Bài đăng nổi bật
Ánh sáng phương Bắc
- Nhận đường liên kết
- X
- Ứng dụng khác
Brad tỉnh dậy giữa khu rừng tối tăm. Nó cảm thấy lạnh lẽo và đói khát. Xuyên qua những khoảng trống trên cây, trên bầu trời đen, dải Ngân Hà trong vắt và rực rỡ như chia đôi bầu trời đêm. Nó chưa hề nhìn thấy một bầu trời tối như thế này trong đời. Nó đang cách xa nền văn minh và nguồn sáng gần nhất trong nhiều dặm. Bóng tối và sự cô độc như thế này không hề tồn tại trong thế giới này như nó từng biết.
Brad nhìn đồng hồ. Vẫn còn một giờ nữa trước khi bình minh đến. Nó rất lo lắng nên không ngủ được. Mở điện thoại lên để kiểm tra xem liệu mẹ nó có nhắn tin lại chưa. Nó không thấy một tín hiệu nào đã hai ngày qua rồi. Đúng như nó nghi ngờ, không có tín hiệu và tin nhắn nào. Nó tắt điện thoại để tiết kiệm pin và nhét vào túi quần. Nó đã đạt được tiến triển trong ba ngày vừa qua. Không được suôn sẻ cho đến Chủ nhật, nhưng quyết tâm kiên định của nó đã khiến nó đi xa hơn 25 km so với dự kiến. Một cuộc đi bộ 30 km khác sẽ đưa nó đến với mẹ nó và gia đình của bà ta vào cuối ngày, sớm hơn 24 giờ so với mong đợi của họ đối với nó.
Nó hài lòng với tốc độ của mình trong mấy ngày qua. Một năm trước, nó đã từng đi qua con đường mòn Appalachian xuyên suốt toàn tiểu bang Bắc Carolina. Nhưng sau đó nó đã bị cản trở bởi cái chân đau và thời tiết xấu của Giardia. Lần này thì khác. Nó có một sự tự tin chưa từng có trước đây.
Brad không quan tâm đến việc đi một mình, nhưng, nó nghĩ, có thêm một người bạn đồng hành có thể đã tốt đẹp hơn. Ba nó, ông Gary, đã có ý định tham gia với nó, nhưng đó là trước khi mọi thứ đã thay đổi gia đình nó.
Gary đã quyết định rằng một cặp mông trẻ đáng mong muốn hơn là bà vợ đã sống cùng 23 năm qua, nên đã rời bỏ bà ta vào mùa xuân năm đó.
Ba mẹ của Brad giờ đây đã ly dị và ba nó đã có bạn gái mới, là cô Roxy.
Theo dự định thì mẹ của Brad bỏ lại hai người đàn ông của bà ta ra khỏi con đường mòn và sau đó chào đón họ ở nơi cách đó 100 km về phía bắc, tại khu cắm trại gia đình như họ đã lên kế hoạch.
Ba nó và cô Roxy đã bỏ nó ra để thực hiện cuộc hành trình một mình, trước khi trở về Rochester.
Brad không cay đắng về điều đó, dù sao nó cũng đã từng đi bộ đường dài rồi.
Nó cảm thấy sự việc tồi tệ hơn đối với mẹ nó, người đã bị phản bội bất ngờ bởi ông chồng không chung thủy của mình.
Nó biết bà ta đang lo lắng chờ nó đến trại hè cùng với gia đình của bà ta.
Nằm ngửa trên tấm đá granite trơn nhẵn bao phủ hầu hết mặt đất ở quanh Vịnh Georgian, nó nhìn chằm chằm lên những vì sao lấp lánh trên trời. Ở nhà nó không thể nhìn thấy thậm chí một phần mười số ngôi sao này. Quang cảnh thật là đáng kinh ngạc, có vô số ngôi sao rực rỡ gần như tạo ra ảo tưởng về hoàng hôn trên bầu trời tối đen. Chòm sao Thiên Long và cái đuôi lớn của nó nằm vắt ngang trên đầu nó và được bao quanh bởi chòm sao Gấu Nhỏ, dễ dàng được nhìn thấy, nhưng gần như bị mất hút trong hằng hà sa số các vì sao xung quanh nó.
Cuối cùng, màu đen nhường chỗ cho màu tím, rồi đến màu cam. Nó lục lọi chiếc ba lô của mình và tìm thấy hai trái chuối và một chiếc bánh sandwich bơ đậu phộng rất dày mà nó đã làm từ đêm trước. Đắm đuối với món dinh dưỡng buổi sáng, nó suy nghĩ về con đường mòn mà nó sẽ phải đối mặt trong ngày hôm nay. Đây là con đường dài và gồ ghề nhất của toàn bộ chuyến đi. Nó thu xếp lều trại, thu nhặt những dụng cụ còn lại và dụng cụ nấu ăn vẫn còn vương vãi, chuẩn bị rời đi.
Ngay cả vào giữa tháng Tám, buổi sáng thường lạnh lẽo ở miền Bắc Ontario. Nhưng nó biết mặt trời sẽ mang đến nhiệt độ mùa hè thật sự vào buổi trưa. Nó co người lại vì lạnh và tiếp tục đi trên con đường mòn với ánh sáng vừa đủ để nhìn thấy bước chân tiếp theo của mình. Nó sẽ hoàn thành trong ngày hôm nay, nó nhớ gia đình và sẵn sàng để ăn một số thức ăn thật!
Vào giữa buổi sáng, nó ngồi xuống một tảng đá gần một hồ nước tinh thể tuyệt đẹp cách đó 200 foot. Một khu rừng lớn của những cây thông Đông Trắng bao quanh hồ thật hoàn hảo như thể đang chờ Bob Ross vẽ nó. Mặt trời lóe lên những tia sáng lung linh và nhắc nhở nó rằng nếu nhanh chân, sẽ vẫn còn ánh sáng mặt trời vào lúc nó đến công viên tỉnh, nơi gia đình nó đang cắm trại.
Nó lại mở điện thoại lên, vẫn không có dịch vụ hay tin nhắn nào từ mẹ nó. Nó hy vọng bà ta đang ổn thỏa vào cuối tuần này. Đó là một mùa hè khó khăn từ khi ba nó bỏ rơi mẹ nó. Brad cảm thấy tội lỗi khi không ở đó lâu hơn với bà ta như nó mong ước. Nhưng lịch làm việc và lên lớp học khắt khe đã ngăn nó về thăm nhà thường xuyên.
Nó luôn gần gũi với mẹ nó. Hai mẹ con nó hiếm khi gay gắt với nhau, mặc dù bà ta là người giữ kỷ luật trong nhà. Ba nó có khuynh hướng để cho nó tự do bay nhảy trong thời niên thiếu, biết rằng con trai sẽ là con trai, chứ không phải như mẹ nó. Trong khi đó, bà ta lại đặt lệnh giới nghiêm, hỏi han và tìm biết những bạn gái của nó. Nó không bao giờ bực tức bà ta vì đã quan tâm đến nó, và một khi vào đại học, bà ta không còn chú ý như đã dành cho nó khi còn ở nhà.
Nó dự định sẽ đáp lễ, quan tâm đến bà ta nhiều hơn vào cuối tuần này. Nó sẽ là đứa con trai hỗ trợ cho mẹ nó, vì bà ta cần nó trong lúc này. Nó cảm thấy hơi ngu ngốc ngay cả khi đi trên con đường mòn dài đằng đẵng này, khi mà nó có thể dành thời gian bên mẹ nó. Nhưng con đường mòn có một tiếng gọi mạnh mẽ đối với nó. Nó cảm thấy như mình là con người duy nhất sống trên hành tinh, khi lang bạt giữa thiên nhiên như thế này.
Dấu hiệu đầu tiên của nhân loại đã đến dưới dạng một con đường cao tốc băng qua con đường mòn. Như một linh cảm, nó rút điện thoại ra và bật lên. Một phút sau, một tiếng kêu ấm lòng thông báo cho nó biết có một tin nhắn mới, khiến nó phấn chấn lên.
“Được rồi, con yêu. Làm ơn cẩn thận và mọi người sẽ gặp lại con vào Chủ Nhật nhé. Mẹ yêu con.”
Không có gì đáng ngạc nhiên trong thông điệp. Bà ta đã thực sự gửi nó ngay sau khi nó khởi hành trên con đường mòn. Nhưng nó cảm thấy vui khi nhận được thứ gì đó từ mẹ nó. Sau đó lại có một tiếng kêu phát ra từ điện thoại.
“Không nghe được gì từ con trong một thời gian. Con ổn không?”
Sau đó là một tin nhắn khác.
“Nhóc à, làm ơn cho mẹ biết con không bị sao đó chứ?”
Bà ta lo lắng. Nhưng các tin nhắn kéo dài trong khoảng thời gian ba ngày, do đó nó không thể trách bà ta quá nhiều vì lo lắng. Nó quyết định nhắn tin để làm giảm bớt nỗi sợ của bà ta:
“Vẫn còn sống. Gặp lại mẹ sớm thôi. Nhớ mẹ.”
Nó quyết định không nói cho bà ta biết rằng hôm nay nó sẽ đến nơi thay vì ngày mai. Sự ngạc nhiên sẽ làm cho mẹ nó vui. Nó nán lại thêm một phút nữa đến khi điện thoại lại kêu lên.
“Mẹ không thể chờ đợi lâu! Nhớ con và yêu con lắm.”
Nó mỉm cười với chính mình và tắt điện thoại. Dấu hiệu cuối cùng mà nó nhìn thấy trên đường là một biển hiệu có dòng chữ:
“La Cloche 15 km.”
Nó lại khoác ba lô lên vai, băng qua đường cao tốc, bắt đầu gia tăng tốc độ với dự đoán sẽ làm cho mọi người ngạc nhiên.
Chốc chốc nó lại nhìn thoáng qua Vịnh Georgian rộng lớn ở bên trái con đường, thứ khiến nó chú ý suốt cả ngày, nhắc cho nó biết là đang gần tới đích. Nó ao ước đến được khu cắm trại ngay bây giờ, vì đã nhiều tiếng đồng hồ trôi qua kể từ khi nó ăn, và nỗ lực đi nhiều hơn 30 km trong một ngày đã bắt đầu gây hại cơ thể của nó. Gần tối rồi, nhưng vẫn còn rất nhiều ánh sáng ban ngày.
Dấu hiệu ở lối vào Công viên tỉnh La Cloche là một cảnh tượng chào đón! Vào sâu hơn nữa, nó nhìn thấy những hàng đầu tiên của khu cắm trại với vô số xe chuyên dụng để dã ngoại, xe RV và lều bạt. Nó không biết chắc cái nào là của họ, nhưng nó đoán là sẽ phát hiện một khuôn mặt hay chiếc xe quen thuộc. Nó chỉ nhắn tin cho mẹ nó như là một phương sách sau cùng nếu không thể tìm thấy họ.
Nó tìm thấy một nhà vệ sinh và phòng tắm ở phía bên kia một nhóm lớn của khu cắm trại, bèn quyết định đến rửa ráy một chút và dùng nhà vệ sinh trước khi tìm kiếm gia đình. Nó bỏ chiếc ba lô xuống sàn và rửa ráy trong bồn rửa mặt. Làn nước lạnh trên khuôn mặt đã bốn ngày không cạo nên râu ria mọc lởm chởm, khiến nó cảm thấy thật sảng khoái.
“Ê mày, nhìn xem bà ta kìa.” Một người đàn ông trẻ cỡ tuổi 20 nói với bạn hắn khi chúng dừng lại ở cửa nhà vệ sinh.
“Đâu? Á đù, mày không hề đùa chút nào.” Tên kia lên tiếng.
“Tao không nói là bả hấp dẫn chứ hả?”
Brad mỉm cười với chính mình khi nghe mấy tên bị chất hormon kích thích đang nhìn ngắm một người phụ nữ gợi cảm từ đằng xa.
“Bả chạy mỗi buổi chiều và bị đổ mồ hôi như thế.”
“Chết tiệt thật. Nhìn cặp mông của bả kìa.”
Brad tự lau khô mình và thu nhặt thiết bị, rồi nhìn xem người phụ nữ mà hai kẻ háu sắc đang trầm trồ. Nó nhìn xuyên qua cánh cửa, quét qua khu cắm trại, và ngay lập tức tìm thấy đối tượng ham muốn của chúng. Bà ta cao khoảng 5 foot rưỡi, mảnh mai, nhưng cơ thể có những đường cong đầy nữ tính. Bà ta đang mặc quần ngắn bằng vải spandex và giày chạy bộ.
Mái tóc màu nâu lợt chỉ vừa phủ đến dây đeo áo ngực thể thao, và bà ta không mặc gì khác phía trên eo. Mông bà ta có hình trái tim hoàn hảo tuyệt đối bên trong cái quần ngắn màu đen bó sát. Brad không thể rời mắt khỏi vẻ đẹp không cần nhìn mặt trên con đường ngoài kia. Mấy gã này nói đúng, bà ta trông rất nóng bỏng. Và rồi bà ta quay lại.
Brad đứng như trời trồng vì bị sốc, khi nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp đi cùng với cơ thể gợi cảm kia. Thực sự là nó chưa bao giờ nhận ra cơ thể này trước đây, nhưng nó đã nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp này hàng triệu lần rồi. Cả hai đều thuộc về mẹ nó.
Hai gã đàn ông tiếp tục bình phẩm.
“Tao cá là bả không mặc quần lót.” Tên đầu tiên nói.
“Chúa ơi, tao muốn tìm hiểu quá.” Đứa thứ hai tiếp lời.
Cú sốc ban đầu đã giảm đi, mặc dù tim nó vẫn đang đập nhanh. Brad cảm thấy một cơn giận dữ khi đang lắng nghe hai kẻ đầu đất nói năng cợt nhả về mẹ nó như thế, và cảm thấy muốn nhào tới để đập đầu chúng lại với nhau. Nhưng nó vẫn đứng đó với chúng, nhìn ngắm mẹ nó. Bà ta đang nhâm nhi một ngụm nước trong chai nước, đi rảo bước trên đường một cách rất gợi dục.
Mẹ nó 43 tuổi, nhưng luôn trông trẻ hơn một chút. Bà ta rõ ràng đã ốm hơn từ khi bị chồng bỏ. Brad luôn nghĩ rằng mẹ nó xinh đẹp, nhưng đang đứng ở ngưỡng cửa và nhìn bà ta theo cách mà hai gã đàn ông đang ngắm nhìn bà ta, nó cảm thấy giống như đang nhìn một người đàn bà khác, không chỉ đẹp mà còn khiêu gợi. Khiêu gợi ư?
Lương tâm của nó cuối cùng cũng nắm chặt lấy suy nghĩ của nó, kéo nó trở lại với thực tế, và nó đẩy hai gã kia để đi ra khỏi nhà vệ sinh. Lưng của mẹ nó lại quay về phía nó và nó lặng lẽ tiến đến phía sau bà ta. Nó mỉm cười với chính mình vì biết rằng hai gã kia sắp xem cảnh nó nhận được một cái ôm ấm áp từ người phụ nữ gợi cảm này.
“Có ai biết chỗ để cho một anh chàng có thể được ăn chút gì đó quanh đây không?” Nó hỏi bà ta.
Lori quay người lại và đôi mắt của bà ta mở to ra như hai chiếc dĩa khi nhìn thấy đứa con trai 21 tuổi của mình.
“Brad!” Bà ta hét lên, rồi lao vào vòng tay của nó. “Làm thế nào mà con tới được đây sớm quá vậy?”
“Con đã cưỡi lên một con gấu.”
Bà ta cười và hôn lên môi nó nghe kêu một cái “chụt”.
“Mẹ sợ có chuyện gì đó xảy ra với con! Mẹ lo lắm!”
Bà ta nhìn con trai mình trong giây lát. Nó trông già hơn. Đó có lẽ là bộ râu lởm chởm của nó. Bà ta có thể nhìn thấy cậu bé nhỏ nhắn của mình khi nhìn vào trong mắt nó, nhưng dù sao thì giờ đây nó đã là một người đàn ông đẹp trai. Bà ta vòng tay quanh cổ nó và ôm nó một lần nữa, áp mặt vào hàm râu của nó.
“Chỉ là mẹ không thể tin được con đang ở đây! Mẹ nhớ con nhiều lắm, nhóc con của mẹ à.” Bà ta thì thầm.
“Giờ mẹ đã có con rồi.” Nó trấn an. “Mẹ sẽ phát bệnh vì con vào cuối tuần này thôi.”
“Không đâu nhé.” Bà ta mắng. “Hãy cho con ăn gì đó trước đã!”
Brad rất vui khi làm cho mấy bà dì và ông dượng của nó ngạc nhiên giống như mẹ nó. Thật vui khi có những người thân khâm phục nó vì đã dành quá nhiều thời gian đi một mình trên con đường mòn, và đi xa như vậy đến đây. Giờ ăn tối đến sớm sau khi nó tới nơi, và nó ăn giống như là bữa ăn đầu tiên của nó sau nhiều ngày, với những món ăn mà nó mong chờ. Thức ăn của người bộ hành tất nhiên là không thể nào so sánh được với món thịt hầm khoai tây và bánh mì kẹp thịt. Mấy bà dì của nó chỉ đơn giản là không thể tin được sự thèm ăn của nó.
Phần 2
Sau suất ăn thứ ba, Brad đã sẵn sàng đi đến phòng tắm để rửa ráy sạch sẽ bụi đất bám đầy người nó. Nó đã không tắm trong nhiều ngày và nghĩ rằng có lẽ nó sẽ không được chào đón trong bất kỳ chiếc xe dã ngoại nào đến khi trên cơ thể nó không còn bốc mùi.
Mấy bà dì bận rộn dọn dẹp và rửa những dĩa đồ ăn trong chiếc xe dã ngoại của Caroline, sau bữa ăn tối.
“Wow, Lori này, thằng Brad trông thật tuyệt vời! Nó luôn đẹp trai như vậy đó hả?” Caroline nói với em gái mình.
Bà ta muốn nói gì đó với Lori từ khi để mắt đến Brad. Trước đây nó luôn là một đứa trẻ dễ thương, nhưng bây giờ nó đã lớn lên thành một chàng trai đẹp mã.
Lori mỉm cười và nói:
“Em hầu như không nhận ra nó luôn! Thêm nữa nó trông giống như một kẻ lang thang sau chuyến bộ hành bốn ngày vừa qua.”
“Một kẻ lang bạt đẹp trai nhất mà chị từng thấy.” Julia, người chị lớn nhất trong số ba chị em, nói chêm vào. “Làm thế nào mà nó lại không có bạn gái nhỉ?”
Lori nhún vai nói:
“Nó đã từng có mấy đứa rồi, nhưng dạo này lại không có đứa nào. Chắc nó quá bận rộn trên trường.”
“Thật là xấu hổ quá đi mất.” Caroline nói. “Một chàng trai nóng bỏng như vậy thật là lãng phí!” Caroline tán thán.
Julia thở hắt ra và đánh vào cánh tay của em gái mình rồi nói:
“Em đang nói về cháu trai của mình đó nghen!”
Lori cười còn nhiều hơn hai bà chị mình. Chuyến đi cắm trại hàng năm của họ không bao giờ thiếu sự giải trí. Đây là chuyến đi xum họp gia đình. Họ đều rất thân thiết và không ngại nói chuyện thẳng thắn với nhau. Sự vắng mặt của ba thằng Brad đã được mọi người cảm nhận trong năm nay, tuy vậy nhóm chị em của Lori không bàn đến. Sự thật là họ không nói nhiều về ông ta vì sợ làm cho Lori khó chịu. Chủ đề này cần phải được Lori nói ra trước khi họ tuôn ra những ý kiến đầy nhiệt huyết của họ.
“Ba thằng Brad lẽ ra phải đi cùng với nó chứ.”
Hai người nhìn sang Lori. Julia lên tiếng trước:
“À, nếu đó không phải là chuyện nên nói.”
Caroline gật đầu đồng ý rồi hỏi Lori:
“Thằng Brad nghĩ gì?”
Lori nhún vai đáp:
“Nó nói với em rằng điều đó không quan trọng. Tất cả những gì quan trọng đối với nó là em vẫn tiếp tục sống tốt.”
“Nó là một cậu bé ngoan đó.” Julia tuyên bố. “Và nó nói đúng. Tên chó đẻ kia không đáng để sống chung với em đâu.”
Lori đã cố hết sức để không nghĩ đến sự vắng mặt của Gary, nhưng thực tế là bà ta đã phải trải qua một mùa hè cô đơn mà không có chồng con bên cạnh. Brad phải đi thực tập hè ở công ty sẽ thuê nó làm toàn thời gian sau khi tốt nghiệp. Nơi đó cách nhà 200 dặm, và Lori hiếm khi nhìn thấy nó suốt cả mùa xuân. Được ở với nó trong chuyến cắm trại hè này có nghĩa là cả thế giới đối với bà ta.
Ngay sau đó, Brad mở cửa lều, khiến ba cái đầu của những người đàn bà quay lại nhìn. Nó trông thoải mái hơn nhiều trong chiếc áo thun và quần đùi, mái tóc hơi ướt trông thật đẹp khi nó tỏa hương thơm.
“Giờ con ôm được chưa?” Nó hỏi khi đứng ở ngưỡng cửa.
Julia nhảy lên trước với đôi tay giang rộng ra, ôm nó và kéo nó vào trong xe. Hôn lên má nó, bà ta chuyền nó sang Caroline, cũng là người rất yêu mến nó.
“Ôi chúa ơi! Cháu tôi đã ở đâu?” Caroline kêu lên, không muốn buông nó ra.
Brad tưởng như nó cảm thấy mấy ngón tay của dì Caroline đang nhúng xuống dưới thắt lưng của nó.
“Lùi lại nào, nó là của em mà.” Lori nói, trượt hai cánh tay quanh eo nó và lấy nó ra khỏi Caroline.
Bà ta hôn lên môi nó và nhìn nó, hai tay ôm lấy mặt nó.
“Cái gì đây?” Hai lòng bàn tay của bà ta xoa lên hàm râu mọc lởm chởm của nó và nở một nụ cười dịu dàng của người mẹ, nhưng sâu thẳm trong tâm hồn thì bà ta vui vì nó chưa cạo.
Họ ra ngoài và ngồi quanh đống lửa trại. Brad được những người phụ nữ quan tâm và đánh giá cao về cuộc hành trình 4 ngày ở nơi hoang dã. Những người anh họ và mấy ông dượng lần lượt chào đón nó và tìm hiểu về chuyến đi của nó.
Lori bận rộn róc thịt mấy con cá măng mà anh rể của bà ta đánh bắt ở trên Vịnh, nhưng bà ta không thể không nhận ra là Brad đang lén nhìn bà.
Điều đó gần như không thể nhận thấy.
Nó đang mỉm cười và trò chuyện với mấy người anh họ của mình, nhưng không bao giờ rời mắt khỏi mẹ nó, và bắt gặp bà ta nhìn lại nó.
Bà ta bắt gặp ánh mắt của nó trong một lúc, thậm chí có lần nhìn thẳng vào mắt nó trong ít nhất là 10 giây.
Tại sao nó lại chú ý quá nhiều đến bà ta?
Bà ta cảm thấy niềm vui của một người mẹ thông thường khi nhìn vào đôi mắt màu xanh nước biển quen thuộc của con trai mình, nhưng bà ta cũng cảm thấy một thứ gì đó khác lạ, một phản ứng thể xác mà bà ta không thể giải thích.
Có điều gì sai trái với bà ta không?
Có lẽ nào Brad đang tán tỉnh bà ta?
Brad ngồi và nhìn mẹ nó đang làm mấy con cá, tự hỏi tại sao nó không thể rời mắt khỏi bà ta.
Thỉnh thoảng, bà ta lại ngoảnh mặt lên nhìn nó để nghe những gì nó đang nói.
Mỗi khi ánh mắt của hai mẹ con gặp nhau, nó cảm thấy một cơn sốt của adrenaline đầy phấn khích.
Khi nói chuyện với mấy đứa anh em bà con của nó, nó hy vọng rằng mọi câu từ của nó sẽ lôi kéo bà ta nhìn lên nó trở lại.
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, nó ước muốn rằng người đàn bà xinh đẹp đang làm cá kia không phải là mẹ nó, ước mong rằng cặp mông tuyệt đẹp bị bó chặt trong cái quần cụt bằng vải spandex kia là thuộc về người mà nó có thể gọi là bạn gái của nó.
Chuyện gì đang xảy ra với nó vậy? Nó cảm thấy sự cương cứng trong quần đùi của mình, và đã phải bắt chéo chân để tránh sự bối rối.
Lori cảm thấy thật kỳ lạ khi nổi lên cơn ham muốn tình dục, trong lúc đứng đó róc xương đuôi cá măng. Bà ta đã không còn cảm thấy ham muốn trong nhiều tháng qua rồi. Trước khi Gary bỏ bà ta, bà ta bắt đầu cảm thấy mình như một người đàn bà bỏ đi và không ham muốn. Sự thờ ơ ngày càng tăng của chồng đã thuyết phục rằng bà ta như là một kẻ cằn cỗi bị ruồng bỏ nên không được người khác giới chú ý tới. Nhưng gần đây bà ta đã tập thể dục và giảm thêm cân. Bà ta không phải là một kẻ ngốc. Bà ta biết đàn ông chú ý đến mình, thực ra là thèm khát bà ta. Nhưng cái ý tưởng sống chung với một người đàn ông khác ngoài Gary vẫn khiến trái tim bà ta đau nhức, và thậm chí còn làm bà ta cảm thấy đau lòng nữa.
