 18 tuổi … Thủy vẫn mãi 15 tuổi … chả biết có sự đổi thay nào không cho Thủy. Chỉ là bia cũ đi lối nhỏ ngày một thêm hoang tàn … nghĩa trang rộng hơn … ủi lấp … tạo mới … Chỗ Thủy cũ rồi ngày thêm một hoang vu … Người ta bảo Hùng điên ma ám … bị hồn con Thủy bắt đi rồi … Ừ ! điên … ừ ! thì ma ám … Thủy ám cả đời Hùng cũng cam tâm … Còn với thằng què ngồi xe lăn thì … điên hay rồ cũng chỉ là cộng thêm cái biệt hiệu … Nhưng cô đơn mãi … lặng lẽ mãi … người ta lại khát khao … tình bạn … Thế là lôi zalo gái xấu yb của Giang vào … Giang thương anh lập tài khoản khác … Huyền là người đầu tiên Hùng pm bởi cái tên có gì đó cô độc giống mình …


Hùng không biết cái cô bé cáo ráo, duyên dáng hôm đó đứng cạnh chính là người mình hẹn gặp … quần đen áo kẻ sọc thật đấy … Nhưng kẻ sọc của nữ nó cũng chen chút hoa hòe hoa sói … thì làm sao đoán nổi chứ . “ … ting … ting … ” Hùng vui lắm tin nhắn từ boy xấu trai mai ế người bạn mà Hùng muốn quen … Từ lúc nhận được tin kia Hùng như bừng tỉnh … đúng trái tim mình có tàn tật đâu … cho nên Hùng quý người bạn này vô cùng … Nó nhắn tiếp là nó muốn chơi với mình rồi … Ừ mình sẽ tự tin hơn … Hùng đọc tin :


– Bạn đọc địa chỉ mà địa chỉ thật … mình sẽ đến nhà chơi … Gặp bạn … chứ không phải gặp cái Giang …


Hùng vui qua nhắn luôn địa chỉ … “ … tinh … tinh ” boy xấu trai mai ế nhắn lại :


– Phường Yên thịnh à ! xa nhở … nhưng thôi 9h mai … chuẩn bị nhiều nhiều cái gì ăn được … mình đến… hi ha … :p


Cái tin nhắn cuối chèn cái mặt cười lè lưỡi … Hùng cảm thấy cái tin nhắn cuối nó y hệt kiểu nhắn của cái Giang … sặc mùi con gái luôn … thằng này đúng là buồn cười …


Đồng hồ chậm chạp chạm trôi … hai anh em chuẩn bị nào bim bim … xoài xanh … đầy một mâm chờ Huyền đến … Giang sướng cười hì hì nó nhe nhởn :


– Anh Hùng sao anh không kết bạn thêm vài anh nữa nhở … cho em ăn ké … hi he … mẹ thương anh nhất, cho bao nhiêu là tiền … giờ con cóc vàng anh mới chịu nhả lộc … ghét thế. Mà hôm nọ đếu ra … hôm nay lại mò đến … đòi ăn. Cơ mà em khoái anh đấy … hi hi … xinh zai yêu luôn … để còn ăn đồ ké … hi hi …


Đồng hồ 9h giờ … rồi 9h 10 … Huyền chưa đến … Hùng buồn … xịu mặt … lâu quá Giang sốt ruột bắt đầu … xé bim bim ra … tí tách … ăn .Hùng nhìn thế liền đe …


– Từ từ đã … chờ thằng bạn anh đến nào … con gái con đứa … chỉ ăn là nhanh…


– Hứ ! Cả đống … em ăn bớt đi hì hì … mà con zai ai ăn mấy … ông này cũng đòi đồ cúng … vãi ông ý … hâm như anh … ha … ha … Bọn hấp hay tìm đến nhau mờ … Cơ mà em giúp anh … trả công có gói bim bim còn gào … đã thế ăn thêm xoài hề hề … kêu nữa tịch thu hết nhá … !