Sự rung cảm mà bà ta đang nhận được từ Brad khá giống với những ánh mắt của đám đàn ông mà bà ta nhận thấy dạo gần đây. Bà ta biết mình đang được nhìn ngắm. Nhưng điều đó không làm cho bà ta đau lòng, mà lại làm cho bà ta bị kích thích về tình dục! Một người đàn ông trẻ đang ngắm nghía bà ta, quan hệ tình dục bằng mắt với bà ta và đó lại là con trai của bà ta! Liệu bà ta có đang tưởng tượng ra dòng điện đang chạy giữa họ không? Chắc là vậy quá. Cái quái gì đang xảy ra trên trái đất này vậy?
Với một xung lực ranh mãnh, bà ta quay đi một lúc để cho Brad có một cái nhìn mới về vóc dáng quyến rũ ở phía sau cơ thể của bà ta, và sau đó cúi xuống chiếc xô để làm con cá khác. Bà ta cảm thấy mình hơi trêu chọc khi làm việc đó, nhưng điều đó khiến bà ta có một sự hồi hộp bí mật để giữ cho riêng mình. Bà ta hy vọng rằng Brad đã chú ý đến mình. Bà ta vui mừng bởi đám đông ồn ào, vì hơi thở của bà ta trở nên nặng nề đến mức có thể nghe được.
Cuối cùng thì bà ta đã làm xong cá và quyết định đi tắm vào ban đêm. Đã khuya rồi, từng người một trong gia đình đã trở lại lều và xe dã ngoại của mình. Brad căng lều bên cạnh chiếc xe dã ngoại của dì nó, nơi mẹ nó đang ở. Nó đã bị kiệt sức. Chuyến đi bộ đường dài ngày hôm nay, tiếp theo là thời gian sum họp gia đình kéo dài tới khuya cuối cùng đã lấy đi hết sức lực của nó. Nó bò vào túi ngủ và ngủ trước khi đầu nó chạm vào cái gối.
Lori tắm xong rồi đi ra ngoài, mang đôi dép xỏ ngón, nước nhỏ giọt trên người. Bà ta thấy Brad đã dựng lều bên ngoài chiếc xe dã ngoại của chị mình. Mọi người đã đi ngủ, kể cả con trai bà ta. Bà ta đang chờ để nói chuyện một mình với nó cả ngày, vậy mà giờ đây bà ta sẽ phải chờ đợi thêm một thời gian nữa. Nó đã có một ngày dài mệt nhọc nên bà ta sẽ không làm phiền nó.
Giường của Lori trong xe chị mình là chỗ ngồi trên bàn được chuyển đổi lại. Cái bàn được gập xuống và bỏ nệm lên để ngủ, nhờ công lao của Caroline. Lori bò vào túi ngủ và tựa đầu lên cái gối, hai mắt mở to trong đêm tối. Caroline và chồng bà ta, George, có thể nghe được tiếng thở của họ khi ngủ từ phía sau xe. Bà ta hy vọng George sẽ không ngáy to giống như mấy đêm trước. Có lẽ điều đó không thành vấn đề, mà vấn đề là bà ta không biết mình có thể ngủ được hay không.
Bà ta không thể gạt bỏ ra khỏi đầu cái ý nghĩ rằng bà ta đã âm thầm tán tỉnh con trai mình. Liệu bà ta đã tưởng tượng ra điều đó chăng? Mỗi lần hình dung đến đôi mắt xinh đẹp của nó nhìn vào bà ta trong khi nó ngồi bên đống lửa trại là bà ta lại rùng mình trong người. Bà ta không biết đó là một sự rùng mình tốt hay xấu nữa. Bà ta nhớ nó một cách khủng khiếp và ước gì hai mẹ con họ có thể được ở một mình với nhau trong ngày hôm nay. Nhưng còn có cả tuần lễ nữa mà. Bà ta được an ủi bởi ý nghĩ đó khi chìm vào giấc ngủ.
Phần 3
Lori thức dậy vào sáng hôm sau như thường lệ. Nếu có bất cứ tiếng ồn nào lúc nửa đêm, bà ta cũng không nghe được vì đã ngủ ngon suốt cả đêm. Bà ta quyết định đi tới xe dã ngoại của Julia để uống cà phê, và trên đường đi bà ta nhận thấy cái lều của Brad đã mở toang và không có người bên trong.
“Em ngủ ngon không?” Julia hỏi khi Lori bước vào trong xe.
“Giống như một cục đá luôn.” Lori đáp, rót một ly cà phê.
“George có làm em bị thức giấc không?”
“Thật ra thì không. Em đã nói với chị Caroline rằng ảnh phải bị bịt bằng một cái gối khi ngáy to. Em hy vọng là ảnh vẫn còn sống.”
Julia cười nói:
“Ừ, ổng còn sống. Ổng với Will dẫn Brad đi câu cá hồi sáng nay.”
“Ồ.” Lori nói, đang che giấu nỗi thất vọng. “Em hy vọng họ sẽ ăn tối với mình trong đêm nay.”
“George có vẻ khá tự tin khi họ rời đi. Chị hy vọng con dao của em được mài sắc.”
Lori là chuyên gia làm cá. Không phải bà ta thực sự thích làm điều đó, mà vì bà ta có sở trường loại bỏ xương đuôi có hình chữ Y của loài cá măng phương bắc. Bọn trẻ thậm chí sẽ không ăn cá nếu dì Lori của chúng không phải là người chế biến cá.
Mấy anh chàng đi câu cá đã trở về chiều hôm đó với mớ cá tốt nhất trong tuần. Lori thấy họ nói chuyện ở phía sau xe, bèn đi ra ngoài để gặp họ. Nằm phơi mình trên sàn xe là 8 con cá măng phương bắc có kích cỡ đẹp, bao gồm một con rất to, và một vài con cá Walleye.
“Ai bắt được con cá to này?” Bà ta hỏi.
George vỗ hai tay lên vai Brad và nói:
“Chuyên gia đánh bắt cá mới của mình đây. Nó nặng 11 pound rưỡi đó!”
“Con lùa nó vô lưới đó dì Lori!” Will, anh họ của Brad lên tiếng.
“Và Will đã bắt được hai con cá Walleye.” Brad lưu ý thêm.
“Có vẻ như nhà mình sắp có bữa ăn tối ngon rồi nha?” Lori tuyên bố. “Tốt hơn là tôi nên bắt đầu ngay bây giờ nếu mọi người chuẩn bị sẵn sàng vào giờ ăn tối.”
Brad và Will đem cá đến cái bàn đang được làm sạch trong khi Lori đổ nước vào một cái xô nhựa. Trong khi bà ta làm việc, ba ngư dân đi ăn trưa. Sau khi ăn xong, Brad ngồi xuống chiếc ghế túi tiện lợi ở gần đống lửa trại đêm qua và nhắm mắt lại. Bỏ ra cả ngày trong một chiếc thuyền nhỏ tiếp xúc với ánh nắng mặt trời và gió biển trong Vịnh Georgian đã vắt kiệt sức của nó.
“Đêm qua con ngủ có ngon không?” Lori hỏi con trai mình khi bà ta làm cá.
“Dạ có. Con đã rất mệt mỏi. Con xin lỗi vì đã không chúc mẹ ngủ ngon.”
Nó mở mắt ra và nhìn bà ta. Mái tóc của bà ta bị hất ra sau và bà ta trông xinh đẹp giống như đêm qua, trong khi làm cùng một công việc đó.
“Không sao đâu con yêu. Con đã có một ngày dài điên rồ. Nhưng tối nay con sẽ khỏe hơn thôi mà!” Bà ta nói khi vung con dao về phía nó. “Và mẹ còn mong đợi một nụ hôn chúc ngủ ngon nữa đó nghen.”
Brad nhảy lên và bước về phía bà ta. Nó đặt hai tay lên bờ vai bà ta và nhẹ nhàng xoa bóp trong khi bà ta lo làm cá.
“Có ai từng nói với mẹ rằng mẹ là người làm cá hấp dẫn nhất chưa?”
Lori cười khúc khích:
“À, tất cả chúng ta đều phải được biết đến vì một điều gì đó chứ!”
Brad nghiêng người tới từ phía sau bà ta và hôn nhẹ lên má của bà ta.
“Đó là cho đêm qua. Con sẽ có một cái khác cho mẹ trong đêm nay. Thỏa thuận vậy nhé?”
Lori cảm thấy nó áp người vào bà ta từ phía sau, khi nó hôn bà ta. Bà ta rùng mình trước sự tiếp xúc thân mật không cần thiết này. Cảm thấy một sự thôi thúc trong người, bà ta quay lại và định ôm nó, nhưng đôi tay của bà ta bị dính đầy nước ruột cá. Bà ta mỉm cười mà không nhìn nó.
“Đồng ý.” Bà ta đáp.
“Đêm nay mẹ có chạy bộ nữa không?”
Nó nhận thức được thói quen tập luyện mới của bà ta và thầm cảm ơn hai gã hôm qua ở nhà vệ sinh.
“Con muốn tập luyện cùng mẹ không?” Bà ta hỏi, hơi quay đầu lại.
“Có, con rất muốn.”
“Ồ, điều đó khiến cho mẹ hạnh phúc lắm!” Bà ta nói. “Một nơi đẹp như thế để chạy. Rồi con sẽ thích cho mà xem!”
“Vậy thì chuyện đó giống như một ngày hẹn hò.”
Lori cảm thấy rất vui suốt thời gian còn lại trong ngày khi biết bà ta và Brad sẽ cùng chạy bộ với nhau, vào “ngày hẹn hò” của họ như nó nói thế. Sau đó, bà ta thấy xe của Caroline trống trải nên nhanh chóng vào trong cởi quần áo ra. Bà ta thay đồ, cởi bỏ quần lót ra rồi mặc vào chiếc quần ngắn bằng vải thun spandex có màu xanh dương. Bà ta ghét phải mặc quần lót khi chạy bộ, bên cạnh đó, bà ta cũng nhận thức được rằng mình trông rất nóng bỏng trong chiếc quần ngắn đó, vì nó bó sát vào làn da trần. Bà ta mặc vào một chiếc áo ngực thể thao có màu trắng, rồi cột tóc lại.
Brad đang cột dây giày khi Lori xuất hiện từ chiếc xe, sẵn sàng để chạy bộ. Trong vài giây, nó không thể rời mắt khỏi bà ta. Bà ta trông thật là hấp dẫn giống như ngày hôm trước. Hai mông đít của bà ta thật là hoàn hảo dưới chiếc quần ngắn đó! Bụng của bà ta bằng phẳng và đang lộ ra ngoài ở giữa dây thắt lưng và áo ngực. Làm thế nào mà bà ta có vóc dáng nóng bỏng đến thế nhỉ? Lori nhận thấy nó đang nhìn chằm chằm vào bà ta.
“Chuyện gì vậy?” Lori hỏi.
Brad liền thoát khỏi sự ngẩn ngơ của mình.
“Con xin lỗi.” Nó nói theo bản năng.
“Xin lỗi vì chuyện gì, hả con yêu?”
Brad bối rối. Nó thậm chí không biết phải nói gì.
“Không có gì.” Đó là tất cả những gì nó có thể gom góp lại để nói.
Lori mỉm cười. Bà ta không để cho mình bị lấn át bởi sự rung cảm vừa cảm nhận được, và gạt bỏ nó đi.
“Được rồi, con muốn chạy bao xa nào?”
Brad nhún vai đáp:
“Tùy mẹ thôi, nhưng có lẽ mẹ sẽ bỏ con lại phía sau mất.”
“Mẹ nghi ngờ về chuyện đó. Vòng lặp ưa thích của mẹ là khoảng hai dặm.” Bà ta nói, gập người lại rồi duỗi người ra.
“Mẹ chạy trước đi.” Brad nói.
Brad rất ấn tượng với khả năng chịu đựng của bà mẹ 43 tuổi của nó. Bà ta đã tập luyện chăm chỉ! Nó đang có vóc dáng tốt nhất trong đời mình, ít nhất là để đi bộ và leo núi. Nhưng chỉ trong nửa dặm đầu tiên thì nó biết rằng bà ta sẽ cần phải chạy chậm hơn để cho nó chạy theo kịp. Nó đã cố hết sức để duy trì nhịp chạy với bà ta, nhưng nó đang có một động lực để bị tụt lại phía sau một chút.
Nó không thể rời mắt khỏi cặp mông xinh đẹp của bà ta.
Ý nghĩ rằng nó đang chạy đuổi theo mẹ nó chưa bao giờ rời khỏi tâm trí nó, nhưng không có gì cản trở lối suy nghĩ dâm dục của nó cả.
Đúng theo nghĩa đen thì nó đang làm suy yếu hai đầu gối của nó.
Không có gì ngạc nhiên đối với nó rằng mẹ nó thật là hấp dẫn, vì tụi bạn nó luôn cho nó biết điều đó từ hồi ở trường trung học.
Nhưng những gì nó đang nhìn thấy hiện giờ là một điểm hấp dẫn hoàn toàn khác.
Bà ta thật là nóng bỏng!
Không có gì phải nghi ngờ nữa.
Bà ta có một cặp mông đang lúc lắc bên trong cái quần ngắn bằng vải spandex kia, có lẽ nó còn rõ rệt hơn so với hồi bà ta ở độ tuổi hai mươi. Nhưng nó không làm giảm sự quyến rũ của bà ta, mà thực tế là nó còn tăng cường sự quyến rũ hơn nữa.
“Con ổn chứ?” Bà ta hỏi khi không thấy nó trong vài phút.
“Chỉ là do con ngắm nhìn quang cảnh thôi mà.” Nó nói trước khi lấy lại hơi thở.
Chúa ơi! Bà ta không phải là một nữ sinh mà nó chạy bộ cùng với trong khuôn viên trường. Đây là mẹ nó, người mà nó đang thèm khát. Nó hy vọng rằng bà ta tưởng nó ám chỉ đến vẻ đẹp của những cây lá kim ở hai bên con đường.
“Ở đây đẹp quá.” Bà ta nói, phớt lờ kiểu nói nước đôi của nó.
Bà ta hy vọng thầm kín rằng nó đang làm điều hơi trơ trẽn với mình, nhưng bà ta quá xấu hổ nên không dám chơi cùng.
Lori chạy chậm lại để buộc nó chạy bên cạnh mình, để có thể trò chuyện cùng nhau.
“Con có thích mùa hè vừa qua không?”
“Con bận lắm. Vậy nên con không gặp được mẹ đó.”
“Còn lý do nào khác mà con không gặp mẹ nào?”
“Mẹ định hỏi con có bạn gái chưa chứ gì?”
“Con đang làm cho mẹ hỏi vậy đó nghen?” Bà ta cười.
“Tụi con đã chia tay nhau sau học kỳ mùa xuân.”
“Ồ, mẹ xin lỗi con yêu. Chuyện đó có ổn thỏa không?”
“À, cô ta đến từ Burlington. Mối quan hệ xa cách như vậy sẽ không có tác dụng với tụi con trong mùa hè. Con vẫn ổn mà mẹ. Biển thì có rất nhiều cá.”
“Đó là những gì mẹ muốn nghe.” Bà ta nói, rõ ràng là nhẹ nhõm vì nó không có một mối quan hệ nghiêm túc. “Con còn rất nhiều thời gian để tìm kiếm bạn gái.”
“Còn mẹ thì sao?” Nó hỏi.
“Bạn trai hả?” Bà ta hỏi một cách hoài nghi.
“Dạ, ý con là, mẹ vẫn là một người đàn bà. Mặc dù mẹ là mẹ của con, nhưng con hiểu mà.”
“Con yêu à, cảm ơn con vì đã thông cảm cho mẹ, nhưng đàn ông chắc chắn là thứ mà mẹ không nghĩ tới.”
“Tại sao không?”
“Sau 23 năm kết hôn, thật khó để trao gửi trái tim mình cho một người khác như thế.”
Brad đột nhiên cảm thấy cay đắng hơn về việc ba nó đã bỏ rơi mẹ nó. Nó đã rất tức giận ba nó vì sự không biết suy xét của ông ta, nhưng nhìn thấy chuyện đó đã ảnh hưởng sâu sắc đến mẹ nó như thế nào, đã để lại một hương vị mục nát trong miệng nó. Nó đã quyết định rằng nó sẽ không bảo vệ cho ba mình trong vấn đề này.
“Con xin lỗi.” Nó nói.
“Đừng như vậy, nhóc à. Đó không phải là lỗi của con.”
Phần 4
Họ chạy trong im lặng được một lúc. Brad cảm thấy cần phải an ủi mẹ nó và trái tim bị tan vỡ của bà ta, mặc dù bà ta không yêu cầu sự thương hại. Nó cố tưởng tượng ra mọi tình huống khiến cho ba nó đã rời bỏ mẹ nó, nhưng không có cái nào đúng đắn cả. Ai lại có thể bỏ rơi một người phụ nữ đáng yêu và dịu dàng như thế? Làm thế nào có thể có người khác hoàn hảo hơn chứ? Nó cảm thấy giống như đang đấm ba nó.
“Mẹ con mình có thể nói chuyện nhiều hơn sau này chứ?” Nó hỏi.
Lori cảm thấy vui mừng trước lời đề nghị này. Có được thời gian gần gũi, thân mật để kết nối lại với con trai mình chính là điều mà bà ta cần đến.
“Mẹ thích điều đó.” Bà ta đáp lại ngay.
“Con hứa sẽ giữ tỉnh táo.” Nó nói với một nụ cười toe toét.
“À, đó là điều tối thiểu mà con có thể làm cho mẹ con.” Bà ta nhận xét một cách chế giễu.
Brad nhìn thấy hai anh chàng ngày hôm qua. Nó vẫy tay chào và mỉm cười khi hai mẹ con nó chạy ngang qua chúng. Nó hy vọng rằng chúng đang ngắm nhìn mông bà ta một lần nữa. Nó gần như cảm thấy một mối quan hệ thân thiết với đám đầu đất đó. Tên thấp người hơn vẫy tay lại một cách lúng túng rồi thọc tay vào túi quần.
Bữa ăn tối với cá thật là kỳ diệu như mong đợi. Mọi người trong gia đình chúc mừng Brad về khả năng câu cá tuyệt vời. Lori thậm chí còn không bận tâm rằng mình không được đề cập đến trong khi chính bà đã bỏ ra cả buổi chiều để làm sạch và chế biến cá.
Đêm khuya, hai mẹ con Brad và Lori đều đi tắm sau bữa ăn tối. Brad cùng bà ta trở lại khu cắm trại. Nó ở trong lều của mình, sắp xếp một số thiết bị. Lori từ phòng tắm đi ra, mặc áo dài tay và mang đôi dép xỏ ngón. Bà ta thấy nó ở trong lều.
“Brad?” Bà ta khẽ gọi nó.
Brad thò đầu ra ngoài và mỉm cười hỏi:
“Mẹ muốn xem cảnh Sao Băng tháng Tám không?” Nó hỏi.
Đây là đêm cao điểm để quan sát cảnh tượng Thiên Thạch bùng cháy thành Sao Băng hàng năm.
“Ồ! Đó là ngày 11 tháng 8 phải không?” Bà ta nói. “Đợi đã, mẹ biết chỗ để xem rồi. Để mẹ đi lấy cái mền.”
Bà ta vào trong xe và lấy ra một cái mền mềm mại, cuộn dưới cánh tay và một cái đèn pin trong tay kia.
“Đi bộ từ đây đến hồ mất khoảng 10 phút, nhưng ở đó hoàn toàn tối đen.”
Brad đã quan sát Sao Băng rất nhiều lần, nhưng chưa bao giờ được ngắm cảnh này trong một môi trường tối đen. Đây là một dịp đặc biệt không thể bỏ qua. Họ đi đến bờ hồ có vị trí đẹp tiếp giáp khu cắm trại. Lori trải cái mền dày lên lớp đá phẳng và mịn. Không có dấu hiệu nào của ánh sáng có thể được nhìn thấy trên đường chân trời, chỉ có vài đốm lửa trại rải rác trong cảnh quan. Bầu trời tối đen như Brad đã từng nhìn thấy đêm trước. Họ nằm ngửa, chụm đầu vào nhau và cùng nhìn lên bầu trời.
“Lạy chúa, mẹ không thể tin được có bao nhiêu vì sao ở trên đó.” Lori trầm trồ.
Dải Ngân Hà trong vắt và rực rỡ, đang rải những vì sao của nó lên khắp mái vòm tối đen của bầu trời, thỉnh thoảng bị gián đoạn bởi những tia sáng lóe lên lập lòe.
“Có một cái rồi kìa!” Lori kêu lên.
Trong bóng tối đen kịt của vùng Bắc Ontario, ngay cả những thiên thạch mờ nhất cũng có thể được nhìn thấy trong một đêm trong trẻo như thế này.
Brad có thể cảm thấy cái đầu của mẹ nó ở rất gần với đầu nó. Nó lặng lẽ nhích người tới gần bà ta để cho hai đỉnh đầu chạm vào nhau.
“Đó!” Nó chỉ tay một cách bâng quơ trong bóng tối.
“Ồ, hôm nay sẽ là một đêm tuyệt vời.” Lori nói khi quan sát bầu trời.
Hai mẹ con nằm im lặng trong một lúc, chờ đợi và quan sát. Họ đã nhìn thấy một ngôi Sao Băng mỗi phút một lần hay đại loại thế. Một hồi lâu sau, Lori phá vỡ sự im lặng của họ:
“Ờ… ba con thế nào rồi?”
“Ba con bận lắm. Con không gặp ổng nhiều. Chuyến đi đến Ontario này là lúc con nói chuyện với ổng sau nhiều tháng.”
“Mẹ nghĩ ổng đề nghị chở con tới đây chỉ để quên đi lương tâm tội lỗi của ổng thôi.” Lori lưu ý.
“Dạ, chắc là vậy.” Nó đồng ý.
“Và sau đó ổng chỉ cần thả con xuống và thế là xong việc đối với ổng.” Lori cay đắng hơn về cách chồng mình đã đối xử với mẹ con bà ta.
“Dạ, con biết mà.” Brad trả lời.
“Rồi con nghĩ gì về Roxy?”
Brad biết chuyện này sẽ đến. Nó đã gặp bạn gái mới của ba nó, nhưng chỉ trên chuyến đi đến con đường mòn. Cô ta là một cô gái tóc vàng với cặp mông nóng bỏng, không nghi ngờ gì về điều đó. Nhưng đó là tất cả những gì mà cô ta có, không có gì kích thích nhiều ở phía trên vòng eo của cô ta. Nó quyết định trả lời mẹ mình một cách trung thực:
“Cô ta trông hấp dẫn.”
“Ừ, mẹ có nghe nói như vậy.” Lori thở dài.
Brad tiếp tục nói:
“Nhưng chỉ vì cô ta còn trẻ thôi. Con thực sự không biết ba đã thấy gì trong cô ta. Cô ta không có gì hơn mẹ đâu. Khi cô ta 43 tuổi thì sẽ trông giống như một kẻ lang thang đang cố bám víu ở độ tuổi hai mươi, vì đó là tất cả những gì sẽ xảy đến với cô ta. Vẻ đẹp của cô ta không là gì so với mẹ, mẹ à.”
Lori cảm thấy một tình yêu dâng trào đối với con trai mình, vì nó đã khen ngợi bà ta một cách say đắm.
“Con nghĩ là mẹ xinh đẹp hả?”
Brad cười:
“Mẹ có nghĩ là mình xinh đẹp hay không nào? Mẹ hãy nhìn lại mình xem? Làm sao mà con không khen cho được?”
“Mẹ không biết đâu, có lẽ vì con không nhìn mẹ con theo cách đó phải không?”
Bà ta biết mình không trung thực khi cuộc tán tỉnh vụng trộm đang diễn ra giữa họ.
Brad không trả lời. Họ nằm yên lặng trong một lúc.
“Ổng có hạnh phúc không?”
Brad nghĩ ngợi trong giây lát trước khi trả lời mẹ:
“Dường như ổng hạnh phúc. Ai chứ ổng thì khác mà.”
“Là sao?” Bà ta hỏi.
“À, chỉ là ổng hoàn toàn bị cô ta mê hoặc. Ổng không thực sự nói chuyện với con nhiều lắm.”
“Đồ chó đẻ.” Bà ta gầm gừ. “Ổng đã bỏ rơi hai mẹ con mình một cách không thương tiếc.”
“Mình sẽ ổn thôi mà mẹ.” Nó trấn an mẹ nó. “Chúng ta sẽ ở bên nhau, và đó là tất cả những gì mà con quan tâm đến.”
Lori quay đầu lại và cảm thấy khuôn mặt nó, bà ta vuốt ve và gãi nhẹ nó với những móng tay của mình.
“Mẹ yêu con, nhóc à.”
Brad nắm lấy tay bà ta và hôn lên lòng bàn tay. Nó giữ lấy trong khi đặt tay kia lên, hy vọng tìm thấy tay còn lại của mẹ nó. Lori nắm lấy tay kia của nó và hai mẹ con nắm tay nhau trong một lúc, vẫn nhìn chằm chằm lên bầu trời rực rỡ những vì sao.
“Mẹ nghĩ là mấy bà dì của con bị hấp dẫn bởi con đó.” Bà ta nói, vuốt ve hai tay nó với những ngón cái của mình.
Brad bật cười một cách bối rối.
“Đặc biệt là dì Caroline. Mẹ có nhìn thấy bả bóp đít con không?” Brad hỏi.
Lori thở hắt ra:
“Bả để tay lên đít nhóc cưng của mẹ hả? Bả may mắn vì mẹ không giết bả vì cơn giận ghen tị đó!”
Brad cười:
“Mấy bà dì của con dễ thương mà mẹ, nhưng họ không phải mẫu người của con. Họ không đẹp và tinh tế giống như mẹ.”
“Aw… nói chuyện dễ thương quá ha! Bộ con nghĩ mẹ là mẫu người của con hả?”
Lori ngay lập tức ước gì có thể rút lại câu hỏi đó. Điều gì đã làm cho bà ta hỏi con trai mình như thế nhỉ?
“Mẹ là mẫu người hoàn hảo của con đó. Mẹ đẹp nè, thông minh nè, lại đáng yêu và gợi cảm nữa. Một chàng trai còn muốn gì hơn thế nữa”
“Ba con dường như muốn nhiều hơn nữa.”
“Ba là một tên khốn kiếp.”
Lori cười, siết chặt hai tay con trai mình khi bắt gặp một tia sáng lóe lên trên bầu trời. Bà ta kêu lên:
“Ồ! Nhìn kìa!”
Cả hai người ngay lập tức ngồi bật dậy. Bên phải họ là một thiên thạch sáng chói từ chân trời và lướt nhẹ trên không trung, bay qua toàn bộ bầu trời làm thành một vệt sáng dài. Sự phản chiếu của nó có thể được nhìn thấy dội lên khỏi bề mặt phản chiếu của hồ nước và ánh sáng của nó làm lộ ra những bờ đá ở bên hồ. Trong khoảnh khắc, ánh sáng đó chiếu sáng mờ ảo lên những tảng đá phẳng mịn và cái mền mà họ đang ngồi, để lộ khuôn mặt của nhau một cách nhanh chóng, đến khi nó biến mất trên đường chân trời đối diện, để rồi họ lại chìm trong bóng tối hoàn toàn.
Phần 5
Brad nắm tay mẹ nó một lần nữa và quay người về phía bà ta, biết rằng khuôn mặt của bà ta đang ở gần bên. Nó vừa thừa nhận với mẹ nó rằng nó thấy bà ta hấp dẫn. Đó không phải là điều nó từng nghĩ sẽ nói với bà ta, nhưng được nói ra khiến nó cảm thấy mình như một người đàn ông.
“Cảm ơn con đã cố làm cho mẹ cảm thấy tốt hơn.” Bà ta khẽ nói.
“Con không cố làm cho mẹ cảm thấy tốt hơn đâu. Ý con là những gì con đã nói đó.”
Lori quay sang đối mặt với nó và nắm lấy cả hai tay nó trong tay mình.
“Nhưng con đã cố gắng như vậy đó. Mẹ không biết sẽ làm gì nếu không có con. Mẹ rất nhớ con suốt mùa hè vừa qua.”
“Con cũng nhớ mẹ lắm. Con xin lỗi đã không ở bên mẹ.”
“Nhóc à, ý mẹ không phải như vậy. Con đang bắt đầu tạo dựng sự nghiệp và cuộc sống của riêng mình, mẹ sẽ không để cho con làm bất cứ điều gì khác.”
Brad thực sự cảm thấy có lỗi với mẹ nó. Trái tim nó tan vỡ vì bà ta. Bà ta thật là cứng rắn. Bà ta không hề phàn nàn. Bà ta bị thiếu thốn tình cảm, không được thương yêu như một người phụ nữ lẽ ra phải có. Bà ta duy trì sự cương quyết của mình ngay cả sau khi bị chồng mình bỏ rơi một cách nhục nhã mà không có lý do rõ ràng. Nhưng nó biết bà ta đang bị tổn thương.
“Con vẫn ước giá như con ở bên mẹ nhiều hơn trong mùa hè vừa qua.”
“Mẹ cũng vậy.” Bà ta nói, siết chặt tay nó.
“Mẹ sẽ tha thứ cho con chứ?”
Lori cười khịt mũi:
“Không có gì để tha thứ hết, con yêu à.”
Có một sự thúc đẩy áp đảo đang ngập tràn cơ thể Lori để hôn đứa con trai dễ thương của mình. Bà ta nghiêng người một cách ngập ngừng và chạm mũi mình lên mũi nó. Brad cảm thấy hơi thở của mẹ nó phả vào mặt mình, và sự địtng chạm từ cái mũi của bà ta. Một cách bản năng, nó nghiêng tới gần hơn. Bà ta hôn phớt lên mặt con trai mình, nhẹ nhàng và theo kiểu cách người mẹ, sau đó vội rút đầu lại. Một luồng điện nhẹ nhàng chạy xuyên qua người bà ta, từ miệng xuống đến xương sống rồi đến chân. Thật là một nụ hôn hoàn hảo làm sao!
Bà ta lại siết chặt tay nó.
“Con vừa nói là mẹ trông gợi cảm hả?” Lori cảm thấy một làn sóng khoái cảm tràn ngập cơ thể mình khi hỏi nó một câu hỏi có sức quyến rũ như vậy.
“Dạ, con có nói vậy đó.” Nó trả lời. “Sự thật là vậy mà! Không một người đàn ông nào tim còn đập khi nhìn mẹ mà không nghĩ rằng mẹ hấp dẫn.”
Câu nói của nó khiến cho Lori bật cười khúc khích.
“Mẹ không thoải mái khi nghe con nói như vậy sao?” Nó hỏi.
“Một chút thôi. Nhưng nó làm cho mẹ cảm thấy…” Bà ta ngưng nói giữa chừng.
Bản năng người mẹ bước vào và đóng sầm miệng bà ta lại trước khi nói điều gì đó gây hối hận.
Brad chờ đợi một lúc, rồi lắc nhẹ tay bà ta.
“Làm cho mẹ cảm thấy sao?” Nói hỏi.
“Ồ, chúa ơi.” Bà ta thở dài.
Lori cười bối rối để lấp đầy khoảng trống. Bà ta đã tự làm cho mình lâm vào thế bị mắc kẹt.
“Thôi nào mẹ!” Brad cầu khẩn. “Mẹ phải nói cho con biết ngay đi.”
Tim nó đang đập mạnh. Mẹ nó sắp thừa nhận một điều gì đó có thể khẳng định những gì nó đang cảm thấy. Nhưng bà ta phải là người nói ra điều đó. Nếu nó có thể nhìn thấy bà ta, nó sẽ cầu xin bà ta bằng đôi mắt của nó, nhưng nó không thể làm gì khác ngoài việc nắm lấy hai tay của mẹ nó. Nó cảm thấy đôi tay của mẹ nó đang run rẩy.
“Nó làm cho mẹ cảm thấy thế nào?” Brad thì thầm, vuốt ve bàn tay mẹ nó một cách âu yếm, an ủi bà ta.
Lori hít một hơi thật sâu rồi nói khẽ:
“Nghe con nói như vậy…” Bà ta bắt đầu lo lắng. “Nó là làm cho mẹ cảm thấy… ham muốn. Điều đó có kỳ lạ không?”
Brad mỉm cười trong bóng đêm:
“Không. Mẹ là vậy mà. Một người đáng ham muốn, ý con là thế.”
Ngay lập tức nó bắt đầu nghiêng người trở lại. Nó không chắc mình đang làm gì, nhưng nó hy vọng được tìm lại đôi môi của mẹ nó. Nó nghiêng đầu một chút. Nó muốn hôn bà ta. Nó muốn hôn người mẹ khiêu gợi của nó. Hiện giờ nó không còn nghĩ được điều gì khác.
Lori cảm thấy đầu mình nghiêng đi và gần như lùi lại. Một điều gì đó đang xảy ra mà bà ta cảm thấy vượt ngoài tầm kiểm soát của mình. Nhưng bà ta vẫn nằm yên một chỗ, sự phấn khích khi chạm vào đôi môi con trai mình trở lại còn lớn hơn nỗi sợ hãi của việc phạm lỗi lầm. Bà ta nghiêng người thật chậm rãi, đến khi đôi môi của hai mẹ con họ lại khẽ chạm vào nhau, khẳng định điều này đã vượt ra khỏi tình yêu quen thuộc của họ.
Brad khẽ mở miệng ra, lặng lẽ mời mẹ nó làm điều tương tự. Lori đưa đôi tay đang run rẩy lên ôm lấy mặt nó, không biết sẽ đẩy nó ra hay kéo nó vào. Bà ta có thể cảm nhận được sự ẩm ướt của miệng nó. Sau đó bà ta ngập ngừng hé miệng ra cho nó, đôi môi của họ chạm nhẹ vào nhau, thử nghiệm kiểu hôn mới của họ. Bà ta thầm nhủ rằng những gì họ đang làm là không sao. Họ yêu nhau mà. Bà ta cảm thấy rất tốt đẹp khi biểu lộ cho nó thấy tình yêu của mình theo cách này!
Bà ta cảm thấy nó đưa lưỡi ra để nếm đôi môi của bà ta và rên rỉ gần như không thể nghe được. Bà ta thở vào trong miệng nó bằng một tiếng thở dài không cố ý, và đang chống trả sự thôi thúc để che giấu cái lưỡi của mình. Nhưng bản năng người mẹ đã nhanh chóng tan biến vào sự ham muốn nữ tính của bà ta.
Từ từ mở miệng ra và khép lại với con trai mình, Lori tự cho phép bản thân có một chút hương vị, dù chỉ là phần đầu lưỡi. Bà ta lại khẽ rên rỉ khi cơn ham muốn áp đảo đang ngập tràn. Chỉ là một chút hương vị thôi, nhưng đột nhiên bà ta biết rằng như vậy sẽ là không đủ. Lori kéo khuôn mặt của Brad vào sát mặt mình và thọc lưỡi vô sâu trong miệng nó, vuốt ve nó, nếm nó với sự thèm muốn dịu dàng mà bà ta thậm chí còn không nhận biết. Người mà bà ta đang hôn là con trai của bà ta, nhưng nếm nó còn ngon hơn so với người yêu ngọt ngào nhất của bà ta.
Với cái đầu đang bị mẹ mình ôm chặt lấy, Brad háo hức chấp nhận cái lưỡi của mẹ mình, đang cảm nhận nó bằng chính cái lưỡi của mình, vuốt ve và nếm đôi môi cùng với cái cằm của bà ta. Nó cảm thấy máu chảy vào háng mình và cặc nó bắt đầu cương cứng lên. Nó có một sự thôi thúc để che giấu điều đó, ngay cả trong bóng tối. Nó đang nứng cặc bởi người mẹ ruột của nó! Tâm trí nó đang mâu thuẫn, vừa hoan lạc vừa ghê tởm, cả hai thứ đều làm dấy lên sự kích động ngày càng tăng. Nhưng cuối cùng nó đành phải để cho điều đó xảy ra. Hôn như thế này khiến nó không còn lựa chọn nào khác. Nó buông bỏ những sự ức chế của mình và cặc nó âm thầm gia tăng đến kích cỡ tối đa trong chiếc quần ngắn.
Nhận ra nụ hôn đã biến thành một thứ tình dục rõ ràng, lương tâm của Lori vội bắt kịp bà ta.
“Umm… ohh… Brad.” Bà ta nói trong miệng nó trong khi hai mẹ con đang hôn môi đá lưỡi nhau.
Bà ta muốn nhìn thấy nó một cách tuyệt vọng, để nhìn vào đôi mắt của nó và biết nó đang nghĩ gì về mình trong lúc này. Nhưng bóng đêm đã ngăn cản điều đó.
“Mình đang làm gì vậy?”
Brad cảm thấy mẹ nó lùi lại, và tay nó chạm vào sau đầu bà ta theo bản năng, nhẹ nhàng cạ mũi nó vào mũi bà ta. Nó có thể cảm nhận được đôi tay run rẩy của bà ta trên mặt nó.
“Không sao đâu.” Nó thì thầm, cố trấn an lương tâm cảm thấy tội lỗi của mẹ nó cũng như nó. “Hãy giữ yên với con nào.”
Nó đang cảm thấy bà ta đột nhiên muốn kết thúc chuyện này, và nó không sẵn sàng như vậy.
“Brad.” Bà ta thì thầm.
“Con biết mà. Chuyện này kỳ lạ thật, phải không nào? Mẹ có sợ không?”
“Mẹ không biết phải làm gì nữa!”
“Đừng di chuyển.” Nó nhẹ nhàng ra lệnh. “Cứ ở yên với con.”
Không ai trong số họ muốn rời nhau ra. Họ ngồi trong một lúc, ôm ấp nhau.
Một hồi lâu sau, nó lại hôn nhẹ bà ta.
“Không sao đâu. Hãy nói với con là mẹ yêu con đi.”
“Con biết là mẹ yêu con mà.”
“Mẹ con mình sẽ ổn thôi, con hứa đó.” Nó nói một cách trấn an.
Những tiếng bước chân lạo xạo trên những tảng đá cách đó 50 foot, ánh sáng lấp lánh của đèn pin quanh những tảng đá và cây cối xung quanh đã cảnh báo hai mẹ con rằng họ không đơn độc. Có hai giọng nói nhỏ nhẹ đang trở nên lớn dần. Lori với vẻ tội lỗi, buông tay ra khỏi mặt con trai mình khi cả hai mẹ con đều nhìn về phía chùm ánh sáng đèn pin đang nhảy múa.
“Họ đây rồi.” Julia nói.
“Mẹ có thấy gì không?” Jayden, con trai út của Julia hỏi mẹ nó.
“Lại đây xem sao băng nè!” Brad gọi lại.
Thực tế của sự tương tác gia đình cảm thấy rất kỳ lạ khi họ ngồi ở đó, vẫn đang đối mặt nhau.
“Tắt đèn pin đi Jayden, con làm mọi người bị lóa mắt hết.” Julia khuyên con.
Lori trải cái mền ra để làm chỗ ngồi cho mọi người.
“Cách hay nhất là nằm ngửa và nhìn về phía hồ.” Bà ta nói với cháu trai của mình trong khi cố trấn tĩnh trong giọng nói.
Lori và chị gái mình tán gẫu với nhau về những hoạt động cho ngày mai trong khi họ lơ đãng dõi mắt lên bầu trời. Trong khi nói chuyện với chị, bà ta không thể ngừng suy nghĩ về cảm giác cái lưỡi của con trai trong miệng và trên cổ mình. Sự ẩm ướt bên trong cái quần ngắn của bà ta tiếp tục gia tăng, ngay cả sau khi họ buộc phải ngừng lại. Bà ta vừa biết ơn vừa oán giận chị gái mình đã xuất hiện, đột ngột chấm dứt niềm đam mê của họ, thứ đã phát triển nhanh ngoài tầm kiểm soát.
Sau khi ngắm cơn mưa sao băng trong đêm, cuối cùng bốn người cũng trở lại khu cắm trại. Brad và Lori đi đến căn lều của nó. Ánh sáng hắt ra từ chiếc xe dã ngoại. Họ không nói lời nào với nhau, chỉ trao đổi qua ánh mắt, chuẩn bị để nói chúc ngủ ngon. Tâm trạng của hai mẹ con vô cùng lúng túng. Lori cố buộc mình phải nói gì đó, nhưng không thể thốt nên lời. Bà ta hôn phớt lên má nó rồi biến mất vào trong xe.
Phần 6
Ngày hôm sau, Brad và mẹ nó giữ khoảng cách gần như mọi lúc. Họ chào nhau nhanh chóng, vụng về trong bữa ăn sáng gần lửa trại trước khi Lori đi ra ngoài mua sắm ở Sudbury cùng với mấy bà chị của mình. Brad dẫn mấy anh em họ hào hứng làm một chuyến đi bộ đường dài. Lori cảm thấy nhẹ nhõm vì không phải đối mặt với Brad cả ngày, dù bà ta muốn nói chuyện với nó. Brad thì không nghĩ điều gì khác ngoài mẹ nó trên chuyến đi, cứ bám vào tâm trí nó suốt đêm. Nó bối rối và tự hỏi bà ta đang cảm thấy thế nào.
Cả hai mẹ con đều biết họ cần phải nói chuyện, nhưng cũng giống như đêm đầu tiên, những nghĩa vụ của gia đình đã lấy hết thời gian.
Ở một mình – ít nhất là theo cách họ cần – là không thể, nhưng Brad chắc chắn rằng bà ta đang ngồi gần nó vào ban đêm khi gia đình quây quần quanh đống lửa trại. Nó kéo mẹ nó về phía mình và để chân bà ta lại sát chân nó, tựa đầu và vai bà ta lên bắp đùi nó. Ánh sáng của sao Kim trên bầu trời đêm đang chiếu xuyên qua những khoảng trống trên cây như một kẻ quyến rũ, vẫy gọi nó đi theo bà ta vào trong rừng. Nó tình cờ đặt một tay lên phía sau đầu của nữ thần, vuốt ve da đầu bà ta bằng những móng tay của mình. Nó nhẹ nhàng cù vào cổ của bà ta, hoặc xoa vai bà ta, âm thầm truyền đạt cảm xúc bí mật của nó trong khi cả hai mẹ con đang lắng nghe những tiếng cười đùa của mọi người trong gia đình.
Lori cảm thấy một luồng điện ngứa ran đang chạy lên xuống trong cột sống mỗi lần Brad chạm vào người mình. Bà ta không biết phải nghĩ gì về khoảnh khắc của đêm hôm qua, hoặc những gì đang diễn ra trong đầu nó trong lúc này, khi nó đang vuốt ve bà ta. Có lẽ đó chỉ là một giai đoạn thoảng qua và sẽ biến mất chăng? Bà ta biết điều đó sẽ là tốt nhất, nhưng trong sâu thẳm, bà ta không thể thừa nhận điều đó, hy vọng điều đó không đúng.
Mấy bà dì và bọn trẻ dần dần kéo nhau đi ngủ, khiến cho Brad hy vọng rằng nó sẽ có một khoảng thời gian riêng tư với mẹ nó. Nhưng mấy ông dượng của nó thì không mệt. Họ ngồi gần lửa trại, đang uống bia và tán gẫu đến khi Brad tưởng rằng nó có thể hét lên. Họ không có dấu hiệu gì là muốn đi ngủ. Cuối cùng thì nó đành từ bỏ việc nói chuyện với mẹ nó. Dù sao thì cũng sẽ rất khó xử cho cả hai người. Có lẽ đã đến lúc cứ để chuyện đó trôi qua, làm cho nó trở thành một sai lầm do chất hormone gây ra.
“Con mệt rồi.” Nó lầm bầm. “Con đi ngủ đây.”
Nó nghiêng người về phía mẹ nó, mong đợi được hôn lên má của bà ta. Trước sự ngạc nhiên của nó, Lori quay đầu lại và hôn lên môi nó trong khoảnh khắc cuối cùng.
“Chúc mẹ ngủ ngon nhé.” Nó nói sau một hồi im lặng.
“Chúc con ngủ ngon.” Bà ta đáp lại, thậm chí không thực sự muốn rời xa nó.
Nhưng bà ta không thể nghĩ ra bất cứ điều gì để nói gì đó hòng giữ nó lại, đành nhìn nó lê bước đi vào trong lều. Một lát sau, bà ta đi vào trong xe, dù không mệt lắm.
Bà ta nằm trên chiếc giường tạm và nhìn chằm chằm vào bóng tối. Cuối cùng thì bà ta cũng còn lại một mình lần đầu tiên trong ngày hôm nay, và những suy nghĩ về con trai của bà ta lại hiện lên rõ ràng. Cảm giác ngọt ngào từ đôi tay nó trên người bà ta trong đêm nay đã khiến bà ta cực kỳ kích thích và ngứa ran. Bà ta nhắm mắt lại và cố đẩy suy nghĩ đó ra khỏi tâm trí mình. Trong người bà ta đang run rẩy một cách bối rối trong một cơn rùng mình ấm áp. Cảm giác này không tốt chút nào. Bà ta cảm thấy mình cần phải mạnh mẽ lên.
Vẫn tỉnh táo trong một lúc sau đó, bà ta nghe tiếng bước chân của George, chồng của Caroline, đang lặng lẽ leo lên xe và đi vào phòng ngủ ở phía sau. Lori tiếp tục nằm yên lặng và chờ một trái tim nặng nề để ngủ. Cuối cùng, tâm trí bà ta bắt đầu buông bỏ những cảm xúc dâm đãng. Nhưng ngay khi bà ta bắt đầu trôi dạt vào giấc ngủ, ông anh rể lại trở người và ngáy to tiếng.
“Lại nữa rồi.” Lori mở mắt ra, thì thầm với chính mình.
Một đêm khác như thế này sẽ không còn chịu đựng được! Bà ta vùi mình trong túi ngủ và siết chặt cái gối xuống đầu mình. Không thoải mái chút nào. Trời nóng quá. Chắc chết vì tiếng ngáy quá.
“Ồ, làm ơn dừng lại đi!” Bà ta thầm nghĩ.
Bà ta không có nơi nào để đi. Mọi chiếc xe đều bị lấp đầy và bà ta chỉ là một người đi ké trong chuyến đi này. Bà ta may mắn vì vợ chồng Caroline có chỗ cho thêm một người trong xe dã ngoại của họ. Thậm chí không còn chỗ cho Brad. Brad! Bà ta ngồi bật dậy trên giường, ngạc nhiên rằng mình đã mất rất nhiều thời gian để nghĩ về nó. Liệu điều này có quá kỳ lạ không? Kỳ lạ hay là không, ngay lập tức bà ta được an ủi bởi ý nghĩ được ở bên nó. Bà ta sẽ không tốt cho bất cứ ai vào ngày mai nếu phải thức cả đêm vì tiếng ngáy. Đến chỗ đó, bà ta thầm nghĩ.
Brad nằm trong túi ngủ, thất vọng và cô đơn, mệt mỏi nhưng không ngủ được. Nó biết mình phải tống ra khỏi đầu những suy nghĩ điên rồ về việc hôn môi đá lưỡi mẹ nó vào đêm qua, nhưng nó có cảm giác chuyện đó giống như một công việc chưa hoàn thành nên không thể buông bỏ. Nó quay mặt xuống nền đất lạnh lẽo. Đây là lần đầu tiên nó khó ngủ trong suốt chuyến đi này, mặc dù hôm nay nó đã đi bộ 10 cây số.
Đột nhiên nó nghe tiếng cánh cửa nhôm của chiếc xe dã ngoại mở ra và đóng lại nhẹ nhàng. Nó thấy một bóng người trên lều khi người đó đi qua trước ánh sáng ngoài cửa xe. Ai thức dậy vào giờ này nhỉ?
“Brad.” Nó nghe tiếng mẹ nó thì thầm. “Brad ơi, con còn thức không?”
Nó bật dậy mở khóa kéo chiếc lều. Nó biết rõ danh tiếng ngáy ngủ của dượng George. Nó nhìn lên mẹ nó và mỉm cười. Thậm chí không để cho bà ta hỏi, nó mở khóa kéo của nắp lều và giữ chỗ đó mở rộng ra cho bà ta.
Lori nở một nụ cười bẽn lẽn với con trai mình và bò qua nó để vào trong lều, mang theo túi ngủ và cái gối bên mình. Cả hai người đều ngồi trên lớp vải cách nhiệt mềm mại.
“Con rất vui vì mẹ ở đây.” Brad nói.
Lori mỉm cười nhẹ nhõm. Bà ta có thể trông thấy khuôn mặt xinh đẹp của nó dưới ánh sáng dịu dàng từ chiếc xe bên ngoài chiếu qua lều.
“Brad ơi?” Bà ta hỏi.
“Mm hmm?”
“Con có muốn nói chuyện không?”
Brad gật đầu, dù nó không biết sẽ nói gì.
“Nhóc con của mẹ à, mẹ không biết rõ chuyện gì đã xảy ra vào đêm qua. Mẹ cảm thấy thật là ngu ngốc.”
“Mẹ xấu hổ khi mình hôn nhau như thế chứ gì?”
Lori lao tới nó và đưa tay lên bịt miệng nó lại. Bà ta hạ thấp giọng thành một lời thì thầm:
“Có người nghe được bây giờ, mấy vách tường này mỏng lắm.”
Brad nhìn quanh mấy túi ngủ và gối. Nếu họ buộc phải nói chuyện, có thể vẫn nói được thoải mái. Nó quyết định sắp xếp chỗ ngủ và hy vọng mẹ nó không phiền. Mở khóa túi ngủ của nó, nó trải rộng ra để lấp đầy toàn bộ sàn lều. Sau đó nó quăng hai cái gối lên trên rồi chỉ vào đó.
“Mẹ nằm xuống đi.” Nó lặng lẽ ra lệnh.
Lori tuân theo và tựa đầu lên gối. Brad mở chiếc túi ngủ khác và phủ lên mẹ nó như một cái mền. Sau đó nó bò vào bên cạnh bà ta, tựa đầu vào cái gối của mình. Nó kéo mền phủ lên khỏi đầu họ, để cho hai người được rúc vào bên trong chiếc giường tạm và cũng để làm cho cách âm.
Nó nhích người tới gần mẹ nó và thì thầm:
“Nói chuyện với con đi.”
“Mẹ… không biết phải nói gì.” Bà ta ngập ngừng.
“Mẹ đã nói con là người hôn giỏi nhất trên thế giới mà, đúng không?”
Lori che miệng lại để kiềm chế tiếng cười của mình. Bà ta gật đầu trong lúc cười khúc khích.
“Đúng đó nhóc!”
“Đó là điều kỳ lạ nhất đã từng xảy ra với con.” Nó nói.
“Mẹ cũng vậy!” Bà ta kêu lên, hy vọng nó không hiểu theo ý xấu.
Bà ta nhìn nó một cách chăm chú rồi hỏi:
“Con có ổn không?”
Brad gật đầu một cách dứt khoát.
“Còn mẹ?” Nó hỏi với vẻ khúm núm.
Lori hít một hơi sâu rồi thở ra.
“Mẹ nghĩ là vậy.”
Sự thật là, bà ta đang cảm thấy tốt hơn so với nhiều tháng qua, nhưng lương tâm của một người mẹ đã ngăn cản bà ta tận hưởng cảm giác đó.