Hùng cũng kệ con em … Thật sự Giang cũng vì Hùng nhiều … Hùng cũng chiều em … hay cho nó tiền mua cái này cái kia … nói chung hai anh em thương nhau … 9h 12 phút mưa đổ ào ào trước hiên … Hùng vẫn ngóng … Giang đã xử lý xong ba gói bim bim … và tấn công đĩa xoài cười nhăn nhở nói :


– Thích ha ! Anh này em yêu rồi ý … đòi đồ cúng … không đến cho em ăn cả hi hi …


“Cạch … cạch …”

Tiếng chân chống xe đạp dựng … Một con bé cao ráo thon thả xuất hiện trước cửa … Nó chắc khoảng 1m60 … mà con gái cao thế thì đã kute lắm rồi … mưa bộ quần áo bết vào … hằn lên bầu ngực căng vồng trong lần áo lót … Khuôn mặt tròn tròn đẫm nước mưa … mái tóc dài ướt nước phủ lên bờ vai tròn … Ướt sũng nó bước vào cửa … đứng đối diện Hùng … Mưa ướt nhẹp … cái viền quần lót hằn lên … vẻ đẹp thần vệ nữ … Hùng thấy cô bé ấy xinh … một nét duyên âm thầm … chẳng rực rỡ như Thủy … xinh một cách tinh nghịch như Giang … Nhưng đáng yêu … trái tim đóng băng bao năm … rạn vỡ …


– Bạn trú mưa à vào nhà đi … !


Hùng mời … không ngờ nó con bé cáu … nói :


– Mình đá xừ cái xe lăn cho bạn ngã ra sân giờ … Hẹn đến còn gì …


– Ơ .ơ … !


Hùng ngỡ ngàng … mình hẹn thằng kia cơ mà … con bé lôi từ túi quần bò đằng sau ra bọc ni lông giở ra cái điện bật zalo gí vào mặt Hùng … nói :


– Mình là cái thằng đấy … bạn giả gái … mình không giả trai được à …


Cái Giang ngạc nhiên tròn cả mắt … miếng xoài rơi bộp khỏi mồm “ … là một chị à … thảo nào đòi đồ cúng … hớ hớ … . mà cũng xinh phết … kể yêu được anh Hùng thì tốt … Mà chị này hôm nọ ở quảng trường … mình ngu thế … hự … hự … ” Giang đon đả lôi tuốt Huyền vào trong … ríu rít …


– Chị vào đây… kệ ông hâm ý ăn đi … he he … . !


Nhìn thấy chị ý ướt … những cái tế nhị con gái đều khoe ra cả … nó cũng là con gái … sự cảm thông nhanh đến … Rủ chị vào phòng đóng cửa rồi đưa đồ mình bảo :


– Chị mặc tạm đi ạ … ! Rồi em giũ qua cho vào máy giặt là cho khô … mỗi tội em lùn … chắc chị mặc không vừa lắm …


Con gái dễ gần … Huyền mặc quần áo Giang hơi cộc … may là bộ ngủ … ngặt nỗi … ngực Huyền to … áo lót của Giang lại bé … thành ra để ngực trần đầu vú cứ nổi hằn lên sau lần áo … Huyền ái ngại bảo Giang …


– Ra giờ xấu hổ lắm … ở phòng em nhé … !


– Vâng ! Đợi em tí nha … !


Giang chạy ra bê chỗ bánh kẹo vào … Hùng đẩy xe lăn định vào thì Giang đóng sầm cửa mắng :


– Anh đi ra … ! Chỗ con gái … cấm … đây … ăn đê … !


Nó giúi cho Hùng mấy gí bim bim rồi đóng cửa … Giang và Huyền buôn tí đã hợp nhau cười đùa rúc rích trong phòng … Thế là cô đơn lại hoàn cô đơn … thằng bạn hóa ra con bạn … mà thành bạn cái Giang mới buồn chứ …


Sau đó Huyền hay đến nó chơi với cả Giang và Hùng nhưng thân Giang hơn … Giang thật cũng quý chị ấy … mong chị làm chị dâu … nhưng anh mình tàn phế … cũng khó mà lên đôi …


Một chiều Huyển đẩy Hùng nghĩa trang đứng trước mộ Thủy … Huyền hỏi :


– Chị ấy sao mà mất anh trẻ xinh thế mà … !