“Mẹ không biết mình đang nghĩ gì nữa. Mẹ cảm thấy mình giống như là một người mẹ khủng khiếp.”
“Mẹ là người mẹ tốt nhất trên đời đó.” Nó nói một cách nghiêm túc.
“Không, một người mẹ tốt sẽ không bao giờ hôn con trai mình như vậy.”
“Vậy thì con không muốn một người mẹ tốt như vậy đâu. Con chỉ muốn mẹ thôi.”
“Ồ, cảm ơn con nha!” Bà ta nói mỉa mai.
“Mẹ biết ý con là gì mà.” Brad nói.
“Mẹ chỉ không biết những gì đã xảy đến với mẹ thôi. Mẹ cảm thấy giống như mình đang ở trong một giấc mơ.”
“Đó là một giấc mơ đẹp thực sự.” Nó phản đối, chạm vào tay bà ta bên dưới cái mền.
“Mình phải làm gì bây giờ?”
“Mẹ cảm thấy sao nếu hôn con một lần nữa?” Nó hỏi.
Bất ngờ tội lỗi đổ xuống mặt bà ta. Không đời nào bà ta có thể trả lời câu hỏi đó một cách trung thực cả.
“Brad à, mẹ…”
Đôi môi của Brad chạm vào đôi môi của mẹ nó, và ngay lập tức nó bắt đầu hôn bà ta như để nối lại nụ hôn dang dở bên bờ hồ vào đêm qua. Thật ngạc nhiên, Lori cảm thấy gần như ngay lập tức có một cảm xúc dâm đãng giống như trước đây, nó đã khiến cho bà ta lần đầu tiên thè lưỡi vào trong miệng nó. Bà ta đưa tay ra sau đầu nó để kéo nó sát vào và hôn nó thật sâu. Cảm giác thật là hoàn hảo và không hề ngỡ ngàng, khiến Lori phải tự hỏi tại sao mình lại lãng phí cả ngày để lo lắng về điều đó! Brad cũng đang nghĩ như vậy. Đây là lý do thực sự mà họ muốn ở một mình với nhau, không thể phủ nhận điều đó.
Hai mẹ con nằm lặng lẽ bên nhau và hôn môi bú lưỡi nhau trong vài phút, không còn nói chuyện nữa. Lori cảm thấy như đang nói với con trai mình rằng bà ta yêu nó nhiều như thế nào với từng sự vuốt ve của cái lưỡi, như thể nụ hôn đã vượt qua bất kỳ cử chỉ yêu thương nào của người mẹ mà bà ta từng trao cho nó từ trước đến giờ. Cảm giác thật là sung sướng. Cảm giác rất tự nhiên. Bà ta thầm hy vọng rằng Brad sẽ cố di chuyển đến người bà ta, giống như một đứa trẻ trong buổi hẹn hò. Dù nó là con trai của bà ta, nhưng ý tưởng đó bắt đầu xâm lấn tâm trí tội lỗi của bà ta.
Phần 7
Như thể nhận được dấu hiệu, Brad đẩy mẹ nó nằm ngửa ra trong khi hôn lên cổ bà ta, và bò một nửa người lên cơ thể của bà ta. Nó trở nên liều lĩnh và hành động theo sự thôi thúc dâm dục của mình. Nó làm việc trên tai của bà ta, nhấm nháp dái tai nhẹ nhàng trước khi thì thầm bên tai bà ta:
“Con có thể tiến xa hơn được không?”
Lori cảm thấy máu chảy ra khỏi mặt mình. Họ thực sự đang làm chuyện này. Nhưng đây chẳng phải là lý do thực sự để bà ta “đã” lẻn vào lều của nó hay sao? Mọi thứ sẽ không bao giờ giống nhau. Mất đi mối quan hệ mà bà ta từng có với con trai mình là điều không thể nào tưởng tượng được, nhưng ước muốn trong trái tim bà ta ở khoảnh khắc này đã làm lu mờ mọi nhu cầu khác.
“Brad ơi.” Bà ta thì thầm. “Mẹ yêu con.”
Nó tiếp tục vuốt ve vành tai của bà ta với cái lưỡi của mình, và thì thầm nhẹ nhàng với bà ta:
“Con cũng yêu mẹ, mẹ à. Hãy để con biểu lộ cho mẹ thấy nhé.”
Lori rên rỉ một tiếng nấc nghẹn. Âm thanh từ giọng nói quyến rũ của đứa con trai đã đủ để gây ra một chấn động trong tử cung của bà ta. Phớt lờ tốt nhất có thể, bà ta hít một hơi thở sâu và cố trả lời:
“Mẹ sợ lắm.”
“Mẹ sợ con sẽ không yêu mẹ giống như vậy sao?”
“Mẹ sợ là mẹ sẽ không yêu con giống như vậy.” Bà ta chỉnh sửa một cách nhẹ nhàng.
“Mẹ con mình sẽ yêu nhau nhiều hơn thôi mà.”
“Ồ chúa ơi, nhóc cưng của mẹ.”
Bà ta khóc, kéo mặt nó trở lại đôi môi mình. Tại sao nó cứ tiếp tục nói những điều đúng đắn như thế này? Bà ta không thể lý luận với nó nếu nó làm tan chảy trái tim của bà ta trong mọi phản ứng. Nhưng lương tâm của bà ta yêu cầu rằng bà ta phải đặt chân xuống mặt đất.
“Mình không thể nào đi quá xa trong chuyện này được, Brad à.” Bà ta khẳng định yếu ớt, biết rằng mình không thể đặt chân xuống cho chính xác. “Con có hiểu không? Ý mẹ là, hôn nhau là một chuyện…”
“Lần cuối của mẹ với ba là khi nào?” Nó ngắt lời.
Brad đột nhiên cảm thấy rất kích thích khi đang ép buộc phải trả lời một câu hỏi như thế về cuộc sống tình dục của mẹ nó.
Cú sốc của câu hỏi lướt qua cơ thể của Lori giống như một cục đá nặng nề bị ném vào một cái ao phẳng lặng. Đã rất lâu rồi, bà ta không quan hệ với Gary, hoặc với bất kỳ người đàn ông nào khác. Bà ta đã làm giảm bớt sự cô đơn của mình và bảo vệ trái tim mình bằng cách không quan hệ với chồng, đẩy ý nghĩ quan hệ tình dục và thậm chí được yêu thương lãng mạn ra khỏi tâm trí mình. Bà ta đã hoàn toàn bình thản trong thời gian ly dị và trong khi thủ tục ly hôn được hoàn tất. Ngay cả sau khi ly hôn xong, bà ta vẫn không hoàn toàn thoát ra khỏi lớp vỏ bảo vệ của mình. Bà ta đã trung thành một cách kiên định với chồng mình cho đến bây giờ.
Câu hỏi trực tiếp của Brad đã buộc bà ta phải thừa nhận sự cô đơn của mình. Bà ta đặt lòng bàn tay lên trán mình và cười khúc khích trong sự bối rối để che giấu sự tự ý thức của mình.
“Ồ chúa ơi. Đã lâu lắm rồi. Hết tháng này sang tháng khác.”
Trong thực tế, đã hơn một năm rồi.
“Và trong suốt thời gian đó mẹ chưa bao giờ muốn được ở với một người đàn ông nào khác sao?” Nó hỏi bà ta.
Lori lắc đầu:
“Điều đó sẽ giống như mẹ đang lừa dối ổng.”
“Mẹ không lừa dối ba! Ổng mới là người đã lừa dối mẹ!” Brad nói.
Môi của Lori cong lên và bà ta cắn môi để tránh phải bật khóc. Bà ta yêu Gary đến nỗi ngay cả sau khi bị ông ta phản bội, bà ta không thể tìm thấy người đàn ông hấp dẫn nào khác. Bà ta tiếp tục ở trong vỏ bọc của hy vọng vô thức rằng có lẽ ông ta sẽ quay trở lại. Bà ta biết rằng điều đó sẽ không bao giờ xảy ra, nhưng trái tim của bà ta lại không từ bỏ hy vọng.
“Con xin lỗi.” Brad nói nhẹ nhàng. Điều cuối cùng nó muốn làm đã khiến mẹ nó buồn bã.
Bà ta nhìn đứa con trai hấp dẫn của mình. Nó trông không giống như ba nó. Trong thực tế, nó đã chăm sóc cho mẹ nó. Thân hình mảnh khảnh và cái mũi dễ thương của nó rõ ràng là được thừa hưởng từ phía gia đình của bà ta. Nó trông không giống bất kỳ người đàn ông nào mà bà ta từng biết. Nó đẹp trai hơn nhiều. Nó đáng yêu hơn nhiều. Bà ta biết rõ vì nó là con trai của bà ta, nhưng có điều gì đó về nó buộc bà ta phải từ chối chấp nhận tình cảm từ bất kỳ người đàn ông nào khác.
“Mẹ không nghĩ đã đến lúc cảm thấy muốn yêu trở lại sao?” Nó thì thầm nhỏ nhẹ với bà ta.
Brad đang tiến mạnh về phía trước và nó biết điều đó. Nói chuyện với mẹ nó như thế này đã mang đến sự hưng phấn rộn ràng nhất. Nó có thể nằm đó và thì thầm những thứ ngọt ngào nhất vào tai bà ta suốt đêm.
Lori lắng nghe những lời nói của nó đang vang vọng trong đầu bà ta. Bà ta đã cảm thấy được nó yêu. Chỉ là vấn đề chấp nhận điều đó. Chúa ơi, nó nói đúng! Nó ở ngay trước mặt bà ta. Nó đang đề nghị một loại tình yêu mà bà ta sợ phải nhận lấy từ bất kỳ ai khác. Con trai của bà ta đang đề nghị để đáp ứng nhu cầu của bà ta, nhu cầu của một người đàn bà.
Nó hôn lên má của bà ta và chạm môi vào tai bà ta:
“Con ở đây vì mẹ mà.” Nó nói nhẹ nhàng.
“Brad ơi.” Bà ta thổn thức. “Mẹ yêu con nhiều lắm. Con thật là hoàn hảo!” Bà ta thì thầm một cách nghiêm túc. “Nhưng mình không thể, nhóc à.”
Giá như con trai của bà ta thực sự biết được những gì mà bà ta muốn nó làm với mình!
“Chúng ta sẽ không làm vậy đâu.” Nó trấn an. “Nhưng mà… mẹ không nghĩ là mình cần quan tâm nhau hay sao? Con có thứ để cho mẹ.”
Nó ban cho bà ta một nụ hôn dịu dàng và âu yếm nhất, khẽ chạm và bờ môi của bà ta. Quyết tâm của Lori bắt đầu suy yếu dần.
“Để con chăm sóc cho mẹ nha.” Nó nói, hôn lên mặt bà ta. “Không ai biết đâu. Đây là chuyện riêng giữa hai mẹ con mình. Mẹ biết là con yêu mẹ mà.” Nó lại thì thầm bên tai bà ta. “Con đây.”
“Ôi…” Bà ta rên rỉ thành một tiếng dài và cao.
Nó hôn xuống cổ bà ta và cho phép bàn tay phải của mình lang thang lên bụng bà ta. Nó có thể cảm thấy sự run rẩy của bà ta theo từng hơi thở. Mẹ nó thật là mong manh! Nó di chuyển bàn tay rất chậm rãi trên người mẹ nó, vẫn ngập ngừng chạm vào người bà ta giống như thế, nhưng nó muốn, cần được cảm nhận cơ thể của bà ta. Nó hôn lên cổ mẹ nó, dùng mũi để vuốt ve làn da mềm mại của bà ta trong khi tay nó liên tục tiến dần về phía cặp vú mềm dẻo của bà ta. Lori cắn môi lại trong sự suy đoán. Tay nó di chuyển chậm đến mức tổn thương!
Cuối cùng thì tay nó đã tìm thấy cặp vú của mẹ nó. Lori cứng đờ lại bởi sự địtng chạm khiêu dâm của nó. Hai núm vú của bà ta đang cảm nhận từng nếp nhăn trên những ngón tay và lòng bàn tay của nó, thông qua chiếc áo thun của bà ta.
“Kìa Brad.” Bà ta khẽ nói.
Nó bóp nhẹ lên vú của mẹ nó. Một tiếng rên tự động bật ra khỏi miệng bà ta. Nó xoa bóp và chà xát một bên vú qua chiếc áo thun của bà ta, trong khi hôn lên bà ta thật nhẹ nhàng. Sau đó tay nó trượt sang vú khác. Nó hy vọng bà ta sẽ không ngăn cản nó. Mắt nó dịu dàng vuốt ve bà ta.
“Như vầy có được không?” Nó hỏi.
Lori không trả lời. Con trai của bà ta đang cảm nhận cặp vú của bà ta. Tất nhiên là không được rồi.
Nó lại hôn mẹ nó và bóp vú bà ta mạnh hơn nữa, dùng ngón trỏ xoa xoa núm vú thông qua cái áo thun của bà ta.
“Mẹ có muốn con dừng lại không?” Nó thì thầm.
Lori ngập ngừng trong một lúc. Bà ta không biết phải trả lời ra sao. Bà ta không thể nghĩ ngợi được gì. Nhưng cái đầu của bà ta vô tình trả lời, khi lắc đầu nói:
“Không.”
Nó luồn tay vô trong áo của mẹ nó, di chuyển đều đặn trên làn da trần đến cặp vú của bà ta. Lần này nó cảm thấy núm vú săn cứng của mẹ nó qua mấy ngón tay của nó, trước khi nó áp lòng bàn tay vào bầu vú ngọt ngào đầy thịt của mẹ nó. Nó luồn bàn tay khác vô trong áo bà ta và khám phá ra núm vú còn lại, cũng săn cứng như núm vú kia. Nó vuốt ve mơn trớn chúng trong khi ngắm nhìn biểu hiện trên khuôn mặt của mẹ nó đang thay đổi từ lo sợ chuyển sang sung sướng.
Bà ta muốn bảo nó ngừng lại, để đẩy đôi tay nó ra khỏi áo mình. Bà ta cần nói với nó rằng đôi tay của nó không thuộc về chỗ đó. Nhưng bà ta lại mở miệng ra để nói:
“Tay con làm cho mẹ cảm thấy sướng lắm.” Đó là những gì bà ta thốt ra được.
Brad có thể cảm thấy tim bà ta đang đập khi tay nó đang làm việc trên cặp vú của bà ta. Nó mê mẩn hai núm vú cứng ngắc của mẹ nó, dựng đứng lên từ sự xoa bóp, còn ngực bà ta thì đang phập phồng. Hai bầu vú của bà ta thật tròn trịa, tuy hơi nhỏ nhưng vẫn duy trì hình dáng đẹp, thậm chí khi nằm ngửa với vóc dáng ở tuổi 43 của bà ta. Brad cúi xuống và làm điều tự nhiên của một đứa con trai với mẹ nó.
Sự ấm áp và ẩm ướt từ miệng nó bao bọc núm vú trái của bà ta.
Lori ngắm nhìn nó.
Bà ta nhìn chằm chằm vào đứa con trai của mình khi nó đang bú vú của bà ta, giống như sự quan tâm của một con nai mẹ tới con nai con của mình.
Đã lâu lắm rồi từ khi nó bú sữa từ vú mẹ, nhưng với Lori thì cảm giác giống như mới ngày hôm qua, và bà ta đang cho đứa bé của mình bú sữa trở lại.
Bà ta vuốt ve mái tóc nó khi quan sát nó liếm láp da thịt mềm mại của bà ta một cách dâm dục.
Nó di chuyển sang vú còn lại, háo hức hơn trước.
Lori nhắm mắt lại và ngửa đầu ra sau.
Cơ thể của bà ta đang phản ứng, cũng giống như rất nhiều năm trước đây.
Khi bà ta không biết phải làm gì với khao khát lạ lùng đang sục sôi bên trong cơ thể, thì cái Ɩồŋ của bà ta đang sưng phồng lên và rỉ nước nhờn lấp lánh bên trong quần, trong khi đứa con trai đang bú nút núm vú nhạy cảm của bà ta.
Bà ta đành chịu thua. Cảm giác quá sướng. Chỉ một lần này thôi, bà ta thầm nghĩ. Trong một sự thôi thúc, bà ta cởi áo ra và quăng nó sang một bên. Brad hôn lên cổ rồi đến cằm của bà ta, xoắn thành vòng tròn với cái lưỡi của mình. Đôi môi của bà ta gặp gỡ đôi môi nó và bà ta hôn nó thật sâu một lần nữa. Bà ta cảm thấy mình giống như một cô gái đang đi quá xa trong lần hẹn hò đầu tiên. Nhưng cuộc hẹn quá hấp dẫn nên không thể cưỡng lại được để dừng lại.
Hai tay của Brad lang thang xuống thân mình trần truồng của mẹ nó và tìm thấy dây thắt lưng quần dài của bà ta. Nó không kéo quần ra, chỉ xoa hông bà ta qua lớp vải, sợ làm gì thêm nữa. Lori lại bắt đầu cố nghĩ ngợi trong đầu mình xem làm thế nào để thoát khỏi tình trạng này. Bà ta rất sợ sự ham muốn của mình đối với đứa con trai khi nó sờ Ɩồŋ mình! Sự hỗn hợp của lạc thú xác thịt và nỗi khiếp sợ mà ý tưởng đó gợi lên đã làm tăng nhịp tim của bà ta một lần nữa.
Brad xoa bụng bà ta và để những ngón tay mình vừa trượt qua khỏi dây thắt lưng trước khi rút tay lại. Đó chỉ là một thử nghiệm để xem phản ứng của mẹ nó như thế nào. Bà ta cố gắng không phản ứng lại. Nó lại làm điều đó một lần nữa, lần này trượt mấy ngón tay vô sâu hơn một chút. Và nó đã cảm thấy rồi! Nó cảm thấy đám lông quăn dưới lớp vải, và nó cho phép mấy ngón tay mình lang thang xuyên qua đó.
Lori cong lưng lại khi bất ngờ cảm thấy một bàn tay ở dưới đó không phải là của mình. Bà ta muốn được địtng chạm! Bà ta muốn nó ngay lập tức thọc hai ngón tay vào trong cái Ɩồŋ ướt đẫm của mình và cảm nhận bà ta đã ướt đến mức nào đối với nó. Bà ta vô tình thốt lên một tiếng rên rỉ nhỏ nhẹ.
Phần 8
Nó ấn nhẹ ngón giữa lên phía trên khe Ɩồŋ của mẹ nó, nhẹ nhàng đánh khẽ vào hột le săn chắc đang nép ở bên dưới. Nó muốn nói điều gì đó gợi cảm với bà ta trong khi mấy ngón tay của nó bắt đầu cuộc hành trình yêu đương vào trong Ɩồŋ bà ta, nhưng tất cả những gì nó có thể nói ra được là:
“Con lo quá.”
Lori thở hổn hển khi cảm nhận sự kích thích hột le từ con trai mình lần đầu tiên. Bà ta vòng hai tay ôm quanh cổ nó và nói:
“Mẹ cũng vậy. Mẹ đang run lên rồi đây nè.”
“Con biết, con cảm thấy được điều đó.”
“Chúng ta cùng lo lắng với nhau thôi.” Bà ta hổn hển. “Brad? Con sẽ nghĩ gì về mẹ?”
“Mẹ biết là con yêu mẹ mà.” Nó nói. “Không có điều gì mà mẹ con mình làm có thể thay đổi được điều đó. Mẹ cần con. Đừng ngăn cản con.”
Lời nói của nó làm dịu đi lương tâm của bà ta trong lúc này. Bà ta nhấc nhẹ hai đầu gối lên khỏi mặt đất rồi giang chân ra, cho phép nó thâm nhập vào nơi mà nó thèm muốn.
Brad cảm thấy bà ta đang thay đổi vị trí cho nó liều lĩnh thọc mấy ngón tay xuống thêm nữa. Nó luồn chúng vào giữa những nếp gấp của mép Ɩồŋ bà ta, nơi đang tiết ra thứ mật ong ấm áp đang chờ đợi bên trong. Cái Ɩồŋ của mẹ nó đã ướt vì nó! Nó không lãng phí thời gian khi cong ngón tay giữa xuống và trượt dễ dàng vào trong âm đạo của bà ta – trong cái Ɩồŋ của mẹ nó.
“Mmm…” Lori kéo nó về phía mình và hôn nó trong khi buông ra một tiếng run rẩy, khi cảm giác được ngón tay đang khám phá của nó.
Bà ta gật đầu trong khi hôn nó, muốn nói cho nó biết là bà ta đang cảm thấy ra sao, muốn nói điều gì đó thô tục với nó trong khi ngón tay của nó ở trong Ɩồŋ bà ta.
“Con có cảm thấy mẹ ướt như thế nào chưa?”
Đó là lời nói thô tục nhất mà bà ta có thể thốt lên được.
Brad mỉm cười giữa những nụ hôn của bà ta.
“Nói cho con biết mẹ thích gì đi.” Nó nói, cố làm cho bà ta nói ra.
“Mẹ thích… mẹ thích con rờ rẫm mẹ.” Bà ta cảm thấy xấu hổ khi buộc miệng nói ra một cách chân thật như thế.
“Mẹ thích con sờ vào đâu nào?” Nó hỏi, vẫn mỉm cười và đang hôn mẹ nó. “Cho con biết đi.” Nó thì thầm. “Nói ra đi mẹ. Sẽ cảm thấy sướng hơn khi nói ra đó mẹ à.”
Lori thở sâu và vượt qua phía bên kia cùng với con trai mình.
“Mẹ thích con sờ Ɩồŋ mẹ.” Bà ta cảm thấy thật sướng khi nói ra được. “Mẹ thích ngón tay của con ở trong mẹ… ở trong Ɩồŋ mẹ.” Cảm giác còn sướng hơn nữa.
Chúa ơi, nó chưa bao giờ nghe thứ gì tục tĩu như thế được thốt ra từ miệng mẹ nó.
“Mẹ muốn nhiều hơn nữa không nào?” Nó hỏi.
Lori gật đầu và mỉm cười, mắt bà ta nhắm lại.
“Nói cho con biết mẹ muốn gì đi?”
“Hai ngón tay.” Bà ta nói rù rì.
Brad vâng lời và trượt ngón áp út vào cùng với ngón giữa, cảm thấy chiều sâu ướt đẫm của bà ta làm ướt đến mấy đốt ngón tay của nó, nước nhờn bao phủ cả bàn tay nó khi bà ta đang bị kích thích. Brad địt mẹ nó bằng hai ngón tay, thọc vô trong sâu hết mức trong khi ấn lòng bàn tay vào hột le của bà ta.
Cái Ɩồŋ của bà ta đã bị ướt đẫm từ trong ra ngoài. Chúa ơi, mẹ nó bị kích thích còn hơn cả nó nữa! Nó hôn nhẹ lên mẹ nó trong khi tiếp tục dùng hai ngón tay để địt bà ta. Thứ mật hoa ngọt ngào của mẹ nó đang chảy nhỏ giọt trong lòng bàn tay nó. Lori hẩy hông lên bàn tay của con mình, cong người lại để hướng dẫn hai ngón tay của nó vô sâu hơn. Brad đâm thọt hai ngón tay vào ra một cách âu yếm, dùng ngón tay để địt vô cái Ɩồŋ ướt át và chật khít của mẹ nó, không tin nổi ba nó đã từng rời bỏ mảnh thiên đường này.
“Ôi… Brad ơi!” Bà ta nói trong một cơn rùng mình. “Tay con làm mẹ sướng quá!”
Cái quần thể thao của bà ta đã cản trở nó địtng chạm nhiều hơn nữa vào sâu hơn trong cơ thể của bà ta. Nó kéo dây thắt lưng từ từ hạ xuống quanh hông bà ta.
Lori cảm thấy quần mình bắt đầu bị tuột xuống hông và theo bản năng, bà ta nắm lấy nó bằng một tay.
“Ồ chúa ơi, con trai của mẹ ơi, mẹ không biết.” Bà ta nhẹ nhàng nài nỉ.
Brad xoa tay lên làn da mới lộ ra trên hông bà ta, từ từ kéo quần bà ta xuống thêm một inch nữa. Lori đưa tay lên nắm lấy cổ tay nó và kéo nó vào mình để ngăn nó không cởi thêm nữa. Bà ta không nói gì hơn ngoài việc hôn nó thật dịu dàng, gần như thay cho một lời xin lỗi. Nó chầm chậm bò lên người bà ta thêm nữa, say mê với niềm vui tội lỗi khi đè trọng lượng của nó lên người mẹ nó. Nó có thể cảm thấy hai cánh tay của mẹ nó đang vỗ về nó như bảo rằng “cứ làm tới luôn đi”, kích thích nó vượt qua giới hạn để nằm đè lên cơ thể nhỏ nhắn của bà ta.
Cảm giác hạnh phúc trong an toàn và thoải mái đã nhấn chìm Lori khi đứa con trai đã yên vị trên cơ thể của bà ta. Bà ta chưa bao giờ cảm thấy được kích thích và được bảo vệ cùng một lúc đến như vậy bởi một người đàn ông. Bà ta giang rộng hai chân ra cho nó một cách vô thức, cho phép hai bên hông nó trượt xuống giữa hai bắp đùi mình. Ngay lập tức, bà ta cảm thấy sự cương cứng của nó thông qua lớp vải quần, dễ dàng và tự nhiên tìm thấy thung lũng nữ tính của bà ta thông qua cái quần thể thao mềm mại, và gây áp lực lên hột le của bà ta. Cảm giác thật đột ngột và thức tỉnh khi bà ta tự động thở hổn hển bởi trọng lượng của nó tập trung vào chỗ mềm mại của bà ta. Sự ẩm ướt từ cái Ɩồŋ bà ta đang thấm ướt lớp vải đang được cọ xát.
Brad nghiền háng nó vào háng bà ta theo bản năng. Nó dùng hai tay đẩy người lên và vặn vẹo trọng lượng của nó trên người mẹ nó, quan sát bà ta, đôi mắt nó vuốt ve khuôn mặt của bà ta, giống như nó đang làm tình với bà ta. Nó bắt đầu nhấp một cách nhịp nhàng với bà ta, lắng nghe tiếng thở rời rạc của bà ta, những tiếng thở hổn hển và tiếng rên nhỏ nhẹ của bà ta khi đang được kích thích bởi con cặc cương cứng của nó.
Brad hôn lên môi bà ta và bắt đầu cuộc hành trình của nó xuống cơ thể của bà ta. Nó hôn vào cằm, rồi cổ, rồi đến hai núm vú của bà ta.
“Ôi… nhóc cưng của mẹ.” Bà ta lảm nhảm.
Bà ta bắt đầu rơi vào tình yêu với cái miệng của con trai mình ở khắp nơi một lần nữa. Môi nó tiếp tục đi xuống, rà lên chỗ phồng lên mềm mại trên bụng bà ta. Lori rên nhỏ, nhận ra một cách tội lỗi rằng miệng nó đã ở gần Ɩồŋ mình đến thế nào.
Bà ta cảm thấy hai tay nó lại một lần nữa đang kéo quần bà ta xuống. Sự hưng phấn của bà ta đã quá mãnh liệt nên giờ đây bà ta không ngăn cản nó nữa. Bà ta quan sát nó nhẹ nhàng làm việc để tuột quần ra khỏi hông mình và xuống đùi, không thể nói gì để ngăn nó lại.
Brad khó mà tin nổi hai tay nó đang làm gì. Nó đang cởi quần của mẹ ruột nó, mặc cho sự phản đối yếu ớt của bà ta. Tim nó đập mạnh khi được nhìn thấy cái Ɩồŋ của mẹ nó. Nó có nên cho mẹ nó biết rằng bà ta trông như thế nào khi trần truồng hay không? Liệu bà ta có thực sự ổn với điều này không?
Bà ta đã trần truồng. Bà ta đã hoàn toàn trần truồng và phô bày cơ thể ra cho con trai mình. Nó cảm thấy hết sức phấn khích! Bà ta thấy nó đang lấy cơ thể của bà ta bằng mắt – cặp vú tròn xấc xược, cái bụng màu kem, gò mu cong vòng với chùm lông Ɩồŋ đen tối hầu như không giấu được hai mép Ɩồŋ sưng húp. Bà ta phải vẽ ra một đường thẳng. Không có chướng ngại trong lần này.
Bà ta nhanh chóng ngồi dậy và nắm lấy đầu nó, kéo nó xuống với mình khi đầu bà ta chạm vào cái gối. Bà ta hôn nó thật sâu trước khi nhìn thẳng vào mắt nó.
“Con còn mặc đồ mà. Hiểu không?”
Brad gật đầu.
Lori nhìn chằm chằm vào miệng nó một cách âu yếm, đồng thời liếm môi mình. Bà ta khao khát nói điều gì đó với nó, để cho nó biết mình muốn gì. Âm đạo của bà ta đang phun trào trong suy nghĩ đó. Bà ta hít một hơi thở run rẩy và buông ra một cách lặng lẽ:
“Dùng miệng của con đi.”
Trước khi Brad được huấn luyện bằng ngôn ngữ mới của bà ta, bà ta đã thốt ra những lời nói tục tĩu ngọt ngào:
“Liếm mẹ đi. Liếm Ɩồŋ mẹ đi con.”
Brad không lãng phí thời gian để hôn xuống cơ thể của mẹ nó như trước đó, để lại một vệt ướt át càng tăng thêm sự kích thích không thể kiềm chế của Lori. Nó làm công việc của mình ngược trở lại, lùi lại đến khi mặt nó ở gần gò mu đang run rẩy của bà ta. Nó xoa hai tay lên hai bắp đùi bà ta khi lưỡi nó rà vào bụng bà ta. Nó tiếp tục cọ xát khi lưỡi nó lướt xa hơn xuống dưới, cuối cùng tiếp xúc với chùm lông Ɩồŋ của bà ta. Nó kiểm tra đôi mắt của bà ta một lần nữa trước khi hôn xung quanh chu vi gò mu, ngửi được mùi nữ tính khi hôn hít khiến nó thèm món nước thịt ngon ngọt của bà ta.
Bà ta cảm thấy đôi môi ướt át của nó trên đùi mình. Bà ta quan sát công việc của nó khi miệng nó rà xuống phần đùi trong của bà ta, đến gần hơn tới hai mép Ɩồŋ của bà ta. Lưỡi nó sượt qua nếp nhăn nữ tính, nơi hai mép Ɩồŋ tiếp giáp với đôi chân. Ôi chúa ơi, nó đã ở dưới đó! Bà ta giang chân ra cho nó, thật là ngon ngọt và dơ bẩn. Hai tay nó ở phần đùi trong của bà ta, đang dụ dỗ cho bà ta giang chân rộng hơn nữa. Và bà ta cảm thấy hai mép Ɩồŋ của mình bắt đầu tách ra. Cảm giác cực kỳ tục tĩu khi banh Ɩồŋ mình ra ngay trước mặt đứa con trai đã trở nên một nguồn kích thích độc nhất của bà ta. Cảm giác thật là thô tục dâm đãng giống như lần đầu tiên bà ta tự sướng vậy.
Dâm thủy bóng láng thơm ngon trên bông hoa của người mẹ đã cầu xin nó uống thứ nước nhờn nữ tính đó. Nó vùi mũi vào cái mũ hột le khi hôn Ɩồŋ bà ta, thọc lưỡi vào trong cái ống sinh sản trơn nhớt của bà ta và nếm hương vị mằn mặn ở sâu trong đó. Nó nhìn chằm chằm vào mắt mẹ nó khi uống dâm thủy được mang lên bề mặt và tiếp tục thọc xuống để lấy thêm.
Hai mẹ con đang nhìn vào mắt của nhau. Lori không thể rời mắt mình ra khỏi mắt nó. Bà ta cắn môi dưới lại để giữ im lặng. Nó thật là đẹp khi ở giữa hai chân bà ta! Tình yêu mà bà ta dành cho nó đang bùng nổ khi biết con trai ruột của mình muốn điều này. Một sự ấm áp sâu sắc đã dâng trào trong bụng bà ta khi Brad liếm vào hột le của bà ta. Bà ta tập trung nhìn vào đôi mắt xinh đẹp của nó. Chúng thật tử tế, rất hiểu biết để làm cho bà ta hạnh phúc. Hai tay của bà ta ôm đầu nó, ấn mặt nó vào háng mình thêm nữa, cùng lúc hẩy hông lên mặt nó, cảm thấy mũi cũng như cằm và lưỡi nó đang cọ xát vào những bộ phận nhạy cảm trên người bà ta. Râu ria lởm chởm trên cằm nó đang khiến cho bà ta trở nên hoang dại! Bà ta khép chân lên đầu nó, siết chặt nó lại, và dùng tay giữ lấy đầu nó không cho thoát khỏi đó.
Brad di chuyển đầu mình hết mức bên trong đôi chân đang siết chặt của bà ta, cạ râu vào làn da nhạy cảm trên phần đùi non của bà ta. Lori trợn ngược mắt bởi sự cạo gãi xảo quyệt đang tăng thêm tiến độ ổn định để đến điểm cực khoái của mình. Bà ta tập trung vào điều đó. Bà ta chưa bao giờ buông bỏ cái đầu của nó. Bà ta lại mở mắt ra.
“Brad, nhìn mẹ nè, nhóc à.”
Brad nhìn lên mẹ nó một lần nữa, tập trung cái lưỡi vào chỗ đang nhận được những tiếng rên rỉ nhiều nhất, nếm hương vị ngọt ngào và oi nồng gây kích thích tình dục của bà ta.
“Con có yêu mẹ không?” Bà ta vừa hỏi vừa thở dốc.
Brad gật đầu mà không phá vỡ nhịp độ.
“Mẹ yêu con, nhóc cưng của mẹ à. Mẹ yêu con nhiều lắm!”
Chúa ơi! Nói những lời yêu thương với con mình trong khi nó đang bú Ɩồŋ mình thật là một thiên đường khiêu dâm. Sẽ sớm xảy ra thôi. Sự ấm áp trong tử cung của bà ta đã sẵn sàng để bùng nổ!
“Mẹ yêu con.” Bà ta nói lại một lần nữa. “Con sẽ làm cho mẹ ra, nhóc à!”
Nghe mẹ nó nói những lời dâm dục như vậy khi nó đang nếm dâm thủy như mật ong đang chảy vào miệng nó, nó chỉ gật đầu chứ không đáp lại. Lưỡi nó đang đau nhức, nhưng nó không dừng lại đến khi bú liếm cho bà ta lên đỉnh.
Mắt nó đã làm nhiều điều cho bà ta, yêu thương, vuốt ve, đẩy bà ta lên tới đỉnh – con trai của bà ta đang yêu sự tục tĩu dơ bẩn của bà ta. Bà ta không muốn rời mắt khỏi khuôn mặt dễ thương của nó, nhưng bà ta sẽ cần phải như vậy. Lori không biết cách có cơn cực khoái yên lặng. Bà ta đã cố bóp nghẹt những tiếng rên rỉ của mình càng lâu càng tốt, nhưng đã đến lúc để buông nó ra. Bà ta túm lấy cái gối và ôm nó lên mặt khi Brad quan sát thấy cái bụng của bà ta bắt đầu rung động và âm đạo của bà ta bắt đầu phun trào nước Ɩồŋ lên miệng nó. Nó háo hức uống vào sản phẩm từ những cơn co giật của bà ta, đón nhận sự ban thưởng của mẹ nó đang chảy ra ướt sũng.
Lori gào thét vào cái gối, ôm chặt hết mức. Những dòng nước nhờn sướng khoái dâm dật đang tuôn chảy vào lưỡi Brad, chúng được xoắn ra khỏi tử cung của bà ta, làm cho trái tim bà ta thổn thức. Brad không thể nghe tiếng la hét của bà ta vì hai chân bà ta đang quấn rất chặt quanh đầu nó, cái Ɩồŋ của bà ta thì đang úp vào mặt nó. Bộ não thiếu ô xy của nó bắt đầu cảm thấy nhẹ tênh, nhưng không ngăn được nó rời khỏi mục tiêu chính yếu. Nó sẽ bất tỉnh trong cơn cực khoái của mẹ nó mất.
Cuối cùng thì Lori đã đặt mông xuống mặt đất, buông thả Brad ra khỏi sự kìm kẹp của mình, thở mạnh vào gối.
“Ôi chúa ơi, nhóc cưng của mẹ ơi… Ôi chúa ơi… Ôi chúa ơi…”
Brad hôn nhẹ vào phần đùi non của bà ta trong khi bà ta hồi phục lại, cảm thấy cơn dư chấn thỉnh thoảng lại gợn sóng dọc theo hai chân của bà ta.
Bà ta lấy gối ra khỏi mặt mình, vẫn thở dốc và để cho đôi chân mình rơi xuống sàn lều. Brad bò lên bên cạnh bà ta với một nụ cười ngượng ngùng trên mặt nó. Lori nhìn nó và lấy gối che mặt mình lại.
“Ồ!” Bà ta kêu lên với vẻ xấu hổ.
Nụ cười của Brad nở ra thành một nụ cười lớn khi nó chờ đợi mẹ nó để lộ mặt ra một lần nữa. Bà ta liếc một mắt ra khỏi cái gối để nhìn nó.
“Ồ chúa ơi, kỳ cục quá Brad à.”
“Chuyện đó tuyệt vời lắm mẹ ơi.” Nó nói, vẫn chưa tin nổi chuyện vừa xảy ra. “Con chưa bao giờ cảm thấy một người đàn bà nào ra giống như vậy cả!”
“Ồ! Ôi chúa ơi! Câm miệng lại, câm miệng lại, câm miệng lại!” Bà ta vừa nói vừa nữa cười khúc khích. “Con không nên nói với mẹ theo kiểu đó nhé.”
Brad cười to hơn, khiến Lori phải chụp tay vào miệng nó.
“Chúa ơi, Brad, mình vừa làm gì vậy?”
“À, mẹ vừa phun nước Ɩồŋ lên mặt con…” Nó cười nói.
“Aaaa… Câm miệng lại ngay! Không được nói như vậy! Chúa ơi, tôi là kiểu người mẹ gì đây?”
Brad nhìn bà ta một lát rồi nói:
“Chúa ơi, mẹ thật là xinh đẹp.”
Nụ cười của Lori tan biến dần trên môi khi bà ta nhìn thẳng vào đôi mắt màu xanh nước biển có ma lực hút hồn của nó. Bà ta nhẹ nhàng ôm lấy mặt nó và kéo nó về phía mình.
“Con là một đứa con trai hoàn hảo.” Bà ta thì thầm.
Brad hôn mẹ nó một cách ngọt ngào và ngập ngừng, khi biết rằng cả khuôn mặt nó vẫn còn bị ướt đẫm dâm thủy của bà ta. Lori hôn lại nó, chạm mũi vào mũi nó, ngượng ngùng trước những gì vừa xảy ra, nhưng cảm thấy thoải mái bởi chính hương vị của mình trên môi nó.
Hai mẹ con nhìn nhau trong một khoảnh khắc khó xử, không biết phải làm gì tiếp theo. Cuối cùng Brad nói:
“Mẹ nên trở lại chiếc xe.”
Lori miễn cưỡng gật đầu. Nó nói đúng. Bà ta nhanh chóng mặc đồ vào rồi hôn con trai mình để chúc ngủ ngon trước khi bò ra khỏi lều. Brad nghe tiếng bước chân lặng lẽ của bà ta và tiếng đóng cửa xe. Chuyện đó đã làm cho nó có một giờ ngủ ngon.
Phần 9
Tâm trí của Lori đã cách xa hàng triệu dặm từ món khoai tây nâu băm mà bà ta đang khuấy trên lửa. Sáng nay có một bữa ăn sáng đồng quê cho mọi người và bà ta đã dậy sớm để gọt khoai tây và xắt ớt với hành tây. Bà ta đã làm điều này hàng triệu lần và sáng nay lại làm theo vô thức. Bà ta không nghĩ gì đến thức ăn, mà chỉ nghĩ đến chuyện mình đã lên cơn sướng ngất với con trai mình như thế nào vào đêm qua. Bà ta đã ôm giữ đầu nó ở dưới cái Ɩồŋ đang banh ra của mình và có một cơn cực khoái ngay trên mặt nó.
Nếu đó không phải là sự kích thích quỷ quyệt, thậm chí ngay cả bây giờ, bà ta có lẽ đã có thể đánh bại nó ra khỏi tâm trí mình. Một sai lầm đau đớn đã bị đưa vào một góc tối, không bao giờ được xem xét lại. Nhưng bà ta sẽ không bao giờ quên chuyện đó. Bà ta sẽ không bao giờ quên biểu hiện tình yêu nghiêm túc trong đôi mắt xanh biếc của con trai mình, khi nó khéo léo thao tác trên hột le của bà ta bằng cái lưỡi của nó.
Tâm trí không có trong công việc khiến bà ta suýt nắm phải cái tay cầm nóng bỏng của chiếc chảo gang. Chúa ơi, Lori, tập trung đi nào, bà ta thầm nghĩ. Bà ta chưa bao giờ thấy mình bị đánh thức một cách đáng báo động như thế bởi một ký ức khiêu dâm, nhưng lại quá bối rối vì xấu hổ. Trong khóe mắt, bà ta nhìn thấy con trai mình đã xuất hiện từ cửa lều của nó. Bà ta thực sự sợ hãi khi nhìn thấy mặt nó buổi sáng nay.
“Làm khoai tây chừng nào xong vậy em gái?” Caroline hỏi.
“Khoảng 3 phút nữa chị.” Lori đáp.
“Được rồi, bánh ở trên vỉ nướng đó.” Bà ta nói, và bắt đầu đổ muỗng bột vô cái chảo nóng. “Lại lấy đi.”
Từng người một trong gia đình đi đến lửa trại để lấy phần mình trong bữa tiệc sáng nay. Lori múc khoai tây vào mấy cái dĩa mà họ đang cầm trên tay. Brad đứng xếp hàng sau cùng. Lori đổ một muỗng đầy vào dĩa nó và buộc mình phải nhìn nó. Brad bĩu môi, nhưng rõ ràng là nó đang che giấu một biểu hiện đang bùng nổ ra ngoài. Hai người nhìn nhau một cách nghiêm nghị trong chốc lát trước khi cả hai không thể chịu đựng thêm nữa. Brad mỉm cười với Lori, khiến bà ta phải bật cười.
“Chuyện gì vậy?” Caroline hỏi.
Lori bối rối, nhìn chị mình rồi nói:
“Ồ… đùa giỡn thôi mà.”
Caroline nhìn thấy nụ cười của Brad.
“Con cũng ngốc nghếch giống như mẹ mình đó Brad.”
“Cảm ơn dì.” Nó nói. “Ít nhất thì con cũng biết là mình đã thành thật.”
Nó nháy mắt với mẹ nó trước khi đi tìm một cái ghế.
Lori cảm thấy tim mình gần như tan chảy khi thấy nó bước đi. Bà ta chưa bao giờ biết đến mông đít của nó lại dễ thương như vậy. Dường như bà ta không thấy được điều đó trước đây. Bà ta bị cám dỗ muốn hỏi Caroline xem nó luôn trông giống như thế hay không, nhưng nghĩ lại tốt hơn là không nên hỏi.
Bà ta thu nhặt lại mấy cái dĩa sau khi mọi người ăn sáng và mang chúng vào trong xe để rửa.
“Chị sẽ giúp em.” Caroline đề nghị, chụp lấy đống dĩa.
“Thằng Will nói là nó đã có một khoảng thời gian vui vẻ bên em họ của nó vào ngày hôm qua trên đường mòn.” Caroline lưu ý khi vặn nước vô bồn rửa.
“Brad nói đó là chuyến bộ hành 10 cây số. Em không thể tin mấy cậu bé đã đi quanh hồ!”
“Tụi nó không muốn để cho Brad yên. Cả hai đều rất thích đi dã ngoại. Nó thật là một cậu bé ngoan đó, Lori à.”
Lori thở dài và nói:
“Em biết chứ, em ước mình có thêm năm đứa con như nó.”
“Chị chưa bao giờ hiểu nổi tại sao em không có nhiều con hơn. Tha thứ cho chị vì tò mò nghen. Chẳng qua là chị không bao giờ cảm thấy thoải mái khi hỏi em về chuyện đó trước đây thôi.”
“Không sao đâu chị.” Lori trấn an. “Em muốn có thêm con, nhưng anh Gary thì cho rằng một đứa là đủ rồi. Sự thật là vậy, em nghĩ một đứa con là quá nhiều đối với ổng.”
“À, một đứa con mà em có đây đúng là hoàn hảo rồi.”
Cả hai người đàn bà nhìn ra ngoài cửa sổ, quan sát Brad đang ném một trái bóng với Will và Jayden. Không ai trong hai người tự mình nói ra, nhưng cả hai cặp mắt đều dán chặt vào cặp mông của Brad khi nó tránh bóng. Trong nữa phút sau đó, không có một cái dĩa nào được rửa sạch.
Họ cùng bắt gặp người kia đang nhìn hau háu vào Brad, và lặng lẽ tiếp tục rửa dĩa. Caroline hít một hơi thở và cuối cùng lên tiếng:
“Phải, năm đứa con như Brad sẽ ổn thôi.”
Cả hai người đàn bà cùng cười khúc khích với sự ngượng ngùng.
Công việc yên tĩnh của họ đã bị gián đoạn khi Will vội vã mở cánh cửa xe ra.
“Mẹ!” Nó hét lên. “Ba nói là ổng thấy một con nai sừng tấm ở bên kia đồi!”
“Ồ, điều đó thật tuyệt vời, con yêu à!” Caroline đáp lại bằng một giọng nói dịu dàng.
Will chờ đợi nhưng không nhận được phản ứng mà nó mong muốn.
“Thôi nào mẹ!” Will van nài mẹ nó.
“Ồ! Thôi được rồi.” Caroline nói, lấy cái khăn lau khô tay. Bà ta nói nhỏ với Lori bên khóe miệng. “Chị phải đi xem con nai sừng tấm.”
“Mẹ sắp xong rồi, sẽ đi xem con nai sừng tấm của con nhé.” Bà ta cười khúc khích.
Lori tiếp tục rửa dĩa trong khi nhìn ra ngoài cửa sổ để dõi theo con mình. Khu cắm trại bị bỏ hoang khi mọi người đều đi xuống đồi để xem con nai sừng tấm. Bà ta rửa dĩa xong và bỏ đống đồ dùng làm bằng bạc vào trong nước xà bông.
Nghe tiếng mở cửa, quay lại thì bà ta thấy Brad bước vào trong xe.
“Mẹ cần giúp gì không?” Nó hỏi bà ta như một đứa con ngoan.
“Con không đi xem con nai sừng tấm à?” Bà ta hỏi với vẻ ngạc nhiên thú vị.
“Trên đường tới đây con đã thấy chúng đủ rồi.”
“Ồ, phải đó.” Bà ta gần như quên mất nó đã sống trong khu vực hoang dã trong 4 ngày.
Brad lấy những đồ dùng bằng bạc từ mẹ nó và rửa sạch chúng trong bồn rồi lau khô và xếp chúng vô ngăn kéo. Hông nó đang chạm vào hông mẹ nó một cách có chủ ý. Nó cao hơn Lori 6 inch. Lori cao gần 6 foot và bà ta luôn than thở mình có cảm giác giống như một người lùn bên cạnh nó.
Nhưng ngay bây giờ thì sự cách biệt về kích thước không khiến bà ta cảm thấy thấp bé, mà khiến cho bà ta cảm thấy mình rất nữ tính. Bà ta cảm thấy giống như đang tan chảy vào vòng tay mạnh mẽ của nó nếu nó ôm bà ta ngay lúc này.
“Chúa ơi, Brad, con chưa trưởng thành xong à?” Bà ta hỏi, chỉ đang tiết lộ một nửa những gì đang ở trong tâm trí mình.
“Con hy vọng là không.” Brad nói, nghiêng người qua và thì thầm vào tai bà ta. “Đêm qua mẹ ngủ có ngon không?”
Lori dừng lại một lúc trước khi trả lời:
“Có.” Bà ta trả lời một cách thẹn thùng.
Bà ta biết rõ mình đã đi ngủ một cách hài lòng, thỏa mãn. Nhưng nó thì không. Bà ta có nhiều lý do để cảm thấy tội lỗi.
Brad cảm thấy sự ngượng ngùng xấu hổ của mẹ nó, và nó mỉm cười với chính mình.
“Con vui lắm.” Nó nói, dừng lại một lát rồi tiếp lời. “Mẹ suy nghĩ về con à?”
Lori cười:
“Đó có phải là một câu hỏi để lừa mẹ không? Làm sao mà mẹ lại không nghĩ về con, hả nhóc?”
“Con cũng nghĩ về mẹ.”
“Đó có phải là những suy nghĩ tốt không?” Bà ta hỏi.
Brad không nghĩ về bất cứ điều gì khác kể từ lúc mẹ nó rời khỏi lều của nó. Nó bỏ mấy đồ dùng bằng bạc vào trong ngăn kéo và nghiêng người vào Lori. Bà ta hôn nó thật dịu dàng mà không rời tay ra khỏi thau nước rửa chén dĩa. Bà ta cảm thấy mình giống như một cô thiếu nữ cuồng dại. Bà ta cảm thấy hai đầu gối mình bị yếu đi, nên phải bám đôi tay nhỏ nhắn của mình lên mép bồn để giữ vững tư thế.
“Vậy là trả lời có rồi chứ gì?” Bà ta hỏi với một tiếng cười thanh thản.
Brad mỉm cười với người mẹ xinh đẹp của mình và gật đầu.
“Chạy bộ với mẹ nữa nhé?” Bà ta hỏi.
“Tất nhiên rồi mẹ à.”
Họ rời nhau ra khi Will mở cánh cửa xe để thông báo về con vật hoang dã.
“Nó to lắm!” Will kêu lên.
Brad bước ra ngoài để nghe kể chi tiết về con nai sừng tấm.
Cuối ngày hôm đó, Lori mặc trang phục buổi chiều thường lệ của mình trong chiếc xe dã ngoại, chuẩn bị cho bữa ăn tối sớm. Bà ta ra khỏi xe thì thấy Brad đang ngồi trên bàn ăn ngoài trời và buộc dây giày.
“Hôm nay là vòng lặp khác hả?” Bà ta hỏi nó. “Mẹ đã sẵn sàng để thay đổi phong cảnh rồi.”
“Lần này mình chạy theo đường khác.” Nó đề nghị. “Đi về phía lối vào công viên.”
Họ chạy bộ với tốc độ như trước đây. Lần này Brad đã cảm thấy tốt hơn để theo kịp bà ta. Không khí buổi chiều vẫn còn và mặt trời mùa hè vẫn chiếu sáng rực rỡ.
“Mẹ chưa bao giờ chạy ra ngoài công viên.” Bà ta nói khi họ tiến đến biển báo ở lối vào La Cloche.
“Mình sẽ không đi xa đâu.” Brad nói.
Cách đó 500m là lối vào cạnh đường mòn mà Brad đã đến đó trong chuyến bộ hành của mình.
“Mẹ có muốn chạy trên đường mòn không?” Nó hỏi. “Nó đẹp và bằng phẳng.”
“Con có biết mình đang đi đâu không?” Bà ta hỏi.