– Bị bố dượng hiếp dâm … chuyện vỡ lở … chịu không được dư luận tự tử … Anh ngày xưa thích chị ấy nhưng chị ấy … không yêu thằng què như anh …


– Hì hì hồi đầu Huyền cũng sợ anh … gần nhiều thấy cũng đáng yêu mà … nhưng chắc … chắc có ngày em cũng như chị Thủy … nhưng chắc không có ai hàng năm thủy chung mà ra mộ em đâu …


Huyền nước mắt lăn dài … vừa cười lại khóc … Ông ngoại là quỷ dữ … đã mấy tháng trôi qua rồi tuy nó cố tránh … nhưng vẫn bị ông đè ra làm thêm hai lần nữa may mà … không có thai … chỉ biết im lặng … căm hờn … sợ hãi .


Hùng thấy Huyền khóc y hệt Thủy năm xưa … Hùng hỏi trong lòng chột dạ … sợ Huyền cũng giống Thủy ra đi trong tức tưởi …


– Em … em cũng bị … à … nhưng đừng có tự tử … còn nhiều cách mà em …


Huyền gật đầu xác nhận … nói trong nước mắt :


– Em bị hiếp không chỉ một lần … giờ vẫn bị … sẽ chẳng con trai nào dám yêu em đâu … cả em cũng xấu nữa … nếu … nếu … sự thật … phơi bày … em cũng giống chị …


Hùng đau lòng… Huyền tự nhiên chia sẻ bí mật động trời của mình … Hùng quay lại nắm bàn tay Huyền đang để trên cái tay nắm xe lăn nói … Hùng không ngờ mình nói được …


– Nếu không chê anh là kẻ tật nguyền … mà cũng vì anh tàn phế … Những ngày em đến đây chơi … Anh … anh … đã yêu em rồi … Sau chị ấy… anh hiểu anh tàn tật chả đủ tư cách yêu ai … chỉ âm thầm chúc phúc cho em thôi … Huyền ạ ! Dù em không toàn vẹn … nếu em không thấy anh tệ thì yêu anh … mình sẽ cho họ thấy … mọi thứ không phải như vậy … mất đi trinh trắng đâu phải là em muốn …


Huyền buồn nó tự dưng chia sẻ cái nỗi đau cứ kìm nén … chứ đúng ra không định nói cho Hùng nghe … Giang còn chả nói nữa là … Hùng tỏ tình … lời tỏ tình của người con trai mà nó nhận được đầu tiên. Bên cạnh lâu rồi cũng không gét và sợ cái vẻ tàn tật nữa … Còn yêu nó không biết … bối rối … đột nhiên nó nói … mà nó cũng không biết có phải từ miệng mình không …


– Em … em … cũng không còn sợ anh … nếu không chê em … thì em … đồng ý … …



Rồi yêu nhau … và ông trời cũng có mắt … không biết đúng không nữa … Ông ngoại ban đêm một mình ra ngoài đi vệ sinh … Vì ông vẫn để nhà vệ sinh theo lối cổ nhà vệ sinh đổ tro … ở ngoài vườn … cảm đột ngột ông ngã chết giữa trong chính đám phân nhầy nhụa … của đêm mưa dầm gió bão … Mọi bí mật cũng theo ông xuống cửu tuyền … không biết có địa ngục … không nơi thiên lý tống kẻ đốn mạt như ông vào ? … cái lý do để ông làm việc đốn mạt đó vẫn là một dấu hỏi …


Hai năm sau … Người ta thấy Huyền vui vẻ đẩy cái xe lăn cho Hùng trên phố với nụ cười rạng rỡ … Người thì cho là nó điên … người thì phục nó là can đảm … dám yêu một người như thế … Huyền chả quan tâm… với nó anh chưa hề tàn tật … Nhưng Huyền lo một điều … Hai năm … anh chưa từng động chạm nó lấy một lần … anh liệu có thể làm người đàn ông ?