“Từ đây tới đường mòn chính khoảng 3 cây số. Mình có thể quay lại một khi tới đó.”
Họ cắt ngang vào con đường mòn và đi theo nó xuyên qua khu rừng. Thật tuyệt khi ra khỏi con đường. Lori thấy mình thực sự bị Brad lôi cuốn khi đi trên con đường mòn, mùi hương, âm thanh, những dấu chân của những động vật có vú nhỏ được nhìn thấy rõ ràng trên con đường.
Chạy khoảng một cây số trên con đường mòn, Brad cảm thấy bị bỏ lại phía sau mẹ nó trên những đoạn đường hẹp. Không phải ngẫu nhiên mà nó để cho bà ta dẫn đầu. Ánh mắt của nó lại một lần nữa dán vào hai mông đít hoàn hảo của mẹ nó trong chiếc quần đùi chạy bộ, chúng đang lắc lư và xóc nẩy như thể bà ta đang chạy chỉ vì sự thích thú của con mình. Nó muốn vươn tay ra chỉ để chạm vào bà ta, để lấp đầy đôi tay mình với đống da thịt mềm mại của bà ta bên trong lớp vải spandex kia. Liệu bà ta có biết rằng cặp mông của mình gợi dục đến thế nào không?
Nó đã được chạm vào bà ta sớm hơn nhiều so với dự kiến, khi háng nó bất ngờ đâm sầm vào mông đít của bà ta. Lori đông cứng người trên đường chạy và Brad gần như ngã dúi vào bà ta. Nó ôm lấy eo bà ta để ngăn bà ta bị té rồi nhìn lên, vẫn ôm giữ bà ta. Tim nó còn đập mạnh hơn nữa khi thấy lý do bà ta ngừng lại. Một con gấu mẹ màu đen và một con gấu con đang nhìn thẳng vào họ ở cách đó chừng 50m, đang đứng ngay trên đường mòn.
Lori dựa lưng vào Brad, không biết phải làm gì. Bà ta chưa bao giờ chạm trán một con gấu trước đây, chứ nói gì đến một con gấu mẹ và con nó.
“Mình phải làm gì đây Brad?” Bà ta thì thầm, nín thở.
Brad ngay lập tức kéo Lori vào người mình.
“Con gấu mẹ sẽ tấn công nếu nghĩ mình là một mối đe dọa đối với con nó. Mình cần phải tạo khoảng cách với nó.”
Lori tiếp tục nép mình vào cơ thể của con trai bà ta, khi họ lùi lại để tránh xa hai con gấu. Bà ta cảm thấy thoải mái và an toàn một cách kỳ lạ trong khi tiếp xúc thân xác với nó, như thể nó là một loại khiên chắn có thể ngăn chặn cuộc tấn công của con gấu bằng sức mạnh đàn ông thần bí của nó. Sức mạnh duy nhất mà Brad thực sự có là sức mạnh của sự tránh né. Và nó đã sử dụng tốt, hướng dẫn bà ta lùi lại cùng với nó, ra khỏi con đường mòn, không bao giờ đối mặt với con gấu mẹ. Nó tìm thấy một cái cây lớn trơ trụi vỏ cây đã bị đổ xuống và ngồi xuống đó, kéo Lori vào lòng mình.
“Cứ xem nó làm gì nào.” Nó khẽ nói.
Con gấu tiếp tục dõi mắt tập trung vào hai con người khi họ từ từ rút lui và đậu trên một cái cây bị đổ. Con gấu nấn ná trong vài phút, thỉnh thoảng liếc nhìn họ khi nó để ý tới con mình. Thấy họ không phải là một mối đe dọa, dù họ không rời đi, con gấu quyết định đi qua khu rừng để tránh xa những kẻ xâm nhập đang gây phiền nhiễu.
Phần 10
Lori đã bình tĩnh lại khi họ chờ đợi con gấu bỏ đi. Nhưng sự ấm lên đã đi liền theo sau cuộc chạm trán đáng sợ, làm cho mạch máu của bà ta gia tăng và ham muốn tình dục dâng trào hết mức! Không khí trong sạch trong rừng đang lấp tràn trong lỗ mũi của bà ta, tiếng chim hót líu lo đang vang vọng trên cây, sự ẩm ướt, ánh sáng xanh lục đang lọc xuống qua những tán cây phía trên, tất cả đã khiến cho bà ta cảm thấy cuộc sống thật sống động! Bà ta đột nhiên nhận ra rằng mông đít của bà ta đang nghiền vào háng của con trai mình, khiến cho phần đầu của một cái núm cứng nhô lên quần đùi của nó đang chọc vào mông đít của bà ta từ bên dưới.
Những con gấu đã biến mất hoàn toàn và Brad tập trung sự chú ý vào hai mông đít mềm mại của mẹ nó trên háng mình, chúng đang nghiền một cách khó hiểu vào háng nó, đột nhiên khiến cho máu chảy dồn vào cặc nó. Nó cảm thấy cặc mình từ từ lớn dần với từng cử động nhỏ. Nhanh chóng, Lori lắc hông vào người nó, cảm thấy cây gậy của nó đang trồi lên bên dưới đít mình.
Bà ta thành thật không biết điều gì đang diễn ra trong cơ thể mình! Nó giống như đột nhiên bà ta có năng lực của một con báo núi. Bà ta đang có một ý tưởng rất, rất là hư đốn trong đầu mình. Sau những gì Brad đã làm với bà ta vào đêm qua, bà ta cảm thấy được khuyến khích. Cứ làm đi, Lori, bà ta thầm nghĩ. Chúa ơi, bà ta quá mệt mỏi vì phải chống lại điều đó!
Bà ta trượt khỏi lòng con trai mình và quay lại, quỳ xuống trước mặt nó. Bà ta đặt hai tay lên đùi nó và nghiêng người tới để hôn nhẹ nó. Brad vui vẻ hôn trả lại bà ta, ngạc nhiên khi thấy mẹ nó đang làm một động thái táo bạo như vậy, và thậm chí còn ngạc nhiên hơn khi bà ta làm điều đó ngay trong rừng.
Đôi tay của bà ta lang thang trên dây thắt lưng của nó và kéo quần nó xuống khi bà ta hôn nó, cho nó một chút gợi ý. Brad hiểu ý và nhấc mông lên khỏi thân cây, chỉ vừa đủ cho Lori kéo xuống cả quần lót. Bà ta ngừng hôn nó và đẩy mấy cái quần xuống tới mắt cá chân của nó. Bà ta không thể tin rằng mình đang làm chuyện này, nhưng đồng thời cảm thấy nhẹ nhõm rằng cuối cùng mình cũng có được niềm đam mê để bắt kịp trái tim.
Và trái tim bà ta đã ngay lập tức vui mừng khi bà ta nhìn thấy những gì ở giữa hai chân con trai mình. Chúa ơi, cặc nó còn lớn hơn cặc của ba nó! Nó dài hơn ít nhất là 2 inch, và rõ ràng là có chu vi lớn hơn. Bà ta đã thêm cái đó vào danh sách những thứ mà Brad không thừa hưởng từ ba nó.
Bà ta nhìn nó trong sự trầm ngâm, rồi chạm lòng bàn tay vào cây hàng của nó, nhẹ nhàng cọ xát lên xuống từ đầu cặc đến bìu dái. Bà ta nhìn Brad trong giây lát trước khi tập trung chú ý trở lại con cặc nó. Đúng như mong đợi của bà ta, biểu cảm của nó thật đáng ngạc nhiên. Bà ta có nhiều bất ngờ hơn dành cho nó. Bà ta chạm môi vào đầu cặc nó, và rồi con cặc to mập, hồng hào và gân guốc, đã cương cứng lên hoàn toàn từ những cú vuốt ve nhẹ nhàng của bà ta. Với chiều dài 8 inch từ trên xuống dưới, bà ta tìm thấy bìu dái của nó, và hôn lên đó một cách dịu dàng trong khi chạm mũi vào thân cặc nó.
Bà ta dùng cái lưỡi ướt át của mình rà dọc theo thân cặc lên tới phần đầu. Ánh mắt của bà ta liếc nhìn dâm đãng vào mắt nó đã ban cho nó niềm vui sướng khi ngắm nhìn người đàn bà mà nó biết là mẹ ruột của mình, đang chậm rãi đưa đầu cặc nó vào trong miệng bà ta.
Bà ta nhìn nó với đôi mắt buồn giả tạo đầy tính khiêu dâm, như thể thừa nhận rằng bà ta đang là một con người xấu xa tội lỗi. Cái lưỡi của bà ta xoắn quanh đầu cặc nó trong khi lòng bàn tay của bà ta đang mơn trớn hai hòn dái nó, vuốt ve và nắn bóp chúng một cách nhẹ nhàng.
Brad há hốc miệng khi xem cảnh mẹ nó đang ngấu nghiến cặc nó. Nó thậm chí chưa bao giờ nghĩ rằng mẹ nó biết cách làm một chuyện như thế này. Bà ta trông thật thô tục khi quỳ gối trước mặt nó, bú cặc nó và chơi với hai hòn dái của nó. Cảnh tượng gần như đau lòng, như thể bà ta đang hạ thấp phẩm giá của mình. Nhưng điều này chỉ càng kích thích nó hơn khi ngắm nhìn bà ta bắt đầu sục thân cặc nó một cách chuyên nghiệp trong khi bú đầu cặc nó.
Bà ta nhấp nhô đầu mình trong những cú nhấp chậm rãi, có tính toán và trông rất đĩ thõa khi bà ta bú cặc nó, như thể bà ta cố trông dâm đãng nhất có thể đối với nó. Sau đó bà ta bật cặc ra khỏi miệng mình và nói:
“Mẹ cá là con không mong đợi chuyện này đâu.”
“Umm… dạ không.”
“Chuyện này thì sao hả?”
Bà ta ấn đầu mình vào cặc nó, để nó cày con cặc vào sâu trong cổ họng trơn mượt và chật khít của mình đến khi lông mu nó nghiền vào đôi môi mình. Bà ta nhấp nhô đầu mình một lần, hai lần, rồi ba lần trước khi nhả ra và nhìn Brad, tay bà ta đang vọc con cặc giờ đã trơn nhẵn của nó.
“Ôi chúa ơi!” Nó khẽ thốt lên.
Lori rất lấy làm tự hào khi quan sát phản ứng của con trai mình về kỹ năng bất ngờ của bà ta. Một người đàn bà có kinh nghiệm đã cung cấp sự sướng khoái cho nó nhiều hơn là nó tưởng. Bà ta không đợi nó nói gì thêm nữa, lại lao xuống cặc nó, miệng bà ta ngâm nga và rên rỉ trên cặc nó. Bà ta cảm thấy mình quá dâm đãng! Bà ta hy vọng rằng Brad thích cách mà bà ta đang làm.
Brad vuốt mái tóc nâu lợt của mẹ nó, vuốt nó ra sau tai khi bà ta bú cặc nó.
“Mẹ trông rất đẹp với cặc con trong miệng mẹ.” Nó nói nhẹ nhàng. “Mẹ rất là hoàn hảo đó, mẹ à!”
Lori gần như muốn thét lên khi nghe con trai mình nói chuyện quá ngọt ngào trong khi bà ta đang làm một điều quá thô tục bẩn thỉu với nó. Bà ta thích làm chuyện này với Gary, ít nhất là khi ông ta vẫn muốn điều đó từ bà ta. Nhưng Brad lại là một thách thức lớn hơn nhiều đối với cổ họng của bà ta so với ba nó. Bà ta đã được kích thích đồng thời và tự hào rằng mình có thể nhận lấy toàn bộ con cặc nó vào trong miệng.
“Con nên quan sát mấy con gấu.” Bà ta nói, hít một hơi thở.
“Con muốn quan sát mẹ hơn.”
Lori nhìn chằm chằm vào mắt con mình một cách âu yếm khi vừa liếm đầu cặc nó vừa vọc lên xuống thân cặc to dài của nó. Brad không thể rời mắt khỏi mặt bà ta. Bà ta là trụ cột của vẻ đẹp ở dưới người nó, đang căng cổ để duy trì sự tiếp xúc bằng ánh mắt thiêng liêng trong khi lưỡi bà ta không bao giờ rời khỏi cặc nó. Hơi thở của nó đang tăng nhanh. Bà ta biết mình không mất nhiều thời gian để làm cho nó ra. Bà ta biết nó đã ngắm nhìn mông đít của bà ta trong khi chạy bộ, khiến cho nó nứng vì ngưỡng mộ cặp mông xinh đẹp đang lắc lư phía sau cơ thể của bà ta.
Brad chống tay ra sau lưng làm đòn bẩy để hẩy hông lên, khi cặc nó đang được bàn tay nhỏ bé của Lori vuốt ve và di chuyển vô ra trong miệng bà ta. Bà ta giữ cặc nó vừa phải, không bao giờ tăng áp lực, liên tục kích thích nó khi nó địt vào tay mình, và nó sẽ trả giá rất nhanh.
Hơi thở của nó tự động tăng nhanh.
“Ôi, mẹ ơi.” Nó rên rỉ. “Ôi, chúa ơi, mẹ làm cho con… aaa!”
Lori siết chặt thân cặc nó trong khi mút chặt bên dưới đầu cặc bằng cái lưỡi cứng của mình. Hai hòn dái nó săn lại và miệng nó bật ra một tiếng rên tắc nghẹn, nghiến chặt qua kẽ răng khi cặc nó bắt đầu bùng nổ tinh túy. Nó không thể rời mắt khỏi đôi mắt chờ đợi kiên nhẫn của mẹ nó, khi cơn cực khoái cuối cùng đã bao trùm lấy nó.
Nó đã cố gắng cảnh báo cho bà ta biết, nghĩ rằng bà ta sẽ hướng cặc nó ra ngoài để cho nó xuất tinh ra mặt đất. Nhưng với sự thích thú và ngạc nhiên, nó đã phóng thích tinh dịch của mình lên đôi môi xinh đẹp và cái lưỡi của mẹ nó. Lori sục hết tinh khí của nó ra khi ngậm lấy cặc nó vào trong miệng mình để liếm hết, bú cạn những tinh túy cuối cùng từ niệu đạo nó và rồi tất cả chảy trào ra khỏi miệng bà ta và bám đầy lên cặc nó. Bà ta nhìn lên mặt nó khi âu yếm làm sạch cặc nó một lần nữa, lần này nuốt hết luôn.
Bà ta liếm tinh dịch chảy ra từ khóe miệng mình và dùng mấy ngón tay để lấy phần còn lại, không lãng phí một giọt tinh nào, đảm bảo mọi vệt trắng của tinh dịch đều vào trong cơ thể mình.
Brad chỉ có thể quan sát trong sự kinh ngạc khi người phụ nữ hoàn hảo nhất thế giới đã cho nó thấy tình yêu bất tử của mình bằng cách háo hức nhận lấy tinh dịch của nó. Mẹ nó liếm láp và bú mút xì xụp lên xuống thân cặc nó, giống như một đứa trẻ đang lén lút ăn những mẩu bánh sau cùng.
Lori chưa bao giờ nuốt tinh khí. Bà ta cảm thấy kinh tởm Gary, chọn cách bắn tinh lên bụng ông ta hoặc bắt giữ nó trong tay mình để tránh làm dơ tấm ra trải giường. Nhưng có một sự thôi thúc không thể giải thích đã đánh bại bà ta. Bà ta muốn, thậm chí cần phải lấy tinh dịch của Brad – để có nó bên trong cơ thể mình. Khi tất cả đã biến mất, bà ta muốn nhiều hơn nữa. Bà ta gần như đau đớn vì nó, thậm chí khi dư vị vẫn còn bám vào miệng bà ta.
Brad nhắm mắt lại và nằm xuống thân cây để đắm mình trong ánh sáng rực rỡ trong chốc lát. Hơi thở của nó cắt xuyên qua không khí tĩnh lặng trong khu rừng. Lori nhổm người dậy và ngả đầu lên ngực nó, cảm thấy gần gũi với con trai mình, điều mà bà ta chưa từng cảm thấy trước đây. Bà ta đang có những cảm giác rất lạ lùng mà bà ta không thể biết. Thậm chí đó không phải là thực tế rằng bà ta vừa bú cặc nó, nó còn sâu sắc hơn nhiều – một sự thèm khát bên trong háng của bà ta – một sự trống rỗng đã không được lấp đầy trong suốt nhiều năm trời. Bà ta ngẩng mặt lên nhìn nó và hôn nó thật dịu dàng rồi nói:
“Hình như bờ biển ở rất gần đây thì phải.”
Brad thở dài:
“Mẹ nghĩ giờ con nên chạy bộ không?”
Cái cây mà Brad đang nằm trên đó có cảm giác giống như một tấm nệm được làm cho một vị vua. Nó có thể nằm ở đây cả buổi chiều.
“Chạy đi, anh lính!” Bà ta ra lệnh, đứng dậy và nắm cổ tay nó kéo lên. “Mặc quân phục cho chỉnh tề lại đi nào!”
Brad vươn tay xuống mắt cá chân và kéo quần lên.
Lori đang tràn đầy sinh lực! Bà ta đã sẵn sàng để chạy trở về khu cắm trại trong thời gian kỷ lục. Brad chạy theo sau bà ta một cách thảm hại đến khi máu chảy xuống chân nó một lần nữa. Lori có rất nhiều năng lượng và đã hoàn thành một cuộc chạy nước rút đến chiếc xe dã ngoại.
“Brad à, dì thấy mẹ cháu còn khỏe hơn cháu nữa đó.” Caroline trêu chọc khi nó tiếp cận đến nơi, tròn một phút sau Lori. Caroline ngồi trên bàn ăn ngoài trời trong khi Lori dựa vào cái bàn để hồi phục sức lực.
“Cháu đã bị kiệt sức để bảo vệ mẹ con khỏi một con gấu.” Nó nói dối một cách tinh nghịch, khi đang bước đi và thở hổn hển.
“Thiệt hả?” Caroline hỏi, nhìn Lori. “Em đã nhìn thấy một con gấu hả Lori? Chị cứ luôn bỏ lỡ những thứ thú vị không à.”
“Chuyện này thật là thú vị đó.” Lori nói, bí mật nháy mắt với con trai mình.
“Tại sao vậy?” Caroline hỏi.
“Ồ, chỉ là một con gấu mẹ với con của nó đang vui chơi trong rừng.”
Brad đan mấy ngón tay ở sau đầu nó và chờ cho tim nó đập lại bình thường. Mẹ nó khiến nó kinh ngạc. Bà ta có năng lượng và ham muốn tình dục của một cô gái tuổi đôi mươi, nhưng lại đi kèm theo đó là sự khôn khéo và sự gợi tình già dặn của một người đàn bà ở độ tuổi bốn mươi. Cái quái gì có ở trong người mẹ nó nhỉ? Dù đó là gì đi nữa, thì nó yêu điều đó.
Phần 11
Lori thức dậy vào sáng hôm sau với một niềm vui trong tim mình, điều mà bà ta không thể hiểu được. Những chuyện mà hai mẹ con bà ta đã làm trong chuyến cắm trại này chắc chắn là đủ để áp đặt sự hối hận lên tâm hồn bà ta, khi bà ta trở về với cuộc sống thực của mình. Nhưng điều đó dường như vô nghĩa trong buổi sáng hôm nay.
Họ ngủ riêng nhau hồi đêm qua, không thể tìm được một cái cớ để ở cùng nhau và không muốn đẩy vận may của mình vào cảnh bị bắt gặp. Lori nhìn thấy Brad đang ngồi ghế, chăm chú vào chiếc điện thoại. Bà ta ngồi xuống cạnh nó và âu yếm xoa đầu nó.
“Con đang xem gì vậy?” Bà ta hỏi.
“Một bài báo nói về ánh sáng phương bắc.” Nó nói mà không nhìn lên. “Đêm nay sẽ là một đêm tuyệt vời. Họ đang nói về góc độ cao và tiềm năng sẽ có rất nhiều màu sắc.”
“Thật không?” Bà ta kêu lên vẻ hoài nghi. “Mình may mắn đến mức nào? Chúa ơi, mẹ không thể chờ được!”
Lori đứng dậy và đi vòng quanh khu cắm trại, nhìn lên những ngọn cây. Bà ta đã thấy có vấn đề.
“Hmm…” Bà ta lẩm bẩm.
Brad ngẩng mặt lên nhìn mẹ nó và hỏi:
“Gì vậy mẹ?”
“À, nhìn kìa. Mình có tầm nhìn rõ ràng ở hướng Đông, một tầm nhìn ổn thỏa ở hướng Tây, và một tầm nhìn ngoạn mục ở hướng Tây. Nhưng ở hướng Bắc là gì?”
“Một ngọn đồi rợp bóng cây lớn.” Brad nói, thất vọng hơn khi không nhận ra vấn đề này trước khi Lori chỉ ra.
“Đó là một vấn đề.” Bà ta nói.
“Chết tiệt thật. Bộ mình không thể trèo lên ngọn đồi được sao?” Nó gợi ý.
Lori lắc đầu:
“Đó là vùng đất được bảo vệ. Họ đã cảnh báo chúng ta về việc đi vào đó khi mình ký vô giấy tờ hồi cuối tuần.”
Brad nhặt một cục đá và ném nó vào rừng.
“Mẹ kiếp.” Nó lẩm bẩm một mình.
Đây là cơ – hội – một – lần – trong – đời sắp sửa vụt qua nó vì một số chỉ định một ngọn đồi ngoài giới hạn. Thật là quá tệ hại khi khu cắm trại lại nằm giáp với cái hồ nước ở phương bắc. Phía bên kia có tầm nhìn tốt hơn nhiều. Sau đó một ý nghĩ nảy ra trong đầu nó.
“Hê, chờ chút đã mẹ! Con có một ý tưởng điên rồ nè.”
Lori nhìn lên trông đợi.
“Con biết chỗ nào có quang cảnh đẹp của bầu trời phương bắc.”
“Ở đâu?” Bà ta hỏi.
Nó chỉ tay về phía cái hồ nước.
“Nhưng mà phải đi bộ. Nó ở bên kia bờ hồ lận.”
“Ồ!” Bà ta nói. “Mất bao lâu để tới đó?”
“Mất nửa ngày trên con đường mòn gồ ghề. Đó là chuyến đi mà con đã dẫn mấy chàng trai tham quan hôm Thứ Hai đó mẹ. Ở đó có một khu cắm trại bị bỏ hoang với một quang cảnh mà mẹ phải thấy mới tin được. Nó có nghĩa là một chuyến cắm trại qua đêm, tất nhiên rồi.”
Lori liếc nhìn về phía hồ và xem xét những tình huống của một chuyến du ngoạn như vậy. Hai đầu gối của bà ta gần như khóa lại trong suy nghĩ. Bà ta quay lại nhìn Brad một cách trầm tư:
“Khi nào thì mình bắt đầu đi?”
“Mẹ hỏi nghiêm túc đó chứ?” Nó hỏi một cách hào hứng.
“Con nghĩ sao?” Lori hỏi nó với vẻ mặt đầy hy vọng.
“Con nghĩ tốt hơn là chúng ta nên đóng gói đồ đạc.” Nó tuyên bố. “Con vẫn còn nhiều thức ăn trong ba lô của con, nó sẽ nuôi sống mình vài ngày nếu cần thiết.”
“Con có nghĩ rằng mẹ sẽ làm được điều đó không?” Bà ta hỏi.
“Pfff, mẹ đang đùa con đấy à?” Nó trả lời một cách hoài nghi. “Mẹ còn khỏe hơn cả con nữa đó!”
Lori cảm thấy một sự phấn khích kỳ lạ khi nghĩ đến chuyến bộ hành đường dài với Brad, tâm trí thông thoáng của bà ta giờ đây đã hướng vào một mục đích kỳ lạ. Bà ta đi vô trong xe, thu nhặt một số đồ dùng cá nhân và gói ghém quần áo.
“Định đi đâu vậy em gái?” Caroline hỏi khi đang dọn dẹp bếp lửa trại từ đêm trước.
“Brad với em định đi dạo qua đêm.”
“Ồ, chuyện này thật là dễ thương! Muốn dành chút thời gian để liên kết giữa mẹ và con trai hả? Em là một bà mẹ may mắn vì nhận được rất nhiều sự quan tâm của Brad đó.”
“Em biết mà.” Lori nói một cách ngượng ngùng.
Lori ngồi xuống để thay vớ và giày. Bà ta là một bà mẹ may mắn. Bà ta thậm chí còn chưa nhận ra hết mọi điều. Brad là một đứa con trai có rất nhiều thứ để cho mẹ nó.
Họ chào tạm biệt những người trong gia đình ngay sau khi ăn trưa rồi khởi hành trên chuyến hành trình của mình, với những chiếc ba lô đầy đủ cho một kỳ nghỉ qua đêm thoải mái.
Julia và Caroline dõi theo cặp đôi đang tiến về phía hồ, cả hai người đàn bà đang cảm thấy hơi ghen tị với cô em gái của họ.
“Em có thể dành một đêm để ở trong rừng với Brad.” Caroline lẩm bẩm.
“Đừng nói nữa!” Julia thì thầm. “Em đang làm cho chị nóng người lên rồi đây nè.”
“Chúa ơi, tụi mình thật là tệ hại.” Caroline khẳng định.
Cả hai đều cười khúc khích.
Con đường mòn thực sự gồ ghề, với vài chỗ mở rộng chỉ 6 inch cho lối đi bộ dọc theo một vách đá nhìn ra hồ. Lori đã làm hết sức mình để không nao núng tinh thần trước những nơi nguy hiểm. Bà ta nghĩ rằng mình đã thực sự gây ấn tượng với con trai bởi sự tự tin của bà ta.
Cuối cùng thì họ cũng tới được khu cắm trại mà Brad đã tìm thấy trên chuyến đi trước, may mắn là nó vẫn bị bỏ hoang.
Lori mê mẩn đứng ngắm khung cảnh tuyệt đẹp đang hiện ra trước mắt họ.
“Ôi chúa ơi.” Bà ta khẽ nói với chính mình.
“Thì con đã nói có sai đâu nào.” Brad nói khi nhìn lướt qua những vách đá được trang trí bằng cây xanh.
“Khung cảnh thật là ngoạn mục!” Bà ta với tay ra nắm lấy tay con.
Chỉ cần chạm vào Brad để thầm cảm ơn con mình, trong khi bà ta bị hút hồn bởi vẻ đẹp đáng kinh ngạc của thiên nhiên.
Họ có một vài giờ trong ánh sáng ban ngày để cắm trại và nhóm lửa. Lori nấu bữa ăn tối, bao gồm cơm và nước sốt bột trộn với rau sấy khô, thứ không thực sự khủng khiếp nhưng gây nhiều ngạc nhiên cho bà ta. Vì bà ta không nghĩ mình có thể sống trong 4 ngày với điều kiện như thế này, giống như Brad đã từng sống qua.
Sau bữa ăn tối, Lori dọn dẹp mấy cái chén và bỏ chúng ra xa. Brad trải một cái túi ngủ và mấy cái gối lên những tảng đá mịn, làm chỗ ngả lưng tự nhiên và hoàn hảo để ngắm bầu trời. Lori ngồi xuống chiếc ghế sofa tạm vừa được tạo ra và cởi giày, hất đôi vớ ra khỏi đôi chân đau nhức của mình. Những màu sắc trên đường chân trời đang mờ dần về phía màu đỏ của quang phổ. Sao Kim đã được nhìn thấy, vẫn ở cao trên bầu trời phía tây.
“Con yêu ơi?” Bà ta nũng nịu hỏi, giơ chân lên.
Brad mỉm cười với bà ta.
“Được rồi.” Nó dịu dàng đáp.
Nó không ngại xoa bóp chân cho mẹ nó. Điều xảy ra với nó hiện giờ là nó thực sự đã tìm thấy một chút khiêu dâm so với khi làm chuyện này lúc ở nhà. Đó là một trong những việc làm kết nối tình cảm giữa hai mẹ con mà Brad chỉ nhận được khi còn nhỏ. Nó đưa tay ra và Lori giơ chân trái cho nó nắm giữ.
“Ohhh…” Bà ta rên rỉ. “Thật là một chuyến đi bộ đường dài.”
“Mẹ đã làm thật tuyệt vời!” Brad khen ngợi. “Con tự hào về mẹ.”
“Cảm ơn con, nhóc à! Mẹ cũng tự hào về con. Con là một chàng trai trẻ tuyệt vời. Hôm qua dì Caroline với mẹ đã có chút trò chuyện về con đó.”
“Ồ, vậy hả?”
“Ừ, mẹ với dì con đã quyết định là mẹ sẽ có thêm nhiều đứa con hơn nữa, mà phải giống như con mới được à.”
Nó cười khúc khích:
“Ồ, mẹ không thể xử lý nhiều hơn một người như con đâu.” Nó trở nên nghiêm túc. “Mà tại sao mẹ không có thêm con?”
Lori mỉm cười với con trai mình.
“Đó không phải là những gì ba con muốn.”
“Hmmm.” Nó càu nhàu. “Ba đã quen với việc mình muốn gì rồi, đúng không mẹ?”
Bà ta gật đầu nhưng không nói gì, thích thú với những ngón tay ma thuật của con mình trên lòng bàn chân mệt mỏi của bà ta. Họ ngồi im lặng một lúc trong khi nó xoa bóp chân cho mẹ nó. Cuối cùng nó đặt chân bà ta xuống.
“Chân kia đi mẹ.” Nó ra lệnh.
Bà ta đưa chân phải cho nó và toàn bộ sự sung sướng thường lệ lại bắt đầu. Nó tẩm quất cái chân đau nhức và mệt mỏi của bà ta trong im lặng một hồi lâu, làm thư giãn mẹ nó đến mức gần như chìm đắm vào giấc ngủ. Sau đó Lori nhanh chóng mở mắt ra và nhìn về phía hồ.
“Cái gì kia?”
Bà ta hỏi, chỉ tay về hướng một tia sáng màu xanh lục mờ nhạt xuất hiện khỏi mặt đất khuất tầm nhìn và chiếu sáng về phía bầu trời. Nó từ từ di chuyển về phía bên phải, như thể đó là một ánh đèn sân khấu đang hướng lên bầu trời, mang theo phần sau của chiếc xe tải khổng lồ.
“Nó đó mẹ!” Brad xác nhận.
“Ồ.” Bà ta nói, có chút thất vọng.
“Kiên nhẫn đi.” Brad khuyên nhủ. “Một ngọn lửa dữ dội bắt đầu bằng một ngọn lửa nhấp nháy.”
“À, một câu nói của Khổng Tử.”
Phần 12
Lori quay lại và nằm xuống cạnh Brad, tựa đầu lên vai nó và ngắm nhìn bầu trời. Bà ta không biết liệu có phải do chuyến bộ hành đường dài hay do xoa bóp chân hay là do ở ngoài thiên nhiên, nhưng tâm hồn bà ta đang cảm thấy rất yên bình ngay trong lúc này, khi bà ta đang tiếp xúc thân xác với con trai mình. Bà ta tìm thấy bàn tay nó và nắm giữ lấy.
“Con đã yêu bao giờ chưa Brad?” Bà ta hỏi nó mà không rời mắt khỏi ánh sáng mờ nhạt đang nhảy múa trên bầu trời.
“Con nghĩ vậy.” Nó nói. “Con biết trái tim con đã tan vỡ, nên con đoán là con đã yêu.”
“Ai đã làm trái tim của cậu bé dễ thương của mẹ tan vỡ?” Bà ta hỏi với sự giận dữ nhẹ nhàng.
“Mẹ còn nhớ Carla không?”
“Aww. Con nhỏ dễ thương. Nó đã làm tim con tan vỡ sao?”
“Dạ. À mà cô ta không nhận ra là cô ta đã yêu con.”
Lori bật cười.
“Mẹ xin lỗi khi nghe con nói vậy, nhóc ơi!” Bà ta cười khúc khích. “Có lẽ con không làm đủ để thuyết phục nó chứ gì?”
“Con chỉ có một chút trong đầu với cô ấy thôi. Con luôn tin là cô ấy cũng cảm thấy theo cùng một cách, nhưng hóa ra không phải vậy. Dù sao thì cô ấy cũng nhắc nhở con về mẹ đó.”
Thế là nó lại tiếp tục nói điều hoàn hảo với bà ta. Lori cảm thấy một cơn run rẩy trong người, bèn nhích lại gần hơn tới nó. Bà ta cảm thấy cái máy lái tự động đang tiếp quản bà ta một lần nữa, như thể tâm trí sáng suốt của bà ta vừa từ bỏ việc cố gắng kiểm soát bà ta. Một thứ gì đó đã bắt giữ trái tim bà ta bất cứ khi nào bà ta ở một mình với đứa con trai – thứ gì đó thậm chí còn mạnh mẽ hơn so với sự thúc đẩy đã khiến bà ta phải đối mặt với nó đêm hôm kia, hoặc sự cần thiết phải nuốt từng giọt tinh dịch của nó vào ngày hôm qua. Điều này đã vượt xa ngay cả những điều cấm kỵ ngọt ngào. Nhu cầu này là nguyên thủy, và nó đang chiếm lấy bà ta ngay tại nơi hoang dã như thế này.
“Có chuyện gì với cô ấy khiến cho con nhớ đến mẹ vậy?” Bà ta nói vào cổ nó.
“Ồ, chúa ơi, đó là cách cô ấy nói chuyện với con, cách cô ấy có vẻ quan tâm đến con, đó là khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy…” Nó nuốt nước miếng. “Và bây giờ khi nghĩ về điều đó, thì đó còn là cơ thể tuyệt vời của cô ấy nữa. Cô ấy là mẫu người phụ nữ hoàn hảo của con, nhưng cô ấy lại không thật lòng. Cô ấy không phải là mẹ.”
“Mẹ thì thật lòng.” Lori nói. “Và mẹ sẽ không bao giờ làm tim con tan vỡ.”
Brad quay lại nhìn bà ta, và Lori ngay lập tức hôn nó.
“Mẹ hứa đó Brad.” Bà ta thì thầm, lại chạm vào môi nó.
Xiềng xích rơi khỏi cổ tay của bà ta, và bà ta đưa hai tay lên ôm lấy mặt nó, kéo nó vào và hôn môi nút lưỡi nó thật sâu. Niềm sung sướng lan tỏa lên ngực, vào trong bụng, ra hai cánh tay và xuống đến hai chân, đang làm cho toàn thân của bà ta ngứa ran.
Trước sự ngạc nhiên của Brad, bà ta kéo áo nó lên, buộc nó phải giơ tay lên cao để cho bà ta trượt áo nó ra ngoài. Rà tay xuống ngực và bụng nó, bà ta không lãng phí thời gian khi tìm thấy dây nịt của nó và tháo lỏng ra, cởi quần và kéo khóa quần của nó. Brad ngồi đờ người ra đó trong một lúc, bị choáng váng trước hành động táo bạo bất ngờ của mẹ nó. Vẻ mặt của bà ta đã nói lên tất cả – sự tự tin và không bị trói buộc bởi lương tâm. Sự ức chế của Brad đã biến mất khi những cú vuốt ve lạc quan của mẹ nó lên bụng nó đã thuyết phục cặc nó bắt đầu cương lên. Nó đẩy quần cụt xuống đến mắt cá chân, cả quần lót và tất cả. Lori nắm lấy đôi giày ống đi bộ của nó, cởi chúng ra khỏi chân nó một cách cẩu thả. Nó nhanh chóng trần truồng khi mẹ nó quay trở lại bên cạnh nó, ngồi lên cùng nó và hôn nó.
Brad không biết phải làm gì. Họ đã có một quy tắc – chỉ một trong số họ là trần truồng trong một thời điểm. Nó cảm thấy cặp vú của mẹ nó thông qua cái áo của bà ta, cảm thấy hai núm vú cứng của bà ta thông qua cái áo ngực. Cặc nó nhanh chóng cương cứng đến tỷ lệ lớn nhất. Chết tiệt thật, nó thầm nghĩ. Nó bắt đầu cởi áo của bà ta.
Lori đáp lại bằng cách nhanh chóng giơ hai tay lên khỏi đầu. Brad cởi áo bà ta ra và quăng đi, ngắm nghía chiếc áo ngực bằng ren nhỏ nhắn. Họ hôn nhau trong một lúc rồi ngồi dậy. Cuối cùng, Brad trượt tay vào dưới dây đeo áo ngực của bà ta và lật nó lên. Lori mỉm cười khi hôn nó.
“Con giỏi chuyện đó quá ha.”
“Chỉ là kỹ năng cơ bản của một người đàn ông trẻ thôi mà mẹ.” Nó nói một cách khiêm tốn.
Lori có thể hình dung Brad đang làm chuyện đó với mấy cô gái, làm tình với chúng và khéo léo lột đồ chúng ra mà không nỗ lực nhiều, quần lót của chúng ướt sũng và cơ thể dịu dàng của chúng đau nhức khi gửi sự quyến rũ dịu dàng đến Brad. Đêm nay bà ta cảm thấy mình giống như một trong những cô gái may mắn đó.
Brad cúi xuống bú vú mẹ nó khi bà ta ưỡn lưng và áp vú mình vào mặt nó. Sự thôi thúc để tự hiến dâng hoàn toàn cơ thể của mình cho đứa con trai đã ngự trị trong người bà ta. Chỉ có quần áo trên người bà ta là trở ngại cho nó mà thôi.
Brad cảm thấy được khuyến khích và can đảm để cởi quần ngắn của bà ta, kéo khóa và mở rộng chúng ở phía trước. Lori khẽ rên rỉ khi cảm thấy bàn tay con mình đang ở gần cơ quan sinh dục của bà ta. Bà ta đột ngột đứng dậy và đặt hai tay lên hông mình, lắc lư hông trong khi tuột quần xuống tới đùi. Chúng rơi xuống chân và bà ta bước ra ngoài, hướng về phía Brad khi trên người chỉ còn cái quần lót. Bà ta không nói gì mà chỉ nhìn nó một cách vui vẻ.
Bà ta đứng đó một lúc, ngắm nghía sức mạnh thể chất của con mình. Bộ ngực nó chắc khỏe, không giống người đàn ông nào mà bà ta từng ở cùng. Hiển nhiên nó đã từng vận động hàng triệu lần trong cuộc đời, luôn giữ gìn vóc dáng để leo núi và đi bộ đường dài. Bà ta đã nhìn thấy nó khi còn trẻ, ở trần không mặc áo rất nhiều lần. Nhưng giờ đây, khi nhìn thấy cái hông thon thả và con cặc to khủng đang nhô ra khỏi cơ thể hoàn hảo của nó là đủ để cho nước nhờn trong Ɩồŋ bà ta đột ngột tăng gấp đôi số lượng và đang chảy rỉ rả trong quần lót.
Brad vươn tay ra nắm lấy dây thắt lưng của mẹ nó và nhẹ nhàng kéo quần lót xuống. Tim nó như muốn văng ra khỏi lồng ngực. Nó tuột xuống đến mắt cá chân của bà ta, và bà ta bước ra ngoài.
Trước sự ngạc nhiên không thể tưởng, mẹ nó ngay lập tức dạng chân ra và ngồi vào lòng nó, đối mặt với nó. Lồn của mẹ nó chỉ cách con cặc cứng ngắc của nó vài inch. Biểu hiện trên khuôn mặt của bà ta mát lạnh như một trái dưa chuột, thậm chí còn thể hiện một nụ cười toe toét. Brad cảm thấy mặt mình đỏ ửng lên khi nó ngồi trần truồng bên dưới người mẹ xinh đẹp của nó.
Lori cảm thấy sự căng thẳng của nó, nên phải an ủi nó theo cách mà chỉ có một người mẹ mới làm được.
“Nhóc con của mẹ ơi? Con không sao chứ?”
Nó không sao mà. Nó hoàn toàn ổn. Nó hôn lên cổ bà ta, nếm làn da mùa hè mằn mặn của mẹ nó.
Lori nhắm mắt lại, giữ đầu mình sang một bên cho nó hôn hít. Ngay lập tức bà ta cảm thấy hai tay nó trên mông đít mình, đang kéo bà ta vào người nó gần hơn nữa. Nó dễ dàng trượt bà ta lên người nó, khiến cho hai mép Ɩồŋ của bà ta tiếp xúc với khúc thịt đang dựng đứng của nó.
Brad không thể không nhìn xuống phía dưới. Hai mẹ con quan sát cơ thể của họ đang chạm vào nhau nhẹ nhàng, vuốt ve nhau. Một cú lắc hông nhẹ đã hướng dẫn hai mép Ɩồŋ sưng mọng của mẹ nó mở ra dọc theo thân cặc nó, làm cho cặc nó lấp lánh trong ánh sáng. Lori tăng áp lực lên cặc con mình, ấn vào người nó, nghiền hột le vào thân cặc. Bà ta dừng lại bằng cách hôn cổ nó, ép vú mình vào ngực nó, khơi gợi sự tiếp xúc thân mật đầy phấn khích.
“Con có yêu mẹ không nào?” Bà ta hỏi.
Đó là một câu hỏi ngớ ngẩn, nhưng bà ta muốn nghe câu trả lời.
“Tất nhiên là có chứ.” Đó là câu trả lời.
“Con có muốn cho mẹ xem điều đó không?”
Brad hít một hơi thật sâu trong khi trái tim nó hân hoan để xem xét ngụ ý của bà ta bằng câu hỏi hay đó.
“Làm ơn cho con nhé.” Nó khẽ cầu xin.
Thêm vài tia sáng màu xanh lục nhạt tiếp theo sau tia sáng đầu tiên, đang từ từ lướt qua bầu trời phương bắc với sự kế vị chậm dần. Bây giờ chúng đã sáng hơn, và bắt đầu lung linh, uốn lượn theo điệu bộ của chúng. Lori áp người vào Brad, lắc lư về phía trước và lông mu của bà ta chạm vào bụng nó, cạ nhẹ vào nó, trêu chọc lối vào của bà ta ngay trên cặc nó.
“Mmmm…” Bà ta rên rỉ.
Brad vẫn nằm yên khi nó cảm thấy đầu cặc từ từ di chuyển qua hai mép Ɩồŋ sưng mọng của mẹ nó. Lori hít một hơi và chuẩn bị sẵn sàng, vòng tay ôm cổ con trai mình thật chặt.
“Cho mẹ xem nào.” Bà ta thì thầm khi thư giãn đôi chân của mình.
Dần dần, bà ta chìm xuống người nó, đang nhận lấy chu vi rộng của con cặc nó. Thế rồi cả thân cặc nó được chôn hết vô trong hang Ɩồŋ nóng hổi và trơn mượt của mẹ nó.
Bà ta không cử động trong chốc lát, nấn ná ngay phía bên kia ranh giới cấm kỵ mà họ đã vượt qua, say mê thưởng thức sự sung mãn từ con cặc to khủng của con trai mình bên trong người bà ta. Một lát sau, bà ta nhấp mông lên xuống thật chậm rãi, phân phối sự bôi trơn khi điều chỉnh Ɩồŋ mình quen dần với kích thước to khủng của cặc con mình.
“Ôi chúa ơi.” Brad rên rỉ.
Nó không ngờ Ɩồŋ mẹ nó bót quá. Bà ta là mẹ nó, bên trong Ɩồŋ của bà ta cứ tưởng là không thể có cảm giác như Ɩồŋ của một cô gái. Nhưng hóa ra Ɩồŋ mẹ nó rất khít khao, nóng ran và trơn nhớt. Các cơ thịt trong hang Ɩồŋ của mẹ nó đang bú mút khắp thân cặc nó khiến nó sướng mụ mị cả người. Lori đang sung sướng địt con trai mình, bà ta ôm lấy mặt nó, vừa hôn môi nút lưỡi nó vừa nhấp mông lên xuống. Hai tay của Brad ôm lấy hai mông đít tròn trịa của bà ta và giúp bà ta nắc lên người nó. Nó vẫn không tin nổi là nó đang được mẹ nó địt.
Hai mẹ con làm tình dưới một lớp vải đen đầy sao – một bức tranh được vẽ lên trong đêm nay với một màu sắc hiếm thấy. Độ sáng tiếp tục gia tăng, mặc dù bị hai người yêu bỏ qua khi nó tỏa sáng.
“Con cảm thấy mẹ hoàn hảo lắm.” Nó nói với bà ta.
“Con cũng vậy.” Lori nói với giọng cao, không rời trán ra khỏi trán nó.
“Không, mẹ mới hoàn hảo. Con không hề điều khiển mẹ.”
“Không sao đâu con trai.”
Bà ta cưỡi nó nhanh hơn một chút, phớt lờ lời đề nghị ẩn giấu của nó rằng bà ta nên làm chậm lại.
Hơi thở của Brad đang trở nên nặng nề. Âm đạo được kích thích và sưng phồng của Lori đã phủ lên cặc nó hết lớp này đến lớp khác, những lớp thịt ướt át và trơn mượt, đang bao bọc cặc nó với áp lực ấm nóng thật hoàn hảo. Brad biết nó sẽ không phải là một người hùng về tình dục cho mẹ nó – ít nhất là không trong khi bà ta đang kiểm soát tốc độ. Nó cảm thấy đang bắt đầu lóe lên cơn cực khoái trong cơ quan sinh dục của nó và cố nghĩ đến thứ gì khác, thay vì là cảm thấy cái Ɩồŋ của mẹ nó hoàn hảo như thế nào.
Lori nhấc người lên, cho nó nghỉ ngơi một chút. Rồi bà ta đẩy lưng nó ra khỏi túi ngủ được lót trên nền đá granite để cho bà ta có thể làm vừa vặn hai chân mình phía sau nó, chốt vào cơ thể nó, và rồi để cho nó nằm tựa lưng lại cho thoải mái. Trọng lượng của bà ta giờ đã tập trung vào háng nó, bà ta ấn Ɩồŋ mình xuống cặc nó với một độ sâu gần như không tự nhiên.
Bà ta đáp xuống và nhấp mông trở lại, ôm lấy sau cổ của Brad để hỗ trợ, hai chân của bà ta ôm lấy lưng nó. Brad cảm thấy cơn sướng râm ran trở lại khi mẹ nó đang địt cái Ɩồŋ bót khít và nóng hổi lên xuống cặc nó. Một ý nghĩ đáng ngạc nhiên xuất hiện trong đầu nó.
“Mẹ có uống thuốc ngừa thai không?”
Lori không nói gì cả, chỉ lắc đầu chậm rãi, nhìn chằm chằm vào mắt nó, tiếp tục nghiền Ɩồŋ lên cặc nó. Bà ta đã không uống thuốc ngừa thai trong hơn một năm qua. Ý nghĩa thiết yếu là gì? Bà ta đã không làm bất cứ chuyện gì để cần phải được bảo vệ.
“Còn gì khác không? Mẹ đã cấy ghép hay gì đó?”
“Không có gì cả.” Bà ta nói, vẫn nhìn sâu trong mắt nó.
“Mẹ ơi, con sắp ra rồi, mình cần phải cẩn thận mới được.”
“Không sao đâu con.”
“Nhưng…”
Nó định phản đối, nhưng đã bị gián đoạn bởi đôi môi của Lori đã áp vào đôi môi nó. Bà ta hôn nó thật ướt át và ngọt ngào trong khi dùng hông mình tăng tốc. Brad bắt đầu cảm thấy hơi thất vọng trước thái độ có vẻ bất cẩn của mẹ nó. Sự kích thích của nó đã dần lên cao điểm và nó không kiểm soát được chuyện đang xảy ra. Mẹ nó vẫn địt nó không ngừng, nghiền Ɩồŋ vào cặc nó, trọng lượng của bà ta tập trung vào cặc nó, hai chân của bà ta khóa chặt sau lưng nó.
“Mẹ ơi.” Nó nài nỉ trong miệng bà ta.
Bà ta cảm thấy quá sướng! Não nó đang la hét để tìm cách ngăn chặn những gì sắp xảy ra, nhưng nó biết nó sẽ phải để nó đi.
“Mẹ ơi.” Nó lại nói. “Con sắp ra!”
Lori biết đây là điểm không trở lại được nữa. Bà ta thậm chí không thực sự nghĩ đến điều đó. Bản năng người mẹ của bà ta đã hướng dẫn cho bà ta mọi chuyển động.
“Mẹ biết, nhóc con của mẹ à.” Bà ta thì thầm bên tai nó khi khoan xuống, tập trung hết trọng lượng của mình vào âm đạo của bà ta, đâm xuyên qua con cặc dài của nó, đang dụ dỗ hạt giống quý giá của nó.
“Aah!” Nó kêu lên. “Aah! Aah!”
Phần 13
Brad lặp đi lặp lại khi nó đang sướng ngất, miễn cưỡng bơm tinh khí trẻ trung của nó vào tử cung của mẹ nó ở sâu bên trong. Lori rên rỉ trong sướng khoái khi cảm giác sự bắn tung tóe ấm nóng cuối cùng cũng phủ lên tử cung màu mỡ của bà ta ở bên trong. Bà ta nắc chậm lại và chuyển sang những cú nắc lớn khi sự bắn tinh của cặc nó ở bên trong đã dần ngừng lại. Bà ta vẫn ngồi trên người nó, ôm chặt lấy nó.
“Mẹ ơi?” Brad hỏi bằng một giọng lo lắng. “Chuyện này có ổn không? Đây là thời điểm trong tháng mà mẹ không thể mang thai phải không?”
Lori lắc đầu.
“Ý mẹ là sao?”
“Hôm nay mẹ có thể đang rụng trứng.” Bà ta nói, ngắm nhìn nó thật kỹ.
Brad bị ảnh hưởng mạnh bởi sự sợ hãi và tội lỗi. Chuyện gì sẽ xảy ra nếu nó làm cho mẹ nó mang thai?
“Mẹ à, con không thể ngăn lại chuyện vừa xảy ra!”
“Nhóc ơi, không sao đâu mà.” Bà ta vuốt ve mặt nó và hôn nó thật dịu dàng.
“Nhưng lỡ như mẹ có thai thì sao?”
Bà ta ôm cổ nó một hồi lâu, con cặc cứng của nó trở nên uể oải bên trong Ɩồŋ bà ta với sự lo lắng. Cuối cùng bà ta trả lời:
“Mẹ ổn với chuyện đó mà.”
Brad lùi người lại và nhìn bà ta.
“Có thật không?” Nó hoài nghi.
Bà ta gật đầu nói:
“Bộ đó là một chuyện xấu à?”
Brad thậm chí không bao giờ nghĩ rằng làm cho một người đàn bà mang thai không gì khác hơn là một cuộc khủng hoảng. Lori có thể nhìn thấy những bánh xe đang quay trong đầu nó.
“Mẹ muốn có thai sao?” Nó hỏi.
Lori mỉm cười:
“Mẹ muốn điều đó từ khi con cao như thế này nè.” Bà ta nói, để tay mình cách mặt đất hai foot. “Nhưng ba con không bao giờ đồng ý với điều đó. Ổng chỉ muốn có một đứa con thôi.”
Bà ta rời khỏi nó và nằm xuống túi ngủ, tựa đầu lên bụng nó.
“Ôi chúa ơi, nhìn kìa!” Bà ta kêu lên.