Một hôm mẹ và Giang đi vắng … Nó và anh ngồi chơi trên ban công … nhìn anh nó chợt nghĩ … nếu anh không là người đàn ông được kết hôn có ích gì ? Nó Đánh bạo bế anh khỏi xe vào trong phòng … đặt lên giường. Hùng ngơ ngác … chẳng hiểu gì … Nó tháo quần ra … Thở phào … cái vật con trai vẫn nguyên vẹn … không to như của ông … Huyền … cầm tay … vuốt vuốt … chả mấy chốc nó đã thẳng đứng lên …


Hùng run lên khi thấy Huyền cởi quần … giữa hai đùi … một đám lông đen loăn xoăn … Chưa bao giờ Hùng thấy … cái đó thật sự của con gái … làm gì có cơ hội chứ … Yêu Huyền trân trọng … không dám làm gì quá đáng … bởi với Hùng… Huyền quá quý giá … làm gì có cô gái nào dám yêu Hùng đâu … Huyền ngồi lên trên nó nhẹ nhàng cầm cái của anh quệt quệt vào Ɩồŋ … rồi ấn tụt vào trong … Huyền rên lên khi của anh chui hết vào trong người nó … Thành đàn bà lâu rồi… nhưng lần đầu nó tự nguyện … hay chính xác hơn là đây mới là làm tình thực sự … Chống tay … nhún … Huyền nhấp nhô trên anh … việc mà lẽ ra anh phải làm với Huyền …


Vùng tay tháo nốt áo và áo lót bô ngực trần tung tẩy … “ … phạch … phạch … ” mông Huyền hạ lên xuống chạm anh kêu … Hùng thật ra cũng đã tò mò … tự thủ dâm khá nhiều … cho lên … mới trụ đến phút này mà không ứa ra … Huyền sướng rên “ ư … ư … ư … ” trong họng … bản năng đàn bà bùng nổ … của anh cứng … nần nẫn bên trong … “ nhóp … nhép … ” “ nhóp … nhép … ” … của anh cọ và thành tiếng … Huyền rên rỉ ra, mồm đầy dâm dật


– Ư … hư … ư … em sướng … quá … .hư … hư … .Hùng ơi … .địt em … .mãi nhé … ư … ư … .!


Âm đạo co thắt … liên tục … . Hùng không trụ nổi nữa cả ngươi run rẩy bắn xối xả tinh trùng vào trong Huyền … Nó sướng đổ gục lên anh … bên dưới vẫn trong nhau … tình trùng … quện lẫn dâm thủy rỉ ra rơi rớt xuống nệm …


Hạnh phúc ngập tràn … sau đó cứ lúc mà Mẹ với Giang đi đâu đó … là hai đứa lại yêu … Giang về có lần nhìn thấy … mặt đỏ lựng … rồi thì thầm với mẹ … Họ đi vắng ngày nhiều hơn … Huyền có thai … Dù gia đình phản đối dữ dội, nhưng cái thai ngày một lớn … Họ cưới nhau …


Nếu ai có từng một lần ghé qua thành phố núi xa xăm này … qua quảng trường nhỏ … Thấy một cặp vợ chồng hạnh phúc … tuy là trên xe lăn … Nhưng bên anh vợ và con gái … ríu rít thật đáng yêu … Huyền bảo chồng, chân anh tuy không đi được nhưng anh có thể học về máy tính …


Rồi Hùng thành công với tiệm sửa chữa máy tính và điện thoại của mình … Huyền đỗ cao đẳng sư phạm thành giáo viên … Hạnh phúc không tự đến với chúng ta … mà chúng ta phải kiếm tìm … để có hạnh phúc chúng ta phải nghĩ mình hạnh phúc đã … để không bị gọi là tật nguyền … thì tự bản thân … đừng để tâm hồn thành tật nguyền … Hãy cho trái tim mình hạnh phúc … vì hạnh phúc hay đớn đau nó cũng chỉ là suy nghĩ nơi bạn mà thôi …

— Hết —




Nhận xét

Popular Posts

Dì Tôi

Cô giáo và người mẹ xinh đẹp

Cứu Cánh Lúc Nửa Đêm

Chịch Anh Rể – Tác Giả: Lê Cương

Vợ cũ bị ông bạn địŧ

Cuộc đời