Cả hai đều nhìn lên bầu trời. Những chùm ánh sáng đã tăng số lượng lên nhiều lần và đang kết nối với nhau thành một thứ ánh sáng mờ ảo lung linh có hình dạng ngoằn ngoèo, trồi lên thụt xuống rất chậm rãi, xoắn vào và rời ra, cao chót vót phía trên những hình bóng nhỏ của các vách đá cao hàng trăm foot và những lùm cây thông tô điểm cho hồ nước.
“Thật là đáng kinh ngạc!” Bà ta lại thốt lên.
Đầu óc của Brad đang quay cuồng bởi những sự kiện đột ngột này. Nó ngắm nhìn những ánh sáng đang nhảy múa và kéo lên, gia tăng số lượng và giảm xuống. Cơ thể trần truồng của mẹ nó ở bên cạnh nó, đang giữ món quà của nó ở trong đó. Bà ta rất bình tĩnh và yên bình! Có phải đứa con của nó mới thực sự là những gì mà mẹ nó mong muốn?
“Mẹ quyết định làm chuyện này vào lúc nào?” Nó hỏi giống như một luật sư thực tập.
“Ngay trước khi con xuất tinh vào trong mẹ.” Bà ta nói mà không rời mắt khỏi bầu trời.
Brad không nói gì nữa. Lori ngồi dậy và nhìn nó.
“Con nghe mẹ nói nè.” Bà ta nhẹ nhàng nói. “Mẹ thậm chí còn không biết cách sắp đặt chuyện này. Mẹ đã có một cảm giác hạnh phúc không thể giải thích được suốt cả tuần nay, con có biết không? Và 15 phút trước, trong khi con ở trong mẹ thì mẹ nhận ra lý do tại sao. Đó là con. Đó là chúng ta. Hai mẹ con mình có mối ràng buộc với nhau. Liệu điều đó có hợp lý không?”
“Vậy là mẹ muốn… hai mẹ con mình có con với nhau?”
Bà ta gật đầu rồi đáp:
“Mẹ muốn điều này hơn bất cứ thứ gì, con yêu à. Nhưng mẹ biết là con sẽ không hiểu.” Bà ta như muốn khóc trong lời thú nhận của mình.
“Mẹ nghĩ là con sẽ từ chối phải không?” Nó hỏi.
“Con có như vậy không?”
“Có lẽ vậy.” Nó đáp, sau đó nó chợt hỏi lại. “Mẹ có điên không?”
Brad nhìn bà ta trong chốc lát. Nó không tức giận. Nó không biết mình đang cảm thấy như thế nào. Điều duy nhất mà nó chắc chắn là nó yêu bà ta. Bà ta thực sự có vẻ hạnh phúc.
“Mẹ không điên.” Bà ta trả lời. “Đêm nay mẹ làm cho con rất ngạc nhiên phải không?”
Bà ta cười và cù vào bụng nó. Brad quằn quại vì bị thọc lét và chụp lấy bà ta, kéo bà ta vào người nó để cho bà ta không thể tiếp tục thọc lét nó. Nó hôn mẹ nó thật sâu và nhìn bà ta với vẻ nghiêm túc.
“Con nghĩ là con không sẵn sàng cho chuyện này.” Nó nói.
Lori đưa tay lên xoa mặt nó. Con bà ta thật là quá hồn nhiên! Làm sao mà nó có thể sẵn sàng cho chuyện này?
“Chuyện này không phải là trách nhiệm của con, con yêu à. Hãy nghĩ về con…” Bà ta nói khi hôn nó một lần nữa. “… như một người anh đi nhé.”
Brad nhìn lên ánh sáng phương bắc, ngắm cảnh Bắc cực quang. Thực tế đột ngột và an ủi của những gì đang diễn ra đã lắng vào trong tim nó. Nó luôn muốn là một người anh cả. Nó luôn tin trong vô thức rằng đó là lỗi của nó khi ba mẹ nó không bao giờ có thêm con nữa. Nhưng quan niệm đó, cũng như mọi quan niệm sai lầm khác của nó về ba mình giờ đây có thể được nhìn thấy trong ánh sáng của sự thật.
Nó ôm lấy cái gối và trườn xuống nơi mẹ nó đang nằm, đặt xuống dưới đầu mẹ nó và tham gia cùng. Cùng nhau, họ nằm trần truồng bên đống lửa trại và ngắm nhìn hiện tượng phi thường đang diễn tiến nhanh chóng trước mắt họ. Màu xanh lục đang chuyển thành màu vàng, và màu vàng thành màu cam, tăng gấp đôi cường độ khi chùm quang phổ bật ra khỏi hồ nước bình lặng.
Thiên nhiên đang phô bày vẻ đẹp của nó, dường như quá đáng sợ để nhìn thấy, siêu việt, toàn trí và không thể ngăn cản. Một hiện tượng hiếm có khi ánh sáng phương bắc đã hé lộ ra một khía cạnh mới trong tình yêu của mẹ nó mà Brad chưa từng biết trước đây. Còn gì đẹp hơn và bằng cách nào đó là đúng hơn, khi tạo ra đứa con của chính mình? Nó cảm thấy như thể mình đang nhìn thấy chiều sâu thực sự trong tình yêu của mẹ nó trong lần đầu tiên. Niềm vui vượt khỏi trái tim nó và nó lặng lẽ đắm chìm trong ánh hào quang của khám phá mới của mình.
Brad cúi xuống hôn lên má của mẹ nó khi bà ta đang ngắm nhìn bầu trời, thứ duy nhất có thể phù hợp với vẻ đẹp rực rỡ của bà ta. Lori cứ nhìn ra hướng ánh sáng, nhưng đứa con trai cứ nhìn bà ta chằm chằm khiến cho bà ta phải quay sang nhìn nó. Nó đang mỉm cười. Bà ta cảm thấy nhẹ nhõm khi nhìn thấy sự bình yên trên khuôn mặt nó. Nó tiếp tục nhìn chằm chằm với ánh mắt vui vẻ, khiến Lori phân vân.
“Gì đây?” Bà ta hỏi, mỉm cười cùng với nó.
“Con cá là mẹ rất đẹp khi mang thai.”
Nụ cười của bà ta biến thành sự ngạc nhiên vui vẻ khi bà ta há hốc miệng ra.
“Brad?”
Bà ta biết là nó đã hiểu. Bà ta có thể nhìn thấy điều đó trong mắt nó. Lori ngay lập tức cảm thấy hai núm vú của mình phồng lên săn cứng.
Brad nghiêng người vào bà ta, như thể để hôn, nhưng thay vào đó nó đưa miệng vào bên tai bà ta.
“Mẹ có nghĩ là mẹ đã được con thụ thai hay chưa?” Nó thì thầm.
Háng của Lori run rẩy trước câu hỏi đó. Bà ta cảm thấy tinh dịch của nó đang bắt đầu chảy nhỏ giọt ra khỏi âm đạo mình, và bà ta phải chụp tay xuống đó một cách vô ích.
“Mẹ không biết.” Bà ta đáp.
“Có lẽ mẹ con mình phải làm cho điều đó được chắc chắn.” Nó lại thì thầm tiếp.
Nụ cười nhạt dần trên khuôn mặt Lori khi bà ta liếc xuống môi nó, và liếm môi mình. Bà ta chỉ khẽ gật đầu, nhưng bên trong cơ thể của bà ta đang hét lên là đồng ý! Bà ta chấp nhận một nụ hôn sâu từ con trai mình khi cái Ɩồŋ của bà ta ngay lập tức nở hoa, vẫn còn ướt đẫm, sẵn sàng để được gieo giống một lần nữa.
“Ừ.” Bà ta nói khẽ. “Con nói đúng, tốt hơn là hai mẹ con mình nên…” Bà ta hôn xuống mặt và cổ nó. “… làm cho chắc chắn.” Bà ta lẩm bẩm một cách lơ đãng.
Đột nhiên như chỉ có một điều quan trọng đối với bà ta trong lúc này. Giống như một con nai cái trong cơn động dục, bà ta chỉ muốn một điều từ con nai đực mà mình đã chọn. Bà ta co hai đầu gối lên cao, kéo Brad lên người mình. Bà ta xoa ngực nó và nhìn vào mắt nó thật âu yếm. Không nói một lời nào nữa, bà ta lại xoay hai đầu gối sang một bên và lật người xuống, rồi quỳ chống khuỷu tay và chổng mông ra trước mặt nó.
Hai mông đít tròn trịa tuyệt đẹp của bà ta đang được banh rộng ra khi Lori trượt về phía trước, dần dần chổng mông đít lên cao và đưa cái Ɩồŋ ham muốn của mình cho nó. Cặp vú của bà ta bị ép xuống nền đất cứng, hai cánh tay của bà ta vươn tới trước.
“Mẹ đã sẵn sàng cho con rồi đó.” Bà ta nói một cách dâm tục. “Địt mẹ đi, con trai của mẹ. Làm cho mẹ trở thành một người mẹ trở lại đi con.”
Brad rà hai tay lên mông đít của mẹ nó đang nhô ra một cách khiêu dâm, rờ rẫm lỗ đít nhăn nheo với mấy ngón tay của mình trước khi nhúng vào trong những nếp gấp ướt át của bà ta. Nó tiến lại gần hơn, kê cặc vào ngay lỗ Ɩồŋ của bà ta. Nó thọc con cặc khổng lồ của mình vào trong cái Ɩồŋ ướt sũng của mẹ nó.
“Aaa!” Lori hét lên khi cặc nó đâm vào Ɩồŋ bà ta một lần nữa. “Chúa ơi, nhóc cưng của mẹ ơi!” Bà ta nói, hớp lấy hơi thở.
Kích thước của cặc nó vẫn là điều khó lĩnh hội đối với bà ta. Brad nắc cặc vào Ɩồŋ mẹ nó thật đều đặn, nó địt mẹ nó đủ sâu để cho lông mu của nó cọ xát lên lỗ đít nhỏ nhắn của bà ta, đi vào con kênh chật hẹp đã ban cho nó cuộc sống.
Bà ta quay đầu lại nhìn nó khi nó lái con cặc to dài vào trong cái Ɩồŋ trơn mượt, chật khít và ấm nóng của bà ta. Lúc này, bà ta đã bị con trai mình sở hữu. Lori đang giang rộng Ɩồŋ ra và nằm sấp mặt để cho con mình làm chuyện gieo giống, để thụ thai cho mẹ nó.
“Con có thích trông mẹ như thế nào không? Banh cái Ɩồŋ ướt át cho con địt như vậy hả?”
“Cái đệt, ôi con thích lắm mẹ ơi.” Nó thở dốc. “Lồn mẹ là nơi hoàn hảo để cho con xuất tinh vào đó.”
“Con sẽ xuất tinh vô trong Ɩồŋ mẹ chứ? Làm cho bụng mẹ sưng phồng lên với đứa con của con nhé?”
“Chúa ơi, dạ đúng đó, cặc con sẽ làm cho bụng mẹ to lên!”
“Mmm… cặc con to quá Brad ơi. Trượt nó vào ra trong Ɩồŋ mẹ đi con trai. Con địt mẹ sướng lắm. Địt mẹ cho mẹ mang thai với con cặc to của con đi nhé!”
“Con cũng sướng lắm. Lồn mẹ chật khít mà nóng hổi à.”
Brad thường xuất tinh cả xô nước nếu cứ nói tục kiểu như vậy, nhưng nó sẽ tận hưởng khoảnh khắc tuyệt đẹp này. Nó đang gieo giống cho mẹ nó, thụ thai cho mẹ nó, và nó sẽ cho bà ta đúng cách. Nó ôm giữ hai bên hông mẹ nó thật chặt trong khi lái cặc vào ra trong Ɩồŋ bà ta, tát hông nó vào mông đít của bà ta, trượt bà ta xuống mền và buộc bà ta phải nằm sấp cho nó với mông đít chĩa cao trong không trung.
Nó nắm tóc mẹ nó để giữ cho bà ta không bị trượt thêm nữa và tiếp tục địt vào Ɩồŋ mẹ nó từ phía sau. Mông đít bà ta đang rung lắc khi nắm bắt sức mạnh của những động tác dâm dục của nó. Cảnh tượng thật là đẹp làm sao! Người mẹ hoàn hảo của nó đã nằm úp bụng xuống đất và đang nhận lấy cặc nó – tuyệt vọng đòi hỏi phần thưởng mà cả hai đều khao khát. Nhưng nó sẽ không làm điều đó một cách dễ dàng. Nó vừa ra mấy phút trước và hiện đang hoàn toàn kiểm soát bản thân.
Brad nằm xuống trên người mẹ nó với tất cả trọng lượng của mình, buộc bà ta phải nằm sõng soài trên mấy cái mền dưới bụng bà ta. Hai chân bà ta đang giang rộng và chấp nhận chiều dài của nó ở vị trí mới của bà ta. Cơ thể của nó nặng đến nỗi khiến cho bà ta muốn đứt hơi, đang ép ngực bà ta dưới sức nặng của nó. Brad nắc cặc vào Ɩồŋ mẹ nó bằng cách chỉ dùng hông nhấp lên nhấp xuống, bồng bềnh trên hai mông đít đầy thịt của mẹ nó, giữ cơ thể của nó tỳ xuống người bà ta, sở hữu bà ta. Nó buông tóc của bà ta ra và vuốt nó ra khỏi tai trước khi đưa môi vào đó, liếm vào vành tai của bà ta, thở hì hục, càu nhàu nhỏ nhẹ vào trong tai bà ta khi nó địt bà ta từ phía sau.
“Mẹ được địt như vầy cách đây bao lâu rồi?” Nó khẽ hỏi.
Lori rên rỉ trong cái gối.
Brad kiên trì hỏi bên tai bà ta:
“Một năm không?”
Bà ta lại rên rỉ, thút thít với từng cú nắc của nó để cho cặc nó vào ra liên tục trong Ɩồŋ bà ta. Bà ta chưa bao giờ nứng Ɩồŋ như bây giờ!
“Lâu hơn nữa à?”
“Mẹ chưa bao giờ được địt như thế này!” Bà ta kêu lên.
“Mẹ cần con. Mẹ cần con trai của mẹ để địt mẹ, phải không?”
“Ôi Chúa ơi, nhóc con của mẹ ơi, mẹ chưa bao giờ cần thứ gì xấu xa đến thế này!”
“Mẹ cần cặc con và tinh dịch của con, đúng không?”
Nó đặt hai đầu gối xuống mặt đất ở giữa hai chân của bà ta và đẩy hai đầu gối của bà ta giang rộng ra, hướng về phía đầu bà ta, banh rộng cái Ɩồŋ đang dốc xuống của bà ta cho nó để cặc nó vào sâu hơn trong đó.
Lori rên rỉ trong gối, mỗi inch vuông ở mặt sau cơ thể của bà ta đều tiếp xúc với cơ thể của Brad, chỉ có xương chậu của nó là đang chuyển động. Bà ta hoàn toàn nằm dưới sự điều khiển của nó và bà ta cảm thấy giống như mình sẽ nằm ở đó mãi mãi.
“Đúng rồi! Đó là tất cả những gì mẹ muốn.”
“Con sẽ cho mẹ tinh dịch của con.” Nó nói, giơ tay lên. “Nhưng chưa đâu.”
Nó rút cặc ra khỏi Ɩồŋ bà ta và nhổm dậy, kéo hông bà ta lên và dễ dàng lật cơ thể nhỏ nhắn của bà ta sang đối mặt với nó. Nó lại đút cặc vào Ɩồŋ mẹ nó, giờ đã định vị để thọc khúc thịt khổng lồ của nó vào sâu trong Ɩồŋ bà ta, khi hai hòn dái nó cho phép. Lori ôm lấy mặt con mình và nhìn vào trong mắt nó. Miệng bà ta mở ra chỉ để thể hiện sự thèm muốn mãnh liệt mà bà ta đang cảm thấy đối với người đàn ông duy nhất có thể cho bà ta gói quà quý giá mà bà ta ao ước từ lâu.
Phần 14
Bà ta buông mặt nó ra và đẩy hai đầu gối của mình mở rộng ra, chấp nhận con trai mình phối giống vào trong người mình. Bà ta là một người mẹ đang ham muốn tuyệt vọng để được thụ tinh. Nếu bà ta có thể giang rộng ra để chạm cả hai đầu gối tới cái mền thì vẫn không cảm thấy đủ rộng. Brad cày cặc vào trong cái Ɩồŋ đang mở toang hoác của mẹ nó với sự dâm dật của một con vật đang gây giống, đang nguấy đảo con cặc trong đó để phóng tinh dịch vào Ɩồŋ con cái của mình, đặt cuộc sống riêng của nó vào trong người bà ta.
Bà ta ngắm nhìn nó làm việc gieo giống trên cơ thể của mình, vóc dáng sung sức của nó làm cho nó dễ dàng để địt bà ta giống như một con đực chuyên dùng để gieo giống. Chỉ riêng tình dục của nó đã gần như đủ để làm cho bà ta lên đỉnh. Nhưng bà ta còn khao khát một điều sẽ khiến cho bà ta vượt qua đỉnh cao của khoái lạc.
“Chúa ơi, mẹ cần tinh dịch của con, Brad ơi!”
Lori đã cảm nhận được làn sóng ấm nóng của tinh dịch nó trong người bà ta một lần trong đêm nay, nhưng bà ta đã lấy ra khỏi nó một cách lừa dối, không theo ý muốn của nó. Ý nghĩ con trai của bà ta đang sẵn lòng ban phát hạt giống của nó cho mẹ nó đã kích thích Lori đến một vùng cao mới, một sự chấn động đang gầy dựng, không quen thuộc trong sức mạnh khiêu dâm. Điều đó đang sưng phồng bên trong cơ thể của bà ta giống như một ngọn núi lửa đang phồng lên chực chờ sự căng thẳng bùng phát. Con trai của bà ta đang giã cặc vào Ɩồŋ mẹ nó không ngừng nghỉ, đang chôn con cặc dài của nó vào đến lút cán, cào vào sâu trong cổ tử cung của bà ta, sẵn sàng để sơn trắng nó một lần nữa.
“Nói cho con biết mẹ muốn tinh dịch của con nhiều như thế nào đi?” Brad ra lệnh cho người đàn bà của nó. “Nhìn con và cầu xin tinh dịch của con đi mẹ.”
“Làm ơn đưa nó cho mẹ đi Brad! Lồn mẹ cần tinh dịch của con!”
Hai vú của Lori đang xóc nảy một cách nặng nề dưới những cú nắc tàn bạo của Brad.
“Tại sao Ɩồŋ mẹ lại cần tinh dịch của con?”
“Để cho mẹ có thể có con với con.”
“Vậy là mẹ muốn con làm cho mẹ có thai với con cặc to của con hả?”
“Ôi, chúa ơi, Brad! Đúng đó, hai mẹ con mình địt nhau cho thật sướng rồi con làm cho mẹ mang thai luôn!”
Lori than vãn với tất cả sức lực của mình khi bà ta hẩy mông lên để hòa nhịp với những cú nắc của nó, sẵn sàng để tiếp nhận đống tinh dịch phì nhiêu khác của nó. Hai mẹ con địt nhau như hai con vật đang động dục.
Khu rừng yên tĩnh như thường lệ đang vang vọng lại những âm thanh của một người mẹ đang giao phối với con trai của bà ta, một sự hòa hợp vang dội trong nhịp điệu với bầu trời yên tĩnh và rực rỡ ở phía trên đầu họ. Màu xanh, màu vàng và màu cam mờ ảo lung linh và kết hợp thành một tua màu đỏ, vẽ vào bầu trời một sắc màu mới, đẹp như trong tiểu thuyết, như thể đang tiến hóa thành một sinh vật hoàn hảo sống động vừa được tạo ra.
“Ohhhh, chúa ơi… Mẹ ơi! Con sắp ra… Ohhh, con sướng quá mẹ ơi… Con sắp ra! Con sắp ra… Aaa… aaa…”
Trái tim của Lori gần như vỡ ra khỏi lồng ngực khi con trai của bà ta đang kêu rống lên trong rừng khi sự thụ tinh sắp xảy ra. Hai tay nó trên mặt đất ở hai bên người bà ta, hông nó đang nghiền vào hông bà ta, lao vào và lao ra thật nhanh. Bà ta cảm thấy cặc nó đang co giật, tưới những hạt giống quý giá vào trong người mình.
“Đúng rồi! Đúng rồi! Đúng rồi!”
Bà ta kêu lên với từng đợt phóng tinh của nó, cơn cực khoái của bà ta xuất hiện và hòa vào cùng cơn cực khoái của nó, làm rung động sâu trong cơ quan sinh dục của bà ta, đồng bộ hóa với sự xuất tinh của con trai mình. Tinh dịch của nó phun sâu vào trong người bà ta, ngay lập tức tìm thấy cổ tử cung đang mở rộng của bà ta.
Lori tát hai lòng bàn tay vào mông đít nó, buộc nó phải duy trì cùng tốc độ như cực khoái của bà ta đang tạo thành những gợn sóng xuyên qua thân mình bà ta, chuyển hướng tinh dịch của nó vào trong tử cung của bà ta. Bà ta kêu lên khi cái Ɩồŋ đang rung động và phóng đãng của mình bú mút những dòng tinh khí sau cùng thoát ra từ niệu đạo của nó.
Brad dần dần nắc chậm lại khi hông mẹ nó lắng xuống. Nó nhìn xuống mặt mẹ nó, đỏ bừng với máu, cùng màu với bầu trời, dữ dội quay sang một bên, vừa rơi khỏi đỉnh của cơn sóng cực khoái, và chờ bà ta mở mắt ra.
Cái cổ mượt mà của Lori bị lộ ra và Brad nắm lấy cơ hội để ban cho nó một nụ hôn ướt át, yêu thương, đánh thức Lori từ cơn sướng ngất. Bà ta mỉm cười với đống lửa trại, tận hưởng cái lưỡi ướt át của Brad. Cuối cùng thì nó nhổm dậy và nhìn mẹ nó.
Cặp vú của bà ta dần nhô lên trên trái tim vẫn còn đập nhanh, đôi mắt xinh đẹp của bà ta ướt át và nhuốm màu đỏ khi khóc – một loạt cảm xúc cực khoái khi nhận món quà sống từ con trai mình. Cái bụng phẳng của bà ta có thể nhìn thấy nhịp đập tim của bà ta, mềm mại và mượt mà, nhưng không còn trống rỗng nữa. Bà ta nhìn chằm chằm vào con trai mình một cách âu yếm, cặc nó vẫn ở trong Ɩồŋ bà ta, biết rằng nó sẽ duy trì bên trong bà ta ngay cả sau rút cặc ra. Bà ta quan sát đôi mắt nó gần hơn nữa trước khi nhắm mắt và tận hưởng một nụ hôn hậu cực khoái ngọt ngào, dịu dàng và tinh tế, khi con trai của bà ta rút cặc ra khỏi Ɩồŋ mình, hoàn tất cuộc giao phối của cặp đôi.
Brad tháo cái túi ngủ nặng nề và mở nó ra làm thành cái mền. Nó nằm xuống phía sau mẹ nó và che phủ lên hai cơ thể trần truồng. Họ không nói một lời nào khác, chỉ ngắm nhìn bầu trời đêm tiếp tục thụ thai và tạo ra những hiện tượng sống động đẹp đẽ, đang nhảy múa với sự tồn tại của chúng trước khi tiến hóa thành thế hệ kế tiếp.
Một sự yên bình tràn đầy yêu thương đã ngự trị trong cơ thể Lori khi bà ta rúc người vào con trai mình, khăng khăng tiếp xúc với làn da của nó, được bao quanh bởi nó từ trong ra ngoài. Cơ thể của hai mẹ con đã sáp nhập vào nhau và Lori không còn cô đơn nữa, tiến trình tự nhiên đảm bảo sự trống rỗng của bà ta sẽ được lấp đầy.
Lúc bình minh, những ánh sáng nhảy múa đã phai nhạt cùng với đống lửa trại. Lori và Brad đối mặt với nhau, rúc người vào trong chiếc giường tạm. Brad đã dựng lều, nhưng họ không bao giờ ở bên trong. Sương buổi sáng đã bao phủ xuống thảm thực vật và những tảng đá, cũng như bên ngoài túi ngủ của họ. Ý tưởng bò ra khỏi môi trường ấm áp của họ thật là không hấp dẫn chút nào.
Brad trượt tay xuống bụng của mẹ nó và xoa nhẹ. Việc chấp nhận những gì đã xảy ra vào đêm qua có thể được cảm nhận trong sự âu yếm dịu dàng của nó. Nếu Lori có bất kỳ nghi ngờ nào về việc liệu Brad có hối hận về những gì họ đã làm hay không, thì họ đã rời nhau ra trước sự địtng chạm của nó.
“Con vẫn nghĩ là mẹ còn gợi cảm khi bụng mẹ to lên không?” Bà ta hỏi.
“Thậm chí mẹ còn gợi cảm hơn nữa.” Nó trả lời ngay không do dự.
Lori mỉm cười. Bà ta đã quen với con trai mình luôn nói những điều đúng đắn với bà ta, nó giống như người yêu lý tưởng của bà ta. Bà ta liếc nhìn xuống hồ nước, nhớ lại con đường gồ ghề mà họ sẽ phải vượt qua đó để trở về với gia đình.
“À, mẹ cho rằng tốt hơn là mình đi về.” Bà ta nói một cách không nhiệt tình.
“Sao mẹ vội thế?” Brad hỏi.
Lori mỉm cười vẻ bí mật với con trai mình.
Brad ngay lập tức cảm thấy máu chảy vào cặc nó. Nó chưa hoàn thành cuộc làm tình với mẹ nó. Và nó không thể tưởng tượng ra mình sẽ như thế nào trong tương lai.
— Hết —
- Nhận đường liên kết
- X
- Ứng dụng khác
Nhận xét
Đăng nhận xét